Viết thư khuyên bạn ko nên chơi điện tử
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Chủ Nhật, ngày 26/9/2021
- Em trai thân mến !
Lâu lắm rồi anh với em không viết thư cho nhau nhỉ, sống chung một nhà thì cần gì viết thư cho nhau. Nhưng hôm nay, anh viết thư này, muốn nhắn nhủ với em và khuyên nhủ em cần phải cố gắng học tập chăm chỉ hơn.
Anh thấy dạo này học lực của em rất sa sút, nhiều lần cô giáo, thầy giáo gọi điện về cho gia đình để nói về việc học tập của em. Bố mẹ, cả anh nữa đều rất buồn và thấy thất vọng về em. Em chơi điện tử quá nhiều, ảnh hưởng đến việc học hành của em. Anh khuyên và mong em hãy bỏ chơi điện tử để học tập thật tốt, hãy tự nghĩ về tương lai của mình. Tương lai của em là do em quyết định, nếu cứ chơi điện tử, không học hành để sau này em sẽ trở thành người thế nào ? Ăn bám bố mẹ, anh trai của em ư ? Nếu bỏ chơi điện tử, cố gắng học hành thì sau này em muốn giải trí, vui vẻ với đam mê của mình khi nào cũng được khi đã học xong và có công việc ổn định.
Một phần là em phải nghĩ cho bố mẹ, anh và tương lai của mình. Một phần em phải tự nghĩ đến sức khỏe của bản thân mình. Nếu chơi điện tử quá nhiều thì sẽ gây hại mắt, hại sức khỏe và em có thể mắc những căn bệnh nặng, khó chữa. Điều đó sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới cuộc sống của em và chính gia đình của mình. Anh cũng thấy nhiều lần em thức trưa, thức đêm không ngủ để cày game. Bây giờ có thể em chưa thấy tác hại của nó, nhưng sau này, khi đã lớn em sẽ biết thế nào là tác hại nặng nề của trò chơi điện tử. Nếu chơi một vài lúc, có thời gian để giải trí thì được, nhưng em không làm vậy mà chơi mọi lúc, bỏ bê cả việc học hành để chơi điện tử.
Em hãy nghĩ đi ! Nghĩ cho gia đình, cho chính bản thân và tương lai của em ! Anh mong, em sẽ bỏ chơi điện tử trong thời gian sớm nhất. Quyền quyết định là của em !
Anh trai của em
.............
tham khảo:
Gửi em của anh!Anh biết em đang chơi điện tử bỏ quên việc học hành, nhưng em có biết nếu ko học thì em sẽ không có tương lai còn chưa kể nhỡ đâu em sẽ dẫn đến những việc như nghiện ngập!
Trong mỗi chúng ta ai cũng có ước mơ cho riêng mình, ai cũng muốn lớn lên sẽ làm được những việc có ích cho bản thân và xã hội. Để đạt được ước mơ, chúng ta phải học tập, rèn luyện mọi kỹ năng để có những thành công.
Tuy nhiên, hiện nay một số bạn lại lơ là việc học tập, chỉ biết ước mơ mà không chịu cố gắng để đạt được ước mơ. Các bạn hiện còn rất trẻ, nếu không chịu khó học tập thì lớn lên sẽ chẳng làm được việc gì có ích!
Thật vậy, cuộc sống ngày càng tiên tiến và hiện đại nên luôn cần những người tài, có tri thức. Dù bạn làm bất kỳ công việc gì, từ một bác sỹ, kỹ sư, thầy cô giáo hay cả những người thợ, công nhân và nông dân, muốn làm được đều phải có tri thức. Bạn đừng nghĩ một người nông dân chỉ biết cày cấy, cuốc đất làm ruộng hay một người công nhân chỉ biết khuân vác, làm những việc dựa vào sức lực là có thể tồn tại được. Nếu không có tri thức, bạn sẽ bị lệ thuộc vào kẻ khác, bị cuộc sống xô đẩy mà sẽ không tìm được những gì mình mong muốn. Do đó mà lúc nào bạn cũng thấy mình bị đối xử bất công và sống trong khổ sở.
Lịch sử cho thấy, hầu hết những người có tri thức luôn được tôn trọng và đề cao. Họ là những người làm được nhiều việc lớn cho xã hội. Ngay từ xưa, các vị anh hùng lãnh đạo chống ngoại xâm cho dân tộc như: Lí Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Nguyễn Huệ...tất cả đều là những người chịu khó học tập từ nhỏ, lớn lên có tri thức, có tài mới làm được những việc lớn, lập các chiến công vĩ đại nên để lại tiếng thơm muôn đời cho con cháu...Hay ngày nay, chỉ những học sinh siêng năng học giỏi sau này mới có thể có những phát minh cho nhân loại, làm việc lớn cho đời. Nếu đọc tiểu sử của những người như vậy bạn sẽ thấy tất cả họ đều là những người cần cù học tập chịu khó ngay từ lúc còn trẻ.
Nước ta ngày xưa sống trong xã hội phong kiến, nhà nước không quan tâm đầu tư giáo dục, không quan tâm nâng cao dân trí nên hầu hết người dân không có tri thức. Đất nước do vậy mà nghèo nàn, lạc hậu. Những người dân nghèo khổ lại phải chịu sự tác động, chi phối của cuộc sống và bị xã hội vùi dập nhưng chỉ biết than thân, trách phận mà không biết làm thế nào để thoát khỏi số phận long đong ấy. Đặc biệt, đối với người phụ nữ, họ không được học hành nên việc họ bị áp bức, trà đạp là chuyện tất yếu. Chỉ những người phụ nữ có hiểu biết, có tri thức thì mới ý thức được thân phận, cuộc đời mình. Họ tìm được cho mình con đường đi đúng. Ngày xưa, Hai bà Trưng đã đứng lên dựng cờ khởi nghĩa thắng lợi, Hồ Xuân Hương dù bị xã hội đùn đẩy nhưng bà vẫn ý thức dược thân phận của mình. Họ làm được điều đó cũng chỉ là do họ có tri thức. Vậy nên muốn có cuộc sống như ý muốn, không gì khác ngoài bạn phải có tri thức. Mà muốn có tri thức lạ phải học ngay lúc sớm nhất có thể.
Có thể tuổi trẻ bạn ham chơi, bởi theo bạn có nhiều thứ lôi cuốn hấp dẫn hơn việc học nhiều. Bạn cho rằng những trò chơi điện tử trên máy tính, những cuộc đi chơi với bạn bè...là những việc lí thú hơn cả vì chúng mang lại cho bạn nhiều niềm vui thích, hứng khởi hơn là ngồi vào bàn học với đống sách vở nhàm chán. Thế nhưng bạn ơi! Hãy nghĩ lại! đừng chỉ nhìn thấy những lợi ích, thú vui trước mắt mà quên đi những ước mơ, hoài bão sau này đang chờ bạn thực hiện. Nếu bạn không học, bạn sẽ nhanh chóng tạo ra cho mình một lỗ hổng lớn về kiến thức mà khó bù đắp lại được. Bạn sẽ nhanh chóng chán nản việc học. Điều đó là cực kỳ nguy hiểm cho tương lai của bạn. Có thể tuổi trẻ còn dài nhưng thời gian trôi đi không trở lại, bạn sẽ không làm được việc của ngày hôm nay nếu ngày hôm nay trôi qua. Đời người chẳng bao lâu, nếu không học thì sau này bạn sẽ không còn cơ hội học tập nữa. Đừng để sau này hối hận và cất lên những trường khúc: "Giá như ngày trước mình...". Tất cả không trở lại bạn ạ.
Vậy nên, chúng ta phải học, học để biến những ước mơ của mình thành sự thật. Phải chịu khó và hi sinh những thú vui không có lợi cho việc học. Bởi chỉ có học thì mai này lớn lên mới đủ khả năng làm được những việc có ích cho bản thân, cho gia đình và xã hội và tương lai sẽ rộng mở với chúng ta. Bây giờ vẫn chưa là muộn, tất cả đều có thể, hãy chăm chỉ học tập và chúng ta sẽ làm được điều mình muốn!
Dân tộc ta từ ngàn đời nay có rất nhiều truyền thống quí báu . Trong số đó , “ học tập ” là một truyền thống tốt đẹp mà nhân dân ta sẵn có . Nó chính là một hành trang cho một tương lai tốt đẹp chỉ dành cho những con người chịu khó vươn lên , biết kiên trì chiu khổ .
Học tập là những chùm rễ đắng cay , đầy những gian nan thử thách mà ta phải thức khuya dậy sớm , suy nghĩ tìm tòi khổ luyện . Không những thế mà ta còn phải có sự nhẫn nại , kiên trì vượt qua gian khổ để đi tới những thành công vinh quang quí giá . Kiến thức của nhân loại bao la mênh mông như biển cả mà trên thế gian này không ai có thể học hết được . Học tập có một vai trò rất thiêng liêng đối với con người nó giúp ta hoàn thiện từ nhân cách đến trí tuệ . “ Học ” mang tính chất tiếp thu tri thức , kĩ năng , hoàn thiện nhân cách vô cùng phong phú trong cuộc sống . Những con người ham học hỏi đó sẽ luôn tìm thấy ý nghĩa , niềm vui trong cuộc sống . Ở trên hành tinh chúng ta cứ mỗi giây mỗi phút trôi qua thì lại có một phát minh ra đời vì vậy mà ta không thể nào mà học hết được những kiến thức . Cũng như vậy , thời xưa có một người học trò tên là Trần Miên , học hành rất siêng năng cần mẫn . Nhưng nhà anh nghèo quá , áo quần anh rách nát . Vì quá ham học , anh phải lấy lá chuối đóng khố đi học . Trần Miên phải đi hầu hạ các bạn đồng học nhà giầu , để có cơm ăn mà theo đuổi chuyện bút nghiên . Ban đêm , không có dầu mỡ thắp đèn , Trần Miên phải nhờ vào ánh trăng , hoặc là đi bắt đom đóm để đọc sách . Người học trò Trần Miên chẳng quản ngại khốn khổ khó nhọc . Ngày đêm anh cố sức học , dùi mài kinh sử để sẽ đi thi . Ðến khoa thi , nhìn thấy thiên hạ quần áo dài rộng , còn anh học trò Trần Miên đóng lá chuối , tay ôm tráp như tôi tớ theo hầu các thư sinh . Thi xong , tới lúc xướng danh , bạn bè của Trần Miên đều rớt cả Vị tân khoa lại là kẻ nghèo nàn , áo vá trăm mảnh , khố lá che thân . Hay thời nay thì ở nước ta có chủ tịch Hồ Chí Minh là một tấm gương sáng ngời về ý thức , tinh thần học hỏi không ngừng . Còn trong thơ văn thì Khổng tử có câu :
“ Học nhi bất yếm ”
Trong kho tàng ca dao Việt Nam thì có câu :
“ Một rương vàng không bằng một nang chữ ”
Khuyên các bạn trong lớp không nên lơ là học tập mà phải chịu khó học khi còn trẻ lớn lên mới làm được việc có ích , làm cho đất nước ngày càng giàu đẹp .
chỉ có 1 câu: MÀY BỎ GAME ĐI KHÔNG TAO MÉC MÁ
=))) đùa thui
Chủ Nhật, ngày 26/9/2021
- Em trai thân mến !
Lâu lắm rồi anh với em không viết thư cho nhau nhỉ, sống chung một nhà thì cần gì viết thư cho nhau. Nhưng hôm nay, anh viết thư này, muốn nhắn nhủ với em và khuyên nhủ em cần phải cố gắng học tập chăm chỉ hơn.
Anh thấy dạo này học lực của em rất sa sút, nhiều lần cô giáo, thầy giáo gọi điện về cho gia đình để nói về việc học tập của em. Bố mẹ, cả anh nữa đều rất buồn và thấy thất vọng về em. Em chơi điện tử quá nhiều, ảnh hưởng đến việc học hành của em. Anh khuyên và mong em hãy bỏ chơi điện tử để học tập thật tốt, hãy tự nghĩ về tương lai của mình. Tương lai của em là do em quyết định, nếu cứ chơi điện tử, không học hành để sau này em sẽ trở thành người thế nào ? Ăn bám bố mẹ, anh trai của em ư ? Nếu bỏ chơi điện tử, cố gắng học hành thì sau này em muốn giải trí, vui vẻ với đam mê của mình khi nào cũng được khi đã học xong và có công việc ổn định.
Một phần là em phải nghĩ cho bố mẹ, anh và tương lai của mình. Một phần em phải tự nghĩ đến sức khỏe của bản thân mình. Nếu chơi điện tử quá nhiều thì sẽ gây hại mắt, hại sức khỏe và em có thể mắc những căn bệnh nặng, khó chữa. Điều đó sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới cuộc sống của em và chính gia đình của mình. Anh cũng thấy nhiều lần em thức trưa, thức đêm không ngủ để cày game. Bây giờ có thể em chưa thấy tác hại của nó, nhưng sau này, khi đã lớn em sẽ biết thế nào là tác hại nặng nề của trò chơi điện tử. Nếu chơi một vài lúc, có thời gian để giải trí thì được, nhưng em không làm vậy mà chơi mọi lúc, bỏ bê cả việc học hành để chơi điện tử.
Em hãy nghĩ đi ! Nghĩ cho gia đình, cho chính bản thân và tương lai của em ! Anh mong, em sẽ bỏ chơi điện tử trong thời gian sớm nhất. Quyền quyết định là của em !
Anh trai của em
.............
- Tình huống 1: Bạn Tin nên dừng chơi trò chơi điện tử và giúp ông cụ đọc thư sau đó bạn có thể chơi tiếp.
- Tình huống 2: Cốm không nên nghĩ như vậy vì đó là sự ích kỷ, Cốm nên chơi ở gần đó để vừa chơi vừa có thể trông nhà giúp hàng xóm. Hoặc cốm có thể chạy về báo cho bố mẹ để bố mẹ gọi điện báo cho hàng xóm biết.
- Tình huống 3: Na nên tham gia vì đó là một việc làm rất tốt, thể hiện tinh thần chia sẻ giúp đỡ được em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn đó.
Em tham khảo nhé:
Hà Nội, ngày 20 tháng 9 năm 2020
Bạn yêu quý!
Đã bao lâu rồi cậu với tớ không viết thư cho nhau nhỉ? Hôm nay tớ viết bức thư này với một lí do mà chị đã muốn nói từ rất lâu rồi. Đó là tớ muốn khuyên cậu học hành chăm chỉ hơn.
Từ khi lên cấp 2, lượng kiến thức của cậu phải học là gấp đôi, rât lớn so với khi cậu còn học Tiểu học nên đối với tớ chuyện cậu cảm thấy áp lực, vất vả với môi trường học mới này là điều đương nhiên. Nhưng cũng không phải vì thế mà cậu cho phép bản thân mình lười được. Cậu cần biết phải biết cố gắng, dù cho không phải giỏi nhất nhưng tớ cũng sẽ mừng vì sự nỗ lực của cậu. Tuy nhiên, cậu đã không biết nhắc nhở bản thân cố gắng, biết vươn lên. Nghĩ về cậu mà đối lúc tớ không khỏi có chút thất vọng. Tớ biết cậu là một đưa trẻ ngoan, hồi còn cấp 1 luôn đứng đầu đạt nhiều danh hiệu tốt. Nên cậu à, đừng ham chơi nữa! Cậu có biết những người ăn xin vì sao phải ăn xin cả đời, những người phải dành cả cuộc đời sau song sắt là vì sao không? Đó là vì khi họ còn trẻ, họ đã không học hành, cũng bởi thế mà kiến thức lẫn nhân cách của họ không bao giờ đủ, không được hoàn thiện nhất. Vì thế, nếu cậu không học hành cuộc đời cậu sẽ có thể giống vậy. Cậu mong ước có một cuộc sống yên bình, có một cuộc sống hạnh phúc thi cậu phải học khi còn trẻ. Bởi lúc còn trẻ, cậu sẽ còn sức mà để học, rồi khi lớn cậu chỉ việc đi xin việc, áp dụng những kiến thức mình học được vào công việc. Và lúc cậu già, cậu sẽ có một cuộc sống đầy đủ, không phải lo nghĩ.
Quý mến cậu nên tớ đã viết bức thư này. Tớ mong cậu không bỏ bê việc học để mà chơi game nữa.Cậu hãy gắng học, gia đình sẽ luôn ủng hộ cậu.
Vậy nhé cậu! Thư đã dài. Tớ xin dừng bút. Mong cậu khi đọc được sẽ suy nghĩ lại.
Bạn của cậu
Tham khảo:
I. MỞ BÀI:
Ngỡ tưởng game chỉ là trò chơi giúp học sinh giải toả căng thẳng sau giờ học, nhưng hiện nay game trở thành “cơn nghiện” của học sinh.
II. THÂN BÀI:
Giải thích:
Game: trò chơi điện tử trên máy tính
Nghiện game: là hiện tượng quá đam mê, bỏ mặc mọi thứu xung quanh, chỉ chăm chú vào đánh điện tử, chơi các trò trên mạng
Hiện trạng:
Phổ biến Các hàng internet ngày càng nhiều, số lượng học sinh chơi liên tục nhiều giờ tăng
Nguyên nhân:
Tính đa dạng của game thu hút giới trẻ Ý thức chưa cao, nhận thức còn kém Cha mẹ quản lý lỏng lẻo, nhiều bậc phụ huynh mải mê kiếm tiền mà quên mất thời gian dành cho con
Tác hại:
Ảnh hưởng xấu tới mắt: cận, loạn,… Tốn tiền, thời gian,… Học hành dễ sa sút Sinh ra nhiều tật xấu: ăn cắp, nói dối,…
Biện pháp:
Nhà trường, gia đình phải đưa ra những biện pháp ngăn chặn kịp thời thói quen xấu này Học sinh tự có ý thức, chơi vừa đủ, dành nhiều thời gian vào hoạt động bổ ích ngoài trời,…
III. KẾT BÀI:
Xã hội phát triển, nhu cầu giải trí tăng. Tuy nhiên không thể để hiện tượng nghiện game gia tăng vì nó là thói hư ảnh hưởng xấu tới học sinh.
Theo e bạn H sai , nếu được khuyên H thì e sẽ tỏ Thái độ không đồg ý với bạn và khuyên bạn ko nên như vậy nữa, nếu mà vẫn còn trốn học đi chơi game thì sẽ phải nhờ thầy cô, bố mẹ giải quyết
Tham khảo nha
Hà Nội, ngày 20 tháng 9 năm 2020
Bạn yêu quý!
Đã bao lâu rồi cậu với tớ không viết thư cho nhau nhỉ? Hôm nay tớ viết bức thư này với một lí do mà chị đã muốn nói từ rất lâu rồi. Đó là tớ muốn khuyên cậu học hành chăm chỉ hơn.
Từ khi lên cấp 2, lượng kiến thức của cậu phải học là gấp đôi, rât lớn so với khi cậu còn học Tiểu học nên đối với tớ chuyện cậu cảm thấy áp lực, vất vả với môi trường học mới này là điều đương nhiên. Nhưng cũng không phải vì thế mà cậu cho phép bản thân mình lười được. Cậu cần biết phải biết cố gắng, dù cho không phải giỏi nhất nhưng tớ cũng sẽ mừng vì sự nỗ lực của cậu. Tuy nhiên, cậu đã không biết nhắc nhở bản thân cố gắng, biết vươn lên. Nghĩ về cậu mà đối lúc tớ không khỏi có chút thất vọng. Tớ biết cậu là một đưa trẻ ngoan, hồi còn cấp 1 luôn đứng đầu đạt nhiều danh hiệu tốt. Nên cậu à, đừng ham chơi nữa! Cậu có biết những người ăn xin vì sao phải ăn xin cả đời, những người phải dành cả cuộc đời sau song sắt là vì sao không? Đó là vì khi họ còn trẻ, họ đã không học hành, cũng bởi thế mà kiến thức lẫn nhân cách của họ không bao giờ đủ, không được hoàn thiện nhất. Vì thế, nếu cậu không học hành cuộc đời cậu sẽ có thể giống vậy. Cậu mong ước có một cuộc sống yên bình, có một cuộc sống hạnh phúc thi cậu phải học khi còn trẻ. Bởi lúc còn trẻ, cậu sẽ còn sức mà để học, rồi khi lớn cậu chỉ việc đi xin việc, áp dụng những kiến thức mình học được vào công việc. Và lúc cậu già, cậu sẽ có một cuộc sống đầy đủ, không phải lo nghĩ.
Quý mến cậu nên tớ đã viết bức thư này. Tớ mong cậu không bỏ bê việc học để mà chơi game nữa.Cậu hãy gắng học, gia đình sẽ luôn ủng hộ cậu.
Vậy nhé cậu! Thư đã dài. Tớ xin dừng bút. Mong cậu khi đọc được sẽ suy nghĩ lại.
Bạn của cậu
....
Tham khảo:
Chủ Nhật, ngày 26/9/2021
- Em trai thân mến !
Lâu lắm rồi anh với em không viết thư cho nhau nhỉ, sống chung một nhà thì cần gì viết thư cho nhau. Nhưng hôm nay, anh viết thư này, muốn nhắn nhủ với em và khuyên nhủ em cần phải cố gắng học tập chăm chỉ hơn.
Anh thấy dạo này học lực của em rất sa sút, nhiều lần cô giáo, thầy giáo gọi điện về cho gia đình để nói về việc học tập của em. Bố mẹ, cả anh nữa đều rất buồn và thấy thất vọng về em. Em chơi điện tử quá nhiều, ảnh hưởng đến việc học hành của em. Anh khuyên và mong em hãy bỏ chơi điện tử để học tập thật tốt, hãy tự nghĩ về tương lai của mình. Tương lai của em là do em quyết định, nếu cứ chơi điện tử, không học hành để sau này em sẽ trở thành người thế nào ? Ăn bám bố mẹ, anh trai của em ư ? Nếu bỏ chơi điện tử, cố gắng học hành thì sau này em muốn giải trí, vui vẻ với đam mê của mình khi nào cũng được khi đã học xong và có công việc ổn định.
Một phần là em phải nghĩ cho bố mẹ, anh và tương lai của mình. Một phần em phải tự nghĩ đến sức khỏe của bản thân mình. Nếu chơi điện tử quá nhiều thì sẽ gây hại mắt, hại sức khỏe và em có thể mắc những căn bệnh nặng, khó chữa. Điều đó sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới cuộc sống của em và chính gia đình của mình. Anh cũng thấy nhiều lần em thức trưa, thức đêm không ngủ để cày game. Bây giờ có thể em chưa thấy tác hại của nó, nhưng sau này, khi đã lớn em sẽ biết thế nào là tác hại nặng nề của trò chơi điện tử. Nếu chơi một vài lúc, có thời gian để giải trí thì được, nhưng em không làm vậy mà chơi mọi lúc, bỏ bê cả việc học hành để chơi điện tử.
Em hãy nghĩ đi ! Nghĩ cho gia đình, cho chính bản thân và tương lai của em ! Anh mong, em sẽ bỏ chơi điện tử trong thời gian sớm nhất. Quyền quyết định là của em !
Anh trai của em