Lạc trôi : Người theo hương hoa mây mù giăng lối
Làn sương khói phôi phai đưa bước ai xa rồi
Đơn côi mình ta vấn vương hồi ức trong men say chiều mưa buồn
Ngăn giọt lệ ngừng khiến khoé mi sầu bi.
Đường xưa nơi cố nhân từ giã biệt li
Cánh hoa rụng rời
Phận duyên mong manh rẽ lối trong mơ ngày tương phùng
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nhờ em @Mai Nguyễn là CTV hiền lành nhất hoc24 cho nó vào câu hỏi hay nhé! Đề này hay mà!
Bài làm:
Câu 1: Phương thức biểu đạt: Tự sự, miêu tả kết hợp với biểu cảm.
Câu 2: Các từ Hán Việt ở sáu dòng đâu: giọt lệ, cố nhân, tương phùng.
Câu 3: Theo mình: tác giả cho rằng "Bâng khuâng mình ta lạc trôi giữa đời/ ta lạc trôi giữa đời" vì: Lúc này nam nhân trong khổ thơ đã mất đi người mà mình yêu nhất, đánh phải buồn bã về nơi nhiều kỉ niệm mà nhờ về người ấy. Lúc ấy là ban đêm, trời ngoài đầy sương nên không còn ai cả, nam nhâm này chỉ có một mình nên gọi là bâng khuâng mình ta, trong cảm giác ấy thì chắc khác nào "lạc trôi" giữa đời. Ta lạc trôi giữa đời như những lời tâm sự của nam nhân vậy!
Câu 4:
Thông điệp mà đoạn trên muốn gửi gắm đến mọi người là: Việc gì đến nó sẽ đến, việc gì đi nó sẽ đi. Mọi việc là như thế, cứ làm người khác buồn là vậy. Người cô đơn thì sẽ như "lạc trôi".
Nhà ai hoa cỏ thơm lừng
Khiến cho ta phải ngập ngừng bước chân
Bồi hồi lẫn dạ bâng khuâng
Ngỡ mình lạc lối , lâng lâng mộng sầu
Mùa thu mưa bụi thành ngâu
Gió đưa lá rụng thành câu thơ vàng
Xuyến xao chen lẫn ngỡ ngàng
Nên em lạc lối mất chàng giữa thu
Hồn em quyện lẫn sương mù
Nghe bao lá rụng , lời ru núi rừng
Lối xưa hoa bướm dững dưng
Em câu thơ lạc , như xuân đã tàn
Bước chân em mãi xa chàng
Dẫu con tim vẫn muôn ngàn yêu thương
Buồn ơi thôi chớ vấn vương
Anh say bến lạ... gió sương em về
xin lỗi nhưng bạn định hỏi cái gì vậy ?
bài lạc trôi