viết 1 bài văn tả về cảnh đêm trăng ở quê em.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ò…ó…o…o… 1 tiếng, 2 tiếng rồi cả một vùng quê mênh mông vang dội tiếng gà gáy sớm. Em cũng giật mình choàng tỉnh dậy theo tiếng gà. Mở cửa bước ra sân, em chợt nhận ra cảnh buổi sáng trên cánh đồng quê mình thật đẹp
Trời đã sáng rõ, bầu trời nhuộm một màu xanh ngọc bích, cao vời vợi và trong sáng như một viên ngọc quý. Vài áng mây trắng nhè nhẹ trôi thanh thản và ung dung như chẳng có gì có thể khiến chúng bận tâm tới. Mặt trời ló rạng sau lũy tre ngà đầu làng, ban phát xuống trần gian những tia nắng đầu tiên vừa vàng óng vừa ấm áp lạ thường. Cơn gió nồm nam mát rượi vờn trên mái tóc em khiến em cảm thấy vừa man mát lại nhồn nhột, ngứa ngứa. Gió thổi khiến cánh đồng lúa như trở mình thức giấc, gợn lên những làn sóng lăn tăn. Cả cánh đồng lúa rộng mênh mông chín vàng lại càng tươi rói dưới màu nắng ban mai. Nắng hắt lên từng bông lúa vàng tươi, từng hạt thóc vàng óng, từng lá lúa vàng ruộm. Cả làng quê như chìm trong muôn sắc vàng rực rỡ. Em bỗng dưng thấy nghi ngờ. Là mặt trời đã nhuộm sắc nắng vàng ươm cho không gian hay chính cánh đồng đã hắt lên cuộc sống buổi sớm nơi làng quê này một màu vàng đầy sức sống. Có lẽ đối với những người dân nơi đây thù cánh đồng quê màu mỡ hứa hẹn một vụ mùa bội thu này chính là mặt trời trong tim họ, bởi đó là tinh hoa của đất trời, là nguồn sống nuôi dưỡng cuộc đời họ đã mấy đời trôi qua.
Thay cho cảnh tĩnh lặng của ban đêm, nơi đây bắt đầu tấp nập nhịp sống con người. Từ phía xa vọng lại đã nghe thấy tiếng cười nói của các cô các bác ra đồng gặt lúa. Nụ cười trên môi họ tươi rói, gương mặt sáng bừng lên vì một mùa thu hoạch nữa lại bội thu, một mùa no ấm lại tiếp tục. Lúa như loại vàng ròng mang lại cuộc sống hạnh phúc. Bên nhà hàng xóm, tiếng đứa trẻ con níu áo mẹ đòi đi theo, tiếng nỉ non hòa lẫn với tiếng nói cười, tiếng trò chuyện làm không gian huyên náo, nhộn nhịp lại vô cùng yên bình, an ổn.
Màu vàng của bình minh trên cánh đồng là màu của quê hương, màu của vùng đất hứa. Rời xa quê hương, ngày trở lại có lẽ chỉ cần thấy màu vàng tươi sáng ấy c
Chiều buông nhanh, từng ánh nắng tắt dần trên ngọn cây, bụi cỏ. Hoàng hôn đến trong màn tối âm âm rồi chuyển dần sang không gian sáng ngập ánh vàng trong trẻo. Trăng đã lên rồi. Cánh đồng, khu vườn, mái nhà... tất cả đều được phủ ánh sáng mát dịu của ông trăng.
Dưới ánh trăng, mọi vật đều như to lên, cao lớn hơn. Lũy tre làng in từng chiếc lá tre lên mặt cỏ. Bóng bụi tre in trên mặt đất trông rõ từng cây tre vươn cao, lá tre lay động, bóng lá cũng nhảy nhót theo. Cánh đồng lúa xanh thẫm. Một cơn gió qua, sóng lúa gợn nhẹ, nhấp nhô dưới ánh vàng.
Như cùng hòa hợp với ánh trăng, tiếng côn trùng rả rích cất lên. Tiếng những chú dế nghe từ đâu xa lắm vọng đến. Điệu nhạc vĩ cầm của dế đệm đàn cho bài ca của chú ve sầu. Con đường làng trải rộng dưới ánh sáng vàng. Trên khoảng sân rộng, trẻ con tụ tập chơi đùa, múa hát.
Phụ nữ chẻ lạt, sàng gạo dưới ánh trăng. Họ vừa làm, vừa trò chuyện về mùa màng, về giá cả trong buổi chợ. Tiếng trò chuyện của người lớn lẫn với giọng cười, câu hát của trẻ con và tiếng côn trùng thành một bản nhạc hợp âm cao vang vang khắp xóm làng.
Trăng lên cao hơn ngọn tre, rót ánh sáng vàng óng lên mọi vật. Ánh trăng không còn soi nghiêng mà như chảy ra, tan thành một thứ ánh sáng trong vắt, rưới lên mọi vật. Lũ chó sủa vu vơ và nhảy cẫng lên cùng bọn trẻ. Chó cũng mừng trăng. Trên đường, người làng đi làm ở nhà máy tan ca về muộn, vừa đi vừa nói chuyện râm ran.
Trời về khuya, trẻ con đã đi ngủ. Mọi người thu dọn thúng, lạt, sửa soạn đi ngủ. Ông trăng lúc này đã ở lưng chừng trời. Trăng sáng vằng vặc làm mờ hẳn các vì sao, chỉ có chòm sao Bắc Đẩu là sáng rực. Trên vòm trời trong veo, bát ngát ánh vàng, ông trăng điềm tĩnh ngắm nghía trần gian. Gió nồm hây hây thổi, ru mọi người vào giấc ngủ êm dịu, say nồng.
Em đi xa, vào thành phố mới thấy yêu vẻ đẹp của đêm trăng nơi làng quê, yêu nếp sinh hoạt mộc mạc của người dân quê hương. Thành phố sáng rực ánh đèn màu làm em nhớ quê, nhớ những đêm trăng vui vẻ múa hát hồn nhiên. Em sẽ cố gắng học tốt để đến kì nghỉ hè được theo mẹ về quê.
Khi hoàng hôn ra đi nhường chỗ cho ấnh trăng dịu nhẹ đó chính là thời gian đẹp nhất .Trăng từ từ nhô lên , treo lơ lửng giữ không gian mênh mông .Xung quanh là những gợn sóng lon ton hiện lên trên bầu trời xanh nhạt .Trăng tròn , lơ lửng như một quả bóng khủng lồ ai đá lên không trung , ai bỏ quên trên thảm cỏ xanh sau buổi chiều vui chơi .TRăng tỏa sáng sáng dịu nhẹ xua đi sự oi bức , cái nóng nực của ban ngày TRăng đưa ta vào giấc ngủ em một cách dịu dàng cùng làn gió nhẹ nhàn thoáng qua.Một đêm trăng thật đẹp , thật huyền ảo , thật tuyệt vời.
Nhân hóa: TRăng đưa ta vào giấc ngủ em một cách dịu dàng cùng làn gió nhẹ nhàn thoáng qua
So sánh : Trăng tròn , lơ lửng như một quả bóng khủng lồ ai đá lên không trung , ai bỏ quên trên thảm cỏ xanh sau buổi chiều vui chơi
Vào mùa hè, em được bố mẹ cho về quê thăm ông bà. Em thích nhất là được ngồi bên cửa sổ ngắm trăng. Khi những giọt nắng cuối cùng đã biến mất sau rặng dừa phía tây. Cảnh vật quê em chìm dần vào bóng tối, cũng lúc đó ở phía sau rặng tre xuất hiện một ông trăng nhỏ.
Những đêm trăng sáng tỏ, tôi cùng bà thường ngồi cạnh cửa sổ để ngắm trăng lên, thật là thích khi được nhìn ánh trăng từ từ nhô lên khỏi rặng tre cuối làng. Càng lên cao, càng nhạt màu, trăng càng toả sáng hơn, bóng tối từ từ nhường chỗ cho ánh sáng huyền dịu của vầng trăng. Bầu trời trong và xanh thăm thẳm, thỉnh thoảng có một vài đám mây trắng bay qua tạo cho bầu trời một không gian huyền ảo. Những chị sao thường ngày yểu điệu lấp lánh khoe sắc là vậy, thế mà giờ đây phải khép mình trước ánh sáng rực rỡ của chị Hằng. Càng tuyệt dịu hơn, gió hiu hiu thổi. Chưa hết, hoa mẫu đơn, hoa chiếu thuỷ khe khẽ lắc lư theo gió.
Ánh sáng thấm đượm đất trời, xóm làng ruộng đồng, dòng sông và mây gió. Con người cùng cỏ cây, muôn vật sáng đẹp hơn, nồng nàn dưới ánh trăng.
Trong cuộc sống của chúng ta thì ánh trăng là một hình ảnh rất quen thuộc , nhưng chắc hẳn là dù ánh trăng ngày thường có đẹp đến mấy thì cũng không thể làm ta lưu luyến như ánh trăng của ngày rằm và em cũng vậy dù ở nơi đâu thì em vẫn nhớ nhất là cảnh đêm trăng rằm trên quê hương bởi hôm đấy ánh trăng trên quê hương rất là đẹp.Trăng vào rằm tháng tám là rực rỡ và đặc biệt nhất, nó cũng gắn liền với ngày Tết trung thu của lũ trẻ chúng tôi. Năm nào cũng vậy, đến đêm trung thu, chúng tôi lại háo hức đón chờ ánh trăng sáng rực rỡ ló dạng trên bầu trời. Khi bóng tối dần buông xuống, ánh trăng ẩn hiện mờ ảo sau những đám mây mỏng, sau đó dần dần hiện rõ trên bầu trời. Trăng đêm trung thu quả thực rất đẹp, ông trăng hiền hậu, tròn vành vạnh như cái đĩa của bà, ánh trăng vàng tinh khiết, trong vắt, gieo dắt muôn vàn ánh sáng xuống muôn nơi. Không gian như tắm mình trong ánh trăng sáng. Cánh đồng quê yên bình đung đưa nhấp nhô trong gió như tấm thảm khổng lồ được nhuộm bằng bóng trăng lấp lánh. Phía xa xa, ánh trăng soi mình dưới mặt sông phẳng lặng, hiền hòa, cả dòng sông tràn ngập ánh sáng rực rỡ. Nơi lũy tre đầu làng, từng tốp trẻ con tụ tập chơi đùa vui vẻ, bóng trăng ẩn hiện sau những rặng tre già như lắng nghe, ngắm nhìn lũ trẻ con nô đùa.Quả thật răng mãi như một người bạn gắn bó với cuộc sống của làng quê yên bình. Sau này, dù có đi đâu xa,em cũng sẽ không bao giờ quên những đến trăng sáng, đặc biệt là đêm trăng trong những ngày lễ trung thu ở quê hương em, gắn với biết bao kỉ niệm tươi đẹp
Ôm ấp, bao bọc lấy ngôi làng nhỏ ở quê em không phải là một dòng sông hiền hoà, chảy trôi lững lờ mà là một con suối nhỏ chảy róc rách, róc rách êm đềm và thật thơ mộng. Con suối nhỏ nhưng thật đẹp, nó là người bạn thân thiết, gần gũi với cuộc sống hằng ngày của bà con nơi xóm nhỏ quê em.
Ngoại em kể, con suối này đã có từ lâu rồi. Từ khi xóm này được lập nên thì con suối đã xuất hiện ở đó tự bao giờ. Ngoại em cũng không rõ về nguồn gốc của con suối nhỏ này, cũng không biết đó là con suối tự nhiên, hay là con suối do người tự đào ra. Chỉ biết rằng nó gắn bó với người dân nơi đây từ lâu lắm rồi. Con suối bao bọc trọn ngôi làng mà ngoại em sống ở đó. Con suối nhỏ thôi, không lớn như những dòng sông ở những nơi khác. Vốn là suối nên dòng chảy của nó không xiết, chỉ êm đềm, hững hở chảy trôi nhẹ nhàng mà thôi.
Dòng chảy của suối trong suốt bốn mùa chỉ nhẹ nhàng thôi. Nó hiền hoà và mộc mạc, chất phác như chính những con người quê em. Quanh năm, nguồn nước dưới suối trong mát một màu xanh ngọc bích. Xuân, hạ, thu, đông, nước ở đây không bao giờ đục ngầu cả, lúc nào cũng giữ cho mình tấm áo tinh khôi của buổi sơ khai, thuở ban đầu khi nó mới xuất hiện ở quê em. Sớm, những tia nắng ban mai chiếu xuống, mặt nước như được rát một lớp bạc, lấp lánh trông thật đẹp. Chiều, khi hoàng hôn buông xuống, con suối lại sở hữu cho mình một lớp nhung mịn màng của bóng chiều tà. Mặt nước ửng đỏ như ly rượu nho ngọt lịm. Dòng nước của con suối thì mát và trong lắm. Nhúng tay xuống dòng suối thì quả là dễ chịu, dường như mọi mệt mỏi đều tan biến đi hết, chỉ còn lại cảm giác thoải mái, sảng khoái tới lạ thường. Ở con suối này cũng có cá, nhưng cũng ít thôi. Những chú cá sặc sỡ sắc màu tung tăng bơi lội thoả thích trong dòng nước mát lành. Có những chú cá tinh nghịch còn ngoi lên mặt nước, đớp đớp làm cho mặt suối xao động, rung rinh trông rất tuyệt. Con suối gắn bó với người dân quê em và người dân quê em cũng rất quý và coi trọng con suối nhỏ này. Con suối là nguồn nước sạch cho nơi đây, tô thêm vẻ đẹp trong trẻo, mát lành cho nơi đây. Một con suối thật dễ thương làm sao!
Con suối là người bạn thân thiết, tri kỷ với người dân nơi quê em. Nó đẹp, vẻ đẹp của sự tinh khôi và thanh khiết, mát mẻ. Từ lâu, con suối đã trở thành một thành viên không thể thiếu ở xóm nhỏ quê em.
Đề 1: Tả con sông quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình yêu quê hương.
Đề 2: Tả cánh đồng lúa của quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Em được nghe ba mẹ nói nhiều về các cảnh đẹp của đất nước như: Đà Lạt có Hồ Xuân Hương, vịnh Hạ Long kì ảo, Động Phong Nha huyền bí... Nhưng em không thấy nơi đâu đẹp bằng cánh đồng rộng mênh mông ở quê hương em.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Năm tháng rồi sẽ qua đi. Em ngày càng khôn lớn. Tầm hiểu biết cũng rộng hơn. Có thể vẻ đẹp của cánh đồng lúa quê em không bằng những cảnh đẹp nơi khác, nhưng ở đó đã ghi sâu những kỉ niệm thời thơ ấu của em.
Đề 1: Tả con sông quê em.
1) Mở bài kiểu gián tiếp
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
2) Kết bài kiểu mở rộng
Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước. Sông làm cho phong cảnh hữu tình. Sông ôm ấp làng quê. Sông làm xanh bãi mía, nương dâu. Sông gắn bó với cả thời thơ ấu của tôi. Tôi yêu tha thiết con sông, yêu bằng tình yêu muôn thuở, tình yêu quê hương.
~Đó là theo ý nhé , dựa vào đó là làm ngon lành ~ Chúc bạn thành công ~
Thiên nhiên tươi đẹp đã ban tặng cho chúng ta bao nhiêu vẻ đẹp kì thú , say mê lòng người . Nhưng có lẽ ánh trăng là món quà tuyệt diệu nhất , quý hoá nhất do tạo hoá ban tặng
Khi màn đêm buông xuống , bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm khắp làng xóm . Những ngôi sao hiện lên mờ ảo rồi sau đó rõ dần . Chẳng bao lâu mặt trăng đã bắt đầu ló rạng to, tròn như chiếc mâm bạc đường bệ đặt trên bầu trới trong vắt , thăm thẳm cao. ánh trắng bàng bạc nhuộm khắp cây cối , ao hồ . Mặt sông mỉm cười vì thấy mình đẹp hơn khi mặc bộ đồ tím có vầng trăng sáng và có hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như được dát bạc . Cỏ cây hoa lá lặng im , yên lặng như thấy hết được vẻ đẹp của đêm trăng hôm nay. Luỹ tre được ánh trăng soi vào thì đẹp hơn lên và như cảm nhận một thứ mà ánh trăng ban tặng cho mình , chị tre lại ca lên khúc nhạc đồng quê du dương và êm đềm biết mấy ! Thảm lúa vàng dập dờn trước gió nhấp nhô gợn sóng như từng lướt sóng nối đuôi nhau đén tận chân trới . Sao mà cảnh đêm trăng lại im ắng tĩnh mịch đến vậy ! mọi người đáng say sưa ngắm trăng . lũ côn ttrùng cất tiếng kêu ra rả như viết lên khúc nhạc về đêm . Cây lá như được rắc lên nhưng hạt vàng từ trên trời rơi xuống vậy . hương lúa tạo với hơi sương tạo nên hương thơm nhẹ dịu khó tả . Lác đác vài anh chị thanh niên đi dạo và ngắm trăng , họ cười nói râm ran và còn có các ông bà lão đi tập thể dục chi khoẻ ngướicũng tâm sự nho nhỏ thì thầm . Lũ trẻ con nô đùa đầu làng vui vẻ , ầm ĩ cả xóm , đang chơi : oẳn tù tì, nhảy dây, chốn tìm…Mọi người tấp nập ngược xuôi như một ngày hội dưới trăng vậy. Nhưng hôi cũng đến lúc tàn. Già trẻ, gái trai ai về nhà ấy chuẩn bị nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt nhọc.
Một đêm trăng tuyệt đẹp! Cảm ơn tạo hoá đã khéo tạo ra và ban tặng cho con người.
Hôm nay là mười bốn âm lịch. Từ chập tối bà đã bảo: “Trời quang mây tạnh thế này trăng sẽ đẹp lắm đây!”. Em náo nức cùng cả nhà đón trăng, dù mới đi hơn trăm cây số về thăm bà, thăm quê. Mới tối một lúc, mọi người đã đổ ra đường, tiếng cười, tiếng nói vang khắp nơi. Cây cối ven đường xào xạc như reo vui, ca hát. Trên bầu trời rộng mênh mông, lớp mây mỏng lững lờ bay như tấm roan bồng bềnh, mặt trăng từ từ nhô cao dần. Ánh trăng bắt đầu chiếu những tia sáng dịu nhẹ của mình xuống mặt đất. Cảnh vật bỗng trở nên mờ mờ, huyền ảo. Lúc này, cả bầu trời như một cây thông khổng lồ, hàng ngàn ngôi sao là hàng ngàn bóng đèn chớp tắt và ánh trăng là bóng đòn lớn nhất nằm ở trên cùng của cây thông. Cùng với ánh trăng và các vì sao, chị gió dường như bay khắp nơi vui chơi cùng với vạn vật. Trên con đường nhỏ trước nhà, tiếng cười đùa vang rộn của các bạn nhỏ khiến em bồi hồi nhớ lại những đêm trăng rước đèn phá cỗ trước đây. Trăng đã lên cao và sáng tỏ giữa bầu trời. Gió cũng thổi mạnh hơn dưa hương hoa lan, hoa huệ thoang thoảng, vương vất. Hàng cây lao xao lay động trước gió. Bóng trăng in dưới mặt ao nhà bà em lóng lánh. Trên không trung, trăng tròn và sáng như một chiếc đĩa vàng. Từng đám mây mỏng lướt qua, lướt lại chiếc đĩa vàng ấy. Chúng không che mặt trăng mà tô điểm cho ánh trăng đẹp thêm. Lúc này, lũ trẻ con cũng đã mệt. Chúng không chạy chơi, đùa giỡn nữa mà ngồi tụm lại cùng nhau trò chuyện. Tiếng cười chốc chốc lại rộ lên xen lẫn tiếng nói chuyện ríu rít. Bên ấm trà và ít trái cây, người lớn trò chuyện, thăm hỏi nhau. Bà em mỏi lưng nên ngồi dựa vào tường vừa ngắm trăng vừa bỏm bẻm nhai trầu. Trăng sáng vằng vặc. Những đám mây tạm biệt thế gian trở về tổ ấm, chỉ còn lại chị Hằng trên bầu trời mênh mông cùng muôn vì sao lấp lánh. Sau đó, những vì sao cũng mờ dần và gió cũng chậm lại. Tất cả dường như muốn để chị Hằng có thể tỏ hết vẻ kiêu sa, lộng lẫy của mình. Lũ trẻ con cũng đã về nhà. Không gian im ắng, tĩnh mịch làm mảnh sân nhà em bỗng chốc trở nên buồn tênh. Được ngắm trăng và chơi dưới một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu quê hương mình biết bao.
Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có những đêm trăng đẹp. Thế nhưng em vẫn thích nhất là đêm trăng rằm vào mùa hạ.
Ông mặt trời đỏ ối như một quả cầu lửa khổng lồ đã từ từ khuất hẳn phía xa. Trong xóm, mọi nhà đã lên đèn từ lúc nào. Bầu trời trong vắt, đen thẫm lại như khoác tấm áo nhung đen trên có đính những ngôi sao lấp lánh. Sau luỹ tre làng, mặt trăng tròn vành vạnh nhô lên, toả ánh sáng vàng dịu lên những ngọn tre. Hàng trăm ngôi sao sáng long lanh, lúc ẩn lúc hiện tạo cho bầu trời một vẻ đẹp huyền ảo.
Một lúc sau, trăng đã gối đầu lên rặng cây phía xa để rồi sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Lúc này trăng đã lên cao, toả ánh sáng êm dịu len lỏi vào khắp các đường làng, ngõ xóm. Ánh trăng phết nhẹ lên các mái nhà, chiếu những tia sáng li ti qua các kẽ lá, soi xuống mặt đường như muôn vàn hạt ngọc nhỏ. Em và các bạn rủ nhau ra sông hóng mát, ngắm trăng. Chúng em đi đến đâu, trăng đi theo đến đó như muốn cùng đi chơi với chúng em. Ngoài bờ sông, gió lồng lộng thổi vào mát rượi. Dòng sông ven làng được ánh trăng soi sáng gợn sóng lăn tăn, mặt sông óng ánh lung linh như dát vàng.
Mọi người trong xóm em đều tụ tập ở sân nhà để ngắm trăng. Trẻ em nô đùa chạy nhảy cười nói vui vẻ. Những chú chó cũng ra sân hóng mát, thỉnh thoảng lại ngó ra đường, cất tiếng sủa vu vơ. Ngoài đồng quang cảnh thật vắng lặng. Nước chảy róc rách trong các rãnh, mương nước. Hàng trăm anh đom đóm với những chiếc đèn lồng bé xíu toả ánh sáng nhấp nháy thật đẹp. Đó đây có tiếng côn trùng kêu ra rả. Cỏ cây thì thầm trò chuyện với nhau. Trời càng về khuya, quang cảnh càng yên ắng, tĩnh mịch hơn. Vạn vật say sưa chìm vào trong giấc ngủ êm đềm. Ánh trăng dìu dịu cùng hơi sương như đang ru ngủ muôn loài. Chỉ còn côn trùng vẫn cất tiếng ra rả cho khúc nhạc muôn thuở về đêm. Cảnh đêm trăng rằm mùa hạ thật đẹp.
Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Từ ngàn đời nay trăng vẫn luôn là sự vật thiên nhiên vĩnh hằng toả ánh sáng dịu hiền chiếu xuống nhân gian. Mỗi lần ngắm ánh trăng là em lại nghĩ đến quê hương biết bao tươi đẹp của mình giống như một câu mà người xưa thường hay nói "vọng nguyệt hoài hương”. Ánh trăng trong em lúc nào cũng đẹp nhưng em thích nhất là ngắm trăng vào đêm rằm mùa hạ, vì trăng vào khoảng thời gian này đem tới phong vị thật đặc biệt.
Ông mặt trời đỏ ối như một quả cầu lửa khổng lồ đã từ từ khuất hẳn phía xa. Trong xóm, mọi nhà đã lên đèn từ lúc nào. Bầu trời trong vắt, đen thẫm lại như một tấm thảm nhung khổng lồ. Ai đó đã khéo léo đính lên trên cao tít ấy biết bao vì sao lấp lánh. Ngắm nhìn bầu trời lúc này thật chẳng khác gì dải ngân hà chứa đựng những điều kì bí mà lũ trẻ con chúng tôi vẫn thường khát khao. Sau luỹ tre làng, mặt trăng tròn vành vạnh nhô lên, toả ánh sáng vàng dịu lên những ngọn tre. Hàng trăm ngôi sao sáng long lanh, lúc ẩn lúc hiện tạo cho bầu trời một vẻ đẹp huyền ảo.
Một lúc sau, trăng đã gối đầu lên rặng cây phía xa để rồi sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Lúc này trăng đã lên cao, toả ánh sáng êm dịu len lỏi vào khắp các đường làng, ngõ xóm. Ánh trăng phết nhẹ lên các mái nhà, chiếu những tia sáng li ti qua các kẽ lá, soi xuống mặt đường như muôn vàn hạt ngọc nhỏ. Em và các bạn rủ nhau ra sông hóng mát, ngắm trăng. Chúng em đi đến đâu, trăng đi theo đến đó như muốn cùng tham gia vào cuộc vui với chúng em. Ngoài bờ sông, gió lồng lộng thổi vào mát rượi. Dòng sông ven làng được ánh trăng soi sáng gợn sóng lăn tăn, mặt sông óng ánh lung linh như dát vàng.
Mọi người trong xóm em đều tụ tập ở sân nhà để ngắm trăng. Trẻ em nô đùa chạy nhảy cười nói vui vẻ. Những chú chó cũng ra sân hóng mát, thỉnh thoảng lại ngó ra đường, cất tiếng sủa vu vơ. Ngoài đồng quang cảnh thật vắng lặng. Nước chảy róc rách trong các rãnh, mương nước. Hàng trăm anh đom đóm với những chiếc đèn lồng bé xíu toả ánh sáng nhấp nháy thật đẹp. Đó đây có tiếng côn trùng kêu ra rả. Cỏ cây thì thầm trò chuyện với nhau. Trời càng về khuya, quang cảnh càng yên ắng, tĩnh mịch hơn. Vạn vật say sưa chìm vào trong giấc ngủ êm đềm. Ánh trăng dìu dịu cùng hơi sương như đang ru ngủ muôn loài. Chỉ còn côn trùng vẫn cất tiếng ra rả cho khúc nhạc muôn thuở về đêm. Cảnh đêm trăng rằm mùa hạ thật đẹp.
Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê hương hơn. Sau này dù có đi đâu bao xa em cũng sẽ luôn nhớ về ánh trăng dịu hiền nơi quê nhà. Nơi đã bắt đầu và ôm ấp biết bao giấc mơ hồn nhiên, ngây ngô của em.