giúp mình tả một bài văn 2000 từ nhé
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
hà em vừa mới chuyển tới nhà mới không lâu. Căn nhà này rộng hơn bởi có thêm khu vườn nhỏ tràn ngập sắc xanh nơi sân nhà. Nơi đây phía dưới mẹ em trồng rau, còn ở trên, bố em có treo mấy giò phong lan.
Mấy giò phong lan này bố em quý lắm, chẳng cho mẹ hay em tự ý động vào đâu. Mỗi ngày sau khi đi làm về, bố đều dành một khoảng thời gian rất lâu chỉ để chăm sóc tỉ mỉ cẩn thận cho mấy giò hoa của bố. Đặc biệt, lúc cây ra hoa, bố em lại càng nâng niu cẩn trọng hơn. Trước khi đi làm bố đều dặn chị em em ở nhà để ý giò hoa, không được làm hỏng, làm rơi hay vỡ. Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ hiểu rằng bố em yêu chúng đến thế nào.
Hoa phong lan nhà em đẹp lắm. Khi hoa nở, cứ 5 đến 6 bông hoa trắng muốt như tuyết mọc so le nhau trên một nhánh cây màu xanh trong. Cánh hoa chụm vào nhau, e ấp ôm ấy nhụy hoa yêu kiều như người mẹ bảo hộ cô con gái nhỏ của mình vậy. Hoa phong lan thường tươi lâu lắm. Khi hoa nở, phải hơn 2 tuần liền mới héo. Hương hoa chẳng nồng nàn, mà lại thơm, thơm một thứ mùi dịu nhẹ và thanh khiết, giống như hoa bưởi đầu mùa vậy.
Thân cây lại mềm mại, cong cong mà rủ xuống. Thấp thoáng sau sắc trắng kia là sắc xanh dịu ngọt của lá. Những chiếc lá dài, đối xứng nhau, như làm nền để tôn lên những bông hoa. Cả một giò phong lan là cả một chỉnh thể hài hòa mà tạo hóa thiên nhiên đã ban tặng cho con người. Mỗi lần khách đến nhà chơi, ai cũng tấm tắc khen mấy giò phong lan đẹp quá. Bỗng dưng làm em cũng vui lây.
Em rất yêu những giò hoa phong lan này, cái sắc trắng tinh khôi ấy như đã in sâu vào tâm khảm em, khó có thể tách rời. Sau này lớn lên, em cũng sẽ trồng vài giò lan như của bố
Bạn ơi là hoa lan chuông chứ không phải là hoa phong lan
Năm nay, trường em được Sở Giáo dục cấp một số kinh phí sửa sang lại các lớp học và xây thêm một số phòng học mới. Chúng em vinh dự được học ở lớp mới với những bộ bàn ghế hai chỗ ngồi thật xinh xắn và tiện lợi.
Bàn học của chúng em được làm bằng chất liệu gỗ ván ép cao cấp. Mặt bàn được lợp một lớp dầu bóng trông mới đẹp làm sao! Em ngồi tì lên mặt bàn thấy mát lạnh và thơm thơm mùi gỗ mới. Mặt bàn rộng khoảng sáu mươi phân và dài độ một mét rưỡi nên ngồi học rất thoải mái. Kiểu bàn mới bây giờ không làm nghiêng thoai thoải như trước đây mà tạo thành một mặt phẳng song song với mặt đất và rất vừa với tầm ngồi viết, không phải ngóng lên hay gò lưng lại gò bó như kiểu bàn năm chỗ ngồi. Nó gọn và nhẹ tạo điều kiện để chúng em xê dịch hoặc sắp xếp lại theo yêu cầu của từng tiết học, tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Phía trước mặt bàn, người ta khoét một rãnh khuyết chỗ chúng em để bút khỏi bị lăn xuống đất. Ở dưới mặt bàn người ta chia ra hai ngăn vừa đủ để chúng em bỏ cặp vào thoải mái gọn gàng. Cái ghế hai chỗ ngồi cũng thật là đẹp, cũng bóng loáng như mặt bàn. Nó rất nhẹ, mỗi đứa chúng em chỉ cần cầm một tay cũng có thể nhấc lên, không phải như loại ghế năm chỗ ngồi, muốn di chuyển đi đâu, phải ba, bốn đứa ì à ì ạch mới nhấc được. Vì vậy, được trang bị bộ bàn ghế mới, chúng em rất phấn khởi. Buổi sinh hoạt lóp lần nào, cô giáo chúng em cũng đều căn dặn: “cần giữ gìn và bảo vệ bàn ghế cho sạch đẹp, không vẽ bậy, cào xước làm hỏng mặt bàn. Đó là ý thức trách nhiệm bảo vệ của công của mỗi học sinh.
Năm nay em đã lên lớp Bốn. Do em phải học bài và làm nhiều bài tập về nhà, bố mẹ đã sắp xếp cho em một góc học tập ngăn nắp, thoáng mát. Đặc biệt hơn cả là cái bàn học xinh xắn đặt kề cửa sổ nhìn ra vườn cây xanh rợp bóng.
Bàn được làm bằng gỗ tạp, chưa phải là gỗ tốt nhưng nhờ được đánh véc-ni nên rất bóng loáng, cùng màu nâu sẫm như ghế và giá sách. Mặt bàn hình chữ nhật, bề dài đúng một sải tay em, bề rộng vừa đủ ba gang, hơi xuôi về phía em đặt ghế, tạo tư thế thoải mái khi em ngồi viết. Độ bóng của véc-ni càng làm nổi rõ những đường vân gỗ rất đẹp. Mép bàn phía trước có một đường rảnh dài, lõm xuống giúp em đựng bút, thước, tẩy... khỏi bị lăn xuống theo độ dốc của bàn. Bên dưới mặt bàn là một ngăn hộc khá rộng, em có thể kéo ra đóng vào dễ dàng khi nắm vào cái tay cầm bằng sắt. Trong ngăn hộc này, em đựng dụng cụ học môn kĩ thuật, bộ đò dùng học toán, nhiều hộp phấn viết bảng trắng lẫn màu, thậm chí có cả mớ dây thun tết hình con rết, nắm sỏi tròn để chơi ô quan... Bốn chân bàn là những thanh gỗ vuông to và cứng cáp, các góc mép được bào nhẵn. Ba thanh gỗ dẹp hơn đóng thành hình chữ H ở chân bàn phía gần mặt đất giữ cho các chân bàn được vững vàng chắc chắn hơn.
Mỗi khi học xong em thường thu dọn sách vở và các thứ trên mặt bàn cho gọn ghẽ rồi lau bàn bằng khăn vải mềm. Không bao giờ em lơ đễnh hay cố ý viết, vẽ bậy lên mặt bàn. Vì vậy mà dùng đã nửa năm bàn vẫn còn mới.
Em yêu quý cái bàn này lắm bởi ngày nào nó cũng cùng em học tập miệt mài. Áp má lên mặt bàn, em nghe mát rượi như có ngọn gió nào thổi từ khu rừng xa xưa nơi cây gỗ này sinh sống. Em tưởng như nghe được lời gió thì thầm nhắc nhở: "Cô chủ ơi, gắng học lên! Chúng tôi tin tưởng nhiều ở cô đấy nhé!".
Căn phòng của mỗi người là một “khoảng trời riêng”, là một “vương quốc bí mật” mà không phải ai cũng có thể bước vào hay tìm ra. Em cũng vậy, căn phòng của em đã gắn liền với tuổi thơ em, cùng với bao kỉ niệm khó quên.
Căn phòng của em nằm trên tầng hai của ngôi nhà nhỏ xinh, là căn phòng đầu tiên khi bước hết những bậc cầu thang. Căn phòng của em không rộng rãi như phòng làm việc của bố, cũng không trang hoàng lộng lẫy như phòng khách. Nó là “vương quốc bí mật” của em, và em chính là nữ hoàng của vương quốc ấy. Căn phòng nhỏ được khoác lên mình một chiếc áo màu kem sữa. Chiếc áo ấy được tô điểm bởi những miếng giấy dán tường hình hoa cỏ, khiến cho căn phòng như được thêm ánh sáng, giống như ta đang ở trong một khu vườn thực sự vậy. Căn phòng được lát gỗ chứ không phải là gạch như nhiều phòng khác trong nhà. Chính vì vậy mà mùa hè sàn nhà rất mát, mùa đông lại ấm áp vô cùng. Em rất thích sự thoáng đãng cùng ánh sáng mặt trời nên trong căn phòng nhỏ của em có một cái cửa sổ lớn cùng ban công rộng. Mở cửa sổ ra là em có thể dễ dàng nhìn thấy đường phố lúc nào cũng đông vui nhộn nhịp, những ngôi nhà san sát, những hàng cây xanh mát. Còn đứng từ ban công rộng lớn, cúi đầu xuống là có thể nhìn thấy khu vườn luôn tràn ngập sắc hoa rực rỡ. Phòng em không có quá nhiều đồ, chỉ có một cái giường cùng chăn gối được gấp gọn gàng đặt ở góc phòng, một chiếc bàn học bên cạnh cửa sổ, một tủ kính nhỏ để bày những món quà đánh dấu những chuyến đi, một tủ quần áo và cuối cùng là một giá sách – có lẽ là thứ chiếm diện tích nhiều nhất. Em vốn rất thích đọc sách nên giá sách của em luôn đầy những cuốn sách với rất nhiều thể loại: truyện tranh, sách tham khảo, báo… Cuối mỗi tuần em đều thay đổi vị trí của mỗi cuốn sách để giá sách nhỏ này của em được thay đổi một chút. Không chỉ vậy khi em có phòng riêng, bố đã cùng em gắn lên trần nhà những ngôi sao dạ quang thật đẹp. Mỗi khi đèn được tắt hết, trong màn đêm, ánh sáng từ những ông sao dạ quang ấy như những đốm sáng nhỏ li ti phần nào chiếu sáng cho căn phòng. Mỗi đêm như vậy, em lại có cảm giác phía bên trên không còn là trần nhà nữa mà là một bầu trời với hàng ngàn vì tinh tú khác nhau. Những lúc có chuyện không vui, em sẽ đóng cửa “vương quốc bí mật” của mình lại và lắng nghe những bài hát với giai điệu dễ thương để tâm trạng mình khá hơn. Em rất thích căn phòng của mình, bởi vậy em luôn giữ cho phòng sạch sẽ, mỗi cuối tuần em lại cùng mẹ dọn dẹp cho căn phòng và ngôi nhà nhỏ thêm sạch sẽ.
Em rất yêu căn phòng nhỏ của em. Nó là người bạn thân nhất của em, là nơi em chia sẻ những niềm vui nỗi buồn của tuổi thơ tươi đẹp. Căn phòng sẽ luôn cùng em trải qua những ngày tháng vui vẻ tiếp theo trong cuộc đời mình . Mỗi người khi lớn lên hẳn đều ao ước có môt góc riêng tư, “một khoảng trời riêng” cho bản thân. Em cũng vậy. Và từ khi còn bé, em đã có cho mình một .
hết bài rùi nha bn
mk tả ko hay đâu hihihi
nếu hay hãy tk nha yêu các bn nhiều
Thấm thoát đã hơn bốn năm học trôi qua dưới mái trường thân yêu, vậy mà giờ đây những kỉ niệm buồn vui của năm tháng học trò cũng sắp trôi đi. Ngôi trường vẫn còn đó, vẫn lặng lẽ dõi theo từng lũ học trò chúng em học hành, đùa giỡn và cùng em bước đi trên con đường học tập.
Nhìn từ xa, ngôi trường như được khoác lên mình một chiếc áo màu màu vàng nhạt nhưng khi ánh nắng chiếu xuống làm cho chiếc áo ấy trở nên rực rỡ hơn. Mái tôn màu cam hòa lẫn với màu sơn hồng đậm của những bức tường tạo nên một phong cảnh đầy màu sắc. Khi đến gần, chúng ta sẽ bắt gặp ngay dòng chữ: "Trường tiểu học Nguyễn Văn Hưởng" được làm bằng đá hoa cương. Dù đã nhiều năm trôi qua, hứng chịu biết bao trận mưa rào, bao cái nắng nóng chói chang, vậy mà ngôi trường chẳng thay đổi là bao. Chiếc cổng sắt màu xám lúc nào cũng dang tay, mở rộng như vòng tay của một người mẹ lúc nào cũng sẵn sàng đón chào những đứa con thân yêu vào trường. Đối với em, ngôi trường này không nguy nga và tráng lệ như một tòa lâu đài mà chỉ đơn sơ nhưng vẫn giữ đầy nét trang nghiêm và thân thiện lạ thường. Sân trường được lát bằng đan, các bạn có biết, nơi đây chúng mình có thể chạy thỏa thích mà không sợ trượt chân đấy. Hai hàng cây xanh xoè tán rộng, làm bóng râm cho những bạn học sinh đứng chờ bố mẹ. Những chú chim từ phương nào bay đến đậu trên những cành cây hót líu lo chờ nắng sớm ban mai của ông mặt trời. Hàng ghế đá xếp dài gần các lớp học dể chúng em ngồi tâm sự với nhau sau mỗi tiết học căng thẳng, mệt mỏi. Sân trường còn là nơi các bạn học sinh và thầy cô sinh hoạt với nhau trong lễ chào cờ. Dãy hành lang xây dựng giống hình chữ U. Dọc các dãy hành lang, các lớp học được trang trí những hình ảnh ngộ nghĩnh và dễ thương. Các tủ sách di động được thầy Hiệu trưởng đặt để các em được đọc những quyển truyện rất hay và hấp dẫn. Mỗi phòng học được trang trí đẹp với nhiều sáng tạo và mang phong cách riêng của mỗi lớp. Lớp thì treo những chậu cây lơ lửng trên cửa sổ, lớp thì trang trí những bông hoa và những hình dáng con cá trên bức tường tạo nên một bức tranh sắc màu rực rỡ làm cho ngôi trường thân thuộc đến lạ kì.
Em yêu ngôi trường này lắm. Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Những kỉ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ về ngôi trường về bạn bè, thầy cô không bao giờ em quên. Rồi một ngày em sẽ phải đến một ngôi mái trường mới nhưng ngôi trường Nguyễn Văn Hưởng vẫn không phai nhòa trong tâm trí em.
Ngôi trường đã gắn bó với em suốt năm năm qua là trường Tiểu học Song Ngữ. Biết bao kỉ niệm tại ngôi trường dầu yêu này vẫn còn đọng lại trong ký ức em.
Trường em thuộc địa bàn phường 9, nằm trên con đường Lương Thế Vinh. Nhìn từ xa, ngôi tường sừng sững như một tòa lâu đài đồ sộ. Mái ngói lợp đỏ tươi, thấp thoáng sau những hàng cây tươi mát. Tiến lại gần, cổng trường to cao như người khổng lồ dang rộng hai tay chào đón các cô cậu học trò. Tấm thảm tên lớp gắn trên cổng , nổi bật hàng chữ màu trắng: Trường Tiểu học Song Ngữ. Bước vào sân trường là đường hiệu bộ quét xi măng nhan. Ngôi trường khoác trên mình một bộ áo trắng phau láng mịn như được mặc thêm lớp màn bảo vệ. Sân trường được lát gạch bông màu xanh và vàng xen kẽ nhau trông thật đẹp mắt. Giữa sân là cột cờ cao chót vót, lá cờ đỏ sao vàng kiêu hãnh bay phấp phới trong gió như muốn nhắc nhở chúng em học tập thật giỏi để không phụ lòng các anh hùng đã hi sinh cho tổ quốc. Trước của lớp học trồng rất nhiều hoa, nào là hoa cúc, hoa hồng, chúng đua nhau khoe sắc, sắc hoa rực rỡ đã tô thêm vẻ đẹp cho ngôi trường thêm sinh động. Những cây bàng, cây phượng xòe lá xum xuê rợp mát cả một góc sân trường. Các lớp học tiếp nối theo một hình chữ U, cửa ra vào làm bằng sắt sơn xám, còn cửa sổ làm bằng sắt gắn thêm tấm kính trong suốt có thể nhìn ra bên ngoài. Bàn ghế xếp rất ngay ngắn làm lớp học thêm khang trang. Trên đầu tường mỗi lớp có treo ảnh Bác Hồ cùng với khẩu hiệu: "Dạy tốt. Học tốt". Khẩu hiệu này luôn nhắc thầy trò chúng em thi đua học tốt, dạy tốt, đạt kết quả cao trong học tập.
Trường học chính là ngôi nhà thứ hai của em. Hằng ngày đến trường, em thấy nơi đây thân thuộc quá. Nghĩ tới lúc phải xa trường, chia tay thầy cô, xa các bạn thân yêu, lòng em nôn nao làm sao và chỉ muốn thời gian trôi chậm lại.
ai giúp mình thì mình kết bạn nha
Cho mình hỏi có bạn nào hâm mộ 12 cung hoàng đạo không vậy
Tham khảo"
Trong gia đình, người em luôn kính trọng và tin yêu nhất là bố. Bố em năm nay ngoài ba mươi tuổi. Bố là bộ đội, cũng là kỹ sư giỏi. Mái tóc đen nhánh của bố luôn được cắt gọn gàng. Bố thường mặc những chiếc áo phông trông rất trẻ trung. Những lúc mặc quân phục, trông bố rất oai phong. Bố em là người tận tụy trong công việc. Công việc của bố lúc nào cũng đòi hỏi sự cần cù và cẩn thận, rất căng thẳng và mệt mỏi nhưng em luôn thấy bố ân cần với mọi người. Nhìn những cây cầu mới được dựng lên, em càng thấu hiểu về công việc của bố và càng tự hào về bố hơn. Bố đúng là người bố tuyệt vời của em. Em sẽ cố gắng để trở thành một kĩ sư giỏi như bố của em.
P/s: me đầy bạn rồi bạn tìm người khác kb nha
#z
Refer
Vườn nhà em có sự góp mặt của rất nhiều loại cây ăn quả, nhưng có lẽ táo là loại cây ăn quả được em và cả gia đình yêu thích nhất bởi sự ngon ngọt của loại quả này.
Thân cây táo to bằng cái cột nhà, vỏ thân màu nâu sậm, sần sùi. Thân cao bằng mái nhà của nhà em nhưng cành lá lại như ngã rạp xuống mặt đất để tiện cho mọi người có thể dễ dàng hái. Thân cây này cũng thật đặc biệt khi mang trên mình những chiếc gai sắc nhọn nên nếu muốn leo trèo thì sẽ thật khó. Chính vì thế nên muốn hái trái táo nào ở trên cao thì chỉ cần một chiếc móc câu của bố làm ra sẽ dễ dàng hái được những trái táo thơm ngon.
Lá cây táo như những chiếc lông nhỏ, mặt trên màu xanh thẫm, mặt sau của chiếc lá có màu xanh thật nhạt. Màu xanh thẫm ấy như kết quả của một quá trình vất vả chống chọi với nắng gió để vươn lên phát triển, như minh chứng cho quãng thời gian khó khăn ấy.
Gốc cây táo mang theo một vẻ già nua, trắng mốc nhưng mang theo bao uy lực khi nâng đỡ cả những cành cây cao lớn ở phía trên. Từ gốc cây những nhánh cây đâm lên tua tủa, cành nào cũng chi chít lá.
Mùa xuân đến cũng là lúc táo bắt đầu ra những nụ hoa đầu tiên, trên cái nền xanh ngút ngàn ấy, những bông hoa trắng xuất hiện khiến cây trở nên nổi bật hơn hẳn. Những bông hoa trắng tinh khôi như đang gọi mùa xuân đến với bao ước vọng và khát khao.
Quả táo tròn nhỏ như cái chén, khi uống trà hay rảnh có thể lấy từ trong tủ lạnh ra để thưởng thức. Táo nhà em có vị chua nhôn nhốt nếu chấm kèm với muối ớt ăn sẽ rất ngon. Vỏ táo màu xanh nhạt nhìn rất bắt mắt và tươi mát. Cây táo nhà em năm nào cũng sai trĩu cành, mẹ thường hái xuống một ít để mang ra chợ bán kiếm thêm chút thu nhập. Sau mỗi bữa ăn những đĩa táo tròn, căng bóng, mát lành được mẹ lôi ra trong tủ lạnh để cả nhà thưởng thức trông thật ngon lành. Mỗi khi đến tết những trái táo tròn, đẹp và to nhất luôn được mẹ ưu ái đặt lên trên mâm ngũ quả.
Mỗi sáng em thường ra vườn đều thấy xuất hiện những chú chim nhỏ trên cành đang hót líu lo, hay bắt sâu bảo vệ cây táo ý
Sau mỗi mùa thu hoạch xong cây táo trở nên xơ xác hơn, trông thật tiều tụy. Chính vì thế bố em thường chặt hết cành táo để năm sau cây sẽ ra nhiều quả hơn nữa. Em rất yêu cây táo nhà mình bởi chính nhờ cây táo gia đình em mới có những trái táo ngon lành để thưởng thức. Em hứa sẽ cùng mẹ chăm sóc cây táo nhiều hơn.
TK:
Mấy hôm nay trời ít mưa, lại có nắng gay gắt, nên cây cối trong vườn đều có phần ủ rũ. Duy chỉ có cây ổi găng ở góc vườn là vẫn tươi tốt. Đây là cây ăn quả lớn tuổi nhất và cao lớn nhất trong vườn nhà em. Có lẽ vì thế, mà cây đã biết cách chắt chiu dòng nước để lúc nào cũng được tươi xanh.
Cây ổi rất cao, có khi cũng phải xấp xỉ gần 5m. Thân cây không quá to như cây mít, cây bàng, chỉ khoảng bằng bắp chân của em. Nhưng thân cây ổi lại rất đặc nên cứng cáp và chắc chắn lắm. Lớp vỏ bên ngoài của cây ổi có màu nâu sẫm, nhưng riêng phần gần dưới gốc thì có màu nâu xám, nhiều chỗ còn bị bong ra do ảnh hưởng của thời gian. Khác với các cây khác, cây ổi đẻ cành từ rất sớm. Nên ngay cách mặt đất chừng nửa mét, cây đã bắt đầu cho ra cành. Cây có sáu cành chính lớn mọc từ thân, dài phải cả hai đến ba mét, to như cổ tay. Từ các cành ấy, rất nhiều cành nhánh con bắt đầu sinh ra. Dù đã lớn tuổi rồi, nhưng chắc lúc nào là em ngừng thấy trên cây xuất hiện thêm các chồi non, cành bé cả. Thật là một sức sống ngoan cường và mạnh mẽ.
Lá ổi to và tròn như tai gấu, lớn chừng bàn tay của trẻ con. Mặt trên của lá có màu xanh đậm hơn mặt dưới. Một phần vì mặt dưới của lá có một lớp lông tơ nhám mỏng. Lá ổi sờ lên khá nhám, nên nó có thể giữ lại nhiều nước trên bề mặt hơn các loài cây như cam, mít, xoài… Mẹ em thường hái lá ổi để dùng khi muối dưa cải, cà pháo. Còn đọt ổi non thì bà có hái vào phơi khô rồi pha trà uống. Đã nói đến cây ổi thì phải nói đến trái ổi. Ổi ra trái quanh năm không phân ngày tháng. Bất kì lúc nào ra vườn em cũng có thể tìm thấy được cho mình một trái ổi găng chín giòn và ngọt. Hoa ổi màu trắng, lớn chừng chén trà, nở thành từng chùm. Vì vậy, khi kết trái, ổi thường mọc theo chùm từ ba đến năm, bảy quả. Quả ổi găng không to, chỉ chừng nắm tay nhưng vỏ căng, mướt, ăn giòn và ngọt lắm. Đặc biệt, cây ổi nhà em có thể cho ra rất nhiều trái. Lúc nào cả cây cũng lúc lỉu rất nhiều quả và hoa, khiến ai đến chơi cũng xuýt xoa về khả năng của cây.
Buổi chiều em thường kéo chiếc ghế nhỏ rồi ra ngồi chơi dưới gốc cây ổi. Tận hưởng bóng mát của cây và ăn những quả ổi ngon, cùng bạn bè tám chuyện. Thật là tuyệt vời. Em sẽ học hỏi cách chăm sóc cây ổi từ ông để có thể tự tay mình chăm sóc cho cây.
(Mình umê ổi từ nhỏ 🤣🤣🤣)
Em tham khảo nhé !
Sầu riêng là một loại trái cây đặc sản chỉ được trồng ở miền Nam nước ta. Chính vì vậy mà đối với người miền Bắc như em đây là loại quả vô cùng quý. Em đặc biệt rất thích hương vị của loại quả này.
Đối với nhiều người sầu riêng dường như khá khó ngửi. Nhưng đối với em, sầu riêng lại có một mùi hương vô cùng quyến rũ. Nhìn vẻ bề ngoài, quả sầu riêng hơi giống quả mít một chút. Tuy nhiên những chiếc gai của chúng lại to hơn. Những quả sầu riêng mà em đã được nhìn thấy đều có vỏ ngoài màu xanh. Những quả chín thì có màu hơi ngà ngà vàng.
Quả sầu riêng cũng có múi như quả mít nhưng múi của chúng thì lại to thật là to. Phần cơm sầu có màu vàng, khi ăn mang lại cho người ăn cảm giác mềm ngọt và béo ngậy. Ở giữa những múi sầu cũng có những hạt sầu rất to màu vàng. Hạt của sầu riêng không thể ăn được. Có lần em đã thử trồng hạt sầu riêng xuống vườn nhà nhưng có lẽ do không hợp khí hậu hoặc do em chưa biết chăm sóc nên hạt không thể nảy mầm.
Vì là đặc sản và do cũng mất công vận chuyển đường dài nên giá sầu riêng ở nơi em ở khá cao. Tuy nhiên, vì em thích ăn nên thỉnh thoảng mẹ lại mua cơm sầu về cho em ăn. Em ước một ngày nào đó được vào thăm vườn sầu riêng để được ngắm và được ăn thỏa thích loại quả này.
Lên Google nha bạn
-Tk cho mk nha-
-Mk cảm ơn-
con mèo nhà em kêu meo meo meo (đến đủ 2000 lần)
hết