Cái chàng Dế Choắt, người gày gò và dài lêu nghêu như một gã nghiện thuốc phiện. Ðã thanh niên rồi mà cánh chỉ ngắn ngủn đến giữa lưng, hở cả hai mạng sườn như người cởi trần mặc áo gi-lê. Ðôi càng bè bè, nặng nề trông đến xấu. Râu ria gì mà cụt có một mẩu, mà mặt mũi lúc nào cũng ngẩn ngẩn ngơ ngơ. Ðã vậy tính nết lại ăn sổi, ở thì ( thật chỉ vì ốm đau luôn luôn không làm được) một cái hang ở cũng chỉ bới nông sát mặt đất, không biết đào sâu rồi khoét ra nhiều ngách như hang tôi.
a) chỉ ra phương thức và ngôi kể ở đoạn văn trên
b) tìm các câu văn có những hình ảnh so sánh nhân hóa và ghi lại, nêu tác dụng của phép so sánh trong câu văn ấy
c) qua cách miêu tả đánh giá của Dế Mèn về Dế Choắt ở trong đoạn văn trên em có cảm xúc như thế nào về Dế Choắt và Dế Mèn
a) Phương thức biểu đạt của đoạn trích trên là miêu tả
Ngôi kể số ba
b) So sánh : ...người gày gò và dài lêu nghêu như một gã nghiện thuốc phiện => Cơ thể yếu ớt, lêu khêu, không sức sống
...cánh chỉ ngắn ngủn đến giữa lưng, hở cả hai mạng sườn như người cởi trần mặc áo gi-lê => Cơ thể như người chưa phát triển, còn non yếu.
Nhân hóa: chàng Dế Choắt
Ðã thanh niên
ngẩn ngẩn ngơ ngơ
tính nết lại ăn sổi, ở thì
c)
Dế choắt: Là một con dế khỏe mạnh, nhưng có tính hay chê bai, khinh thường người khác
Dế mèn: Yếu đuối, non nớt, nông cạn( vì đề chỉ nói qua đoạn trính chứ koong phải cả bài nên không nói sâu thêm được đâu nhé em^^)
#Châu's ngốc