Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) Câu rút gọn: Thôi đừng lo lắng. Cứ về đi.
Khôi phục: Thôi lão đừng lo lắng. Lão cứ về đi.
b) Câu rút gọn: Có biết không? Không còn phép tắc gì nữa à?
Khôi phục:
- Chúng mày có biết không?
- Chúng bay không còn phép tắc gì nữa à?
a) Câu rút gọn: Thôi đừng lo lắng. Cứ về đi.
Sửa lại: Thôi lão đừng lo lắng. Lão cứ về đi.
b) Câu rút gọn: Có biết không?
Không còn phép tắc gì nữa à?
Sửa lại: Chúng bay có biết không?
Bọn mày không còn phép tắc gì nữa à?
Nếu thấy đúng thì ủng hộ mk nha mn!!!
a, Dấu chấm lửng biểu thị lời nói bị ngắt quãng do sợ hãi
b, Dấu chấm lửng biểu thị câu nói bị bỏ dở ( tránh nói, không tiện nói)
c, Dấu chấm lửng biểu thị ý liệt kê chưa hết (còn muốn nói nhiều thứ khác nữa)
Tớ chỉ trả lời được A,B thôi,mong bạn thông cảm.
A.Văn kể chụyên
B.Câu cảm.Tác dụng của chúng là thể hiện sự lo lắng về việc con đê sẽ bị hỏng.
Đoạn văn cho thấy thái độ vô tâm của quan lại đối tình cảnh đê vỡ ngoài kia. Lời nói bề trên, ra lệnh, tàn nhẫn đối với người dân, làm sáng tỏ tính cách, thái độ, suy nghĩ của quan phụ mẫu.
1. Câu rút gọn:
- Đê vỡ rồi!
- Có biết không?
- Lính đâu?
- Không còn phép tắc gì nữa à?
=> Tác dụng: Khiến câu ngắn gọn, tránh lặp từ. Thể hiện sự nguy cấp của tình thế và sự thô lỗ, vô học của tên quan phụ mẫu.
2. Đoạn văn trên: Thể hiện sự thảng thốt của tên quan phụ mẫu trước tình cảnh đê vỡ.
3.
- Câu chủ động: Thời ông cách cổ chúng mày, thời ông bỏ tù chúng mày!
- Chuyển thành câu bị động: Thời chúng mày sẽ bị ông cách cổ, thời chúng mày sẽ bị ông bỏ tù!