cháu của bà thật là ngoan đặt dấu câu gì ở cuối?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
ngẫm nghĩ (1)
suy luận (2)
suy ngẫm (3)
suy nghĩ (4)
nghĩ suy (5)
5 từ em nha
1.tinh thần : tinh thần đoàn kết của dân tộc rất bền vững.
2.khả năng : nhờ vào khả năng của mình ,em đã làm được điều đó.
1) rễ đa nổi trên mặt đất như một bầy rắn khổng lồ.
2) Búp đa nhọn tua tủa như.muôn nghìn ngọn giáo nhọn hoắt
3) Hoa đa như hạt kê
4) Quả đa chín đỏ mọng trái bồ quân
5) Hạt đa đen nhánh như nụ vối nụ chè
1) Rễ đa nổi trên mặt đất như một bầy rắn khổng lồ.
2) Búp đa nhọn tua tủa như.muôn nghìn ngọn giáo nhọn hoắt
3) Hoa đa như hạt kê
4) Quả đa chín đỏ mọng trái bồ quân
5) Hạt đa đen nhánh như nụ vối nụ chè
Bạn tham khảo trên mạng nhé:
Đọc câu chuyện Yết Kiêu, em rất khâm phục và ngưỡng mộ tài năng bơi lặn phi thường và sự mưu trí, dũng cảm của vị danh tướng nhà Trần này. Khả năng bơi lặn của ông giỏi tới mức người ta tưởng như ông đang đi bộ trên mặt nước, và có thể ở liên tiếp sáu, bảy ngày dưới nước mới lên. Ngoài ra, ông còn rất dũng cảm khi xin vua nhà Trần ra biển lặn xuống đục tàu của quân Nguyên xâm phạm nước ta trên biển Vạn Ninh chỉ với cây búa và chiếc dùi sắt. Khi bị địch bắt, ông còn rất thông minh và khảng khải, dọa địch rằng nước ta có cả trăm nghìn người có khả năng đi lại, sống dưới nước. Em cũng rất thích sự cơ trí của ông Yết Kiêu khi nhân lúc địch vô ý mà ông đã nhảy xuống biển để trốn thoát. Nhờ có tài năng bơi lặn phi phàm và sự nhạy bén của ông mà bờ cõi giang sơn nước ta được bình yên.
Bạn tham khảo trên mạng nhé:
Sinh thời, Lý Thường Kiệt có ba cống hiến lớn. Một là không ngừng nêu cao tấm gương sáng ngời về tinh thần đoàn kết vì nghĩa cả, không ngừng nêu cao phẩm giá trung quân ái quốc tốt đẹp của bậc đại thần khi vận nước lâm nguy cũng như khi non sông được thái bình. Hai là, góp phần đắc lực cùng vua và triều đình trong sự nghiệp xây dựng đất nước, đặc biệt là góp phần củng cố sức mạnh của guồng máy nhà nước đương thời. Ba là, vạch kế hoạch chiến lược và trực tiếp chỉ huy những trận đánh lừng danh nhất của thế kỷ XI, đập tan hoàn toàn mưu đồ xâm lăng nguy hiểm và xảo quyệt của quân Tống, bảo vệ vững chắc nền độc lập của nước nhà. Trong khoảng thời gian chừng hơn một chục năm sau khi Lý Thánh Tông qua đời (1069), Lý Thường Kiệt thực sự là linh hồn của đất nước, là người chịu trách nhiệm lớn nhất trong sự nghiệp điều khiển vận mệnh quốc gia. Ở một chừng mực nào đó, cũng có thể nói rằng, Lý Thường Kiệt gần như là vua của nước nhà trong giai đoạn khó khăn nhất của đất nước ở thế kỷ XI.Về mặt văn hóa, Lý Thường Kiệt cũng đã có những đóng góp to lớn. Ông đã để lại cho đời một số áng văn thơ, trong đó, nổi bật nhất là bài tứ tuyệt không đề, được hậu thế chọn bốn chữ đầu trong câu đầu làm đề để dễ truyền tụng, đó là bốn chữ Nam quốc sơn hà là một trong những áng thiên cổ hùng văn, có giá trị như bản tuyên ngôn độc lập lần thứ nhất của nước nhà.
Bạn tham khảo nhé!
Sinh thời, Lý Thường Kiệt có ba cống hiến lớn. Một là không ngừng nêu cao tấm gương sáng ngời về tinh thần đoàn kết vì nghĩa cả, không ngừng nêu cao phẩm giá trung quân ái quốc tốt đẹp của bậc đại thần khi vận nước lâm nguy cũng như khi non sông được thái bình. Hai là, góp phần đắc lực cùng vua và triều đình trong sự nghiệp xây dựng đất nước, đặc biệt là góp phần củng cố sức mạnh của guồng máy nhà nước đương thời. Ba là, vạch kế hoạch chiến lược và trực tiếp chỉ huy những trận đánh lừng danh nhất của thế kỷ XI, đập tan hoàn toàn mưu đồ xâm lăng nguy hiểm và xảo quyệt của quân Tống, bảo vệ vững chắc nền độc lập của nước nhà. Trong khoảng thời gian chừng hơn một chục năm sau khi Lý Thánh Tông qua đời (1069), Lý Thường Kiệt thực sự là linh hồn của đất nước, là người chịu trách nhiệm lớn nhất trong sự nghiệp điều khiển vận mệnh quốc gia. Ở một chừng mực nào đó, cũng có thể nói rằng, Lý Thường Kiệt gần như là vua của nước nhà trong giai đoạn khó khăn nhất của đất nước ở thế kỷ XI.Về mặt văn hóa, Lý Thường Kiệt cũng đã có những đóng góp to lớn. Ông đã để lại cho đời một số áng văn thơ, trong đó, nổi bật nhất là bài tứ tuyệt không đề, được hậu thế chọn bốn chữ đầu trong câu đầu làm đề để dễ truyền tụng, đó là bốn chữ Nam quốc sơn hà là một trong những áng thiên cổ hùng văn, có giá trị như bản tuyên ngôn độc lập lần thứ nhất của nước nhà.
Không cop thì tự bạn làm chứ !
Tui làm rồi bạn chép vô vở bạn không gọi là cop ạ?
Bạn tham khảo nhé!
Trong cuộc sống ngày nay, ai cũng có cho mình một loài cây để bầu bạn. Tôi cũng thế. Kể từ khi tôi bước vào lớp Một, tôi đã thấy nó đứng sừng sững ngay giữa sân trường. Nó là một người bạn thân thiết nhất đối với tôi suốt năm năm liền thời tiểu học, và đó chính là cây sa-kê.
Dáng cây cao, to đứng sừng sững như một tháp đèn khổng lồ. Cây cao hơn hai mét. Gần tới xuân, sa-kê cho ra một vài nụ hoa be bé. Mỗi hoa có năm cánh vàng xanh khá đẹp. Từ xa tôi đã nhìn thấy một màu xanh thẫm của lá cây sa-kê, một vài lá cây mới nhú ra thì chỉ có màu xanh non. Trông chúng thật đáng yêu làm sao! Còn những chiếc lá già cỗi thì lại có màu nâu vàng. Lá sa-kê to chừng một cuốn tập học sinh. Cứ mỗi lần có một ngọn gió nhẹ thổi ngang qua, lá sa-kê rung rinh như muốn rơi xuống mặt đất vậy. Rễ cây ngoằn ngoèo như những con rắn đang trườn trên mặt đất. Gốc cây to, ôm mấy vòng tay cũng không xuể. Chẳng biết cây sa-kê đã được bao nhiêu năm tuổi? Tôi càng nhìn càng thấy sa-kê như một ông cụ vậy. Thật xót xa làm sao!
Mỗi lần đến giờ ra chơi, tôi cùng đám bạn ùa nhau xuống gốc cây sa-kê ngồi. Lúc thì ngồi trò chuyện, lúc thì ôn bài. Sa-kê cũng như cây phượng vậy đấy các bạn ạ. Nó cũng gắn liền với tuổi học trò của chúng ta. Lớp tôi ai ai cũng thích ngồi tụm lại nơi gốc cây để chia sẻ bao chuyện buồn vui. Được thỏa thích giải trí lại còn được sa-kê che bóng mát, chúng tôi thấy thích lắm và thầm cảm ơn bác sa-kê rất nhiều vì điều đó. Có thể nói, sa-kê không chỉ là một người bạn gắn bó với học trò như chúng tôi, mà bản thân tôi xem nó như một người bạn tri âm tri kỉ vậy. Mỗi lần tôi vui hay buồn, tôi đều ngồi dưới gốc cây âm thầm, ủ rũ một mình. Và dường như nó cũng đang lắng nghe được lòng tôi nên cũng muốn chia sẻ bằng những cơn xào xạc của lá cây, động viên tôi rất nhiều để có thể vượt qua cơn khốn khó và buồn tủi. Tôi yêu quý sa-kê vì nó mang đến cho ngôi trường tôi một vẻ đẹp giản dị, giúp che bóng mát cho học sinh chúng tôi. Tôi cũng quý sa-kê hơn nữa vì nó cũng là nơi lưu dấu biết bao kỉ niệm vui buồn ấu thơ. Tôi rất quý trọng nó dường như còn hơn cả bản thân mình nữa.
Dấu chấm than (!) em nhé.
Là dấu chấm than