K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 11 2024

Trong buổi thảo luận nhóm về việc sự việc và con người trong văn bản "Bạch tuộc" của Véc-nơ và "Chất làm gỉ" của Brét-bơ-ry có thực hay không, tôi xin nêu một số ý kiến như sau:

  1. Khía cạnh hư cấu và thực tế: Cả hai tác phẩm đều thuộc thể loại văn học hư cấu, nơi mà tác giả có thể sáng tạo ra những nhân vật và sự kiện không có thật. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là chúng không thể phản ánh những khía cạnh của thực tế. Các tác giả có thể lấy cảm hứng từ những sự kiện, con người có thật để xây dựng nên câu chuyện của mình.

  2. Ý nghĩa biểu tượng: Dù các nhân vật và sự kiện có thể không có thật, nhưng chúng thường mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Chẳng hạn, những câu chuyện này có thể phản ánh những vấn đề xã hội, tâm lý con người, hoặc các giá trị nhân văn mà chúng ta có thể cảm nhận và liên hệ trong cuộc sống thực.

  3. Sự tưởng tượng và sáng tạo: Văn học là một lĩnh vực cho phép sự tưởng tượng tự do. Việc sáng tạo ra những nhân vật và tình huống không có thật là một phần quan trọng của nghệ thuật. Nó khuyến khích người đọc suy nghĩ, cảm nhận và mở rộng tầm nhìn về thế giới xung quanh.

  4. Tính khả thi của các sự kiện: Mặc dù có thể có những yếu tố không thực tế trong các tác phẩm, nhưng một số chi tiết có thể được xây dựng dựa trên các sự kiện hoặc hiện tượng có thật trong tự nhiên hay xã hội. Điều này có thể khiến cho người đọc cảm thấy gần gũi hơn với câu chuyện, dù nó có phần hư cấu.

  5. Đánh giá từ góc độ cá nhân: Cuối cùng, việc nhận định các sự việc và nhân vật trong hai tác phẩm này có thực hay không cũng phụ thuộc vào góc nhìn cá nhân của mỗi người. Một số người có thể cảm nhận được giá trị và ý nghĩa của câu chuyện mà không cần xác định chúng có thật hay không.

Tóm lại, tôi cho rằng dù các nhân vật và sự kiện trong hai tác phẩm này có thể không có thật, nhưng chúng vẫn có giá trị nghệ thuật và ý nghĩa sâu sắc trong việc phản ánh đời sống và tâm tư con người. Việc thảo luận về tính thực tế của chúng cũng giúp mở rộng hiểu biết và khơi dậy trí tưởng tượng của chúng ta.

Tôi yêu truyện cổ nước tôi Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa Thương người rồi mới thương ta Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm Ở hiền thì lại gặp hiền Người ngay thì gặp người tiên độ trì Mang theo truyện cổ tôi đi Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi Đời cha ông với đời tôi Như con sông với chân trời đã xa Chỉ...
Đọc tiếp

Tôi yêu truyện cổ nước tôi
Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
Thương người rồi mới thương ta
Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm
Ở hiền thì lại gặp hiền
Người ngay thì gặp người tiên độ trì
Mang theo truyện cổ tôi đi
Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi
Đời cha ông với đời tôi
Như con sông với chân trời đã xa
Chỉ còn truyện cổ thiết tha
Cho tôi nhận mặt ông cha của mình
Rất công bằng, rất thông minh
Vừa độ lượng lại đa tình, đa mang.
Thị thơm thì giấu người thơm
Chăm làm thì được áo cơm cửa nhà
Đẽo cày theo ý người ta
Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì
Tôi nghe truyện cổ thầm thì
Lời cha ông dạy cũng vì đời sau.
Đậm đà cái tích trầu cau
Miếng trầu đỏ thắm nặng sâu tình người.
Sẽ đi qua cuộc đời tôi
Bấy nhiêu thời nữa chuyển dời xa xôi.
Nhưng bao truyện cổ trên đời
Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm.

chia khổ thơ trên và nêu nội dung từng khổ

0
23 tháng 11 2024

Bài ca dao "Công cha như núi ngất trời, Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông" là một tác phẩm sâu sắc, thể hiện tình cảm thiêng liêng và quý giá của con cái đối với cha mẹ. Qua hình ảnh so sánh "Công cha như núi" và "Nghĩa mẹ như nước", tác giả đã khéo léo diễn tả sự cao cả và vĩ đại của tình yêu thương gia đình. Núi cao thể hiện công lao nuôi dưỡng, giáo dục của người cha, luôn vững chãi và bền bỉ, như một chỗ dựa vững chắc cho con cái.

Ngược lại, "nghĩa mẹ như nước" mang ý nghĩa êm dịu, bao la và dịu dàng. Nước bao giờ cũng chảy tràn, không kể gian khó, như tình thương của mẹ dành cho con. Hình ảnh "cù lao chín chữ" đóng vai trò như một biểu tượng cho sự biết ơn mà con cái dành cho cha mẹ. "Chín chữ" gợi nhắc đến việc ghi nhớ và tri ân những gì cha mẹ đã làm cho mình.

Bài ca dao không chỉ thể hiện lòng hiếu thảo mà còn khơi dậy trong tâm hồn mỗi người cảm giác biết ơn và kính trọng đối với công lao của cha mẹ. Nó nhắc nhở chúng ta hãy luôn trân trọng và báo đáp công ơn to lớn của cha mẹ trong suốt cuộc đời. Em cảm thấy mình càng phải cố gắng mô phỏng những phẩm chất tốt đẹp mà cha mẹ đã dạy dỗ, từ đó trở thành con người có ích cho xã hội. Qua đó, bài ca dao còn gửi gắm một thông điệp về tình yêu thương gia đình, giúp gắn kết mọi người lại với nhau trong cuộc sống.

21 tháng 11 2024

Những câu ca dao đã gửi gắm tình yêu thiên nhiên, quê hương đất nước. Bài “Đường lên xứ Lạng bao xa” chính là bài ca dao như thế:

“Đường lên xứ Lạng bao xa?
Cách một trái núi với ba quãng đồng.
Ai ơi đứng lại mà trông:
Kìa núi thành Lạng, kìa sông Tam Cờ”

Mở đầu bài ca dao là một câu hỏi tu từ, sau đó là câu trả lời đầy dí dỏm. Từ đó, vẻ của quê hương Lạng Sơn đã được khắc họa với những nét đẹp tiêu biểu nhất. Câu hỏi tu từ “Đường lên xứ Lạng bao xa?” lúc đầu cho thấy con đường thật dễ dàng thuận lợi vì chẳng hề xa xôi. Nhưng đọc đến câu trả lời mới biết rằng quả là có đầy ngụ ý. Cách nói “cách một trái núi với ba quãng đồng” thể hiện đó là quãng đường dài thăm thẳm với trùng điệp núi non rừng thẳm. Trên cái nền thiên nhiên hùng vĩ đó, con người có thể bao quát được những núi thành Lạng, những sông Tam Cờ. Vẻ đẹp sơn thủy hữu tình tựa như một bức tranh khiến mỗi người thêm tự hào về quê hương, đất nước.

21 tháng 11 2024

Tôi vẫn nhớ như in một trải nghiệm nhỏ, nhưng có ý nghĩa vô cùng lớn, làm thay đổi suy nghĩ của tôi mãi mãi. Đó là kỉ niệm với cô Tuyền - giáo chủ nhiệm lớp 6 của tôi.

Hôm ấy, tôi ở lại trực nhật, cô thì đang ở lại soạn giáo án. Tôi trực nhật vừa xong thì công việc của cô cũng vừa kết thúc. Định ra về, tôi bỗng nghe tiếng cô gọi: ”Vy ơi, lên đây cô bảo !”. Cô đưa cho tôi một tập tài liệu được đóng kín mít rồi dặn :” Vì cặp cô hết chỗ bỏ nên nhờ em đem về nhà, ngày mai đem lên lại cho cô nhé! Tuyệt đối không được mở ra ”. Tôi vui vẻ chấp nhận rồi chạy về nhà. Buổi tối, chuẩn bị học bài, lấy sách vở ra thì thấy tập tài liệu. Chợt lóe lên trong đầu một suy nghĩ: ” Trong này có gì mà cô đóng kín thế nhỉ ? Mình mở ra một xíu thì có sao đâu ! Làm sao cô biết được ! ” Không thể kiềm chế sự tò mò, tôi đã cẩn thận mở ra và nhìn thấy đó là bài kiểm tra đột xuất ngày mai. Vừa sửng sốt, vừa sung sướng, nếu biết trước bài, ngày mai mình sẽ được điểm tốt. Mọi người sẽ nể mình. Thế rồi tôi đã mở tập tài liệu ra. Ngày mai, tôi đã dán tập tài liệu một cách cẩn thận rồi đưa cho cô. Cô cười vì thấy tập tài liệu không có gì lạ thường. Hôm trả bài kiểm tra, cô nói: ”Dạo này, môn toán của lớp ta rất tệ. Nhưng chỉ có mình bạn Vy được điểm tốt, rất đáng khen. Cô đề nghị cả lớp vỗ tay tuyên dương bạn”. Cả lớp đều vỗ tay tán thưởng. Trong giây phút ấy tôi thật sự đáng hổ thẹn. Suốt một giờ học, trong lòng tôi cảm thấy áy náy, khó chịu. Tôi đã rất hối hận. Cuối giờ, khi cả lớp đã về hết, tôi lên gặp cô. Cô hỏi: ”Có chuyện gì không ổn sao Vy?”. Tôi chỉ biết im lặng. Sau một hồi, cô lại trìu mến hỏi: ”Em bị đau à?”. Lúc đó, cảm xúc trong tôi đã trào dâng. Tôi sà vào lòng cô, vỡ òa lên khóc. Vừa khóc, tôi vừa nói: ”Em thành thật xin lỗi cô. Vì tò mò nên em đã mở tập tài liệu ra. Em đã phụ lòng tin của cô. Em sẽ không tái phạm một lần nào nữa.” Cô thoáng buồn và bảo: ”Lần sau, em đừng bao giờ làm như vậy nữa nhé!”. Tôi và cô đã cùng trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, làm tôi và cô càng trở nên thân thiết.

Cô là nguồn động lực giúp tôi vươn xa trong học tập. Đó là bí mật của riêng tôi và cô. Người giúp tôi tự tin vào bản thân hơn chính là cô. Tôi rất trân trọng khoảng thời gian đã qua của tôi và cô. Lời nói của cô thật nhẹ nhàng, dịu dàng như mới vừa hôm qua thôi. Cô ơi! Dù lớn bao nhiêu, em vẫn chỉ là đứa học trò bé nhỏ của cô thôi!