Mùa đông,bé say sưa ngắm nhìn ngọn lửa cháy trong bếp lò.Ngọn lửa mềm mại,vui tươi. Ngọn lửa khi thì màu vàng rục rỡ, lúc thì mày xanh lép.Ngọn lửa liếm mãi làm nước trong nồi sôi, cơm trong nồi chín, thịt trong nồi nhừ. Trên đời này, ngọn lửa thật có ích.
Mùa đông lạnh lắm!Nhưng bé ngồi trong lòng mẹ luôn cảm thấy ấm áp. Một hơi ấm mềm mại, dịu dàng. Có lẽ trong người mẹ có một ngọn lửa. Ngọn lửa sưởi ấm cho bé.
Mùa đông lạnh lắm!Mọi vật xung quanh đều lạnh cả.Cái cốc, cái thìa,cái dao,cái đĩa tất cả đều lạnh.Nhưng đôi tay bé,bộ ngực bé và đôi má hồng của bé thì vẫn ấm áp.Bởi trong bé có 1 ngọn lửa.Trả thế mùa đông mẹ thích hôn lên má bé.Ngọn lửa có bé sưởi ấm cho mẹ
Thật thú vị biết bao khi mỗi con người là 1 ngọn lửa thiêng liêng soi sáng và sưởi ấm cuộc đời này?
Viết đoạn văn chỉ ra cái hay và ý nghĩa sâu sắc toát lên từ bài văn
Trong đoạn văn này, tác giả muốn nói về người mẹ và so sánh người mẹ với ngọn lửa. Ban đầu, tác giả chỉ tả về ngọn lửa. Tác giả nói rằng ngọn lửa rất có ích vì nó nấu cơm, nấu thịt. Sau đó, tác giả tả lại cảm giác khi ngồi trong lòng người mẹ. Từ đó nói lên rằng ngồi trong lòng mẹ ấm như ngồi cạnh ngọn lửa vậy. Tác giả đã so sánh ngầm nói lên tình yêu thương của mẹ.