hãy kể viết một bài kể lại một kỉ niệm (trải nghiệm) mà mình đã được tham gia ở ngôi trường THCS Vĩnh Ngọc
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sống chân thật là lối sống cao quý, đáng được trân trọng và lẽ ra nên được tuân theo. Sống chân thật đồng nghĩa với việc sống ngay thẳng, thật thà, chân thành, không dối trá, không sống theo kiểu hai mặt. Tính chân thành không chỉ hiển thị trong lời nói mà phải được bắt nguồn từ một tấm lòng thành thật, với tình cảm chân thật, để có thể thuyết phục được người khác. Nếu tính trung thực là biểu hiện của người có đạo đức, thì tính chân thật là biểu hiện của con người luôn tận tâm, trung thành. Sống chân thật sẽ tạo dựng mối quan hệ giữa con người với con người trở nên tốt đẹp hơn, cái ác và cái xấu sẽ giảm đi, cái tốt sẽ được đề cao và tôn vinh. Ngược lại, sống không chân thật sẽ khiến con người đánh mất lòng tin của mọi người. Người không chân thật sẽ không được tin tưởng, thậm chí khi nói sự thật. Những kẻ dối trá như vậy sẽ bị ghét bỏ và xa lánh bởi mọi người, và cuối cùng, họ sẽ rơi vào hoàn cảnh cô đơn, lạc lõng. Người chân thành luôn tạo ra sự tin cậy xung quanh họ, là nơi đồng hành tinh thần ấm áp cho bạn bè, người thân. Sống bên những người chân thành, ta cảm thấy yên ổn, thanh thản, không cần phải dò xét, dè dặt, hoài nghi hoặc sợ phải khám phá ra những sự thật phũ phàng, đen tối. Hơn nữa, những người có lối sống chân thật luôn hiểu rõ khao khát của mình và sẵn sàng dấn thân đam mê và theo đuổi những đam mê đó. Họ là những người dũng cảm vì dám trung thực với chính mình và với những người xung quanh bằng sự tử tế nhất. Tóm lại, lối sống chân thật là lối sống đẹp mà mỗi người cần có trong cuộc sống để hướng tới những giá trị hạnh phúc và bền vững trong cuộc sống.
Lối sống chân thật là một trong những giá trị quan trọng trong cuộc sống. Khi sống chân thật, chúng ta sẽ luôn trung thực với chính mình và với người khác. Điều này giúp xây dựng mối quan hệ đáng tin cậy và bền vững, bởi vì khi ta sống thật, người khác sẽ cảm nhận được sự chân thành và không phải lo lắng về những lời nói dối hay sự giả dối. Lối sống chân thật cũng giúp chúng ta dễ dàng đối mặt với những thử thách trong cuộc sống, vì khi không phải giấu giếm hay che đậy điều gì, tâm hồn sẽ cảm thấy nhẹ nhàng và thanh thản hơn. Bên cạnh đó, sống chân thật cũng mang lại niềm tin và sự tôn trọng từ những người xung quanh, giúp chúng ta tạo dựng được danh dự và uy tín trong xã hội. Vì vậy, lối sống chân thật không chỉ tốt cho bản thân mà còn góp phần xây dựng một cộng đồng lành mạnh và văn minh.
tick cho mik nha
Đoạn văn nghị luận về tầm quan trọng của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc:
Giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc là việc làm vô cùng quan trọng đối với mỗi quốc gia, mỗi cộng đồng. Văn hóa dân tộc chính là cội nguồn, là linh hồn của một dân tộc, thể hiện qua những phong tục, tập quán, ngôn ngữ, trang phục, âm nhạc, ẩm thực, và các giá trị tinh thần khác. Khi bản sắc văn hóa được bảo tồn, dân tộc đó sẽ duy trì được sự đoàn kết, tự hào và bản lĩnh. Đặc biệt trong thời đại hội nhập và toàn cầu hóa như hiện nay, việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc giúp chúng ta tránh bị hòa tan vào văn hóa ngoại lai, bảo vệ những giá trị truyền thống quý báu mà cha ông đã để lại.
Bản sắc văn hóa dân tộc không chỉ là niềm tự hào mà còn là yếu tố tạo nên sự khác biệt, giúp chúng ta nhận diện được mình trong thế giới đa dạng này. Mỗi người, mỗi thế hệ cần phải có trách nhiệm trong việc gìn giữ và phát huy những giá trị văn hóa của dân tộc để không làm mất đi những nét đẹp, tạo dựng nền tảng vững chắc cho sự phát triển của xã hội. Việc gìn giữ bản sắc văn hóa còn giúp chúng ta truyền lại cho thế hệ sau những bài học quý giá về lòng yêu nước, sự kính trọng đối với tổ tiên và những truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Tưởng tượng mình là một bông hoa cúc trong vườn vào mùa thu, tôi cảm nhận rõ không khí mát mẻ, dịu dàng của mùa thu đang bao quanh. Những tia nắng nhẹ nhàng xuyên qua làn mây mỏng, chiếu xuống vườn hoa, khiến màu sắc của các bông hoa thêm phần rực rỡ. Cây cối trong vườn đã bắt đầu chuyển màu vàng, đỏ, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Gió thu thổi nhẹ qua, mang theo hương thơm ngọt ngào của các bông cúc đang nở rộ, những cánh hoa mềm mại rung rinh trong gió. Vào những buổi sáng sương sớm, tôi và các bạn hoa cùng nhau khoe sắc, đón nhận những tia nắng đầu tiên của ngày mới. Mùa thu là thời điểm tuyệt vời nhất để tôi được tỏa sáng, đem đến sắc màu tươi vui cho khu vườn.
Trong ba khổ thơ 3, 4, 5 của bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ", tình cảm của anh đội viên dành cho Bác Hồ được thể hiện sâu sắc và chân thành. Anh đội viên không chỉ là người yêu quý Bác mà còn có lòng kính trọng vô bờ bến đối với Bác. Trong khổ 3, khi anh thức giấc và thấy Bác đang làm việc, anh cảm nhận rõ sự vất vả của Bác, dù Bác đã già nhưng vẫn luôn miệt mài, lo lắng cho đất nước. Anh đội viên thầm thương Bác, mong muốn Bác được nghỉ ngơi, nhưng lại không dám nói ra vì biết Bác không bao giờ nghỉ ngơi, luôn đặt lợi ích của nhân dân lên trên hết.
Khổ 4 tiếp tục thể hiện sự lo lắng của anh đội viên dành cho Bác. Khi anh ngồi im, lắng nghe từng tiếng động xung quanh, anh cảm nhận được sự cô đơn, vắng vẻ của đêm khuya nhưng lại thấy Bác vẫn đang thao thức vì lo cho cuộc chiến. Tình cảm của anh dành cho Bác là một sự cảm thông sâu sắc, anh hiểu Bác luôn bận rộn và luôn hy sinh bản thân vì quê hương đất nước.
Khổ 5 là khổ thơ đầy xúc động, khi anh đội viên nhìn thấy Bác gục đầu trên tay, anh không thể không cảm nhận được sự mệt mỏi, kiệt sức của Bác. Tuy nhiên, trong trái tim anh, Bác vẫn là người hùng, là tấm gương sáng để anh noi theo. Tình cảm của anh đội viên dành cho Bác Hồ không chỉ là sự kính trọng mà còn là sự yêu thương, lo lắng cho sức khỏe và hạnh phúc của Bác, một người lãnh đạo suốt đời hy sinh cho dân tộc.
Những khổ thơ này không chỉ thể hiện tình cảm của anh đội viên mà còn là tình cảm chung của toàn thể nhân dân dành cho Bác Hồ, người luôn sống vì sự nghiệp cách mạng, luôn vì sự phát triển và hạnh phúc của đất nước. Tình cảm ấy mãi mãi không phai mờ trong lòng mỗi người Việt Nam.
“Khi thầy viết bảng
Bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào
Rơi trên bục giảng
Có hạt bụi nào
Vương trên tóc thầy…”
(Bụi phấn)
Trong cuộc đời mỗi người, có lẽ những kí ức về tuổi học trò là đáng nhớ nhất. Và đối với tôi, những năm tháng được gắn bó với mái trường cấp 2 (tên trường) thật sự đẹp đẽ.
Tôi còn nhớ như in kỷ niệm về ngày đầu tiên khai trường đầy bỡ ngỡ của một học sinh lớp 6. Trong bộ trang phục đã được mẹ giặt sạch sẽ. Tôi đeo chiếc cặp mới và đạp xe tới trường. Chiếc xe đạp là phần thưởng mà bố hứa sẽ tặng tôi nếu thi đỗ. Đúng 7 giờ, tôi cùng với Hoa – cô bạn thân từ thuở còn là học sinh cấp một, đạp xe đến trường. Khi đến nơi, tôi cảm thấy thật bồi hồi. Tôi thầm nghĩ đây sẽ là ngôi trường mà mình gắn bó suốt những năm tháng học cấp 2.
Ngôi trường vào ngày khai giảng hôm đó đối với tôi thật khác lạ. Sân trường được quét dọn sạch sẽ và được phủ đầy các hàng ghế dành cho học sinh. Phía trên sân khấu, dòng chữ: “Lễ khai giảng năm học mới” được in chính giữa tấm băng rôn trông vô cùng nổi bật. Nhiều học sinh đã nhanh chóng ổn định vào chỗ ngồi.
Đúng bảy giờ ba mươi phút, lễ khai giảng chính thức bắt đầu. Một hồi trống giòn giã vang lên. Chúng tôi bắt đầu lễ diễu hành. Không khí tưng bừng, rộn rã. Khi đi qua sân khấu, tôi có cảm giác như các thầy cô đang nhìn chúng tôi. Điều ấy khiến tôi cảm thấy thật hồi hộp. Sau khi buổi lễ diễu hành kết thúc, cả trường ổn định để tiến hành nghi thức chào cờ vô cùng nghiêm trang. Lần lượt là những lời phát biểu của thầy hiệu trưởng, các tiết mục văn nghệ diễn ra.
Đặc biệt, tôi vô cùng vinh dự khi được đại diện cho toàn thể học sinh khối lớp 6 lên phát biểu cảm nghĩ. Lúc mới bước lên sân khấu, tôi cảm thấy vô cùng hồi hộp, thậm chí còn không dám nhìn xuống dưới sân trường. Đây là lần đầu tiên tôi đứng trước nhiều người như vậy. Thật may mắn, tôi nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh. Bài phát biểu cũng diễn ra vô cùng trôi chảy.
Sau lời phát biểu của mình, tôi đã nhận được tiếng vỗ tay của toàn trường. Kỉ niệm về buổi khai trường đầu tiên của năm học cấp 2 đã để lại cho tôi rất nhiều cảm xúc đẹp đẽ. Mà sau này, dù có trải qua nhiều lễ khai giảng nhưng tôi vẫn nhớ về ngày hôm đó như một kí ức quan trọng của tuổi học trò.
Suốt những ngày tháng sau này, tôi đã trải qua thật nhiều kỉ niệm bên mái trường thân yêu. Đó là những giờ học tập miệt mài trên lớp học. Lời thầy cô giảng vẫn còn vọng lại trong ký ức. Những công thức toán học, những tác phẩm văn học, những sự kiện lịch sử, những môn thể thao… mà chúng tôi đã học được đều nhờ có sự dạy dỗ tận tình của thầy cô. Nhưng không chỉ là bài học về kiến thức mà còn là những bài học làm người.
Tôi vẫn nhớ đến hình ảnh cô giáo chủ nhiệm – người đã truyền ngọn lửa nhiệt huyết để chúng tôi nỗ lực học tập. Khuôn mặt nghiêm khắc và giọng nói trầm ấm. Lời động viên của cô đã khiến những học trò cuối như chúng tôi lúc đó có thêm sức mạnh vượt qua kì thi chuyển cấp quan trọng. Đó còn là những giờ giải lao cùng bạn bè vui chơi.
Lớp học của tôi đã trở thành một tập thể đoàn kết vững mạnh. Những người bạn thân thiết đã gắn bó cùng nhau suốt bốn năm liền với thật nhiều kỉ niệm, vui có buồn có, nhưng không thể nào ghi nhớ hết. Tôi nghĩ rằng, trong tương lai, dù chúng tôi có phải xa cách nhau, thì vẫn nhớ đến nhau với những điều tốt đẹp nhất…
Có thể nói rằng, những năm tháng dưới mái trường cấp 2 đã trôi qua thật ý nghĩa. Tôi sẽ luôn ghi nhớ trong tim những kỉ niệm đẹp đẽ bên bạn bè, thầy cô và mái trường thân yêu này.
đây là văn mẫu bạn nên lấy ý của bạn nha
Trường THCS Vĩnh Ngọc là một trong những nơi tôi đã có những kỷ niệm đáng nhớ trong những năm tháng học trò. Một trong những trải nghiệm mà tôi nhớ mãi là chuyến đi tham quan dã ngoại cùng các bạn trong lớp. Chuyến đi này không chỉ giúp tôi có những giây phút thư giãn mà còn là cơ hội để tôi hiểu hơn về tình bạn và sự gắn kết trong tập thể lớp.
Chuyến đi được tổ chức vào dịp cuối học kỳ, khi mà mọi người đều cảm thấy căng thẳng với những bài kiểm tra và bài tập về nhà. Các thầy cô trong trường đã quyết định đưa chúng tôi đến một khu du lịch sinh thái gần trường để thư giãn. Chúng tôi tập trung tại sân trường từ rất sớm, ai nấy đều háo hức và vui vẻ. Đoàn xe buýt chở chúng tôi ra ngoài thành phố, trên đường đi, chúng tôi hát hò, trò chuyện và chơi các trò chơi vui nhộn.
Khi đến nơi, chúng tôi được tham gia vào nhiều hoạt động ngoài trời như trò chơi đồng đội, thi kéo co, đua thuyền và còn có cả một buổi học về thiên nhiên, cách bảo vệ môi trường. Trong những trò chơi, tôi cảm thấy mọi người thật sự gắn kết với nhau. Chúng tôi không còn là những cá nhân đơn lẻ, mà là một tập thể đoàn kết, cùng nhau cố gắng giành chiến thắng. Lúc kéo co, mọi người hò reo cổ vũ nhau, khiến tôi cảm thấy tình bạn và tình thầy trò thật sự quý giá.
Một trong những khoảnh khắc đáng nhớ nhất là khi chúng tôi ngồi quây quần bên nhau, ăn trưa ngoài trời. Mọi người chia sẻ thức ăn và trò chuyện vui vẻ, không có sự phân biệt giữa bạn bè hay thầy cô. Tôi cảm nhận được sự thân thiết, gần gũi và tình cảm của mọi người trong trường. Sau bữa trưa, chúng tôi cùng nhau dạo quanh khu du lịch, chụp ảnh và lưu giữ những khoảnh khắc đẹp.
Chuyến đi này không chỉ giúp tôi giải tỏa căng thẳng sau những ngày học tập vất vả mà còn dạy tôi về giá trị của sự đoàn kết, tình bạn và sự biết ơn. Những kỷ niệm về chuyến đi này sẽ mãi là một phần trong ký ức tuổi học trò của tôi.
tick cho mik đi