tuy tui nhỏ nhưng nắm trường
Nhỏ nhưng có võ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nhân vật Võ Tòng trong đoạn trích "Người đàn ông cô độc giữa rừng" của Đoàn Giỏi gây ấn tượng sâu sắc với người đọc bởi vẻ đẹp tiêu biểu của người người dân Nam Bộ. Võ Tòng là một người nông dân hiện lên bề ngoài “kì hình dị tướng”. Ông thường cởi trần, mặc chiếc quần kaki còn mới nhưng coi bộ đã lâu không giặt chiếc quần lính Pháp có những sáu túi. Bên hông chú đeo lủng lẳng một lưỡi lê, nằm gọn trong vỏ sắt. nhưng ẩn sâu bên trong là sự hiền lành, chất phác. Nhưng ẩn sâu bên trong là sự hiền lành chất phác. Cuộc đời bất hạnh, từng có gia đình nhưng bị vu oan phải đi tù, khi trở về mất vợ con nên sống cô độc trong rừng. Dù vậy sự tốt bụng và chân thành của Võ Tòng vẫn được người xung quanh quý mến. Ông còn đặc biệt gan dạ, mạnh mẽ với tình yêu nước sâu đậm. Điều ấy thể hiện qua việc chú chuẩn bị những mũi tên tẩm thuốc độc, rồi chia cho tía nuôi của An, cũng như việc kể lại chiến công giết chết tên giặc Pháp với vẻ hào hứng, sung sướng. Chỉ qua vài nét phác họa nhân vật Võ Tòng được khắc họa hiện lên đầy chân thực, sinh động. Ông chính là đại diện cho những con người Nam Bộ giàu sự chân thành, phóng khoáng và tình cảm.
" Chào các bạn, tôi là một chú ve sầu nhỏ bé, tuy là vậy nhưng trong tôi chất chứa một sự nhân hậu rất lớn. Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn một câu chuyện. Câu chuyện mà có cô Bướm Khế nổi tiếng là xinh đẹp nhưng kiêu căng:
Vào một ngày đẹp trời, tôi tung tăng đi trên con đường quen thuộc, bỗng từ xa xuất hiện một bóng dáng ai đó thấp thoáng lại gần. Ối chà, là cố Bướm Khế xinh đẹp đây mà. Nếu mà xét về lại nhan sắc thì cô cũng phải thuộc tầm 'hoa khôi' của rừng. Nhiều các anh các cậu cũng thích cô lắm, mà nghe đâu cô lại có tính hay chê bai người khác. Nhưng mà tin đồn cũng chỉ là tin đồn mà thôi, tôi thầm nghĩ vậy trong đầu, rồi tiến lại chào hỏi:
- Chị Bướm Khế đấy à, chào chị! Hôm nay chị còn đẹp hơn trước đấy nhỉ
Cô liếc mắt nhìn về phía tôi một cái, tuy không có quá nhiều thiện cảm làm tôi khó chịu, thế nhưng do bản tính trong người nên tôi cũng chẳng đoái hoài đến việc này mấy
-Ô, tưởng ai, hoá ra là cậu ve sầu nhỏ xấu xí lại ngốc nghếch mà mọi người thường nói đây à? Đúng là trăm nghe không bằng một thấy mà...
Ôi trời, giọng nói the thé của cô vừa thốt lên đã làm cho tôi giật mình.
Cái dáng vẻ điêu ngoa khoác lên khuôn mặt xinh xắn ấy thực sự là cô Bướm Khế đấy sao?
Thật không ngờ những gì mọi người nói là đúng, cô ta thật kiêu căng và ngạo mạn!
- Này chị, tôi đi ngang qua, cũng chị chào chị mấy câu. Chị đâu cần nặng lời như thế chứ
Nói thật là tôi đã khác tức giận sau lời chê bai của chị.
- Hơ, tên xấu xí như cậu mà cũng đòi chào tôi? chỉ những người có bộ dáng đẹp và thông minh tuyệt hảo mới xứng với tôi mà thôi "
Đoạn sau thì khá lười gõ chữ @@
Tối rồi cũng buồn ngủ @@
Nên thôi dừng ở đây
Chúc bạn ngủ ngon @@
Các phần chú thích trong câu là: (trích từ truyện ngắn Những câu chuyện của nhà văn Võ Quảng); (chỉ gần 300 chữ)
:)?