K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tôi xin lỗi nhưng Làm chuyện không muốn, tôi cần một khoảnh khắc trước khi tôi đi Không có gì riêng tư cả Tôi vẽ người khiếm thị Họ không cần phải nhìn thấy tôi khóc Gây ra ngay cả khi họ hiểu Họ không hiểuVì vậy, sau đó khi tôi đã hoàn thành Tôi là tất cả 'bout doanh nghiệp của tôi và sẵn sàng để cứu thế giới Tôi đang tham gia khốn khổ của tôi Làm cho nó chó cái của tôi;...
Đọc tiếp

Tôi xin lỗi nhưng
Làm chuyện không muốn, tôi cần một khoảnh khắc trước khi tôi đi
Không có gì riêng tư cả
Tôi vẽ người khiếm thị
Họ không cần phải nhìn thấy tôi khóc
Gây ra ngay cả khi họ hiểu
Họ không hiểu

Vì vậy, sau đó khi tôi đã hoàn thành
Tôi là tất cả 'bout doanh nghiệp của tôi và sẵn sàng để cứu thế giới
Tôi đang tham gia khốn khổ của tôi
Làm cho nó chó cái của tôi; không thể cô gái yêu thích của mọi người

Vì vậy, hãy nhắm và bắn đi
Tôi chưa bao giờ quá rộng tỉnh táo
Không, không ai nhưng có thể giữ tôi an toàn
Và tôi đang trên đường về
Mặt trăng máu ngày càng tăng
Ngọn lửa đốt trong mắt tôi
Không, không ai nhưng có thể giữ tôi an toàn
Và tôi đang trên đường về

(Hiện tại, đã được)
(Farru, yeah, guaya)

Tôi rất xin lỗi (Farru), nhưng tôi rời (Eh)
Bởi vì ở bên em tôi nhận ra rằng tôi không là gì cả (Eh-ey)
Và tôi đã mệt mỏi của chiến đấu và chiến tranh một cách vô ích
Để có trong dòng lửa và đặt bàn tay của bạn
Tôi chấp nhận errore của tôi', tôi cũng nhân
Và bạn không thấy 'tôi làm điều đó bởi vì anh yêu em (Pum-pum-pum-pum)


Nhưng rồi (Ya) Tôi không có nhiều na 'để làm ở đây (đây)
Tôi đi đây, đã đến lúc để khởi hành.
Từ con đường riêng của mình, tránh xa bạn

Vì vậy, hãy nhắm và bắn đi
Tôi chưa bao giờ quá rộng tỉnh táo
Không, không ai nhưng có thể giữ tôi an toàn
Và tôi đang trên đường về
Mặt trăng máu ngày càng tăng (Is ngày càng tăng, na-na)
Ngọn lửa đốt trong mắt tôi (Ngọn lửa đốt trong mắt tôi)
Không, không ai nhưng có thể giữ tôi an toàn

Và tôi đang trên đường về

[Cầu: Sabrina Carpenter & Farruko]
tôi đang trên đường
Tất cả mọi người, tất cả mọi người giữ tôi an toàn
Tất cả mọi người, tất cả mọi người giữ tôi an toàn
Tất cả mọi người, tất cả mọi người giữ tôi an toàn
Tất cả mọi người, tất cả mọi người giữ tôi an toàn
Tất cả mọi người, tất cả mọi người trên đường


Vì vậy, hãy nhắm và bắn đi
Tôi chưa bao giờ quá rộng tỉnh táo
Không, không ai nhưng có thể giữ tôi an toàn
Và tôi đang trên đường về
Mặt trăng máu ngày càng tăng
Ngọn lửa đốt trong mắt tôi
Không, không ai nhưng có thể giữ tôi an toàn

Và tôi đang trên đường về

0
Thanh Xuân Của Tôi Thứ Tư, 18/12/2019Thanh xuân là quãng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Có lẽ, ai trong chúng ta đều sẽ phải đi qua chính thanh xuân của mình. Nhưng với tôi lại khác. Tôi không như bao người, không phải cứ qua 40 tuổi là sẽ hết lứa thanh xuân, hết những vui đùa trong cuộc sống. Bởi đối với tôi, thanh xuân mình nằm gọn trong 5 cái tên: Lương Xuân Trường; Trịnh Trần...
Đọc tiếp

Thanh Xuân Của Tôi Thứ Tư, 18/12/2019

Thanh xuân là quãng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Có lẽ, ai trong chúng ta đều sẽ phải đi qua chính thanh xuân của mình. Nhưng với tôi lại khác. Tôi không như bao người, không phải cứ qua 40 tuổi là sẽ hết lứa thanh xuân, hết những vui đùa trong cuộc sống. Bởi đối với tôi, thanh xuân mình nằm gọn trong 5 cái tên: Lương Xuân Trường; Trịnh Trần Phương Tuấn; Nguyễn Bảo Khánh; Phạm Bảo Hân; Hoàng Thị Loan. Đó là 5 cái tên mà tôi yêu quý nhất, tôi thương nhất.

Tuy chưa từng 1 lần gặp họ nhưng tôi luôn có cảm giác họ đang ở ngay bên cạnh mình. Họ luôn hiểu mình mỗi khi mình rơi vào 1 hoàn cảnh nào đó nhất định. Dường như mỗi lúc gặp khó khăn, trắc trở điều đầu tiên tôi làm là lên mạng mở tất cả hình ảnh có liên quan đến họ. Chỉ cần được nhìn thấy nụ cười của họ là xung quanh tôi có gì tôi không còn quan tâm nữa. Họ luôn làm cho tôi cảm thấy ấm áp 1 cách lạ thường mà dường như chỉ có họ mới làm được. Họ giúp tôi cười trong mọi hoàn cảnh, giúp tôi đứng lên trước mọi khó khăn. Cho dù trước mắt tôi là hàng vạn trông gai thì tôi chỉ cần có họ ở cạnh thì dù khó khăn đó có là gì đi chăng nữa thì tôi luôn cố gắng vì họ, vì những người tôi yêu, tôi thương. Đối với tôi họ là cả thanh xuân. Một thanh xuân vô cùng tươi đẹp và đầy màu sắc.

Trước khi tôi biết đến họ, mọi thứ của tôi luôn nằm trong bóng tối và khó kéo ra được. Nhưng sau khi gặp họ, tôi dường như đánh thức được con người mình và cuộc sống tôi đã khác. Nó có mầu sắc hơn và tươi đẹp hơn rất nhiều. Nhiều lúc tôi tự hỏi: “ Tại sao mình lại thích họ ? “. Câu hỏi đó cứ lởn vởn trong đầu tôi suốt 2 năm trời. Giờ thì tôi biết tại sao rồi. Không phải vì họ tài năng, không phải vì họ đẹp. Mà là tôi thích họ từ chính cái sự giản dị của họ. Giản dị mà lại rất chân thực.

Tôi không phải là người vì vinh quang mà đến và vì khó khăn mà đi. Vì thế tôi không bỏ họ đâu. Tôi sẽ luôn đứng từ xa để theo dõi họ. Theo từng bước chân mà họ đi, theo con đường mà họ chọn. Và tôi luôn đứng sau để cổ vũ họ, để động viên họ đứng lên từ khó khăn như cái cách mà họ đã làm cho tôi.

Một thanh xuân thật đẹp khi ta trao nó cho ai mà tin tưởng sẽ đem lại cho ta niềm hạnh púc nhiều nhất. Đối với tôi, tôi không bắt họ phải giỏi, không bắt họ phải theo ý mình, mà tôi chỉ cần họ là chính họ. Vì khi đó tôi mới thực sự thấy được thanh xuân của mình đang ở trước mắt. Một thanh xuân vô cùng tươi đẹp, là nơi để tôi giải tỏa tất cả các căng thẳng sau một ngày học tập và làm việc mệt mỏi. Và cũng là nơi để tôi tựa vào mỗi khi gặp khó khăn.

Tôi yêu thanh xuân của tôi.

-Đào Hồng Nhung-

0
“Dù tôi không thể dành cả đời để đấu tranh vì người khác [...] nhưng tôi cũng thấy hạnh phúc khi làm được điều gì đó cho mọi người. Khi làm một việc gì đó cho người khác, tôi được họ trao tặng một nụ cười. Và khi nhìn thấy nụ cười ấy tôi cảm thấy thật hạnh phúc.” (Dẫn theo: Sasaki Fumio, Lối sống tối giản của người Nhật, Như Nữ dịch, Nhà xuất bản Lao động, Hà Nội, 2018).- “Tình người...
Đọc tiếp

“Dù tôi không thể dành cả đời để đấu tranh vì người khác [...] nhưng tôi cũng thấy hạnh phúc khi làm được điều gì đó cho mọi người. Khi làm một việc gì đó cho người khác, tôi được họ trao tặng một nụ cười. Và khi nhìn thấy nụ cười ấy tôi cảm thấy thật hạnh phúc.” (Dẫn theo: Sasaki Fumio, Lối sống tối giản của người Nhật, Như Nữ dịch, Nhà xuất bản Lao động, Hà Nội, 2018).

- “Tình người được nuôi dưỡng từ rất sớm trong mỗi con người, được dạy ở trường lớp, trong mọi cấp học. Vậy mà biểu hiện của sự vô cảm lại hiện hữu ngày một nhiều hơn.” (Theo Khắc Trường, Vô cảm: Thật đáng sợ, Báo Điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam, ngày 28/6/2019).

     Từ vấn đề đặt ra trong hai đoạn văn bản trên, hãy trình bày suy nghĩ của em về niềm hạnh phúc khi được trao tặng một nụ cười và biểu hiện của sự vô cảm ngày một nhiều trong cuộc sống hiện nay.

giúp cái mở bài và kết bài với ạ

 

1
4 tháng 9 2023

Trong cuộc sống hiện nay, niềm hạnh phúc khi được trao tặng một nụ cười là một trạng thái tâm lý tuyệt vời. Khi làm một việc gì đó cho người khác và nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của họ, chúng ta cảm nhận được sự hài lòng và hạnh phúc. Đó là một cảm giác tuyệt vời khi biết rằng chúng ta đã làm điều gì đó tốt đẹp và mang lại niềm vui cho người khác.

Vì vậy, hãy cùng nhau xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn, nơi mà niềm hạnh phúc và tình người được trân trọng. Hãy trao tặng nụ cười và lan tỏa những giá trị tích cực trong cuộc sống hàng ngày. Chỉ cần một hành động nhỏ, chúng ta có thể làm thay đổi cuộc sống của người khác và mang lại niềm vui cho chính mình.

1. Đôi khi cuộc đời sẽ ném gạch vào đầu bạn. Đừng đánh mất niềm tin.2. Đây là những kẻ điên rồ, lạc lõng, phản kháng, đầy rắc rối, những cái chốt tròn trong những cái lỗ vuông… những người có cách nhìn khác biệt – họ không ưa luật lệ… Bạn có thể ám chỉ họ, không tán đồng với họ, vinh danh họ hoặc lăng mạ họ, nhưng điều duy nhất bạn không thể làm là lờ họ đi bởi...
Đọc tiếp

1. Đôi khi cuộc đời sẽ ném gạch vào đầu bạn. Đừng đánh mất niềm tin.2. Đây là những kẻ điên rồ, lạc lõng, phản kháng, đầy rắc rối, những cái chốt tròn trong những cái lỗ vuông… những người có cách nhìn khác biệt – họ không ưa luật lệ… Bạn có thể ám chỉ họ, không tán đồng với họ, vinh danh họ hoặc lăng mạ họ, nhưng điều duy nhất bạn không thể làm là lờ họ đi bởi vì họ thay đổi nhiều điều… họ thúc đẩy nhân loại tiến lên phía trước và trong khi một số người có thể thấy họ là điên rồ, chúng tôi thấy những thiên tài, bởi chỉ những người đủ điên rồ để nghĩ mình có thể thay đổi thế giới mới là những người thay đổi thế giới. 3. Bạn không thể kết nối các điểm trong đời bạn khi nhìn về phía trước; bạn chỉ có thể kết nối chúng khi nhìn lại phía sau. Vì vậy, bạn phải tin tưởng rằng các điểm đó rồi sẽ kết nối trong tương lai. Bạn phải tin vào cái gì đó – lòng can đảm, vận mệnh, cuộc đời, nghiệp chướng, bất cứ điều gì. Cách tiếp cận này chưa bao giờ khiến tôi thất vọng, nó đã tạo nên tất cả sự khác biệt trong cuộc đời tôi. 4. Khi tôi 17 tuổi, tôi đã đọc được một câu trích dẫn: “Nếu bạn sống mỗi ngày như thể đó là ngày cuối cùng của bạn, một ngày nào đó, bạn sẽ đúng”. Câu nói ấy đã thực sự tạo được ấn tượng với tôi và kể từ đó, 33 năm qua, tôi đã nhìn vào gương mỗi buổi sáng và tự hỏi mình: “Nếu hôm nay là ngày cuối cùng của đời mình, thì tôi có muốn làm những điều mình sẽ làm hôm nay không?”. Và bất cứ khi nào câu trả lời là: “không” trong nhiều ngày liên tiếp, tôi biết tôi cần phải thay đổi. 5. Thời gian của bạn không nhiều, vì vậy đừng lãng phí nó để sống cuộc đời của người khác. Đừng nghe những lời giáo điều – đó là sống với kết quả từ những suy nghĩ của người khác. Đừng để âm thanh của những quan điểm khác lấn át đi giọng nói bên trong bạn. Và quan trọng nhất, hãy giữ lấy sự can đảm để đi theo trái tim và trực giác. Chúng biết bạn thực sự muốn trở thành con người như thế nào. Mọi thứ khác chỉ là thứ yếu.6. Chúng ta không có cơ hội làm quá nhiều điều và mỗi thứ chúng ta làm đều phải thật sự tuyệt vời. Bởi vì đây là cuộc đời của chúng ta. Cuộc đời ngắn ngủi lắm và rồi bạn chết, bạn biết chứ? Và chúng ta đều được lựa chọn để làm điều này với cuộc đời mình. Vì vậy, tốt hơn là hãy làm thật tốt, thật xứng đáng. 7. Sáng tạo chỉ là việc kết nối các vấn đề. Khi bạn hỏi những người giàu tính sáng tạo về cách họ làm điều gì đó, họ cảm thấy có chút tội lỗi bởi họ thực sự không làm gì, họ chỉ thấy một số việc. Mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng hơn theo thời gian. Đó là bởi vì họ có thể kết nối những kinh nghiệm mình có và tổng hợp thành những thứ mới. Và lý do khiến họ có thể làm điều đó là họ có nhiều kinh nghiệm hơn hoặc họ đã suy nghĩ nhiều về kinh nghiệm của mình hơn người khác. 8. Nhớ rằng tôi sẽ chết, đó là công cụ quan trọng nhất tôi từng có để giúp mình thực hiện những lựa chọn lớn trong cuộc đời. Bởi vì hầu hết tất cả mọi thứ – tất cả những hy vọng phù phiếm, lòng kiêu hãnh, nỗi sợ mất mặt hay thất bại – tất cả những thứ này sẽ mờ nhạt đi khi ta đối diện với cái chết, chỉ để lại điều gì thật sự quan trọng. Nhớ rằng bạn sẽ chết, đó là cách tốt nhất tôi biết để tránh cái “bẫy” suy nghĩ rằng bạn vẫn còn thứ để mất. Bạn thực chất chẳng có gì. Không có lí do để không đi theo trái tim. 9. Tôi tự hào vì những gì chúng tôi không làm cũng như tôi tự hào vì những gì chúng tôi đã làm. 10. Không ai muốn chết. Thậm chí cả những người muốn tới thiên đường cũng không muốn phải chết để lên được đó. Và cái chết là điểm đến của tất cả chúng ta, không ai có thể trốn thoát. Và nên như vậy, bởi Cái chết có lẽ là phát minh tốt nhất của Sự sống. Nó là tác nhân thay đổi của cuộc sống. Nó xóa cái cũ để mở đường cho cái mới. Ngay bây giờ là bạn, nhưng một ngày không xa hôm nay, bạn dần dần sẽ trở nên già và bị xóa đi. Tôi xin lỗi nếu điều đó nghe có vẻ cường điệu, nhưng đó hoàn toàn là sự thật. 11. Tôi nghĩ nếu bạn làm điều gì đó và thu được kết quả tốt đẹp, bạn nên đi tiếp để làm những điều tuyệt vời khác, đừng dừng chân lại quá lâu. Hãy tìm xem nên làm gì tiếp. 12. Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ.6. Chúng ta không có cơ hội làm quá nhiều điều và mỗi thứ chúng ta làm đều phải thật sự tuyệt vời. Bởi vì đây là cuộc đời của chúng ta. Cuộc đời ngắn ngủi lắm và rồi bạn chết, bạn biết chứ? Và chúng ta đều được lựa chọn để làm điều này với cuộc đời mình. Vì vậy, tốt hơn là hãy làm thật tốt, thật xứng đáng. 7. Sáng tạo chỉ là việc kết nối các vấn đề. Khi bạn hỏi những người giàu tính sáng tạo về cách họ làm điều gì đó, họ cảm thấy có chút tội lỗi bởi họ thực sự không làm gì, họ chỉ thấy một số việc. Mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng hơn theo thời gian. Đó là bởi vì họ có thể kết nối những kinh nghiệm mình có và tổng hợp thành những thứ mới. Và lý do khiến họ có thể làm điều đó là họ có nhiều kinh nghiệm hơn hoặc họ đã suy nghĩ nhiều về kinh nghiệm của mình hơn người khác. 8. Nhớ rằng tôi sẽ chết, đó là công cụ quan trọng nhất tôi từng có để giúp mình thực hiện những lựa chọn lớn trong cuộc đời. Bởi vì hầu hết tất cả mọi thứ – tất cả những hy vọng phù phiếm, lòng kiêu hãnh, nỗi sợ mất mặt hay thất bại – tất cả những thứ này sẽ mờ nhạt đi khi ta đối diện với cái chết, chỉ để lại điều gì thật sự quan trọng. Nhớ rằng bạn sẽ chết, đó là cách tốt nhất tôi biết để tránh cái “bẫy” suy nghĩ rằng bạn vẫn còn thứ để mất. Bạn thực chất chẳng có gì. Không có lí do để không đi theo trái tim. 9. Tôi tự hào vì những gì chúng tôi không làm cũng như tôi tự hào vì những gì chúng tôi đã làm. 10. Không ai muốn chết. Thậm chí cả những người muốn tới thiên đường cũng không muốn phải chết để lên được đó. Và cái chết là điểm đến của tất cả chúng ta, không ai có thể trốn thoát. Và nên như vậy, bởi Cái chết có lẽ là phát minh tốt nhất của Sự sống. Nó là tác nhân thay đổi của cuộc sống. Nó xóa cái cũ để mở đường cho cái mới. Ngay bây giờ là bạn, nhưng một ngày không xa hôm nay, bạn dần dần sẽ trở nên già và bị xóa đi. Tôi xin lỗi nếu điều đó nghe có vẻ cường điệu, nhưng đó hoàn toàn là sự thật. 11. Tôi nghĩ nếu bạn làm điều gì đó và thu được kết quả tốt đẹp, bạn nên đi tiếp để làm những điều tuyệt vời khác, đừng dừng chân lại quá lâu. Hãy tìm xem nên làm gì tiếp. 12. Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ.6. Chúng ta không có cơ hội làm quá nhiều điều và mỗi thứ chúng ta làm đều phải thật sự tuyệt vời. Bởi vì đây là cuộc đời của chúng ta. Cuộc đời ngắn ngủi lắm và rồi bạn chết, bạn biết chứ? Và chúng ta đều được lựa chọn để làm điều này với cuộc đời mình. Vì vậy, tốt hơn là hãy làm thật tốt, thật xứng đáng. 7. Sáng tạo chỉ là việc kết nối các vấn đề. Khi bạn hỏi những người giàu tính sáng tạo về cách họ làm điều gì đó, họ cảm thấy có chút tội lỗi bởi họ thực sự không làm gì, họ chỉ thấy một số việc. Mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng hơn theo thời gian. Đó là bởi vì họ có thể kết nối những kinh nghiệm mình có và tổng hợp thành những thứ mới. Và lý do khiến họ có thể làm điều đó là họ có nhiều kinh nghiệm hơn hoặc họ đã suy nghĩ nhiều về kinh nghiệm của mình hơn người khác. 8. Nhớ rằng tôi sẽ chết, đó là công cụ quan trọng nhất tôi từng có để giúp mình thực hiện những lựa chọn lớn trong cuộc đời. Bởi vì hầu hết tất cả mọi thứ – tất cả những hy vọng phù phiếm, lòng kiêu hãnh, nỗi sợ mất mặt hay thất bại – tất cả những thứ này sẽ mờ nhạt đi khi ta đối diện với cái chết, chỉ để lại điều gì thật sự quan trọng. Nhớ rằng bạn sẽ chết, đó là cách tốt nhất tôi biết để tránh cái “bẫy” suy nghĩ rằng bạn vẫn còn thứ để mất. Bạn thực chất chẳng có gì. Không có lí do để không đi theo trái tim. 9. Tôi tự hào vì những gì chúng tôi không làm cũng như tôi tự hào vì những gì chúng tôi đã làm. 10. Không ai muốn chết. Thậm chí cả những người muốn tới thiên đường cũng không muốn phải chết để lên được đó. Và cái chết là điểm đến của tất cả chúng ta, không ai có thể trốn thoát. Và nên như vậy, bởi Cái chết có lẽ là phát minh tốt nhất của Sự sống. Nó là tác nhân thay đổi của cuộc sống. Nó xóa cái cũ để mở đường cho cái mới. Ngay bây giờ là bạn, nhưng một ngày không xa hôm nay, bạn dần dần sẽ trở nên già và bị xóa đi. Tôi xin lỗi nếu điều đó nghe có vẻ cường điệu, nhưng đó hoàn toàn là sự thật. 11. Tôi nghĩ nếu bạn làm điều gì đó và thu được kết quả tốt đẹp, bạn nên đi tiếp để làm những điều tuyệt vời khác, đừng dừng chân lại quá lâu. Hãy tìm xem nên làm gì tiếp. 12. Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ.13. Tôi là người lạc quan bởi tôi tin rằng con người cao quý và đáng kính trọng và một số người thực sự thông minh. Tôi có cách nhìn rất lạc quan về cá nhân. Là một cá nhân, con người vốn đã tốt đẹp. Tôi có cách nhìn hơi bi quan về các nhóm người. Và tôi vẫn cực kỳ quan ngại khi tôi thấy những gì đang xảy ra ở đất nước chúng ta – nơi mà theo một vài khía cạnh nào đó là một nơi may mắn nhất trên thế giới. Chúng ta dường như không quan tâm nhiều tới việc biến đất nước của chúng ta thành một nơi tốt đẹp hơn cho trẻ nhỏ. 14. Đôi lúc bạn phạm sai lầm khi đang đổi mới. Tốt nhất là hãy nhanh chóng chấp nhận nó và tiếp tục cải thiện các đổi mới khác của mình. 15. Đổi mới là điều tạo ra sự khác biệt giữa người lãnh đạo và kẻ phục tùng. 16. Anh không thể chỉ hỏi khách hàng xem họ muốn gì và rồi cố đem nó cho họ. Tới lúc anh hoàn thiện nó, họ đã muốn thứ mới mẻ khác rồi. 17. Đơn giản có thể khó khăn hơn là phức tạp: Bạn phải nỗ lực thật nhiều trong việc giữ suy nghĩ gọn gàng để đạt được tới sự đơn giản. Nhưng cuối cùng nỗ lực đó đáng giá bởi một khi bạn tới được đó, bạn có thể di chuyển được cả những ngọn núi.18. Tôi không quan tâm tới việc trở thành người giàu có nhất trong nghĩa địa… Nói rằng chúng ta đã làm điều gì đó tuyệt vời trước khi đi ngủ vào mỗi buổi tối… đó mới là điều quan trọng đối với tôi. 19. Vấn đề không phải là tiền bạc. Vấn đề nằm ở bài học làm người, cách bạn làm nhà lãnh đạo và những gì mà bạn thu nhận được. 20. Những điều tuyệt vời trong kinh doanh không bao giờ được thực hiện bởi một người, chúng đến từ cả một tập thể. 21. Bạn hãy là một thước đo chất lượng. Một số người không thích nghi được trong môi trường đòi hỏi sự xuất sắc. 22. Chúng ta đang phát minh ra tương lai. Hãy nghĩ về việc lướt trên đầu con sóng. Cảm giác phấn khởi biết mấy. Bây giờ hãy nghĩ về việc bơi ở cuối làn sóng đó. Nó sẽ không ở đâu gần như nhiều niềm vui. Hãy xuống đây và tạo ra một vết lõm trong vũ trụ. 23. Tôi không thực sự quan tâm đến việc đúng sai, tôi chỉ quan tâm đến thành công. Rất nhiều người sẽ nói với bạn rằng quan điểm của tôi rất cố chấp và họ đã đưa ra bằng chứng chống lại nó. Và năm phút sau tôi đã thay đổi quyết định. Tôi không ngại mắc sai, và tôi thừa nhận rằng tôi đã sai rất nhiều. Nhưng điều này không thực sự quan trọng với tôi. Điều quan trọng với tôi là chúng tôi đã làm điều đúng đắn 24. Nếu bạn chỉ ngồi và quan sát, bạn sẽ thấy tâm trí mình bồn chồn như thế nào. Nếu bạn cố gắng làm dịu nó, nó chỉ làm cho nó tồi tệ hơn, nhưng theo thời gian nó bình tĩnh lại và khi nó xảy ra, sẽ có chỗ để nghe những điều tinh tế hơn – đó là khi trực giác của bạn bắt đầu nở rộ và bạn bắt đầu nhìn thấy mọi thứ rõ ràng hơn và được trong hiện tại nhiều hơn Tâm trí của bạn chậm lại, và bạn thấy một sự mở rộng to lớn trong khoảnh khắc. Bạn thấy rất nhiều hơn bạn có thể thấy trước đây. Đó là một kỷ luật; bạn phải thực hành nó. 25. Tôi không biết mình muốn làm gì với cuộc sống của mình và không biết làm thế nào để kiến thức đại học giúp tôi tìm ra mong muốn đó. Ở đây tôi đã tiêu hết số tiền mà bố mẹ tôi đã tiết kiệm cả đời. Vì vậy, tôi quyết định bỏ học và tin rằng tất cả sẽ ổn thôi. Điều đó khá đáng sợ vào thời điểm đó, nhưng nhìn lại nó là một trong những quyết định tốt nhất mà tôi từng đưa ra.

nêu cảm nghĩ vì sao nó nói thế

6
3 tháng 12 2019

ÔI DÀI QUÁ ĐI MẤT THÔI

3 tháng 12 2019

hi hi hi 

23 tháng 12 2018

tôi ghét tất cả trừ sự chân thật

7 tháng 1 2019

mk 2k8

#note_003#-mii- Tôi luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, hào đồng, vui vẻ và luôn nở nụ cười khi ở trước mặt mọi người...- Nhưng sâu bên trong tôi, tôi k phải là người như thế:~ Tôi là một ng hướng nội, tôi k mạnh mẽ mà cũng k quá yếu đuối, tôi chỉ cười khi tôi thực sự hạnh phúc...còn nụ cười kia chỉ là đáp lại những thứ họ nói thay vì một lời nói của tôi mà thôi!~ Tôi rất cô đơn, tôi...
Đọc tiếp

#note_003#-mii

- Tôi luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, hào đồng, vui vẻ và luôn nở nụ cười khi ở trước mặt mọi người...

- Nhưng sâu bên trong tôi, tôi k phải là người như thế:

~ Tôi là một ng hướng nội, tôi k mạnh mẽ mà cũng k quá yếu đuối, tôi chỉ cười khi tôi thực sự hạnh phúc...còn nụ cười kia chỉ là đáp lại những thứ họ nói thay vì một lời nói của tôi mà thôi!

~ Tôi rất cô đơn, tôi lạc lõng_cảm giác của tôi về chính mình là như thế!

~ Nói thực, tôi chỉ thân thiện với ng nào hẳn hoi và lịch sự với tôi hoặc có quan điểm rõ ràng, cảm xúc rõ ràng và k phải những đứa lắm chuyện, hiện tại thì tôi chi đối xử hẳn hoi với tầm 2-3 người trên bing thôi còn những người còn lại thì ng ta hỏi j mình nói đấy chứ cx chẳng ns nhiều!

vì...

- Chẳng có ai thấu hiểu tôi dù chỉ là một ít, đến cả ba mẹ tôi-người đã gắn bó với tôi từ khi tôi sinh ra, cũng k hiểu nổi được tôi thì tìm đâu trên đời này một người hơn thế nữa cơ chứ? Họ chửi tôi, họ mắng tôi nhưng họ chưa bao giờ ngồi yên một chỗ và nói chuyện với tôi cả-> Suốt ngày, họ chỉ lo công việc nhưung họ đâu có để ý đến cảm giác của chúng tôi cơ chứ, rồi cứ thế mà giận cá chém thớt, lắm khi do áp lực công việc mà họ về nhà rồi xả hết mọi thứ lên đầu tôi một cách tàn nhẫn!

- Tôi là gì của họ cơ chứ? Tại sao lúc đó họ lại mất kiểm soát như thế. Lắm lúc tôi rất ức chế đến mức chỉ muốn rời xa nơi này mãi mãi để được tự do hơn, họ chẳng hiểu gì nhưng họ cứ chửi tôi theo cảm tính và cứ đinh ninh rằng mình đúng, cứ tưởng rằng mình hiểu con mình nhất nên cứ chửi...nhưng đâu phải!

- Bạn bè thì cũng thế thôi! Ở lớp tôi như một con tự kỉ vậy, h ra chơi tôi chỉ ngồi yên một góc lớp, lặng lẽ nhìn chúng nó tươi cười mà chơi đùa với nhau hoặc lắm khi thì nhìn ra cửa sổ và viết lại những gì mình thấy và suy nghĩ của mình vào trái tim này, ngắm nhìn những thứ tĩnh sẽ giúp tôi thấy nhẹ nhõm hơn. Có người đã coi tôi là bạn thân chỉ để cho có thôi, ý là chỉ chơi nhiều với nhau nên gọi là bạn thân. Vậy mà đi trên đường đi về hay đi học, nó đi đằng trước, tôi đi đằng sau mà nó cũng k thèm ngoái lại nhìn tôi hay nói tôi một tiếng mà chỉ chăm chăm nói chuyện với ng khác.

- Tôi đi học hay đi về đều một mình, hôm nào có may ra thì trên đường gặp đứa nào thì lên nói chuyện hoặc hôm đấy đi về cùng giờ với đứa nào thì đi về cùng. TẠI SAO luôn là tôi rủ bọn nó đi về mà k phải bọn nó rủ tôi? Nếu hôm nào tôi k bảo chúng nó đợi thì coi như tỏng đi mất! BẠN BÈ cái QUẦN QUÈ!

* Sau bao nhiêu suy nghĩ đến mức mà tôi muốn cắt cổ tự sát thì tôi nghĩ:

" Dù ai đi chăng nữa trên thế giới này thì chỉ có CHÍNH BẠN mới hiểu được BẠN thôi, bạn biết bạn đã làm gì, chính bạn biết bạn nghĩ như thế nào và chính bạn mới đưa ra quyết định đúng đắn của chính mình, của chính con tim bạn. Đừng tin bất cứ bố con thằng nào cả vì họ chẳng phải là mình nên nếu thực sự có thể tin được thì hãy tin, tin họ khi sự thật đã rõ ràng! Vì thế nên một mình tôi cx đc, tôi lm bạn vs chính mk, với thiên nhiên, với gió mây trời đất có khi chúng lại hiểu tôi. Tôi yêu chính bản thân mình!"

#mii-chan#

0
#note_003#-mii- Tôi luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, hào đồng, vui vẻ và luôn nở nụ cười khi ở trước mặt mọi người...- Nhưng sâu bên trong tôi, tôi k phải là người như thế:~ Tôi là một ng hướng nội, tôi k mạnh mẽ mà cũng k quá yếu đuối, tôi chỉ cười khi tôi thực sự hạnh phúc...còn nụ cười kia chỉ là đáp lại những thứ họ nói thay vì một lời nói của tôi mà thôi!~ Tôi rất cô đơn, tôi...
Đọc tiếp

#note_003#-mii

- Tôi luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, hào đồng, vui vẻ và luôn nở nụ cười khi ở trước mặt mọi người...

- Nhưng sâu bên trong tôi, tôi k phải là người như thế:

~ Tôi là một ng hướng nội, tôi k mạnh mẽ mà cũng k quá yếu đuối, tôi chỉ cười khi tôi thực sự hạnh phúc...còn nụ cười kia chỉ là đáp lại những thứ họ nói thay vì một lời nói của tôi mà thôi!

~ Tôi rất cô đơn, tôi lạc lõng_cảm giác của tôi về chính mình là như thế!

~ Nói thực, tôi chỉ thân thiện với ng nào hẳn hoi và lịch sự với tôi hoặc có quan điểm rõ ràng, cảm xúc rõ ràng và k phải những đứa lắm chuyện, hiện tại thì tôi chi đối xử hẳn hoi với tầm 2-3 người trên bing thôi còn những người còn lại thì ng ta hỏi j mình nói đấy chứ cx chẳng ns nhiều!

vì...

- Chẳng có ai thấu hiểu tôi dù chỉ là một ít, đến cả ba mẹ tôi-người đã gắn bó với tôi từ khi tôi sinh ra, cũng k hiểu nổi được tôi thì tìm đâu trên đời này một người hơn thế nữa cơ chứ? Họ chửi tôi, họ mắng tôi nhưng họ chưa bao giờ ngồi yên một chỗ và nói chuyện với tôi cả-> Suốt ngày, họ chỉ lo công việc nhưung họ đâu có để ý đến cảm giác của chúng tôi cơ chứ, rồi cứ thế mà giận cá chém thớt, lắm khi do áp lực công việc mà họ về nhà rồi xả hết mọi thứ lên đầu tôi một cách tàn nhẫn!

- Tôi là gì của họ cơ chứ? Tại sao lúc đó họ lại mất kiểm soát như thế. Lắm lúc tôi rất ức chế đến mức chỉ muốn rời xa nơi này mãi mãi để được tự do hơn, họ chẳng hiểu gì nhưng họ cứ chửi tôi theo cảm tính và cứ đinh ninh rằng mình đúng, cứ tưởng rằng mình hiểu con mình nhất nên cứ chửi...nhưng đâu phải!

- Bạn bè thì cũng thế thôi! Ở lớp tôi như một con tự kỉ vậy, h ra chơi tôi chỉ ngồi yên một góc lớp, lặng lẽ nhìn chúng nó tươi cười mà chơi đùa với nhau hoặc lắm khi thì nhìn ra cửa sổ và viết lại những gì mình thấy và suy nghĩ của mình vào trái tim này, ngắm nhìn những thứ tĩnh sẽ giúp tôi thấy nhẹ nhõm hơn. Có người đã coi tôi là bạn thân chỉ để cho có thôi, ý là chỉ chơi nhiều với nhau nên gọi là bạn thân. Vậy mà đi trên đường đi về hay đi học, nó đi đằng trước, tôi đi đằng sau mà nó cũng k thèm ngoái lại nhìn tôi hay nói tôi một tiếng mà chỉ chăm chăm nói chuyện với ng khác.

- Tôi đi học hay đi về đều một mình, hôm nào có may ra thì trên đường gặp đứa nào thì lên nói chuyện hoặc hôm đấy đi về cùng giờ với đứa nào thì đi về cùng. TẠI SAO luôn là tôi rủ bọn nó đi về mà k phải bọn nó rủ tôi? Nếu hôm nào tôi k bảo chúng nó đợi thì coi như tỏng đi mất! BẠN BÈ cái QUẦN QUÈ!

* Sau bao nhiêu suy nghĩ đến mức mà tôi muốn cắt cổ tự sát thì tôi nghĩ:

" Dù ai đi chăng nữa trên thế giới này thì chỉ có CHÍNH BẠN mới hiểu được BẠN thôi, bạn biết bạn đã làm gì, chính bạn biết bạn nghĩ như thế nào và chính bạn mới đưa ra quyết định đúng đắn của chính mình, của chính con tim bạn. Đừng tin bất cứ bố con thằng nào cả vì họ chẳng phải là mình nên nếu thực sự có thể tin được thì hãy tin, tin họ khi sự thật đã rõ ràng! Vì thế nên một mình tôi cx đc, tôi lm bạn vs chính mk, với thiên nhiên, với gió mây trời đất có khi chúng lại hiểu tôi. Tôi yêu chính bản thân mình!"

#mii-chan#

3
26 tháng 5 2019

_never mind_

Đó chỉ là vài phút bi quan của cuộc đời!

28 tháng 10

dài như km2 ý

 

#note_003#-mii- Tôi luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, hào đồng, vui vẻ và luôn nở nụ cười khi ở trước mặt mọi người...- Nhưng sâu bên trong tôi, tôi k phải là người như thế:~ Tôi là một ng hướng nội, tôi k mạnh mẽ mà cũng k quá yếu đuối, tôi chỉ cười khi tôi thực sự hạnh phúc...còn nụ cười kia chỉ là đáp lại những thứ họ nói thay vì một lời nói của tôi mà thôi!~ Tôi rất cô đơn, tôi...
Đọc tiếp

#note_003#-mii

- Tôi luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, hào đồng, vui vẻ và luôn nở nụ cười khi ở trước mặt mọi người...

- Nhưng sâu bên trong tôi, tôi k phải là người như thế:

~ Tôi là một ng hướng nội, tôi k mạnh mẽ mà cũng k quá yếu đuối, tôi chỉ cười khi tôi thực sự hạnh phúc...còn nụ cười kia chỉ là đáp lại những thứ họ nói thay vì một lời nói của tôi mà thôi!

~ Tôi rất cô đơn, tôi lạc lõng_cảm giác của tôi về chính mình là như thế!

~ Nói thực, tôi chỉ thân thiện với ng nào hẳn hoi và lịch sự với tôi hoặc có quan điểm rõ ràng, cảm xúc rõ ràng và k phải những đứa lắm chuyện, hiện tại thì tôi chi đối xử hẳn hoi với tầm 2-3 người trên bing thôi còn những người còn lại thì ng ta hỏi j mình nói đấy chứ cx chẳng ns nhiều!

vì...

- Chẳng có ai thấu hiểu tôi dù chỉ là một ít, đến cả ba mẹ tôi-người đã gắn bó với tôi từ khi tôi sinh ra, cũng k hiểu nổi được tôi thì tìm đâu trên đời này một người hơn thế nữa cơ chứ? Họ chửi tôi, họ mắng tôi nhưng họ chưa bao giờ ngồi yên một chỗ và nói chuyện với tôi cả-> Suốt ngày, họ chỉ lo công việc nhưung họ đâu có để ý đến cảm giác của chúng tôi cơ chứ, rồi cứ thế mà giận cá chém thớt, lắm khi do áp lực công việc mà họ về nhà rồi xả hết mọi thứ lên đầu tôi một cách tàn nhẫn!

- Tôi là gì của họ cơ chứ? Tại sao lúc đó họ lại mất kiểm soát như thế. Lắm lúc tôi rất ức chế đến mức chỉ muốn rời xa nơi này mãi mãi để được tự do hơn, họ chẳng hiểu gì nhưng họ cứ chửi tôi theo cảm tính và cứ đinh ninh rằng mình đúng, cứ tưởng rằng mình hiểu con mình nhất nên cứ chửi...nhưng đâu phải!

- Bạn bè thì cũng thế thôi! Ở lớp tôi như một con tự kỉ vậy, h ra chơi tôi chỉ ngồi yên một góc lớp, lặng lẽ nhìn chúng nó tươi cười mà chơi đùa với nhau hoặc lắm khi thì nhìn ra cửa sổ và viết lại những gì mình thấy và suy nghĩ của mình vào trái tim này, ngắm nhìn những thứ tĩnh sẽ giúp tôi thấy nhẹ nhõm hơn. Có người đã coi tôi là bạn thân chỉ để cho có thôi, ý là chỉ chơi nhiều với nhau nên gọi là bạn thân. Vậy mà đi trên đường đi về hay đi học, nó đi đằng trước, tôi đi đằng sau mà nó cũng k thèm ngoái lại nhìn tôi hay nói tôi một tiếng mà chỉ chăm chăm nói chuyện với ng khác.

- Tôi đi học hay đi về đều một mình, hôm nào có may ra thì trên đường gặp đứa nào thì lên nói chuyện hoặc hôm đấy đi về cùng giờ với đứa nào thì đi về cùng. TẠI SAO luôn là tôi rủ bọn nó đi về mà k phải bọn nó rủ tôi? Nếu hôm nào tôi k bảo chúng nó đợi thì coi như tỏng đi mất! BẠN BÈ cái QUẦN QUÈ!

* Sau bao nhiêu suy nghĩ đến mức mà tôi muốn cắt cổ tự sát thì tôi nghĩ:

" Dù ai đi chăng nữa trên thế giới này thì chỉ có CHÍNH BẠN mới hiểu được BẠN thôi, bạn biết bạn đã làm gì, chính bạn biết bạn nghĩ như thế nào và chính bạn mới đưa ra quyết định đúng đắn của chính mình, của chính con tim bạn. Đừng tin bất cứ bố con thằng nào cả vì họ chẳng phải là mình nên nếu thực sự có thể tin được thì hãy tin, tin họ khi sự thật đã rõ ràng! Vì thế nên một mình tôi cx đc, tôi lm bạn vs chính mk, với thiên nhiên, với gió mây trời đất có khi chúng lại hiểu tôi. Tôi yêu chính bản thân mình!"

#mii-chan#

8
6 tháng 4 2019

_Còn bạn>?

#note_003#-mii- Tôi luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, hào đồng, vui vẻ và luôn nở nụ cười khi ở trước mặt mọi người...- Nhưng sâu bên trong tôi, tôi k phải là người như thế:~ Tôi là một ng hướng nội, tôi k mạnh mẽ mà cũng k quá yếu đuối, tôi chỉ cười khi tôi thực sự hạnh phúc...còn nụ cười kia chỉ là đáp lại những thứ họ nói thay vì một lời nói của tôi mà thôi!~ Tôi rất cô đơn, tôi...
Đọc tiếp

#note_003#-mii

- Tôi luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, hào đồng, vui vẻ và luôn nở nụ cười khi ở trước mặt mọi người...

- Nhưng sâu bên trong tôi, tôi k phải là người như thế:

~ Tôi là một ng hướng nội, tôi k mạnh mẽ mà cũng k quá yếu đuối, tôi chỉ cười khi tôi thực sự hạnh phúc...còn nụ cười kia chỉ là đáp lại những thứ họ nói thay vì một lời nói của tôi mà thôi!

~ Tôi rất cô đơn, tôi lạc lõng_cảm giác của tôi về chính mình là như thế!

~ Nói thực, tôi chỉ thân thiện với ng nào hẳn hoi và lịch sự với tôi hoặc có quan điểm rõ ràng, cảm xúc rõ ràng và k phải những đứa lắm chuyện, hiện tại thì tôi chi đối xử hẳn hoi với tầm 2-3 người trên bing thôi còn những người còn lại thì ng ta hỏi j mình nói đấy chứ cx chẳng ns nhiều!

vì...

- Chẳng có ai thấu hiểu tôi dù chỉ là một ít, đến cả ba mẹ tôi-người đã gắn bó với tôi từ khi tôi sinh ra, cũng k hiểu nổi được tôi thì tìm đâu trên đời này một người hơn thế nữa cơ chứ? Họ chửi tôi, họ mắng tôi nhưng họ chưa bao giờ ngồi yên một chỗ và nói chuyện với tôi cả-> Suốt ngày, họ chỉ lo công việc nhưung họ đâu có để ý đến cảm giác của chúng tôi cơ chứ, rồi cứ thế mà giận cá chém thớt, lắm khi do áp lực công việc mà họ về nhà rồi xả hết mọi thứ lên đầu tôi một cách tàn nhẫn!

- Tôi là gì của họ cơ chứ? Tại sao lúc đó họ lại mất kiểm soát như thế. Lắm lúc tôi rất ức chế đến mức chỉ muốn rời xa nơi này mãi mãi để được tự do hơn, họ chẳng hiểu gì nhưng họ cứ chửi tôi theo cảm tính và cứ đinh ninh rằng mình đúng, cứ tưởng rằng mình hiểu con mình nhất nên cứ chửi...nhưng đâu phải!

- Bạn bè thì cũng thế thôi! Ở lớp tôi như một con tự kỉ vậy, h ra chơi tôi chỉ ngồi yên một góc lớp, lặng lẽ nhìn chúng nó tươi cười mà chơi đùa với nhau hoặc lắm khi thì nhìn ra cửa sổ và viết lại những gì mình thấy và suy nghĩ của mình vào trái tim này, ngắm nhìn những thứ tĩnh sẽ giúp tôi thấy nhẹ nhõm hơn. Có người đã coi tôi là bạn thân chỉ để cho có thôi, ý là chỉ chơi nhiều với nhau nên gọi là bạn thân. Vậy mà đi trên đường đi về hay đi học, nó đi đằng trước, tôi đi đằng sau mà nó cũng k thèm ngoái lại nhìn tôi hay nói tôi một tiếng mà chỉ chăm chăm nói chuyện với ng khác.

- Tôi đi học hay đi về đều một mình, hôm nào có may ra thì trên đường gặp đứa nào thì lên nói chuyện hoặc hôm đấy đi về cùng giờ với đứa nào thì đi về cùng. TẠI SAO luôn là tôi rủ bọn nó đi về mà k phải bọn nó rủ tôi? Nếu hôm nào tôi k bảo chúng nó đợi thì coi như tỏng đi mất! BẠN BÈ cái QUẦN QUÈ!

* Sau bao nhiêu suy nghĩ đến mức mà tôi muốn cắt cổ tự sát thì tôi nghĩ:

" Dù ai đi chăng nữa trên thế giới này thì chỉ có CHÍNH BẠN mới hiểu được BẠN thôi, bạn biết bạn đã làm gì, chính bạn biết bạn nghĩ như thế nào và chính bạn mới đưa ra quyết định đúng đắn của chính mình, của chính con tim bạn. Đừng tin bất cứ bố con thằng nào cả vì họ chẳng phải là mình nên nếu thực sự có thể tin được thì hãy tin, tin họ khi sự thật đã rõ ràng! Vì thế nên một mình tôi cx đc, tôi lm bạn vs chính mk, với thiên nhiên, với gió mây trời đất có khi chúng lại hiểu tôi. Tôi yêu chính bản thân mình!"

#mii-chan#

1
28 tháng 10

tớ viết thế chác mỏi tay lâu rùi 

gãy tay x.x

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:Lỗi lầm và sự biết ơnHai người bạn cùng đi qua sa mạc. Trong chuyến đi, hai người nói chuyện với nhau và đã có một cuộc tranh cãi gay gắt. Một người nổi nóng, không kiềm chế được mình đã nặng lời miệt thị người kia. Người kia cảm thấy bị xúc phạm, nhưng anh không nói gì, chỉ viết lên cát: “Hôm nay, người bạn tốt nhất của tôi đã làm khác đi...
Đọc tiếp

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:

Lỗi lầm và sự biết ơn

Hai người bạn cùng đi qua sa mạc. Trong chuyến đi, hai người nói chuyện với nhau và đã có một cuộc tranh cãi gay gắt. Một người nổi nóng, không kiềm chế được mình đã nặng lời miệt thị người kia. Người kia cảm thấy bị xúc phạm, nhưng anh không nói gì, chỉ viết lên cát: “Hôm nay, người bạn tốt nhất của tôi đã làm khác đi những gì tôi nghĩ”.

Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng chân và tắm mát.

Người bị miệt thị lúc này bị sa lầy và lún dần xuống, người bạn kia đã tìm cách cứu anh. Thoát khỏi vũng lầy, anh lấy một miếng kim loại khắc lên tảng đá dòng chữ: “Hôm nay, người bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi”.

Người bạn kia hết sức ngạc nhiên, bèn hỏi: “Tại sao khi tôi xúc phạm anh, anh viết lên cát, còn bây giờ anh lại khắc lên đá?”.

Anh bạn điềm tĩnh trả lời: “Khi ai đó xúc phạm chúng ta, chúng ta nên viết điều đó lên cát – nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan những nỗi trách hờn. Nhưng khi chúng ta nhận được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc chuyện ấy lên đá – nơi không cơn gió nào có thể cuốn bay đi.”

Mỗi chúng ra hãy học cách viết những nỗi buồn lên cát, khắc tạc những niềm vui và hạnh phúc lên đá để chúng mãi không phai.

(Theo Hạt giống tâm hồn)

Sau khi được cứu sống khỏi vũng lầy, người bị miệt thị lúc trước đã làm gì?

3
22 tháng 5 2019

Hướng dẫn giải:

- Một trong hai người bạn đã viết lên cát : “Hôm nay, người bạn tốt nhất của tôi đã làm khác đi những gì tôi nghĩ”.

2 tháng 8 2023

Trong đoạn văn trên, tác giả đã sử dụng nhiều từ ngữ, hình ảnh để nói về ước mơ thời niên thiếu của mình.Các từ ngữ " cháy lên "," cháy mãi "," khát vọng "," ngửa cổ "," tha thiết "," cầu xin "," khát khao "...cùng với hình ảnh " một thời mới lớn để chờ đợi một nàng tiên áo xanh bay xuống từ trời "  và  " cánh diều tuổi ngọc ngà bay đi, mang theo nỗi khát khao " đã cộng hưởng nhằm nhấn mạnh niềm hi vọng thiết tha,ước mơ,khát khao cháy bỏng của tác giả trong thời thiếu niên.

Đọc đoạn thơ trên, tác giả đã cho em cảm nhận rằng tuổi thơ tác giả luôn tràn đầy khát vọng, tuổi thơ ấy đã được nâng lên từ những cánh diều. Tác giả đã dùng hình ảnh: "Tôi đã ngửa cổ suốt một thời mới lớn để chờ đợi một nàng tiên áo xanh bay xuống từ trời và cũng tha thiết cầu xin: "Bay đi diều ơi! Bay đi!" càng cho thấy nỗi niềm khát khao của tác giả qua những từ ngữ: ngửa cổ suốt một thời mới lớn, chờ đợi, tha thiết cầu xin.