trong bài NGƯỜI ĂN XIN lớp 4 trang 30,31
hình ảnh ông lão ăn xin đáng thương như thế nào ?
ai nhanh tay thì mình sẽ tick cho nha
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hình ảnh ông lão ăn xin thật tội nghiệp đáng thương.
Đó là một ông già lọm khọm, mắt đỏ dọc, giàn giụa nước mắt. Đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi thảm hại, đôi bàn tay sưng húp, bẩn thỉu.
Hình ảnh ông lão ăn xin thật tội nghiệp đáng thương.
Đó là một ông già lọm khọm, mắt đỏ dọc, giàn giụa nước mắt. Đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi thảm hại, đôi bàn tay sưng húp, bẩn thỉu.
khi đó cậu bé đã lục tìm tất cả các túi áo,túi quần đẻ tìm 1 thứ gì đó cho ông lão.Nhưng lục tất cả các túi,vẫn không tìm dduocj thứ gì,dù chỉ là 1 chiếc khăn mùi soa.
Một em bé vui sướng cầm tiền mẹ cho ra phố mua quà . Bỗng gặp một ông lão ăn xin già yếu chìa đôi tay run rẩy gầy gò ra trước mặt mọi người . Cậu bé bỗng sựng lại , nhìn vào ông lão một cách đáng thương . Ánh mắt cậu tỏ vẻ trìu mến , đôi môi chợt mỉm cười . Cậu bé dễ thương đó liền chạy lại chỗ ông cụ , đưa cho ông cụ tất cả số tiền mà cậu bé đang cầm trên bàn tay nhỏ nhắn của cậu . Ông cụ ngước lên . Ôi chao ! Khuôn mặt gầy gò , đôi mắt sáng long lanh nhưng chứa đựng vô số những nỗi buồn sâu thẳm của ông trông thật đáng thương . Ông cười , đôi má bỗng chợt hóp lại :
- Cảm ơn cháu ! Ông rất cảm ơn cháu ! Đã 2 ngày rồi ông chưa được ăn gì . Chắc chắn công ơn của cháu sẽ được báo đáp .
Ông cụ vội vàng nhận số tiền . Đôi tay dù đã nhiều nếp nhăn nhưng nhanh thoăn thoắt .Cậu bé cảm thấy có một niềm vui nào đó trong lòng lóe lên khó tả . Cậu bé chỉ mỉm cười , vội vàng chào ông một cái rồi vút đi . Cậu chạy về nhà , kể chuyện với mẹ . Dường như mẹ cậu sau 1 ngày làm việc vất vả , được nghe con mình kể việc tốt do chính con làm , người mẹ dường như còn sung sướng hơn gấp bội lần so với người con . Mẹ xoa đầu , khen con và mong con làm nhiều việc tốt hơn nữa . Cậu bé từ đó về sau luôn cảm thấy hôm đó là ngày may mắn nhất đối với cuộc đời cậu .
a, Trong mẫu chuyện Người ăn xin, cả hai nhân vật, người ăn xin và cậu bé trong câu chuyện đều cảm thấy mình nhận được từ người kia một điều gì đó.
- Nhân vật “tôi” không khinh miệt người nghèo khổ, khốn khó mặc dù không có gì để cho
- Ông lão ăn xin cảm thấy được tôn trọng, chia sẻ, cả hai người đều thấy hài lòng
b, Có thể rút ra bài học quý từ câu chuyện: trong giao tiếp cần tế nhị, tôn trọng người khác
Trong câu chuyện trên người ăn xin nhận được sự kính trọng và ấm áp. Còn nhân vật tôi nhận được một nụ cười hiền hậu. Có thể rút ra một điều là ai cũng cần có sự kính trọng và yêu thương.
Vẽ hai đường thẳng có dạng chéo ( không thể thẳng vì đường thẳng kéo dái mãi mãi . Nếu vẽ thẳng 2 đường đó thì chỉ có 1 đường thẳng duy nhất ) , chỉ có 1 điểm chung là giao điêm của 2 đường thẳng đó.
1) - Từ tôi lục hết đến ... nắm chặt bàn tay run rẩy của ông .
- Cậu bé tui Ko có gì nhưng vẫn có gắng giúp ông lão những gì mình có thể làm !
c, Chúng ta cần phải biết yêu thương lẫn nhau thể hiện giữa trái đất này vẫn còn tình yêu thương giữa con người với con người và phải học được cách cho đi - nhận lại
Ông lão già lọm khọm, đôi mắt đỏ hoe, giàn giụa nước mắt, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi, hình dáng xấu xí, bàn tay sưng húp bẩn thỉu, giọng rên rỉ cầu xin.
~HT~
Những hình ảnh cho thấy ông lão ăn xin vô cùng đáng thương
Ông lão già lọm khọm, đôi mắt đỏ hoe, giàn giụa nước mắt, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi, hình dáng xấu xí, bàn tay sưng húp bẩn thỉu, giọng rên rỉ cầu xin.