Chia tay mẹ và em thành quay vào nhà và ghi lại cảm xúc của mình trong trang nhật kí . Em hãy tưởng tượng và ghi lại những trang giấy đó
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sau khi nhìn đứa em gái bé bỏng của mình đi, Thành lặng lẽ vào trong nhà lấy quyển nhật kí mà những lúc buồn bã mình hay thường viết nó nhất. Những dòng chữ ngay thẳng viết riêng cho nỗi lòng của bản thân.
Em gái yêu quý của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật rồi sao? Hay nó chỉ là giấc mơ thôi em nhỉ, sao giấc mơ này giống như 1 tai họa giáng xuống đầu của 2 anh em mình vậy. Ông trời không thương anh xem mình sao, sao lại nỡ chia cắt 2 anh em. Giờ anh buồn lắm, ngôi nhà dường như yên tĩnh hơn mọi ngày vì nó thiếu bóng dáng em thiếu cái sự tinh nghịch ấy. Chả hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi sau đó sẽ quay về ngôi nhà này. Một mình anh làm sao có thể tự lo cho bản thân mình đây, áo anh rách ai vá cho anh đây. Không chỉ riêng em mà anh còn nhớ mẹ vô cùng. Mẹ là người nuôi nấng anh và em nên anh không thể quên mẹ và em được. 2 người đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp ở ngôi nhà này, những kỉ niệm khó quên ấy em biết không? Anh sẽ kèm bức ảnh anh và em cùng ẹm nắm tay nhau đi chơi ở đây để lúc nào nhớ anh có thể mở nó ra nhìn nó để trong lòng anh đỡ đau hơn. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé!
Có lẽ những dòng nhật kí của người anh sẽ mãi mãi là những dòng nhật kí bí ẩn. bên trong nó chất chứa những kỉ niệm hoài ức của 2 anh em.
Chúc bạn học tốt!
- Tâm trạng đau đớn đến tột cùng khi phải xa mẹ, xa em mãi mãi.
- Thương em, nhớ em và trách giận bố mẹ đã gây ra cuộc chia ly này
- Hứa với em cũng chính là tự hứa với lòng mình: .... (1 điều gì đấy)
MB: Trong cuộc sống không thể biết trước được điều gì. Nhưng rồi nó cũng sẽ tới và nó là niềm vui hay là nỗi buồn. Riêng bản thân tôi đó là 1 câu chuyện tôi không thể quên.
Nước mắt tôi ướt cả 2 má, tôi chạy thật nhanh vào nhà, lấy quyển nhật kí và ngồi ngay vào góc, đưa mắt nhìn ra cửa sổ. Tôi bắt đầu viết những dòng tâm sự của mình một cách vô thức. ( bạn viết tiếp nhaz )
Khôg đc hay cho lắm hihi :)
hôm nay là ngày buổn nhất của tôi nhật kí ạ ! và nó chính là ngày anh em tôi rời xa nhau mãi mãi , người em gái mà tôi yêu thương nhất phải theo mẹ vào quê . viết những tâm tư này lòng tôi lại đau như cắt nước mắt kg thể nào kìm chế được . tôi cũng biết vì bố mẹ không hòa hợp và không thể sống được với nhau nữa nhưng tại sao ? lại chia cắt tình anh em chúng tôi , mỗi người mỗi chốn .tôi không bao giờ sợ mik ốm đau khổ sở mà tôi sợ em tôi theo mẹ về quê lại phải nghỉ học để phụ mẹ bán hàng ở chợ , em ốm đau nhưng lại không có người ở nhà chăm sóc , thấy mik là anh tôi không muốn rời xa em của mik 1 chút nào . nhung trời đã sắp đặt cho tình anh em chyungs tôi rồi nhưng chúng tôi đã hứa với nhau những điều thật tốt đẹp nhất sẽ đến với 2 người . tôi không còn tờ nào có thể miêu tả nội sợ thương yêu , rởi xa em gái của mik chút nào ...
~ hãy cố gắng tiến thật xa về phía trước nha đưngf lo anh vẫn luôn đứng sau màn đêm để bảo vệ và dõi theo ,ủng hộ em ~
em gái anh !!
Giây phút mà tôi sợ hãi nhất cuối cùng cũng đã đến, Thủy và mẹ phải về quê ngoại còn tôi thì ở lại với bố. Khi nghe mẹ nói chia đồ chơi,Thủy đã cố gắng không khóc nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối. Tôi nhớ có lần, tôi đi đá bóng bị xoạc một miếng áo rất to, sợ mẹ đánh, tôi cứ ngồi lì ngoài bài không dám về. Nghe lũ bạn tôi mách, em đem kim chỉ ra sân vận động vá lại cho tôi.
Lúc anh em tôi phải chia đồ chơi, tôi đã nhường hết toàn bộ cho em, nhưng nó không lấy. Khi nghe mẹ quát lên giận dữ đi về phía cổng, nó bảo tôi chia đồ chơi ra. Tôi lấy con vệ sĩ và con em nhỏ từ trong tủ ra, đặt sang hai phía, thì nó bỗng tru tréo giận dữ. Tôi bèn để hai con búp bê đó lại như ban đầu thì cặp mắt Thủy dịu lại. Nhưng nó lại lo không có ai gác đêm cho tôi ngủ, tôi nhếch mép cười cay đắng.
Lúc sau tôi dẫn em đến trường gặp co giáo và các bạn. Cô tặng Thủy một quyển sổ và một chiếc bút nhưng em không nhận vì mẹ đã sắm cho em một thúng hoa quả ra chợ ngồi bán.
Em gái của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật sao? Hay đó chỉ là một giấc mơ em nhỉ? Sao giấc mơ này giống như một tai họa giáng xuống đầu anh em chúng ta vậy. Không hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi quay về ngôi nhà này. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé
- Tâm trạng đau đớn đến tột cùng khi phải xa mẹ, xa em mãi mãi.
- Thương em, nhớ em và trách giận bố mẹ đã gây ra cuộc chia ly này
- Hứa với em cũng chính là tự hứa với lòng mình: .... (1 điều gì đấy)
Bài làm
Sau khi nhìn đứa em gái bé bỏng của mình đi, Thành lặng lẽ vào trong nhà lấy quyển nhật kí mà những lúc buồn bã mình hay thường viết nó nhất. Những dòng chữ ngay thẳng viết riêng cho nỗi lòng của bản thân.
Em gái yêu quý của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật rồi sao? Hay nó chỉ là giấc mơ thôi em nhỉ, sao giấc mơ này giống như 1 tai họa giáng xuống đầu của 2 anh em mình vậy. Ông trời không thương anh xem mình sao, sao lại nỡ chia cắt 2 anh em. Giờ anh buồn lắm, ngôi nhà dường như yên tĩnh hơn mọi ngày vì nó thiếu bóng dáng em thiếu cái sự tinh nghịch ấy. Chả hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi sau đó sẽ quay về ngôi nhà này. Một mình anh làm sao có thể tự lo cho bản thân mình đây, áo anh rách ai vá cho anh đây. Không chỉ riêng em mà anh còn nhớ mẹ vô cùng. Mẹ là người nuôi nấng anh và em nên anh không thể quên mẹ và em được. 2 người đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp ở ngôi nhà này, những kỉ niệm khó quên ấy em biết không? Anh sẽ kèm bức ảnh anh và em cùng ẹm nắm tay nhau đi chơi ở đây để lúc nào nhớ anh có thể mở nó ra nhìn nó để trong lòng anh đỡ đau hơn. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé!
Có lẽ những dòng nhật kí của người anh sẽ mãi mãi là những dòng nhật kí bí ẩn. bên trong nó chất chứa những kỉ niệm hoài ức của 2 anh em.
Chúc bạn học tốt!
Tham khảo:
Giây phút mà tôi sợ hãi nhất cuối cùng cũng đã đến, Thủy và mẹ phải về quê ngoại còn tôi thì ở lại với bố. Khi nghe mẹ nói chia đồ chơi,Thủy đã cố gắng không khóc nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối. Tôi nhớ có lần, tôi đi đá bóng bị xoạc một miếng áo rất to, sợ mẹ đánh, tôi cứ ngồi lì ngoài bài không dám về. Nghe lũ bạn tôi mách, em đem kim chỉ ra sân vận động vá lại cho tôi.
Lúc anh em tôi phải chia đồ chơi, tôi đã nhường hết toàn bộ cho em, nhưng nó không lấy. Khi nghe mẹ quát lên giận dữ đi về phía cổng, nó bảo tôi chia đồ chơi ra. Tôi lấy con vệ sĩ và con em nhỏ từ trong tủ ra, đặt sang hai phía, thì nó bỗng tru tréo giận dữ. Tôi bèn để hai con búp bê đó lại như ban đầu thì cặp mắt Thủy dịu lại. Nhưng nó lại lo không có ai gác đêm cho tôi ngủ, tôi nhếch mép cười cay đắng.
Lúc sau tôi dẫn em đến trường gặp co giáo và các bạn. Cô tặng Thủy một quyển sổ và một chiếc bút nhưng em không nhận vì mẹ đã sắm cho em một thúng hoa quả ra chợ ngồi bán.
Em gái của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật sao? Hay đó chỉ là một giấc mơ em nhỉ? Sao giấc mơ này giống như một tai họa giáng xuống đầu anh em chúng ta vậy. Không hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi quay về ngôi nhà này. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé.
Chúc bạn học tốt!
Khi sinh ra ta đã đuọc sống trong bàn tay tràn đầy sự yêu thương của cha mẹ. Cha là trụ cột còn mẹ là người phụ nữ chăm sóc cho tổ ấm bé nhỏ ấy. Mẹ chỉ bảo cho em từng li từng tí "học ăn, học nói, học gói, học mở" để em biết cố gắng để hoàn thiện bản thân hơn. Những khi mẹ bảo em đi ngủ mà mẹ còn vất vả nhiều việc em thấy rất thương mẹ. Và cả những khi mà bị mẹ mắng, em rất ức chế, rất buồn, và còn xen lẫn 1 chút ghét mẹ nữa nhưng em biết rằng mẹ mắng chỉ để chúng ta biết sai mà sữa, để lấy đó làm gương mà không lại sai lầm đó nữa. Bây giờ mẹ ở trong Nam, con ở ngoài Bắc, em mới thấy nhớ mẹ tột cùng. Giá như bây giờ mẹ ở đây với em thì mẹ có đánh, có mắng em cũng thấy hạnh phúc. Tình cảm của con dành cho mẹ, con không thể nào diễn tả khác đuọc ngoài 3 chữ "CON YÊU MẸ ". Khi còn có mẹ ở bên thì mọi người hãy chân trọng và yêu thương mẹ của mình.
Sau khi nhìn đứa em gái bé bỏng của mình đi, Thành lặng lẽ vào trong nhà lấy quyển nhật kí mà những lúc buồn bã mình hay thường viết nó nhất. Những dòng chữ ngay thẳng viết riêng cho nỗi lòng của bản thân.
Em gái yêu quý của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật rồi sao? Hay nó chỉ là giấc mơ thôi em nhỉ, sao giấc mơ này giống như 1 tai họa giáng xuống đầu của 2 anh em mình vậy. Ông trời không thương anh xem mình sao, sao lại nỡ chia cắt 2 anh em. Giờ anh buồn lắm, ngôi nhà dường như yên tĩnh hơn mọi ngày vì nó thiếu bóng dáng em thiếu cái sự tinh nghịch ấy. Chả hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi sau đó sẽ quay về ngôi nhà này. Một mình anh làm sao có thể tự lo cho bản thân mình đây, áo anh rách ai vá cho anh đây. Không chỉ riêng em mà anh còn nhớ mẹ vô cùng. Mẹ là người nuôi nấng anh và em nên anh không thể quên mẹ và em được. 2 người đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp ở ngôi nhà này, những kỉ niệm khó quên ấy em biết không? Anh sẽ kèm bức ảnh anh và em cùng ẹm nắm tay nhau đi chơi ở đây để lúc nào nhớ anh có thể mở nó ra nhìn nó để trong lòng anh đỡ đau hơn. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé!
Có lẽ những dòng nhật kí của người anh sẽ mãi mãi là những dòng nhật kí bí ẩn. bên trong nó chất chứa những kỉ niệm hoài ức của 2 anh em.
Vào câu hỏi tương tự nha bn
Có đó
K mk nè
*Mio*