viết từ 8 đến 10 dòng miêu tả nơi em ở trong đó có sử dụng phép nhân hóa và so sánh ít nhất 2 câu nhân hóa, 3 câu so sánh
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
quê hương , hai tiếng nghe mới ngọt ngào làm sao , đó chính là nơi chôn rau cắt rốn của tôi .mảnh đất quê em là một vùng trù phú với rất nhiều cảnh đẹp khác nhau nhưng có lẽ , ấn tượng để lại sâu sắc nhất trong tâm trí tôi đó là dòng sông quê em . dòng sông uốn lượn như 1 dải lụa đào trải dài tít tắp . nước sông trong vắt với một màu xanh huyền ảo như nền trời xa xăm . dưới sông những chị cá , anh cua , chị ốc hay những chú nhện nước đang nhẹ nhàng bơi trên mặt nước trong xanh ,... mặt sông gợn sóng nhè nhẹ làm cho khung cảnh trở nên thật thanh bình . ven bờ những hàng cây bàng cây phượng vĩ ngả cành xuống mặt nước , những chiếc lá rung rinh , những chú chim hót líu lo , những chú ếch kêu ồm ộp ,...tạo ra âm thanh như một dàn đồng ca đang phổ nhạc cho một ca khúc của thiên nhiên . mặt trời tỏa những tia nắng nhè nhẹ dạo lướt trên mặt sông làm cho mặt sông trở nên lung linh dát vàng .phía xa , một vài người đang ra sông múc nước để sử dụng.thật là một khung cảnh nên thơ trữ tình .em yêu dòng sông quê em ko phải chỉ vì vẻ đẹp của nó mà là vì nó đã gắn bó với em bao nhiêu năm tháng , nó giống như một người bạn tinh thần ko thể thiếu của em . em rất yêu dòng sông và hứa sẽ bảo vệ nó để nó mãi trong sạch và cũng như để lưu giữ một vẻ đẹp mang đậm chất quê em
mình làm vậy đc ko ? chỗ in nghiêng là so sánh còn chỗ gạch chan là nhân hóa ở những từ như chú chị anh ,..
Sáng đó, em thức dậy rất sớm để ngắm cảnh mặt trời mọc - một cảnh tượng tuyệt đẹp trên quê hương . Từ sân nhà nhìn về hướng đông , em thấy bầu trời đang dần chuyển sang màu hồng nhạt . Ông Mặt trời vẫn giấu mình sau những đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu ông đã thức giấc . Gió thổi nhè nhẹ . Một lát sau ông mặt trời nhỏ một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang t từ nhỏ lên bầu trời cao . Nhuộm chân trời một màu hồng rực , quét sạch tàn dư của bóng đêm . Vạn vật như bừng tỉnh dậy sau giấc ngủ dài , hân hoan chào đón nắng mai .Sương đêm đọng trên những chiếc lá cây , lấp lánh giữa ánh nắng mà trời . Tạo thành bức tranh vẽ khung cảnh thiên nhiên của buổi sáng mai tuyệt vời .
Vào mùa hè, em được bố mẹ cho về quê thăm ông bà. Em thích nhất là được ngồi bên cửa sổ ngắm trăng. Khi những giọt nắng cuối cùng đã biến mất sau rặng dừa phía tây. Cảnh vật quê em chìm dần vào bóng tối, cũng lúc đó ở phía sau rặng tre xuất hiện một ông trăng nhỏ.
Những đêm trăng sáng tỏ, tôi cùng bà thường ngồi cạnh cửa sổ để ngắm trăng lên, thật là thích khi được nhìn ánh trăng từ từ nhô lên khỏi rặng tre cuối làng. Càng lên cao, càng nhạt màu, trăng càng toả sáng hơn, bóng tối từ từ nhường chỗ cho ánh sáng huyền dịu của vầng trăng. Bầu trời trong và xanh thăm thẳm, thỉnh thoảng có một vài đám mây trắng bay qua tạo cho bầu trời một không gian huyền ảo. Những chị sao thường ngày yểu điệu lấp lánh khoe sắc là vậy, thế mà giờ đây phải khép mình trước ánh sáng rực rỡ của chị Hằng. Càng tuyệt dịu hơn, gió hiu hiu thổi. Chưa hết, hoa mẫu đơn, hoa chiếu thuỷ khe khẽ lắc lư theo gió.
Ánh sáng thấm đượm đất trời, xóm làng ruộng đồng, dòng sông và mây gió. Con người cùng cỏ cây, muôn vật sáng đẹp hơn, nồng nàn dưới ánh trăng.
Trời vừa xế bóng, trăng đã lên rồi, ánh trăng ban đầu rất yếu, tưởng chừng như không đủ sức để đánh đuổi mặt trời, nhưng chỉ một lát sau, nó dần dần lan toả khắp không trung và trở thành thứ ánh sáng chính của bầu trời. Đêm Trung Thu năm nay, trời không có một gợn mây, chỉ thấy trăng và ngàn vạn ngôi sao nhỏ bé. Ánh trăng không như mặt trời, nó không chói chang và đầy vẻ hung hãn, mà nó rất dịu dàng và dễ chịu, nhưng vẫn đủ sức soi sáng vạn vật. Ánh trăng soi xuống dòng sông nhỏ, sông liền chộp lấy thứ quà tặng mà hằng nga đã ban xuống cho nhân gian, trát lên chiếc áo khoác của mình. Hình như cây cỏ, hoa lá cũng muốn thưởng thức ánh trăng, chúng xoè những bàn tay đủ kích cỡ để đón lấy thứ của quý trời cho. Ô kìa! Ai thế nhỉ! Thì ra là chú cuội nổi tiếng nói dối đang ngồi gốc cây đa đây mà, có lẽ chú đang cười rất tươi để mừng ngày Tết Trung Thu vui vẻ này. Ngắm bầu trời, cây cỏ một hồi, bỗng…em chợt nghĩ đến nếu có không có trăng sao thì thế nào? Hẳn là khắp không trung chỉ có một màu đen tĩnh mịch, quang đãng, lạnh lẽo và tối tăm. Sẽ còn cảnh vui chơi, rước đèn tấp nập, mà chỉ thấy sự trống trải đến lạ lùng. Càng nghĩ, em lại càng quý trăng hơn. Thứ ánh sáng tuyệt vời chỉ có một chứ không có hai.
Làng quê em có bt bao nhiêu cảnh đẹp nhưng em thích nhất là ánh trắng sáng khi đêm tới.Trăng vàng lấp lánh trên trời cao.Trăng khi rằm thì tròn như cái mâm treo lơ lửng trên bầu trời.Còn khi trăng khuết thì lại giống một cái liềm hay là một đầu của con thuyền.Ánh trăng bt bao nhiêu ánh sáng soi cho chúng em đi khi đêm ttối trên những nẻo đường quê đang còn nghèo và chưa đủ những bóng đèn như bao thành thị kia.Trăng còn là nàng thơ của bao nhiêu tác giả ,trăng như là anh chị em của bt bao nhiêu những tác giả yêu thơ.
Ngôi nhà thân yêu của em nằm sâu trong con ngõ nhỏ vắng lặng. Nhưng ngôi nhà lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười vui và tình thương yêu ấm áp. Vì thân thuộc đến vậy nên em thường gọi ngôi nhà mình một cách thân mật hơn. Bạn ấy ba tầng với cánh cửa gỗ nâu sẫm đã sờn màu. Phòng khách nhà em lúc nào cũng gọn gàng, ngăn nắp với nhiều đồ vật: bộ bàn ghế, ti vi, lọ hoa,... Em thích nhất là những bức tranh, bức ảnh treo dọc theo chiếc cầu thang uốn lượn. Chiếc cầu thang dẫn lên phòng ngủ của bố mẹ và của anh em em. Trên ban công, mẹ em trồng mấy chậu hoa lan, hoa hướng dương, hoa hồng rực sắc như làm cho ngôi nhà thêm phần rực rỡ hơn. Chúng điểm tô cho ngôi nhà trở nên tươi đẹp hơn để em luôn yêu ngôi nhà của mình.
tô đậm: nhân hóa
gạch chân : ss
1 . Đề bài: Viết đoạn văn tả bầu trời buổi sáng có sử dụng phép nhân hóa.
Bài làm
Tôi thường thức giấc vào lúc sáu giờ kém để chuẩn bị đến trường, lúc này là khoảng thời gian mà tôi cảm thấy thoải mái nhất nhất. Mở cửa ra, trước mắt hiện lên một khung cảnh thật xinh đẹp. Bầu trời mang một màu xanh lam nhàn nhạt, chị Mây duyên dáng tô điểm thêm trên nền trời ấy vài gợn mây trắng xóa . Ông mặt trời vươn vai tỉnh giấc sau giấc ngủ thật dài, mỉm cười hé ra những tia nắng ấm áp đầu tiên để đón chào một ngày mới . Trước sân những khóm thược dược đua nhau khoe sắc, thu hút biết bao nhiêu nàng bướm trắng, bướm vàng về dạo chơi , rồi họ hàng nhà ong đua nhau về kiếm mật. Trong cái khí trời trong lành và mát mẻ ấy, chú gà trống với bộ lông màu đỏ tía dang đôi cánh to khỏe vỗ phành phạch rồi vươn cổ cất một tiếng gáy thật dài để chào buổi sáng, một buổi sáng tuyệt vời.
Làng quê tôi là một nơi rất thanh bình và vắng lặng. Chiều chiều, những chú bé dắt nhau ra đê thả diều. Những cánh diều như những chú bướm khổng lồ Những chị lục bình đâu rồi nhỉ? Có lẽ các chị thấy mình quá nhỏ bé trước cảnh sông nước bao la nên đã trốn đi. Mặt trời đã chiếu những tia nắng gay gắt, mặt sông lấp lánh như được dát muôn ngàn viên pha lê. Tôi rất yêu quê hương tôi-nơi tôi sinh ra và lớn lên
THAM KHẢO!
Khi em hỏi các bạn của em rằng “Bạn quý ông hay bà hơn?” thì đa số các bạn của em đều nói rằng quý bà hơn vì bà gần gũi, tình cảm và chiều chuộng hơn. Thế nhưng em lại khác, em yêu quý cả hai ông bà nhưng lại quấn quýt và yêu quý ông nhiều hơn. Ông nội của em năm nay đã gần bảy mươi tuổi, sở dĩ như vậy là vì bố em là con út trong gia đình và em cũng là con út của bố mẹ. Ông của em là một kỹ sư đã về hưu, hình ảnh của ông bây giờ gắn với mái tóc bạc và đôi kính lão luôn thường trực. Tóc của ông tuy đã trắng gần hết nhưng vẫn dày, chắc khỏe và bồng bềnh như một đám mây. Răng của ông cũng rất chắc khỏe, ở tuổi của ông nhiều người phải trồng răng giả, rụng vài cái nhưng răng ông vẫn trắng sáng và đều tăm tắp, nụ cười của ông rất hiền hậu và đầy ắp tình yêu thương. Ông em có một đời sống tinh thần rất lành mạnh và lạc quan, ngoài việc ưa thích là đọc báo và tưới cây thì ông còn rất chăm chỉ tập thể dục và đạp xe. Hằng ngày, khi ông mặt trời còn chưa thức dậy, ông đều dậy sớm tập thể dục, còn chiều mát ông lại đi bộ hoặc đạp xe, có hôm mang theo vợt để đánh với các ông bà trong xóm. Em mong sao ông sẽ luôn giữ được phong độ và sức khỏe như bây giờ để sống vui vẻ bên con cháu, là chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình.
Mùa hè, ông trời(nhân hóa) tạo ra những cơn mưa to như trút nước(so sánh)
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng nông thôn yên bình. Nơi đây có những cánh đồng bao la, thẳng cánh cò bay với những dòng sông trong xanh tuyệt đẹp. Ngày mùa, đồng lúa rộn ràng khoác lên mình chiếc áo vàng rực trong thật lộng lẫy. Những bé bông lúa to tròn, múp míp đang chờ đợi ngày thu hoạch. Ngày thu hoạch đến, cả xóm tôi ráo riết, ai ai cũng ra đồng, trông vui như chợ tết. Trên cành cây, những chú chim hót véo von thật nhộn nhịp. Trên cánh đồng vui vẻ là thế, nhưng dòng sông quê tôi có vẻ tĩnh lặng lạ thường. Dòng sông uốn khúc bao quanh cả xóm làng tôi, ngoằn ngoèo như một con rồng khổng lồ. Dòng sông trong veo, xanh thẩm. Những tia nắng mặt trời ấm áp chiếu xuống, dòng sông lấp lánh như dát vàng, dát bạc. Lúc này, dòng sông như một tấm gương khổng lồ. Ôi! Cảnh vật quê tôi mới đẹp làm sao!
Xin lỗi bạn nha vì mình đã in đậm các câu nhân hóa còn các câu so sánh mình đã in nghiêng nhưng có chút vấn đề nên vẫn kiểu chữ thường.
Xin lỗi bạn!!