Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong mỗi cuộc đời, có biết bao kỉ niệm đẹp về tình cảm gia đình và tình bạn, những kỷ niệm ấy thật thiêng liêng cao đẹp biết bao. Nhưng ấn tượng sâu nặng nhất đối với tôi là những kỷ niệm hồi học ở trường tiểu học. Ngôi trường của tôi ở nông thôn nên không có nét đẹp gì đặc biệt. Nhưng nó đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi lần đầu bước vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ, bàn tay cô ấm áp làm sao và cô lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng cô trong trẻo làm sao. Tôi còn nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi bắt, nhảy dây, chơi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với tôi đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lần rủ các bạn trong lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải oẳn tù tì xem ai bắt, cuối cùng là Nắm bắt. Lần dùng khăn quàng của mình để bịt mắt Nắm lại, các bạn chạy xoay vòng cậu ta, lúc này bạn ấy không thấy gì cả, chỉ tóm bừa nên chúng tôi chạy tán loạn. Bỗng dưng dính một người, Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Ngã. Nam bỏ khăn ra nhìn, hóa ra đó là bạn lớp khác. Lúc này hai người đều đỏ mặt còn các bạn cùng chơi thì bật cười. Bỗng dưng có một tiếng nói to "Cho tôi chơi với!" Đó chính là Thành, người bạn hay đùa nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xung phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền chạy qua cột cờ và dừng chân lại, đứng né một bên. Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười lăn lộn, Thành cũng ôm mặt cười. Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với tôi dưới mái trường này.
1) x - 2 = -6
x = - 6 + 2
x = -4
2) -5x-(-3)=13
-5x+3=13
-5x=13-3=10
x=10:(-5)
x=-2
3) 15-(x-7)=21
15-x+7=21
15-x=21-7=14
x=15-14=1
4) 3x+17=2
3x=2-17=-15
x=-15:3=-5
5) 45-(x-9)=-35
45-x+9=-35
45-x=-35-9=-44
x=45-(-44)=89
6) -5+x=15
x=15-(-5)
x=20
7) 2x-(-17)=15
2x+17=15
2x=15-17=-2
x=-2:2=-1
Đêm nay trời đã oi bức lại có trăng rất đẹp. Ngồi trong góc học tập nhìn ra thấy mấy cây bưởi có vòm lá xanh đen dang như giơ lên đỡ lấy anh trăng.
Vài tiếng cú mèo kêu ở trên cây nhãn đằng sau nhà làm em cảm giác đêm đã về khuya …
Em nằm xuống giường ngủ thiếp đi và một cơ mơ thật đẹp đã đến. Trong cơn mơ ấy em gặp một ông lão rất đẹp. Ông có mái tóc dài trắng như cước. Trên gương mặt phúc hậu là đôi mắt sang trong, với bộ râu ba chòm thật dài. Ông mặc bộ quần áo màu hồng, tay cầm một phất trần … Em lên tiếng chào:
- Chào ông ạ, ông có phải là ông tiên không ạ?
Ông lão cười rất vui, hỏi lại em:
- Cháu đang mong gặp ông tiên à? Cháu muốn gặp ông tiên làm gì?
- Dạ, cháu xin ông tiên ban cho cháu cái bút hay phép lạ gì đó để cháu học tập, làm bài tập toán và tập làm văn một cách dễ dàng.
Ông lão cười rất to và nói tiếp:
- Ta đúng là ông tiên đây, tưởng cháu mong ước gì chứ chỉ có thế thì ta có thể giúp cháu toại nguyện ngay …
Em mừng quá, nghĩ bụng chắc ông tiên cho mình cái bút như cái bút của Mã Lương, giúp em có biệt tài về học tập. Nhưng ông lại nói:
- Ta sẽ không cho cháu cái bút như của Mã Lương mà cho cháu một cái chén ngọc này để khi làm bài hay học tập ở nhà thấy mệt mỏi, chán nản thì rót vào đó uống ba lần, cháu sẽ lại hoạt động vui vẻ để làm bài.
Nhưng lại một lát rồi ông nói tiếp:
- Cháu nhớ cái chén này chỉ hiệu nghiệm khi học bài ở nhà mà thôi…
Nói xong ông tiên phất tay áo rồi từ từ bay ra ngoài sân và bay lên … Em giật mình tỉnh dậy, nhìn xung quanh thì chỉ có cái chén uống nước mà hằng ngày em vẫn rót nước vào đó uống. Em hơi thất vọng nhưng nghĩ lại từ nay em cứ chịu khó suy nghĩ làm bài, lúc nào mỏi mệt, chán nản thì uống nước như ông tiên đã dặn là có kết quả tốt ….
Từ đó em làm bài đỡ vất vả hơn vì đã có vật nâng đỡ tinh thần vì em kiên trì suy nghĩ nên làm bài tập rất đầy đủ.
Vừa đọc xong tập truyện cổ tích, em ngủ khiếp đi lúc nào không hay. Trong mơ, em thấy mình bồng bềnh rồi lạc vào một sứ sở lạ kì.
Ồ, đẹp chưa kì! Trước mắt em là cảnh vật chưa từng thấy bao giờ. Mây trắng như tuyết sà thấp xuống la đà bên những phiến đá. Cạnh đó là vườn hoa đủ sắc màu rực rỡ. Hương thơm theo gió tỏa lan. Không có nắng những ánh sáng phát ra phiến đá tròn vẫn rực hồng cả khoàng không. Em đi vài bước nữa, một rừng hoa hiện lên cho em một cảm giác thật bất ngờ. Cơn gió thổi nhè nhẹ mang theo hương hoa, cỏ lạ. Chị Hồng, chị Huệ thật xinh xắn đang say sưa ngắm mình trong bầu trong khí yên tĩnh. Một tiếng nổ nhỏ làm em giật mình. Một đám mây nhỏ đang từ từ bay về phía em. Một ông lão phương phi hiện ra. Em chưa kịp cúi chào thì ông đã lên tiếng: "Chú bé đừng sợ! Ta là Bụt đây mà!" Thì ra, đây là vị tiên đã giúp anh Khoai có cây tre trăm đốt.
Trông Bụt Thật hiền từ. Dáng ông nhẹ nhàng, thanh thoát. Ông khoác lên mình chiếc áo choàng trắng với những đường viền vàng óng. Tay ông cầm chiếc gậy trúc. Mõi bước ông đi là mỗi cụm mây nhỏ vươn theo gót chân. Mái tóc ông bạc trắng. Chòm râu dài mềm mại. Em thích được nhìn vào mắt ông. Đôi mắt hiền từ mà sáng như sao. Ông đến sát bên em. Cả người ông toát lên một mùi thơm dịu nhẹ. Ông khẽ nói: "cháu bé ngoan lắm, làm được nhiều việc tốt ta thưởng cho đóa hoa này!" Ông đưa tay vẫy nhẹ. Lạ thât! Đóa hoa từ từ bay đến bên em. Đóa hoa rực rỡ đủ màu. Ông dặn em cất kỹ đóa hoa này. Mỗi lần em làm được việc tốt hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước của em sẽ thành sự thật. Ông đưa tay vuốt nhẹ lên tóc em rồi theo làn mây biến mất.
Có tiếng gọi mẹ. Em tỉnh dậy. Thì ra, đó chỉ là giấc mơ. Nhưng em cứ nghĩ mãi về đóa hoa của ông Bụt. Làm nhiều việc tốt thì hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước sẽ thành. Em sẽ nghe theo lời Bụt. Thật tiếc đó chỉ là một giắc mơ!
13) –12(x -5) + 7(3 -x) = 5
→ -12x + 60 + 21 - 7x = 5
→ -12x - 7x = 5 - 60 - 21
→ -19x = -76
→ x = -76 : ( - 19 )
→ x = 4
14) (x –2).(x + 4) = 0
→ ( x - 2 ) . ( x + 4 ) = 0 ↔ x - 2 = 0 hoặc x + 4 = 0 ( chọn 1 cách thôi nhé )
→ x = 0 + 2 = 2 hoặc x = 0 - 4 = -4
15) (x –2).( x + 15) = 0 ( làm giống câu trên )
16) (7–x).( x + 19) = 0 ( làm giống câu trên )
17) -5<x<1
→ x ϵ -4 ; -3 ; -2 ; -1 ; 0
18) /x/<3
→ x ϵ -2 ; -1 ; 0 ; 1 ; 2
19) (x –3)(x –5) < 0
→ x - 3 . x - 5 < 0
→ 2x - 15 < 0
→ 2x < 0 + 15 = 15
→ x < 15 : 2 = 7,5
→ x ϵ ....... ( bạn tự ghi nhé )
20) 2x2–3 = 29( đề bài sai )
21) –6x –(–7) = 25
→ -6x + 7 = 25
→ -6x = 25 - 7 = 18
→ x = 18 : ( - 6 ) = -3
22) 46 –( x –11 ) = –48
→ 46 - x + 11 = -48
→ -x = -48 - 11 - 46 = -105
→ x = 105
Mỗi người - Ai cũng có cái riêng của mình làm nên bản sắc cá nhân. Khi đó, chúng ta sẽ ý thức được điểm mạnh, điểm yếu của bản thân. Từ đó mà phát huy được sở trường, hạn chế những sở đoản. Mỗi người trên thế giới đều có những điểm chung. Nhờ đó giúp cho con người với con người trở nên gần gũi, hoà đồng hơn. Nhưng không phải vì vậy mà chúng ta cần hạn chế cái riêng của mình. Bởi đó chính là yếu tố làm nên giá trị của mỗi người. Chính vì vậy mà hành trình để khẳng định cái riêng của mỗi người đều cần phải nỗ lực, kiên trì không ngừng nghỉ mỗi ngày.
Rêu :
+ Rễ giả
+ Thân : chưa có mạch dẫn, chưa có sự phân nhánh
+ Lá : chưa có mạch dẫn
- Quyết:
+ rễ thật
+ thân có mạch dẫn
+ lá có mạch dẫn
k nha thnk
Việt Nam đẹp lắm, rất thơ mộng, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ rất hoàn chỉnh đề miêu tả đất nước Việt Nam, làm cho độc giả như đang nhìn vào một bức tranh rất thơ mộng được vẽ bằng chữ.
TỰ VIẾT
Cái đêm không ngủ được miêu tả trong bài thơ chỉ là một trong vô vàn nhưng đêm không ngủ cua Bác. Việc bác không ngủ vì lo việc nước và thương bộ đội, dân công đã là một lẽ thường tình của cuộc đời Bác. Vì người là một vị lãnh tụ của dân tộc và người cha thân yêu của quân đội ta. Cuộc đời Người dành chọn vẹn cho nước cho nhân dân cho tổ quốc. Đó chính là lẽ sống của Bác mà mọi người dân đền thấu hiểu
Tham khảo :
Mẹ của em là một người phụ nữ tuyệt vời. Năm nay, mẹ đã gần bốn mươi tuổi nhưng mẹ vẫn đẹp lắm. Với thân hình cao ráo, cân đối, và mái tóc đen dài óng mượt, lúc nào trông mẹ cũng thật là thanh lịch. Đặc biệt, mẹ có nụ cười rất duyên dáng, đẹp như là mẫu ảnh. Là một y tá ở trạm xá, công việc của mẹ thường rất bận rộn. Dù vậy, mẹ vẫn luôn dành thời gian để chăm lo cho gia đình. Từ dọn dẹp, cơm nước, đến dạy em đều do mẹ cáng đáng. Trong mắt em, mẹ lúc nào cũng như một siêu anh hùng vĩ đại, có thể làm tất cả mọi thứ. Nhưng em cũng hiểu, mẹ làm được như vậy chính bởi vì tình thương bao lao bên trong con người nhỏ bé ấy. Em sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt và chăm chỉ hơn nữa, để có thể giúp mẹ nhiều hơn.
Bạn có thể thay đổi những ý mình tô đậm nhé
-3/7+15/26-(2/13-3/7)
= -3/7+15/26-2/13+-3/7
= -(3/7+ -3/7)+(15/26-2/13)
= 0 +11/26
= 11/26
mơm bạn nha