“Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền”
Câu ca dao trên hàm ý rất sâu xa và ý nghĩa. Chúng nói đến công lao mà người mẹ của chính chúng ta phải trải qua bao nhiêu để có được ngày hôm nay. Chỉ có con cái mới hiểu được sự cực khổ của người làm mẹ.
Mặc dù mẹ đã dần già đi về mặt độ tuổi nhưng xét về khuôn mặt, tuy đã tầm gần bốn mươi nhưng mẹ vẫn còn trẻ lắm! Mẹ có làn da trắng mịn, mềm mại như da em bé. Khuôn mặt có vài nếp nhăn vì mẹ phải thức khuya chăm lo cho cả nhà em. Dáng người thấp thấp, mảnh khảnh rất dễ thương. Bởi vì mẹ có công việc nặng nhọc nên tay chân đã có chút chai sần, không còn đẹp như trước nữa.
Mẹ vừa chăm lo gia đình vừa làm việc, mẹ không chỉ là mẹ mà còn là một
siêu nhân, mẹ biết không? Đối với mẹ, chỉ cần một bữa ăn sum họp đầy đủ gia đình đã rất hạnh phúc rồi. Trong mắt mẹ, em vẫn là một đứa trẻ cần sự trợ giúp của mẹ. Còn có những lúc, vì không được chiều theo ý của bản thân, em đã giận dỗi và lớn tiếng với mẹ. Lúc ấy cứ nghĩ mẹ là một người đáng ghét, không hề yêu thương thương mình nhưng không, trong lòng mẹ, tình yêu thương những đứa con đã mang nặng đẻ đau sau chín tháng mười ngày cực khổ đã vươn lên tất cả. Mẹ ăn thì ốm nghén, ói mửa nhưng mẹ vẫn chịu đựng vì sinh linh trong bụng mẹ có thể được yên bình mà ra đời. Mẹ luôn nâng niu, lo lắng, quan tâm chúng tôi thì chúng tôi chỉ rong chơi, lì lợm. Nhưng bây giờ, em đã hiểu được sự yêu thương vĩnh viễn không bao giờ phai từ mẹ. Nhớ lại lúc tôi vừa vào cấp một, mẹ lo lắng chăm chút cho tôi như một một chàng hoàng từ thực thụ.
Vì còn là lũ trẻ bồng bột, không ít lần em làm mẹ tôi lo lắng. Phải nói đến lúc em bắt đầu đua đòi mẹ cho chạy xe đến trường, không may gặp tai nạn, tuy chỉ té xe và trầy một chút nhưng mẹ tôi đã lo lắng, hớt hải chạy đến chỗ tôi. Hiểu ra, thì ra lúc ấy mẹ đã lo lắng muốn chỉ chạy đến xem con mình ra sao, đang như thế nào. Lúc đó khi nhìn thấy khuôn mặt lo lắng đến trắng bệch của mẹ, em đã rất đau lòng. Em thật hối hận!
Tuy vậy, mẹ em vẫn luôn khuyên nhủ bằng những bài học đáng nhớ. Mỗi tối, mẹ em lại ngồi vào bàn học cùng tôi chỉ tôi những câu hỏi khó, giảng lại những bài toán khó với những lời khuyên bảo bổ ích. Nhiều lúc, em cảm thấy nhiều sự mệt mỏi trong đôi mắt sâu thẳm của mẹ. Ắt hẳn mẹ đã chịu nhiều áp lực, có thể dẫn đến stress. Mẹ mang nặng đẻ đau đã quá khổ rồi. Khi vào phòng sinh, cũng chính là
cửa sinh là cửa tử. Mẹ đã cố gắng rất nhiều. Mẹ đã chăm lo cho gia đình mấy năm ròng. Mẹ cũng nhiều lần ngồi lại kể cho em và chị em về quá khứ của mẹ. Thì ra, tính cách của mẹ y như em vậy, nghịch ngợm, gan lớn, dám làm dám chịu! Vừa nghe xong, cảm xúc của em đảo lộn lên, nào là vui vì sự nghịch ngợm của mẹ, nào là buồn những gì đã trải qua để có được ngày hôm nay. Nghe xong, em rưng rưng nước mắt, khóc nức nở ôm mẹ, thật là một khoảnh khắc đáng nhớ. Cũng từ đó trở đi, em và em đã cố gắng học giỏi hơn, nghe lời mẹ và cũng bắt đầu quan tâm mẹ để mẹ vui vẻ, thoải mái và khỏe mạnh hơn.
Tình mẫu tử thật linh thiêng biết bao! Đôi khi trên đời này không có thứ gì lớn hơn tình mẫu tử vĩnh viễn này. Nơi nương tựa lớn nhất của tôi chỉ có thể là mẹ. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để mẹ vui lòng.
Đây là bài văn biểu cảm về mẹ mak mik viết, nhờ các bạn sửa lỗi hoặc thêm vài câu biểu cảm để cho bài văn hay hơn ạ. Gấp lắm nhé mik sắp thi r. Cảm ơn nhìu :))
BÀI Văn có cốt lõi
nói chung là đc nhớ thêm nhiều biểu cảm hơn và dùng nhân hóa so sánh vừ a phải oke rùi
thx bạn nhìu nha