Câu 1: Đọc ngữ liệu sau và trả lời câu hỏi:
Con thỏ trắng thông minh
Một ngày nọ, thỏ, khỉ và dê rủ nhau lên núi chơi. Đột nhiên chúng phát hiện ra con sói già đang lẻn vào nhà gà và lấy trộm trứng. Dê giọng nhỏ nhẻ: “Con sói kia hung dữ lắm. Chúng ta chi bằng giả vờ không nhìn thấy, cứ để nó trộm. Nếu mình vào nói có khi bị nó ăn thịt mất”.
Khỉ tức giận nói: “Làm sao lại để yên khi biết chúng làm việc xấu. Hãy để tôi”. Nói xong, khỉ dũng cảm xông lên: “Con sói già kia, tại sao lại lấy trộm đồ của người khác. Để trứng xuống ngay”.
Sói nhìn xung quanh không thấy có người liền hung hãn quát: “Con khỉ to gan nhà ngươi, không muốn sống nữa hả. Ngươi dám chen vào chuyện của tao hả. Hôm nay ngươi sẽ phải chết”, vừa dứt lời con sói già giơ móng vuốt vồ nhanh lấy khỉ.
Khỉ hoảng sợ chờ đợi cái chết thì bất ngờ tiếng súng nổ lên. “Sói, đầu hàng đi, ngươi đã bị bao vây”, tiếng bác cảnh sát vang lên. Hóa ra lúc dê và khỉ đang tranh luận cách giải quyết thì thỏ đã nhanh trí chạy đi báo cảnh sát. Vì vậy mà khỉ đã thoát chết và sói đã bị trừng phát thích đáng.
a. Bài học em rút ra sau khi đọc xong câu chuyện này là gì?
b. Tìm một từ láy có trong câu chuyện và đặt câu với từ láy đó.
Câu 2: Viết đoạn văn trình bày cảm nhận của em về đoạn thơ lục bát sau:
“Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!”.
(Thương cha- Lê Thế Thành)
giúp mình bài ni mình đang cần gấp
Câu 1:
a, Bài học: Cần thông minh, nhanh nhạy xử lí tình huống để cứu giúp mọi người cũng như bản thân tránh được nguy hiểm.
b, Từ láy: nhỏ nhẻ
Đặt câu: Cô ấy nói năng nhỏ nhẻ, đi đứng cũng thế.
Câu 2:
Em tham khảo:
Cha là bậc sinh thành, là người nuôi dưỡng ta từ thuở bé cho đến lúc ta lớn. Công ơn dưỡng dục của cha không gì có thể đong đếm được. Cho dù ta có thành công to lớn, nuôi dưỡng cha mẹ mãi cũng không thể trả hết công ơn nuôi dưỡng cho người. Mỗi chúng ta cần biết ơn và kính trọng cha, đừng để cha buồn tủi khi về già.