mở bài cho đề bài tả cơn mưa đầu mùa
nhanh+ hay+ ko được ngắn quá 6 tick
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
nhấn vào đây Hãy tả lại quang cảnh quê em sau cơn mưa - văn mẫu
duyệt đi
Nếu ai đã một lần ngắm cảnh quê hương tôi vào khi cơn mưa mùa hè chợt đến rồi chợt đi thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được sự nhanh chóng của nó.Chao ôi, cơn mưa đến mới nhanh chóng làm sao! Vừa mới đây thôi ông mặt trời vẫn còn tươi cười ban phát những tia nắng cho trần gian thế mà giờ đã chốn biệt trong làn mây dầy. Không biết từ đâu, những đám mây đen kéo về đây nhanh đến thế. Làm cho bầu trời bỗng thấp hẳn xuống. Gió bắt đầu thổi, cây cối ngả nghiêng, cành khô răng rắc. Ngoài đường mọi người vội vã chạy về nhà để trú mưa.Bỗng lộp độp, lộp độp! Mưa bắt đầu rơi, những hạt mưa to và nặng như ai ném đá. Lúc đầu thưa, sau maudần. Tiếng mưa rơi đồm độp trên tàu lá chuối. Mưa rào rào trên sân gạch. Tiếng mưa lách tách trên mái nhà. Nước mưa bắt đầu chảy xuống như ai chút . Bỗng chốc làng quê như chìm đắm trong biển nước. Mọiâm thanh ồn ã của cuộc sống dường như lắng xuống, nhường chỗ cho tiếng mưa rơi. Trong vườn, cây cối hả hê vì được tắm dưới mưa. Một lúc sau, bầu trời thấp thoáng xanh hiện ra. Ông mặt trời lại tươi cười đùa với gió. Một vài tia nắng hiếm hoi bắt đầu mừng rỡ rọi xuống. Mấy chú chim không biết chú mưa ở đâu giờ bay ra hót râm gian. Chà, không gian thật thoáng đãng không khí trong lành đến tuyệt vời. Sau cơn mưa có lẽ cây cối hoa lá là tươi đẹp hơn cả. Vườn cây trước nhà không một tý bụi, tràn trề sức sống. Mấy khóm hoa mười giờ như trang điểm lại dung nhan của mình để phô hương khoe sắc. Dưới đất, nước mưa vẫn còn róc rách, luồn lách ra từ các ngõ. Mọi người ai nấy đều bắt tay ngay vào công việc của mình. Sau trận mưa mùa hè, cảnh làng quê tôi như bừng tỉnh. Cảnh vật thêm sức sống mới
a) Mỗi chúng ta, có lẽ ai cũng đã từng là những cô cậu học sinh hằng ngày cắp sách đến trường. Gắn liền với hàng phượng vĩ đỏ rực vào hè, hàng ghế đá mát rượi vào giờ ra chơi,... một hình ảnh đã trở thành huyền thoại của bất kì trường học nào. Đó chính là cái trống trường. Cái trống trang nghiêm, im lìm vẫn nằm im trên giá ở sảnh lớn của trường, hằng ngày vẫn theo dõi chúng em học tập, vui chơi. Và luôn là vẻ đẹp của ngôi trường - ngôi nhà thứ hai của hàng ngàn học sinh.
=> Đây là kiểu mở bài Gián tiếp.
b) Ngày nào đến trường em cũng đi về trên con đường quen thuộc ấy, con đường luôn gắn bó với em trong suốt thời gian qua. Đến nỗi, nếu nhắm mắt lại là em có thể hình dung rõ mồn một ngay từng cảnh sắc.
=> Đây là kiểu mở bài Trực tiếp.
c) Mùa hạ là mùa của ánh nắng vàng nhuộm hết cả những con đường với những cơn gió mát lành giúp cho cái nắng gắt như được giảm xuống, là mùa của những cái nóng đến ran rát cả người, là mùa của những tiếng ve kêu lẫn trong những cành hoa phượng đỏ rực cả một góc trời... Và hơn hết, em yêu nhất chính là những cơn mưa rào chợt đến chợt đi tưới mát tất cả vạn vật, làm cho mọi vật trở nên bừng tỉnh.
=> Đây là kiểu mở bài Gián tiếp.
Mấy ngày nay trời nóng như đổ lửa, cây cối thì héo khô, mọi người thì đều chờ có một cơn mưa, thật ngột ngạt và khó chịu. Vào buổi chiều ngày hôm qua, cơn mưa mà mọi người chờ đã đến.
Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến, che lấp cả một vòm trời xanh thẫm. Lúc đầu gió chỉ nổi lên xoáy thành một cơn lốc nhỏ cuốn lá vàng bay đi. Khoảng năm phút sau, gió như điên cuồng thổi đến làm cây cối nghiêng ngả, người đi bộ cũng khó đi lại vì sức gió. Một tia chớp vàng giáng xuống xé toạt những đám mây xám xịt. Và vài hạt mưa to và nặng rơi xuống tạo ra tiếng lách tách, lách tách trên mái tôn. Mọi người rảo chân bước vội. Xe cộ trên đường cũng phóng nhanh hơn.
Đêm giao thừa, ăn mì sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho đến ngày đó công việc làm ăn của quán mì rất phát đạt. Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hãy còn tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mới. Vì vậy đường phố trong phút chốc đã trở nên vắng vẻ.
Trời đang nắng đẹp, bỗng một cơn gió mạnh nổi lên và ngay sau đó những hạt mưa xối xả trút xuống. Em vội chạy vào trú dưới mái hiên một cửa hàng bên đường. Nhiều người đi đường cũng đổ vào đứng trú mưa. Những người đi xe đạp, xe máy cũng vội dừng xe, chạy vào trú. Có người lao cả xe lên hè phố để mong tránh được cơn mưa. Có những anh thanh niên cứ phóng xe chạy tới trên đường mặc cho mưa rơi, rạp người nên tay lái mà đầu tóc ướt sũng nước. Chỉ những chiếc xe ô tô là chẳng sợ gì, cứ ung dung chạy, làm bắn tóe nước ra hai bên khi băng qua các vũng nước trên đường.
Mưa càng lúc càng to. Trời đen xám màu chì. Những hạt mưa đan thành một tấm lụa mờ che tầm nhìn của mọi người. Em đứng bên này đường mà không nhìn rõ được xe cộ chạy trên mặt đường chứ đừng nói tới nhìn sang hè phố bên kia. Nước mưa chảy ào ào hai bên rãnh, không kịp thoát xuổng công, dáng lên gần che kín mặt đường, rồi ngập cả mặt hè. Mấy đứa trẻ bằng tuổi em, từ các nhà bên phố” chạy ra đùa nghịch. Đứa nào cũng chỉ mặc chiếc quần xà lỏn. Chúng chạy dọc theo rãnh nước, thích thú vung tay cho nước bắn tung lên. Có đứa còn nằm lăn mình trong nước.
Gần một giờ sau, mưa nhẹ hạt rồi dứt hẳn. Anh thanh niên trú mưa đứng cạnh em giơ tay ra hứng nước mưa, xem mưa đã thật hết chưa. Một vài người khác cũng làm theo. Thế rồi khi thấy mưa đã dứt, mọi người sung sướng, rời chỗ trú, túa ra hè phố. Mây chị còn cẩn thận tay kéo cao ông quần, dò từng bước cẩn thận trên hè phố còn nhiều vũng nước. Mây anh thanh niên chạy ào đi. bước chân dẫm trúng vũng nước làm bắn toé cả lên những người đi trên hè. Anh thanh niên đi xe gắn máy lúc nãy chạy ào vào trú mưa, nay đã lại lên xe, nổ máy, vọt lao đi như muôn bù lại thời gian phải đứng chờ.
À mà các bn này,chiều nay mk phải nộp cả 4 bài đó rồi,giúp mk nha...!
Hồi này chiều nào cũng vậy, trên mảnh đất miền Đông quê em cũng ào ào xuống một cơn mưa.
Từ phía đông, lúc đầu chỉ có đôi ba mảng mây đen mọng nước xuất hiện. Rồi loáng cái, mây đen từ đâu ùn ùn dồn tới, che kín bầu trời. Cả một khối mây khổng lồ vần vụ, vần vụ lao tới như muốn úp chụp xuống mặt đất. Những tia chớp loằng ngoằng kéo theo từng tràng dài lẹt xẹt, đùng đoàng vang dội. từng bầy chim táo tác bay đi tìm nơi trú mưa. Mấy chú chó đang thơ thẩn ngoài vườn chạy vội vào nhà. Gió thổi thốc tới từng đợt, từng đợt mang theo hơi lạnh.
Từ xa mưa bắt đầu giăng hàng đổ xuống như một tấm phông khổng lồ mỏng và sẫm đục chắn ngang cả một vùng trời đất. Tiếng mưa rào rào lúc đầu còn nhỏ sau rõ dần, rõ dần rồi ào ào ngay trước mặt. Những nọc tiêu gỗ đung đưa, những cành cà phê vật vờ trong gió trong mưa. Cành lá xùm xòa của cây bơ như cái ô khổng lồ sừng sững che cho thân cây. Mưa hòa cùng gió, tung oành khắp nơi. Những sợi dây mưa dàn dạt quất chéo. Mưa tuôn sối xả. Mưa gõ lộp độp trên tàu lá chuối. Mưa nhảy múa trên mái nhà. Mưa sủi bong bóng trên sân. Mưa gập băng cả vườn. Sấm và chớp hòa nhau đốc thúc cho mưa mau hơn, dày hơn.
Mưa đến đột ngột và cũng tạnh đột ngột. Đang ào ạt đấy, mưa bỗng thưa đi. Rồi tắt luôn. Sau mưa cây cối như sáng bóng ra. Cỏ cây tươi tỉnh như con người ngày nào cũng được tắm gội một lần. Nước rút rất nhanh trong lòng đất đem lại cái mát cho gốc rễ.
Mưa đem nguồn nước và cái mát đến cho cây cối, cho muôn vật, cho mọi người để xua đi cái oi nồng.
1. Mở bài: cần giới thiệu điểm mình quan sát cơn mưa hay những dấu hiệu báo cơn mưa sắp đến.
2. Thân bài: cần miêu tả cơn mưa theo trình tự thời gian: miêu tả từng cảnh vật trong cơn mưa.
3. Kết bài: nêu cảm xúc của mình.
>> Chi tiết: Viết đoạn văn ngắn tả cơn mưa
2. Dàn ý Tả cơn mưa mùa hạ lớp 5
1. Mở bài
2. Thân bài
a. Miêu tả cơn mưa theo trình tự thời gian:
- Khi trời sắp mưa:
- Khi trời mưa:
- Khi trời tạnh mưa:
b. Lợi ích của cơn mưa:
3. Kết bài
1. Mở bài: Giới thiệu bao quát:
2. Thân bài: Tả sự thay đổi của cảnh theo thời gian :
*Lúc sắp mưa
*Lúc bắt đầu mưa:
*Lúc mưa tạnh:
3. Kết bài : Nêu cảm nghĩ của em
Cho mk trl lại
Mưa phùn ngày đông
Miền Bắc có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, mỗi mùa lại mang một đặc điểm riêng khác biệt. Những cơn mưa theo mùa cũng vì đó mà chẳng giống nhau. Nhưng nhắc đến mưa, chắc hẳn ai cũng yêu những cơn mưa xuân hơn cả.
Những hạt mưa mùa xuân mỏng tang, nhỏ xíu may mắn rơi xuống không gian. Mưa rơi lất phất, nghiêng nghiêng như muốn làm chênh vênh cả không gian ướt nhòe. Mưa xuân khác mưa hè ở điểm đó, mưa mùa hạ là mưa rào, hạt mưa lăn, ào ào thô bạo rọi thẳng xuống mặt đất.
Mưa xuân cũng khác hẳn mưa phùn gió bấc mùa đông, nó mang theo hơi ẩm cùng tiết trời ấm áp quyện trong gió chứ không phải những mũi kim châm tê tái da người. Những đợt mưa xuân rơi vội vàng nhưng không làm ướt áo của những người đang lang thang trên phố. Cũng bởi thế, mưa xuân không làm con ngõ phải đọng nước như mưa rào mùa hạ mà chỉ ẩm ướt, nhớp nháp bám dính vào gót dép.
Tôi khẽ ngửa mặt lên trời để mặc cho hạt mưa lấm tấm rơi trên mặt, buồn buồn như có hàng chục cậu bé con đang nhảy nhót trên da vậy. Mưa xuân không ào ạt, sôi nổi, nó chỉ lất phất nhưng dai dẳng từ ngày này qua ngày khác, có khi đến hàng tuần liền vẫn không thôi. Nếu mưa phùn mùa đông khiến ta có cảm giác mọi vật xung quanh đang gắng co nhỏ lại để trốn cái lạnh khắc nghiệt thì mưa xuân lại kêu gọi vạn vật lột bỏ cái vỏ thô cứng.
Trên cây, từng chồi non bắt đầu nhú ra, nõn nà mơn mởn. Ngoài đồng, dẫu vẫn đang ngày Tết nhưng các cô bác nông dân đã ra đồng để "tranh thủ" điều kì diệu mà mưa xuân mang lại. Những ruộng mạ xanh rờn, những hàng lúa đều tăm tắp cứ dần lấp kín thửa ruộng. Nhìn những hạt mưa xinh xắn kết tụ trên nhành lá, lòng người ai cũng mơ màng nghĩ đến ngày mai ruộng đồng sẽ xanh mướt màu xanh của lúa dậy thì con gái.
Chỉ riêng một điều ít ai để ý: trên mái tóc của mẹ, trên mái tóc của cha, hạt mưa xuân lấm tấm như những hạt muối tiêu gọi những sợi bạc lên màu. Mưa mùa xuân mong manh, dịu dàng mà mang trong mình sức mạnh thật kì diệu. Ta yêu mưa xuân có lẽ cũng bởi những điều đó.
Em thích những ngày mùa đông có mưa phùn lắc rắc ở ngoài khung cửa sổ. Mưa và cái lạnh của mùa đông tạo nên một nét đặc trưng riêng biết, rất thấm, rất ngấm vào con người.
Mùa đông đến, gió lùa thốc vào da, cứa vào từng thớ thịt lạnh đến tê người. Cái lạnh ấy khiến cho con người cảm thấy uể oải, chỉ muốn cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp và ngắm nhìn trời đất qua khung cửa sổ.
Những chiếc lá bàng màu vàng hôm qua còn chới với ở trên cành cây cao chót vót nhưng hôm nay vì có mưa, có gió nên lá rụng về cội, nằm im lìm trên mặt đất. Thi thoảng gió lại lùa và thốc mạnh và cửa sổ nghe buốt giá.
Mùa đông, thời tiết mưa phùn rơi lâm thâm, dường như chẳng ai muốn bước ra khỏi nhà. Chỉ muốn quây quần bên người thân, bên cạnh bếp lửa vừa nhen, có thêm ngô khoai để nướng nữa thì thật là tuyệt vời.
Khu vườn những ngày mùa đông có mưa cũng im lìm, chỉ nghe tiếng gió, tiếng xạc xào của lá cọ xát vào nhau mà thôi. Thi thoảng những hạt mưa nặng hạt đọng lại trên lá cây, rồi rơi nhẹ xuống mặt đất.
Những chú gà con nhìn mưa, nhìn giá rét căm căm không dám chui ra khỏi tâm thân của mẹ. Vừa nằm im, vừa kêu chiêm chiếp nhìn trời đất bên ngoài. Bộ lông của gà mẹ ướt sũng nước vì che chở cho đàn con.
Cảnh vật và con người những ngày mùa đông ì ạch, cứ như một chiếc kén chưa kịp mở tung ra, nằm im lìm. Bởi có lẽ mùa đông khiến cho mọi thứ trở nên như vậy, chờ khi nào ánh nắng của mùa xuân về thì mọi thứ sẽ bừng tỉnh.
Những khóm hoa cúc nở muộn cho ngày mùa đông đang ướt sũng nước mưa nhưng nó vẫn kiên cường đứng vững, chờ khi cạn mưa, nắng sẽ lên và nó lại khoe sắc trở lại. Mọi thứ cứ chầm chậm trôi, chiếc đồng hồ cũng vậy.
Dù nhiều người không thích mưa vào mùa đông nhưng em lại thích cảm giác này, cuộn tròn trong chăn, nhìn ra phía ngoài cửa sổ, thấy dáng mẹ khom lưng bên bếp lửa. Hình như mẹ vừa nhen bếp…
Mẹ bảo rằng những ngày mưa vào mùa đông thường khiến cho con người ta buồn và có nhiều nỗi nhớ cứ thế len lỏi vào trong tim. Nhưng ngày này ba đi xa nhà nên căn nhà trống trải, ngoảnh đi ngoảnh lại cũng chỉ có tiếng bước chân của mẹ và hai chị em. Mùa đông cựa mình trong lòng, mùa đông khiến cả nhà nhớ ba nhiều hơn.
Mưa mùa hạ đến rồi đi bất chợt mang theo không khí mát dịu, trong trẻo xóa tan nắng hè đổ lửa. Kỷ niệm ùa về. Cơn mưa đầu mùa mang đến mùa màng bội thu, nhưng có lúc lại lấy đi đồng lúa đang thì của người nông dân khắc khổ.
Trời đang nắng như đổ lửa, không khí xung quanh ngột ngạt, nhễ nhại. Trong khoảnh khắc, trời nhạt dần. Đi chưa hết một con phố, trời nổi giông quay cuồng. Và mưa đến. Bất ngờ. Có rất nhiều người không kịp tìm nơi trú ẩn. Không gian nhòa trong màn trắng của mưa hạ.
Tôi lao xe vào quán cóc bên đường, vừa để tránh mưa, vừa để hưởng cái ngọt lành, mát mẻ của mưa đầu mùa. Cái quán nhỏ đã chật cứng người. Mưa mỗi lúc thêm nặng hạt. Và trời càng sầm sì báo hiệu trận mưa dài. Phải chăng, đã lâu không được trút xuống nhân gian nguồn nước vô tận, mà hôm nay mưa càng xối xả!
Nhấp ngụm trà nóng. Tôi suy nghĩ miên man chờ mưa tạnh. Trong mớ suy tưởng hỗn độn, nhộn nhạo không đầu không cuối, một chút lắng đọng . những trận mưa quê của tuổi thơ chợt ùa về, hiện lên trong tôi rõ ràng, trong sáng và đẹp như cổ tích.
Quê tôi ở vùng văn hoá Kinh Bắc. Cũng như bao làng quê Bắc Bộ khác, trồng lúa nước là công việc chính. Những việc mua, bán, sắm sửa, làm nhà, cưới hỏi . đều trông vào hạt thóc, hạt gạo, và một chút khoai sắn, con gà, con lợn. Chăn nuôi, trồng trọt, bên cạnh bàn tay chăm bón, săn sóc của con người, thì việc nắng, việc mưa đóng vai trò quan trọng.
Tôi còn nhớ, mỗi lần khi trời đất vào độ tháng tư âm lịch, lúc những đồng lúa đang độ sung mãn nhất, hay như người ta thường gọi: lúa đang thì con gái, bà tôi và người dân quê lại ngày đêm mong chờ một trận mưa rào. Chỉ cần một trận mưa thôi, sáng hôm sau thức dậy đi thăm lúa, thật kỳ diệu, cả đồng lúa trở nên xanh mướt, những nụ đòng đòng tách ra khỏi lá vươn thẳng lên trời cao, để lộ những bông lúa non căng mẫm.
Người dân quê tôi chắc mẩm: năm nay chắc được mùa to! Trận mưa rào đầu hạ đối với người nông dân quý giá biết nhường nào.
Nhưng có đợt, khi đồng lúa đang trổ đòng đòng, trời không phù hộ mang mưa kéo dài đến cả tuần. Mưa lâu khiến bà tôi ăn không ngon ngủ không yên . vì mấy sào ruộng sẽ ngập đầy nước.
Mưa . nước đọng tràn trề. Nước ở mương con tràn vào đồng. Con mương cái ngày thường to là thế, vậy mà cũng không đủ lớn để thoát nước nhanh ra sông. Mưa mãi rồi cũng tạnh.
Hàng ngày, bà tôi, những người dân quê tôi đứng trên bờ ruộng buồn rầu, ngao ngán nhìn đồng lúa ngập trắng nước. Những ruộng lúa ngâm cả tuần trời trong nước đang thối dần. Một năm thất bát được báo trước. Tiếc của, nhiều người xắn quần, xắn áo dầm mình xuống đồng múc nước đổ đi, và cố chọn những cây lúa còn xanh, nâng niu trong tuyệt vọng. Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má gầy gò, khắc khổ của những người nông dân quanh năm vất vả.
Cả bài luôn khỏi mở bài