K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 12 2017

trang phục hàng này mà em đang sử dụng sẽ đi học rất phù hợp vì mặt rất thoải mái, dễ chịu

19 tháng 10 2017

a, E thấy bạn đó rất thương thầy và đã làm cho người học trò hối hận với việc làm của mình.

b, Theo em, điều làm cho người học trò hối hận đó chính là: Người thầy đã dạy dỗ hết mực tận tình đối với mình, thầy đã hi sinh tuổi đời để dạy dỗ mình nên người mà mk lại ko nghe lời thầy, sức thầy càng già, càng yếu, người học trò lại cảm thấy thương thầy và hối hận với việc làm của mình.

Chúc bn hok tốt, có j sai sót mog thông cảmthanghoa

26 tháng 4 2017

Hiện nay học sinh có hiện tượng mê tín dị đoan như không ăn trứng trước khi thi, không vấp ngã đánh rơi đồ khi chuẩn bị thi,.....

- Không nên tin tưởng vào bói toán, mê tín dị đoan, không xem những video liên quan đến bói toán,....

26 tháng 4 2017

Trong học sinh hiện nay vốn có hiện tượng mê tín dị đoan.

  • Trước khi thi kiêng không ăn trứng, không ăn xôi đậu đen, không ăn chuối
  • Trước khi đi học, đi thi sợ gặp gái, cúng bái trước khi đi thi để đạt được điểm cao..

Để khắc phục hiện tượng này mọi người (cả cha mẹ và tự bản thân mỗi học sinh) phải hiểu được đây là điều mê tín dị đoan không phù hợp với hiện tượng tự nhiên.

Mọi người phải hiểu biết, sống có văn hóa, có kiến thức.

4 tháng 11 2018

a) Theo em, các bạn học sinh trong tình huống đã vi phạm kỉ luật, pháp luật.

b) Nếu là bạn của các bạn ấy, em sẽ nói với các bạn rằng:" các bạn đừng đợi nhau hay đi hàng 3 hàng 4 nữa, như vậy làm tắc nghẽn giao thông ảnh hưởng đến những người khác. Mik khuyên các bạn lần sau rút kinh nghiệm đi!"

22 tháng 12 2016

Cau 1.Khoan dung la su cam thong. Nguoi co long khoan dung luon ton trong va thong cam cho nguoi khac, biet tha thu cho nguoi khac khi ho biet nhan ra loi lam va sua chua

Khi ban mac khuyet diem em se cung giup do ban hoan thien cong viec do, khong trach ban.

Cau 2. Tu tin la su tin tuong vao kha nang cua ban than, chu dong trong moi viec, dam tu quyet dinh va hanh dong mot cach chac chan, khong hoang mang dao dong

VD:Trong gio kiem tra, tu tin lam bai cua minh, khong hoi bai ban va khong dao dong truoc ket qua minh dua ra.

Giai thich cau tuc ngu:nghia la chua biet dung ket qua nhung lai hoang mang , ko tu tin vao ban than mk.

Tu do, rut ra bai hoc: Chung ta can phai co su tu tin vi tu tin giup con nguoi co them suc manh, nghi luc va suc sang tao, lam nen su nghiep lon. Neu khong tu tin, con nguoi se tro nen yeu duoi, be nho.

 

3 tháng 11 2017

vì ăn mặc đẹp cũng chưa chắc là hợp lí.Hợp lí ở đây có nghĩa là phải ăn mặc đẹp,phù hợp với công việc,môi trường,hoàn cảnh sống.Vì nếu chúng ta ăn mặc ko đang hoàng thì y chang chúng ta chẳng khác nào ''người rừng'' và đây là thiên cảm đầu tiên của mọi người đối với mình.Chúng ta ăn mặc đàng hoàng,lịch sự thì trong mắt tất cả mọi người chúng ta là 1 ''nhà thiết kế''tự thiết kế cho mình,là người có văn hóa,có học thức.Còn ăn mặc áo ba lỗ,quần đùi,váy ngắn,......chỉ dành cho đi chơi biển ,,,,,còn nếu đi làm,hoặc đi đâu đó quan trọng mặc như vậy đảm bảo cái đầu tiên người ta phán là''cái người này là quỷ hay ma vậy? Ăn mặc thật lõi thời."Nếu muốn trở thành 1 người luôn theo ''mốt'' thì chúng ta phải cập nhật thông tin gọi là FASHION nhé!!!

=>việc ăn mặc ,sử dụng trang phục hợp lí rất quan trọng trong đời sống con người.Tuy hồi xưa thời trang chưa đc phát triển ,nhg họ cũng bít là phải lấy lá cây để làm quần áo.Chẳng lẽ bây giờ xã hội cái j cũng phát triển đến tột đỉnh, vậy sao chúng ta ko tận dụng thời cơ này để tự làm đẹp cho mk nhỉ???

kết quả của việc sử dụng trang phục hợp lí là mang lại vẻ đẹp cho bản thân mk,cũng như ko làm''ô nhiễm'' mắt người khác đúng ko nào??mà còn đem lại thiện cảm của mọi người đối với mình.Từ đó ,cách nhìn nhận của họ về mk đã thay đổi,họ nhìn nhận mk là người có học thức,văn hóa,tài năng về lĩnh vực gọi là:FASHION DESIGNER

26 tháng 10 2016

Đề 1:

Mở bài:

  • Giới thiệu việc tốt mà em đã làm.
  • Kết quả của việc mà em đã làm như thế nào?

Thân bài:

  • Việc tốt mà bạn đã làm là gì?
  • Thời gian và địa điểm bạn làm công việc đó?
  • Có bao nhiêu người hay chỉ mình bạn?
  • Có người khác chứng kiến hay không?
  • Tâm trạng của người được em giúp đỡ như thế nào?
  • Em có vui khi làm công việc đó?
  • Đưa ra những suy nghĩ của em sau khi hoàn thành công việc.

Kết bài: Chốt lại vấn đề và đưa ra những việc làm sau này của mình.

Đề 2:

Mở bài:

Thứ hai tuần trước vì ở nhà ham chơi, không học bài để kiểm tra môn Lý nên tôi đã có hành động sai trái là mở sách và tập trong giờ kiểm tra. Chính điều này đã làm cho cô giáo buồn.

Thân bài:

1/ Sự việc mở đầu:

- Đi học về, ăn cơm xong, tôi định lên phòng học bài chuẩn bị cho giờ kiểm tra Lý ngày mai.

- Thằng bạn bên cạnh nhà qua rủ tôi đi chơi điện tử - một trò chơi tôi rất thích – tôi đi ngay, định chơi một lát rồi về nhà học bài.

2/ Sự việc diễn biến:

- Trò chơi hấp dẫn quá nên tôi về nhà khá trễ.

- Tôi bị bố mắng: đi học về không lo học bài mà lại đi chơi (may là bố không biết tôi đi chơi điện tử, nếu không thì tôi ốm đòn). Bố bảo tôi về phòng học bài.

- Tôi lí nhí xin lỗi bố và nhanh chân về phòng. Lúc đi ngang qua phòng anh trai, tôi thấy ti vi đang chiếu phim “Hiệp sĩ bóng đêm”. Sao lại nhiều thứ hấp dẫn thế này? Làm sao đây? “Xem một tí thôi rồi về học bài” – tôi tự trấn an mình.

- Phim kết thúc khá muộn, hai mắt tôi díu lại. Tôi ngủ một mạch đến sáng.

- Tôi choàng tỉnh và quáng quàng chạy đến lớp.

- Tiết đầu là giờ kiểm tra Lý. Cả lớp im phăng phắc vì ai cũng chăm chú làm bài.

- Tôi vô cùng bối rối. Đầu óc trống rỗng không một chữ thì làm sao? Trong đầu tôi hiện rõ điểm không tròn vo như giễu cợt và cây roi mây trên tay bố.

- Thôi, đành liều vậy. Tôi mở vở bài tập và sách giáo khoa ra. Mặt lấm lét vừa chép vào bài kiểm tra vừa canh chừng cô giáo.

- Đúng là “Thiên bất dung gian”. Tôi đang cặm cụi chép thì cô giáo xuất hiện. Tôi nhanh chóng gấp sách vở cất vào ngăn bàn. Cô gọi tôi đứng lên. Cả lớp đổ dồn những cặp mắt nhìn tôi. Tôi chối phắt ngay nhưng trước những lời lẽ chân tình của cô tôi đã cúi đầu nhận lỗi. Mặt tôi nóng ran, tôi vô cùng xấu hổ.

3/ Sự việc kết thúc:

- Cô bảo tôi xuống phòng giám thị và viết bản kiểm điểm.

- Tôi vô cùng ân hận, xin lỗi cô và hứa không bao giờ tái phạm.

- Cô tha lỗi cho tôi và khuyên tôi nên chăm học và phải trung thực nhận lỗi.

Kết bài:

- Tôi vô cùng ân hận trước lỗi lầm của mình.

- Tự hứa với bản thân sẽ bỏ hết trò chơi vô bổ, chăm lo học hành để bố mẹ vui lòng và thầy cô không buồn nữa.

Dê 3:

Mở bài:

  • Giới thiệu qua về thầy/cô giáo mà em sắp kể.
  • Kể lại hoàn cảnh và ấn tượng khiến em kính trọng và quý mến cô/thầy giáo.

Thân bài:

  • Miêu tả đôi nét về thầy/cô giáo mà em quý mến. Nên tả những nét độc đáo và ấn tượng của thầy/cô giáo.
  • Kể về tính tình, tính cách của thầy/cô giáo.
  • Kỉ niệm sâu sắc nhất giữa em và thầy/cô giáo đó là gì?
  • Nay đã lên lớp 6, tình cảm của em đối với thầy/cô giáo đó ra sao?

Kết bài: Nêu ra sự kính trọng và yêu mến khi không còn được học với thầy/cô giáo và em sẽ phấn đấu trong việc học tập để không phụ lòng thầy/cô.

Dề 4:

a. Mở bài.

  • Người bạn cùng xóm tên là Thành sống với nhau từ thuở nhỏ.
  • Học xong tiểu học thì xa nhau vì em theo gia đình ra Hà Nội.

b. Thân bài.

  • Tả qua mấy nét về con người, tính tình (Thành rất vui tính)
  • Nhớ lại lúc còn nhỏ hai đứa chơi đùa với nhau như: trèo cây, câu cá, bắn chim.
  • Khi học ở trường tiểu học là bạn thân giúp nhau học tập. Có lần trốn học cả hai đứa bị cô giáo bắt phạt.
  • Em nhớ lại một cách sâu sắc đầy ấn tượng là hôm Thành tặng em một món quà kỉ niệm chia tay nhau: tập nhật kí của Thành và chiếc bút «Kim Tinh» của Trung Quốc. Trong nhật kí có nhiều chuyện vui buồn của hai đứa.

c. Kết bài.

  • Giờ đây, mỗi lần đọc lại cuốn nhật kí chữ viết nghuệch ngoạc nhưng tình cảm thì rất thân thương làm em nhớ mãi đến người bạn có tên là Thành.
  • Đề 5:

    Mở bài:

  • Giới thiệu về người bạn tốt mà em sắp kể.
  • Giới thiệu qua về thành tích học tập hay việc tốt của bạn.
  • Thân bài:

  • Kể những điểm nội bật về người bạn của em.
    • Hoàn cảnh gia đình.
    • Thành tích học tập.
    • Lối sống.
    • Quan hệ bạn bè, thầy cô ra sao?
  • Kỉ lại một kỉ niệm sâu sắc của người bạn đó để lại ấn tượng trong lòng em.
  • Học được điều gì khi chơi với người bạn đó?
  • Kết bài:

  • Viết ra những cảm nghĩ của em về người bạn đó (tự hào, thán phục).
  • Nêu bài học về việc giao lưu với bạn (gần mực thì đen, gần đèn thì rạng).
26 tháng 10 2016

đề 4:

Gợi ý:
Mở bài:
- Giới thiệu người bạn của mình là ai? Kỉ niệm khiến mình xúc động là kỉ niệm gì? (nêu một cách khái quát).
Thân bài:
- Tập trung kể về kỉ niệm xúc động ấy.
- Nó xảy ra ở đâu, lúc nào (thời gian, hoàn cảnh...) với ai (nhân vật).
- Chuyện xảy ra như thế nào? (mở đầu, diễn biến, kết quả).
- Điều gì khiến em xúc động? Xúc động như thế nào (miêu tả các biểu hiện của sự xúc động).
Kết bài:
Em có suy nghĩ gì về kỉ niệm đó.

31 tháng 10 2016

Mở bài:Giới thiệu câu chuyenj sắp kể(gọi tên tình huống truyện)

Thân bài

+Hoàn cảnh xảy ra câu chuyện.

+Các nhân vật và những lời nói,hành động của nhân vật dẫn đến tình huống truyện.

+Phản ứng của các nhân vật khi tình huống xảy ra.Hành động của em , kết quả tốt đẹp của hành động ấy.

Kết bài:Cảm nghĩ của em về việc tốt mà mình đã làm được.

Đề 1 bạn nhé !!!^_^

27 tháng 10 2016

Đề 4:

Trong mỗi cuộc đời, có biết bao kỉ niệm đẹp về tình cảm gia đình và tình hạn, những kỷ niệm ấy thật thiêng liêng cao đẹp biết bao. Nhưng ấn tượng sâu nặng nhất đối với tôi là những kỷ niệm hồi học ở trường tiểu học.

Loading...

 

Ngôi trường của tôi ở nông thôn nên không có nét đẹp gì đặc biệt. Nhưng nó đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi lần đầu bước vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ, bàn tay cô ấm áp làm sao và cô lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng cô trong trẻo làm sao. Thời gian trôi qua mau, kỷ niệm lại càng có nhiều với mái trường này… Tôi còn nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi bắt, nhảy dây, chơi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với tôi đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn trong lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải oẳn tù tì xem ai bắt, cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn quàng của mình để bịt mắt Nam lại, các bạn chạy xoay vòng cậu ta, lúc này bạn ấy không thấy gì cả, chỉ tóm bừa nên chúng tôi chạy tán loạn. Bỗng dưng dính một người, Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Nga. Nam bỏ khăn ra nhìn, hóa ra đó là bạn lớp khác. Lúc này hai người đều đỏ mặt còn các hạn cùng chơi thì bật cười. Bỗng dưng có một tiếng nói to “Cho tôi chơi với!” Đó chính là Thành, người bạn hay đùa nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xung phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền chạy qua cột cờ và dừng chân lại, đứng né một bên. Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười lăn lộn, Thành cũng ôm mặt cười. Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với tôi dưới mái trường này.