câu tục ngữ mà bài hòn đá nhẵn nói lên là
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Pê-chi-a là nhân vật chính trong truyện ngắn "Một ngày của Pê-chi-a" của nhà văn Gô-rô-ki, một người con của nền văn học Nga. Là một cậu bé sống trong cảnh nghèo khổ, Pê-chi-a mang trong mình tấm lòng trong sáng và sự hiếu kỳ của tuổi thơ. Trong suốt một ngày dài, cậu trải qua nhiều biến cố, từ những niềm vui nhỏ bé đến những nỗi buồn đan xen, thể hiện rõ nét tâm hồn nhạy cảm và khát khao tự do của mình. Pê-chi-a không chỉ là một nhân vật đại diện cho trẻ em nghèo trong xã hội mà còn là biểu tượng cho sức sống mãnh liệt và niềm tin vào tương lai. Qua những suy tư và cảm xúc của Pê-chi-a, câu chuyện khắc họa một bức tranh sống động về cuộc sống và những ước mơ của thế hệ trẻ trong bối cảnh khó khăn
Pê-chi-a là nhân vật chính trong truyện ngắn "Một ngày của Pê-chi-a" của nhà văn An-đéc-xen. Cậu là một cậu bé nghèo khó, sống trong một gia đình khiêm tốn và đối mặt với nhiều thử thách trong cuộc sống. Dù hoàn cảnh khó khăn, Pê-chi-a luôn giữ được sự lạc quan, trong sáng và đầy nhiệt huyết. Cậu có một trái tim nhân hậu và sự tò mò với thế giới xung quanh. Trong một ngày bình thường, Pê-chi-a thể hiện niềm vui, sự yêu đời qua những hành động nhỏ như chơi đùa với bạn bè, tham gia vào các hoạt động giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Nhân vật Pê-chi-a là hình mẫu của sự hồn nhiên, ngây thơ và đầy hy vọng, qua đó phản ánh những giá trị nhân văn sâu sắc về tình yêu thương và sự lạc quan trong cuộc sống.
Mình muốn giới thiệu với cậu một bạn trong lớp mình mà mình rất thích, đó là bạn Minh. Minh là một người rất vui tính và thân thiện, lúc nào cũng cười tươi và sẵn sàng giúp đỡ bạn bè. Mặc dù học rất giỏi nhưng Minh không hề kiêu căng, luôn chia sẻ kiến thức với mọi người. Minh cũng là người rất năng động, tham gia nhiều hoạt động của lớp và luôn có những ý tưởng thú vị. Nếu cậu muốn tìm một người bạn dễ gần và có thể giúp đỡ cậu trong học tập, Minh chính là người mà cậu không thể bỏ qua
Đây nhé
Bản tôi nằm dọc hai bên bờ suối. Con suối này bốn mùa nước trong veo. Mẹ bảo tôi đây là con suối lớn nhất vùng là nơi duy nhất có nhiều cá. Đoạn suối chảy qua bản tôi có hai thác nước. Nước chảy xiết, trơ những hòn cuội trắng tinh. Nước chảy vượt qua những tảng đá ngầm làm thành những con sóng bạc đầu nhảy chồm lên. Đến đầu bản, con suối bị một vực lớn chắn ngang. Vực khá sâu, nước chảy đến đó nước tạo thành xoáy hút tất cả vào bụng nó. Qua cái vực đó, nước lại lững lờ, bình thản trôi như không có chuyện gì xảy ra. Ngay cạnh nhà bà tôi, một chiếc cầu lớn đã được xây dựng lên. Chúng tôi thường đứng trên thành cầu thả thuyền lá. Con suối ấy thật gắn bó với người dân bản tôi.
Tổng số trang của các tập truyện:
6 tập, mỗi tập có 80 trang:
9 tập, mỗi tập có 60 trang:
Tổng số trang của cả bộ truyện:
Tổng số tập truyện:
Trung bình số trang mỗi tập truyện:
Vậy, trung bình mỗi tập truyện có 68 trang.
Ngày 20/11 hàng năm, người dân Việt Nam lại náo nức chào đón Ngày Nhà giáo Việt Nam - một dịp lễ đặc biệt để tri ân và tôn vinh những người thầy, người cô đã dày công dạy dỗ, dẫn dắt thế hệ trẻ. Đây là lúc học sinh, sinh viên cả nước bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến các thầy cô giáo bằng những bó hoa tươi thắm, những lời chúc mừng chân thành và những tấm thiệp đầy ý nghĩa. Những câu chuyện về sự tận tâm, nhiệt huyết và những kỷ niệm học đường dần hiện lên, khiến lòng người càng thêm xúc động và ấm áp. Ngày Nhà giáo Việt Nam không chỉ là dịp để nhìn lại những hành trình học tập, mà còn là dịp để cả xã hội ghi nhận vai trò to lớn của giáo dục và sự cống hiến của những người làm nghề giáo.
Bài thơ về ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11Tri Ân Thầy Cô
Những bông hoa nở giữa trời, Ngày 20 tháng 11 tươi sáng. Học trò bao thế hệ cùng vạn, Kính thầy cô, lòng luôn ghi lòng.
Từng nét phấn nhẹ nhàng bay, Trang sách mở, lời vàng vang vọng. Những bài giảng chân thành đong đầy, Tương lai sáng, thắp lên trong học trò.
Ơn thầy cô bao la, sâu sắc, Dẫn lối đi, khai sáng đời em. Tri ân ấy chẳng gì sánh được, Lòng biết ơn, nguyện mãi trọn vẹn.
Thầy cô như ánh dương, soi sáng, Dù mai đây, con lớn khôn rồi. Vẫn nhớ mãi, công ơn dạy dỗ, Người nâng bước, đưa con tới bờ.
Hy vọng rằng đoạn văn và bài thơ này sẽ giúp bạn cảm nhận sâu sắc hơn về ý nghĩa của Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Chúc bạn có một ngày thật ý nghĩa và đầy ắp tình cảm với thầy cô.
Như thường lệ, tôi ngồi trên xe buýt đưa đón học sinh đến trường, chú tâm nghe nhạc, tôi ít để ý đến các bạn học khác cũng đang ngồi trên xe. Tại một trong những điểm dừng đón, đột nhiên tôi lại chú ý đến xung quanh, tôi nhìn về phía ngôi nhà nhỏ xe bus đang đứng dừng đó, nhà của Tommy, tôi biết ngôi nhà ấy. Bỗng một bàn tay lướt qua cửa sổ xe và vẫy tay ra hiệu để lái xe xe bus di chuyển đi mà không phải đón. “Chắc cậu ấy ốm”, tôi nghĩ thoáng qua như vậy.
Hết một ngày tôi về nhà quây quần cùng gia đình. Tối hôm ấy tôi đã xem kênh tin tức của địa phương và những gì tôi nghe được làm tôi vô cùng bàng hoàng. Cả nhà Tommy đã bị một kẻ tình nghi vô danh giết ngày hôm đó. Sau khi nghe tin này, tôi trở về phòng và lặng lẽ ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, tôi lại ngồi xe bus đến trường. Xe chúng tôi vẫn đi qua nhà Tommy do tài xế xe bus không biết tin về gia đình Tommy chiếu ngày hôm qua. Khi tôi chuẩn bị đứng dậy để giải thích cho tài xế chuyện gì đã xảy ra thì một hình ảnh này khiến tôi nhớ mãi không bao giờ quên: Một bàn tay nhợt nhạt lướt qua cửa sổ xe bus, vẫy tay ra hiệu tài xế lái xe cứ tiếp tục đi đi như ngày hôm qua.
Tôi ngồi trên xe bus và sợ hãi.
Bài thơ "Hòn đá nhẵn" của tác giả Nguyễn Duy thường gợi nhớ đến câu tục ngữ "Có công mài sắt, có ngày nên kim". Câu tục ngữ này nói lên ý nghĩa của sự kiên trì, nỗ lực và cố gắng trong cuộc sống. Tương tự, hình ảnh hòn đá nhẵn trong bài thơ cũng thể hiện sự chuyển biến từ một vật thô ráp thành một vật nhẵn mịn qua thời gian và sự tác động liên tục. Điều này phản ánh rằng, nếu chúng ta kiên trì và nỗ lực, chúng ta có thể đạt được những điều tốt đẹp trong cuộc sống.