Bài 1:Cho đoạn thơ sau:“Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngànTa lặng ngắm giang sơn ta đổi mới?Đâu những bình minh cây xanh nắng gội,Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng?Đâu những chiều lênh láng máu sau rừngTa đợi chết mảnh mặt trời gay gắt,Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?- Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?”TRƯỜNG THCS...
Đọc tiếp
Bài 1:
Cho đoạn thơ sau:
“Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn
Ta lặng ngắm giang sơn ta đổi mới?
Đâu những bình minh cây xanh nắng gội,
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng?
Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt,
Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?
- Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?”
TRƯỜNG THCS THƯỢNG THANH Năm học 2021-2022 ĐỀ CƯƠNG ÔN TẬP GIỮA HỌC KỲ II Môn: Ngữ văn 8
(Ngữ văn 8, tập hai, NXB Giáo dục Việt Nam, 2018)
Câu 1. Đoạn thơ trên trích trong bài thơ nào? Tác giả là ai? Nêu xuất xứ của bài thơ.
Câu 2. Trình bày nội dung của đoạn thơ trên bằng một câu văn.
Câu 3. Đoạn thơ sử dụng kiểu câu gì phổ biến nhất? Chức năng của kiểu câu đó?
Câu 4. Viết đoạn văn khoảng 12 câu trình bày theo cách tổng –phân – hợp làm rõ ý của câu chủ đề sau: “Đoạn thơ là bộ tranh tứ bình lộng lẫy hiện ra giữa nỗi nhớ tiếc khôn nguôi và tâm trạng uất hận của con hổ khi sa cơ, thất thế”. Trong đó có sử dụng hợp lý 1 câu cầu khiến (gạch chân, chú thích rõ).
Giúp mình với mình sắp phải nộp rùi :"(
nội dung:biểu lộ tình cảm, cảm xúc nuối tiếc , nhớ lại cuộc sống khi còn ở rừng.
Cảm nhận:
Có lẽ đối với hổ không gì quý hơn những ngày còn tự do(câu mở đoạn: nằm ở đầu đoạn do viết theo diễn dịch).Trong chiếc lòng sắt hổ lại nhớ về những cảnh vật gắn liền với cuộc đời . Bình minh, những đêm vàng bên bờ suối.Khoảnh khắc uống ánh trăng tan thể hiện sự vui vẻ tràn đầy.Thật sung sướng phải không?Bởi lẻ, không có gì quý hơn sự tự do, có lẽ hổ cảm thấy buồn và nhớ rừng lắm!Những buổi chiều say sưa , những buổi săn mồi lên láng máu hay khoảnh khắc hổ nhìn ngắm giang sơn của chính mình, thật oai phong, hùng dũng.Qua những chi tiết ây , em cảm thấy thương cho một vị chúa tể phải chịu cảnh kiềm hãm ,mất tự do phải tưởng nhớ những hồi ức đẹp để quên đi cái nỗi buồn sau thẫm.