Em hãy viết một đoạn văn kể về bố của em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
An cho Bình số quyển vở là ;
108 - 5 = 103 [ quyển ]
Bình cho Chi số vở là ;
108 - 12 = 96 { quyển ]
Lúc đầu Bình có số quyển vở là ;
108 - 96 = 12 {quyển }
Đ/S ; 12 quyển
`5dm^2 = 5 xx 100 = 500(cm^2)`
`3m^2 = 3 xx 100 = 300(dm^2)`
`518dm^2 = 518 xx 100 = 51800(cm^2)`
`6100cm^2 = 6100 : 100 = 61(dm^2)`
`840dm^2 = 8(m^2) 40(dm^2)`
`#LeMichael`
5 dm2 = 500 cm2 3 m2 = 300 dm2 518 dm2 = 51800 cm2
2150 m2 = 215000 dm2 300 cm2 = 3 dm2 15 m2 = 150000 cm2
6100 cm2 = 61 dm2 840 dm2 = 8 m2 40dm2
cằn nhằn : là từ ghép chính phụ
cằn : có nghĩ là cằn cỗi, thể hiện sự thô cứng của tính cách con người, hay nói đến sự hạn hán của đất.
nhằn: từ mang tiếng phụ bổ nghĩa cho từ " cằn nhằn"
=> cằn nhằn : chỉ sự khó chịu của con người, chỉ tính cách không vừa ý mọi chuyện.
Phàn nàn: là từ ghép đẳng lập
2 từ này không mang nghĩa cụ thể với nhau. Khi ghép lại thì thấy được từ này là chỉ tính cách khó chịu, không được mọi người đồng lòng.
Mình cảm ơn với giáo.
Cô giáo có thể giúp mình phân tích theo mô hình từ ngữ gồm từ (động từ) và ngữ ( động ngữ ) của từ “cằn nhằn” không ạ.
Người mà em yêu quý và kính trọng nhất đó là bố của em. Bố em năm nay 36 tuổi. Bố có dáng người cao nhưng hơi gầy, nước da ngăm đen khỏe mạnh, đôi mắt của bố rất trong và sáng long lanh, bố em tuy có vẻ ngoài dữ dằn nhưng tính tình rất điềm đạo và hiền nữa. Những bài tập nào khó thì bố lại ân cần cùng em giải quyết nó. Bố em rất bận rộn, bố đi làm từ sáng sớm đến tối mịt mới về. Tuy công việc của bố em rất bận rộn nhưng lúc nào bố cũng dành thời gian quan tâm chăm sóc cho cả nhà. Tối về nhà dù rất mệt mỏi nhưng bố vẫn ân cần dạy em học bài. Những ngày nghỉ cuối tuần, bố thường dành hết thời gian để cùng gia đình đi chơi công viên, đi siêu thị và cùng mẹ con em nấu những bữa cơm vui vẻ và hạnh phúc.
Bạn tham khảo nhé
Bố em là bộ đội. Nên chỉ vào kì nghỉ phép bố mới được ở nhà vài ngày. Những lúc ấy em thường quấn quýt bên bố để nghe bố kể chuyện. Chuyện của bố kể rất nhiều, hết chuyện chiến đấu rồi đến chuyện đi công tác. Hơn thế ở nhà, bố còn giúp mẹ nhiều việc: làm lại vuông sân, xem bài vở của em, giảng cho em hiểu những bài toán khó. Rồi bố còn dạy em hát. Bố hát không giỏi như cô giáo em nhưng giọng hát của bố trầm trầm, hơi khàn và ấm áp. Mấy ngày phép qua nhanh và bố trở về đơn vị với lời dặn dò em: “Ở nhà chăm học và giúp mẹ trông coi việc nhà”. Em rất yêu bố của mình. Em tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để bố mẹ cảm thấy vui lòng.