Lối sống tối giản là cách sống cắt giảm vật dụng xuống còn mức tối thiểu. Và cùng với cuộc sống ít đồ đạc, ta có thể để tâm nhiều hơn tới hạnh phúc.Chẳng có ai từ khi sinh ra đã có tài sản, đồ đạc gì trong tay. Vậy nên bất cứ ai khi mới chào đời đều là những người sống tối giản. Cứ mỗi lần bạn sở hữu trong tay những đồ dùng hơn mức cần thiết là một lần bạn lấy mất tự do...
Đọc tiếp
Lối sống tối giản là cách sống cắt giảm vật dụng xuống còn mức tối thiểu. Và cùng với cuộc sống ít đồ đạc, ta có thể để tâm nhiều hơn tới hạnh phúc.
Chẳng có ai từ khi sinh ra đã có tài sản, đồ đạc gì trong tay. Vậy nên bất cứ ai khi mới chào đời đều là những người sống tối giản. Cứ mỗi lần bạn sở hữu trong tay những đồ dùng hơn mức cần thiết là một lần bạn lấy mất tự do của chính mình. Giá trị bản thân chúng ta không đo bằng những đồ dùng mà chúng ta sở hữu. Những đồ dùng này chỉ cho chúng ta một chút cảm giác hạnh phúc nhất thời mà thôi. Mang theo những đồ dùng hơn mức cần thiết sẽ lấy hết thời gian, năng lượng của bạn. Khi nhận ra được điều đó, tức là bạn đã bắt đầu trở thành một người sống tối giản.
Chúng ta luôn mất thời gian, công sức để sở hữu một món đồ nào đó, hoặc để bảo quản, quản lý những món đồ mình đã có. Và chúng ta bỏ ra nhiều đến mức, những món đồ vốn chỉ là vật dụng hàng ngày cuối cùng lại trở thành ông chủ của chúng ta. Tyler Durden trong bộ phim “Sàn đấu sinh tử” đã nói rằng: Rốt cuộc, chúng ta lại trở thành nô lệ cho chính những món đồ mà ta sở hữu.
(Trích “Lối sống tối giản của người Nhật”-Sasaki Fumio)
Câu 1. Nêu phương thức biểu đạt chính và phong cách ngôn ngữ của văn bản.
Câu 2. Xác định nội dung của văn bản?
Câu 3. Theo tác giả, lối sống tối giản là gì?
Câu 4. Anh/chị hiểu như thế nào về câu nói “Giá trị bản thân chúng ta không đo bằng những đồ dùng mà chúng ta sở hữu” ?
Câu 5. Tác giả dẫn lời của Tyler Durden trong phim Sàn đấu sinh tử vào bài viết có ý nghĩa gì?
Câu 6. Anh/Chị có đồng tình với quan điểm “Chúng ta luôn mất thời gian, công sức để sở hữu một món đồ nào đó, hoặc để bảo quản, quản lý những món đồ mình đã có. Và chúng ta bỏ ra nhiều đến mức, những món đồ vốn chỉ là vật dụng hàng ngày cuối cùng lại trở thành ông chủ của chúng ta” không? Vì sao?
Câu 7. Qua văn bản, anh.chị rút ra được bài học gì? (Trả lời dưới hình thức đoạn văn 6 đến 8 câu).
-Bà tôi tuy là đã 75 tuổi,đủ để mọi ngươi nói là bà tôi đã già,nhưng tuy vậy bà vẫn trẻ đẹp như xưa.
-Có vẻ như tôi đã lấy già một đấu gạo thì phải.
-Giàn mướp với những quả mướp già chưa thu hoạch.
k mk nhé! :)
cam on Hanh cute nha