Viết một đoạn văn từ 7 đến 10 câu nêu bài học rút ra từ văn bản lão hạc
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Lão Hạc là một nhân vật rât sđáng để ngưỡng mộ, chính lão đã để lại cho chúng ta nhiều bài học về nhân cách sống. Đó chính là sự yêu thương những người xung quanh. Trong cuộc sống tình cảm là những điều kì diệu nhất. Chính vì vậy chỉ có tình cảm mới có thể đem lại cho con người ta được nhiều sự ấm áp, cảm thấu được tình người. Không chỉ vậy, ta còn phải sống biết rước biết sau, có lòng tự trọng. CHúng ta không nên vì miếng ăn mà đánh mất đi được sự tự trọng, tôn nghiêm của bản thân. Dù trong hoàn cảnh như thế nào cũng không được đánh mất đi nhân cách cao ngời.
Tham khảo:
Từ cái chết và cuộc đời của nhân vật Lão Hạc ta có thể thấy được cuộc sống của chúng ta thật hạnh phúc bao nhiêu so với nhân dân ta ngày xưa.Cũng cho ta biết người nông dân đã phải chịu uất ức mà chẳng thể giải bày , đến nỗi họ thấy kiếp mình cũng chẳng thua gì kiếp chó.Nhưng dù vậy họ vẫn không để sự nghèo đói kiến họ bán rẻ lương tâm.Họ giữ cho mình những đức tính quý cho đến chết.Họ bị xã hội ép đến con đường sai trái dù vậy họ thà chịu cái chết để giữ lại những phẩm chất đạo đức.Chúng ta hãy biết trân trọng những hạnh phúc mà chúng ta đang có và dù có chuyện gì chúng ta vẫn phải giữ gìn phẩm chất đạo đức .
Tình phụ tử trong câu chuyện Lão Hạc nói riêng và trong cuộc đời của mỗi con người nói chung thật thiêng liêng, cao quý. Người cha có thể không mang nặng đẻ đau, không chăm sóc con gái nhiều như người mẹ nhưng tình yêu thương của người cha thì vô bờ bến. Nếu tình mẹ bao la như biển cả không bao giờ cạn thì tình cha sừng sững như núi Thái Sơn không bao giờ bị mai một, hay bị mòn đi bởi thời gian, mãi mãi đứng đó che chở cho con cái kể cả khi chính bản thân mình cũng không đủ cơm ăn áo mặc, người cha vẫn luôn hy sinh cuộc đời mình để lo cho con cái được bằng bạn bằng bè. Người cha ít khi thể hiện tình cảm của mình nhưng trong sâu thẳm luôn muốn con mình được hạnh phúc. Cả cha và mẹ đều yêu thương con hết mực không có gì có thể sánh được với công cha nghĩa mẹ. Để đổi lấy hạnh phúc và cuộc sống yên bình cho các con, những người làm cha làm mẹ luôn trăn trở, đau đáu một nỗi lòng mà những người con không gì có thể hiểu được.
Em tham khảo:
1) Nhân vật lão Hạc trong văn bản cùng tên của nhà văn Nam Cao là một người cha yêu thương con hết mức. (2) Đầu tiên, ta thấy lão Hạc luôn day dứt, hối hận vì không thể làm tròn trách nhiệm của mình đối với con trai. (3) Lão không thể lo được tiền cưới vợ cho con nên nó quẫn chí bỏ đi làm đồn điền cao su mãi không thấy trở về. (4) Thứ hai, người con trước khi đi đã để lại cho lão một con chó, lão đặt tên nó là: cậu Vàng. (5) Lão yêu thương nó lắm, lão coi như con cháu của mình mà chăm sóc: ngày ngày, lão bắt rận cho nó, tắm cho nó, đồ của lão đều chia cho nó một nửa. (6) Bởi nó chính là kỉ vật của con trai của lão, nó tựa nhu cái bóng của con trai mình. (7) Cuối cùng, trước khi chết, lão gửi cho ông Giáo mảnh vườn cho con, dù nghèo đói lão nhất quyết không bản mảnh vườn ấy. (8) Lão muốn để đến mai sau cho con làm ăn, sinh sống khi nó trở về. (9) Sự tin tưởng ngày con mình trở về mãi không bao giờ cạn trong tâm trí của lão. (10) Và để rồi, lão đã kết thúc cuộc đời mình bằng việc ăn bả- một cái chết dữ dội, đau đớn, điều đấy đã minh chứng cho tình yêu thương con vô bờ bến của lão Hạc.
Lão Hạc là một người nông dân lương thiện có lòng tự trọng cao và yêu thương con. Vợ chết sớm, sống một mình trong cảnh gà trống nuôi con, lão yêu con hết mực. Tình yêu thương ấy thể hiện qua việc ông luôn chăm sóc kỉ vật cuối cùng mà người con trai để lại sau khi đi đồn điền cao su, đó là con chó Vàng. Bao nhiêu tình cảm nhớ thương xa cách, lão đều dành cho nó. Hành đọng yêu thương, chăm sóc, quý mến của lão fanhf cho cậu Vàng chính là biểu hiện của tấm lòng nhân đạo. Mặc dù trong văn bản không có đoạn nào lão Hạc đối thoại với con, song những tình cảm của lão dành cho con mình xen vào từng chi tiết trong tác phẩm. Chính vì thương con nên lão không quản tuổi cao sức yếu, làm thuê làm mướn để dành tiền cho con. Lão Hạc quả là một người cha biết lo xa. Liệu sức mình đã yếu, lão đã sang gửi ông giáo mảnh vườn và chút tiền cho con. Lão nhờ ông giáo giữ hộ để sau này con về còn có cái sinh nhai. Khi mọi thứ đều đã hết, lão vẫn tiếp tục sống, một cuộc sống tạm bợ và vất vưởng. Lão cảm thấy ê chề, nhục nhã vì mình đã đi lừa người bạn tri kỉ của mình, tấm lòng nhân hậu bao la của lão khiến lão khóc rưng rức khi bán chó. Vì tương lai của con, vì lòng tự trọng của mình, lão đã quyết định chết. Bằng những việc làm cụ thể, lão Hạc đã cho ta thấy tình yêu thương con của lão thật là sâu sắc. Đó là 1 con người coi trọng bổn phận làm cha, coi trọng danh giá làm người. Lão Hạc chính làhình ảnh tiêu biểu cho người nông dân Việt Nam.
Tham khảo