Mấy ní ơi có ai có những câu chuyện về những người làm trong lĩnh vực nghệ thuật mà hay không ạ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
bạn ơi tài ngắn siêu ngắn là gì vậy
hãy giải thích để mình trả lời
tk:
Người có tài luôn khiến em ngưỡng mộ. Ở lớp em, bạn Minh là một người như vậy. Minh học rất giỏi, đặc biệt là môn Toán. Bạn luôn giải được những bài khó mà thầy cô giao. Không chỉ thông minh, Minh còn chơi đàn rất hay và thường biểu diễn trong các buổi văn nghệ. Em rất khâm phục Minh và luôn mong muốn học tập được sự chăm chỉ, tài năng từ bạn.
Từ "quả" trong "quả đồi" không mang nghĩa thông thường như "quả táo" hay "quả bóng," mà chỉ một đơn vị địa hình cụ thể, tức là "một cái đồi."
Cụm từ "quả đồi" dùng để chỉ một khối đất cao nổi lên giữa cảnh quan xung quanh, nhưng không cao và dốc như núi, tạo thêm tính biểu cảm khi miêu tả địa hình. 😊
Các từ "lá cây," "lá bài," và "lá thư" đều có từ "lá" nhưng mang ý nghĩa khác nhau.
Lá cây: Bộ phận của cây thực hiện quang hợp.
Lá bài: Các quân bài dùng để chơi các trò chơi.
Lá thư: Tờ giấy viết chứa thông điệp gửi từ người này đến người khác.
Cả ba từ đều dùng "lá" để chỉ tấm mỏng, phẳng trong các ngữ cảnh khác nhau.
Ngày xưa, các loài cây đều chưa có tên. Một hôm, Trời tập hợp chúng lại để ban cho mỗi loài một cái tên. Các loài cây đều đến thật sớm. Ai ai cũng hớn hở mong chờ được Trời đặt cho một cái tên thật đẹp. Mỗi loài cây đều diện bộ trang phục xinh đẹp nhất và khoe điểm nổi bật nhất của mình.
Cây có hương thơm dịu được Trời đặt tên là lan. Cây có điệu múa nhịp nhưng được đặt là tóc tiên. Loài cây có dáng đứng hiên ngang được gọi là thông. Các loại rau có cũng có mặt đông đủ để xin Trời những cái tên thật đẹp như quế, tía tô, húng,...
Đến cuối ngày, khi Trời đã mệt, một nhành cây nhỏ mới vội vã chạy đến. Nó thở hổn hển, nói:
- Con xin lỗi vì bận chăm sóc bà đang bị bệnh nên con đã đến muộn. Xin Trời hãy thương tình đặt cho con một cái tên.
Cảm động trước lòng hiếu thảo của cây nên Trời không trách phạt mà thương vô cùng. Nhưng lúc này, Trời chưa nghĩ ra được tên gì hay. Ông suy nghĩ mãi rồi ngập ngừng:
– Tên của con... thì là... thì là...
Nhành cây nghe vậy mừng quá, hét toáng lên:
– Tôi có tên rồi! Tên tôi là "thì là”!
Nó vội vàng cảm ơn Trời rồi chạy về nhà khoe với bà của mình. Nó đâu biết rằng “thì là” không phải là tên Trời đặt cho, mà chỉ là lời nói ngập ngừng của ông khi chưa nghĩ ra cho nó một cái tên. Bà khen cậu:
- Con có một cái tên thật đặc biệt!
Muôn loài đều rất yêu thích tên của cậu.
Từ đó, muôn loài gọi nó là cây thì là.
Có ai biết mấy đề chưa học ko vậy