K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 8 2017

Các thầy giáo ,cô giáo của hoc24 ơi làm ơn giúp em với ạ huuuuukhocroi

26 tháng 8 2017

giúp em với mọi người

1. Đọc thầm bài văn sau:Mừng sinh nhật bàNhân dịp sinh nhật bà nội, chúng tôi quyết định tự tay tổ chức một bữa tiệc để chúc thọ bà. Chúng tôi có bảy đứa trẻ, đều là cháu nội, cháu ngoại của bà. Chị Vy lớn nhất mười ba tuổi, bé nhất là em Sơn sáu tuổi. Vậy là mỗi năm có bảy ngày sinh nhật, nhiều năm rồi, năm nào bà cũng làm cho chúng tôi bảy bữa tiệc sinh nhật thật rôm...
Đọc tiếp

1. Đọc thầm bài văn sau:

Mừng sinh nhật bà

Nhân dịp sinh nhật bà nội, chúng tôi quyết định tự tay tổ chức một bữa tiệc để chúc thọ bà. Chúng tôi có bảy đứa trẻ, đều là cháu nội, cháu ngoại của bà. Chị Vy lớn nhất mười ba tuổi, bé nhất là em Sơn sáu tuổi. Vậy là mỗi năm có bảy ngày sinh nhật, nhiều năm rồi, năm nào bà cũng làm cho chúng tôi bảy bữa tiệc sinh nhật thật rôm rả.

Năm nay bà đã sáu mươi lăm tuổi, thế mà chưa bao giờ có ai tổ chức tiệc mừng sinh nhật cho bà. Ngày sinh nhật hằng năm của bà, con cháu chỉ về thăm bà một lát, tặng bà vài thứ quà nhỏ rồi lại vội vã đi. Nhưng bà chẳng bao giờ buồn vì điều ấy.

Năm nay chị em tôi đã lớn cả, chúng tôi họp một buổi bàn kế hoạch tổ chức sinh nhật bà và sáng kiến hay này được bố mẹ của chúng tôi ủng hộ. Bố mẹ nhà nào cũng cho chúng tôi tiền để thực hiện kế hoạch. Chúng tôi cử em Chíp đi mua thiệp mời. Chị Linh học lớp sáu, chữ đẹp nhất nhà được cử viết thiệp mời. Chị Vy thì giở sách nấu ăn ra xem cách làm món bún chả. Sau đó, chúng tôi lấy cớ để bà ra ngoài một ngày sao cho khi về, bà sẽ thấy bất ngờ. Chúng tôi cùng đi chợ và cùng làm. Thế nhưng mọi chuyện xem ra không đơn giản. Mọi thứ cứ rối tung hết cả lên: Chị Vy thì quên ướp thịt bằng gia vị cho thơm, em Chíp thì khóc nhè vì quên thái dưa chuột để ăn ghém, em Hoa pha nước chấm hơi mặn .... Một lát sau, bà về và hỏi: “Ôi các cháu làm xong hết rồi à? Còn gì nữa không cho bà làm với?”. Thú thực lúc đó chị em tôi hơi bối rối và xấu hổ. Chỉ một lúc thôi, nhờ bàn tay bà mà mọi chuyện đâu đã vào đó. Bữa tiệc sinh nhật hôm đó bà đã rất vui. Còn mấy chị em chúng tôi đều thấy mình đã lớn thêm.

Theo Cù Thị Phương Dung

2. Trả lời câu hỏi: Khoanh tròn vào đáp án đúng nhất hoặc điền vào chỗ chấm trong các câu sau:

Câu 1: Mỗi năm bà nội của mấy chị em tổ chức mấy bữa sinh nhật cho các cháu?

A. 7 bữa tiệc

B. 6 bữa tiệc

C. 5 bữa tiệc

D. 4 bữa tiệc

Câu 2: Vì sao năm nay mấy chị em lại muốn tổ chức sinh nhật cho bà?

A. Vì mấy chị em biết bà buồn vào ngày sinh nhật.

B. Vì từ trước tới giờ chưa ai biết sinh nhật bà.

C. Vì năm nay các bố mẹ của mấy chị em vắng nhà.

D. Vì năm nay mấy chị em đã lớn và muốn làm một việc để bà vui.

Câu 3: Bố mẹ của mấy chị em đã làm gì để ủng hộ việc tổ chức sinh nhật cho bà?

A. Chỉ cho mấy chị em các việc cần chuẩn bị cho bữa tiệc.

B. Cho mấy chị em tiền để mua những thứ cần thiết cho tiệc sinh nhật.

C. Viết thiếp mời giúp chị em.

D. Làm giúp mấy chị em món bún chả.

Câu 4: Vì sao bữa tiệc sinh nhật hôm đó rất vui?

A. Vì hôm đó bà rất vui.

B. Vì hôm đó các cháu rất vui.

C. Vì hôm đó các bố mẹ rất vui.

D. Vì hôm đó cả nhà cùng vui.

Câu 5: Vì sao mấy chị em cảm thấy mình lớn thêm?

A. Vì mấy chị em biết làm món bún chả.

B. Vì mấy chị em đã biết tự tổ chức bữa tiệc sinh nhật.

C. Vì mấy chị em đã biết quan tâm đến bà và làm cho bà vui.

D. Vì mấy chị em đã biết làm việc giúp bà.

Câu 6: Qua bài văn trên, em hiểu thêm được điều gì?

.......................................................................................................................................................

......................................................................................................................................................

.......................................................................................................................................................

Câu 7: Năm nay chị em tôi đã lớn cả, chúng tôi họp một buổi bàn kế hoạch tổ chức sinh nhật cho bà. Từ “bàn” trong câu trên thuộc từ loại là:

A. Danh từ

B. Động từ

C. Tính từ

D. Quan hệ từ

Câu 8: Ngày sinh nhật hằng năm của bà, con cháu chỉ về thăm bà một lát, tặng bà vài thứ quà nhỏ rồi lại vội vã đi. Nhưng bà chẳng bao giờ buồn về điều ấy.

Hãy chuyển hai câu trên thành một câu ghép?

.........................................................................................................................................................

.........................................................................................................................................................

.........................................................................................................................................................

Câu 9: Tìm từ ngữ được lặp lại trong đoạn 1 của bài văn?

..........................................................................................................................................................

.........................................................................................................................................................

Câu 10: Năm nay, chị em tôi lớn cả, chúng tôi họp để bàn kế hoạch tổ chức sinh nhật bà. Hãy xác định trạng ngữ, chủ ngữ và vị ngữ trong câu trên?

............................................................................................................................................................

..........................................................................................................................................

4
12 tháng 5 2019

Câu 1: A. 7 bữa tiệc

Câu 2: D. Vì mấy năm nay chị em đã lớn và đều muốn làm một việc cho bà vui

Câu 3: B. Cho mấy chị em tiền để mua những thứ cần thiết cho tiệc sinh nhật.

Câu 4: D. Vì hôm đó cả nhà cùng vui

Câu 5: C. Vì mấy chị em đã biết quan tâm đến bà và làm cho bà vui

Câu 6: Qua bài văn trên, em hiểu thêm được phải biết quan tâm đến người già trong gia đình

Câu 7: B. Động từ

9 tháng 5 2021

A, D, B, D, C

14 tháng 4 2019

sau 1 tuần làm việc mệt nhọc. vào cuối tuần , gia đình em có 1 bữa cơm chiều thân mật. nhưng hôm đó em đã gây ra 1 việc khiến cha mẹ em buồn lòng. 
Như thường lệ bố em đi công tác tới cuối tuần mới về nên cả gia đình chỉ được sum họp vào tối thứ 7. hôm đó lại là 1 ngày khá đặc biệt - sinh nhật mẹ em. bố và em cùng với cu Bi thi nhau trổ tài mỗi người 1 việc để tổ chức bữa tối thật là ý nghĩa.... khi mọi việc xong xuôi, bố bảo em mang bát canh ra. đi đứng hấp tấp thế nào mà em lại bị vấp làm bắn hết nước canh lên chiếc áo của mẹ - chiếc áo bố mua tặng mẹ nhân dịp sinh nhật . em vội xin lỗi mẹ . mẹ chỉ ừ mà không mắng em nhưng em biết bố mẹ không vui. em đã làm hỏng bữa côm ý nghĩa mà ba bố con đã mất rất nhiều công đẻ chuẩn bị.em thấy mình rất có lỗi.
Em vô cùng hối hận về việc làm hôm đó, em rất buồn vì việc làm của mình.em muốn xin lỗi bố mẹ thật nhiều, thật nhiều qua việc làm ấy em đã rút ra được 1 bài học: đi đứng phải nhẹ nhàng , không phải hấp tấp nếu k sẽ hỏng chuyên. 

Bố em công tác xa tận trên nhà máy thuỷ điện Hoà Bình nên theo thường lệ chiều thứ bảy cuối tháng là dịp Đềgia đình em đoàn tụ. Thường thường, bữa cơm diễn ra trong không khí ấm cúng và thân thiết. Mọi người cùng san sẻ những chuyện vui buồn hằng ngày và tìm 'thấy dưới mái ấm gia đình một nguồn động viên an ủi rất lớn. Vậy mà trong bữa cơm chiều thứ bảy tuần qua, em đã có một hành động sai trái khiến cho cả nhà phải buồn lòng.

Chuyện là thế này:

Biết chắc là bố em sẽ về nên từ sáng sớm, bà nội và mẹ đã xách làn đi chợ, mua thịt cá, rau củ và trái cây Đềchuẩn bị cho bữa cơm chiều. Mẹ không quên mua một bó hồng nhung, thứ hoa mà bố em rất thích, ông nội soạn sẵn bàn cờ tướng Đềđấu vài ván với bố em.

Tan học về, em thấy bàn ăn đã được bày biện tươm tất, sẵn sàng. Toàn là những món cả nhà ưa thích: đĩa gà luộc vàng ươm có rắc lá chanh non thái chỉ, bát canh măng nấu nấm, đĩa xúp lơ xào lòng và hấp dẫn nhất là món cá chép rán giòn, chỉ nhìn thôi cũng đã thấy thèm.

Mẹ nhắc em tắm rửa rồi ra ăn cơm. Em lí nhí đáp: “Vâng ạ! ” rồi cứ ngồi lì trong phòng ngủ; lòng buồn bực vì điểm 3 môn Toán hồi chiều. Cũng tại em hấp tấp, chủ quan nên mới ra nông nỗi.

- Cháu Hùng đâu rồi?

- Hùng ơi! Tắm nhanh lên con! Đừng Đềcả nhà chờ!

Tiếng ông, tiếng bố thúc giục. Em vẫn ngồi im lặng, vừa xấu hổ, vừa bối rối. Có nên cho cả nhà biết hay không? Nếu giấu thì liệu giấu được đến bao giờ?

Có lẽ sốt ruột nên bố em đã vào tìm. Thấy em cúi mặt thẫn thờ, bố vội hỏi:

- Con mệt hả Hùng? Sao không ra ăn cơm?

Em đáp qua loa cho xong chuyện:

- Vâng! Con mệt! Cả nhà cứ ăn cơm trước đi! Con không muốn ăn!

Bô' đặt tay lên trán em và nói:

- Trán con vẫn mát. Con có đau ốm gì đâu? Chắc lại xảy ra chuyện gì phải không? Nói cho bố nghe nào!

Em vẫn khăng khăng:

- Chẳng có chuyện gì đâu bố ạ! Con không thấy đói!

Ông bà và mẹ cũng lo lắng, hỏi han. Còn em thì...

Bữa cơm mất vui. Mọi người tỏ ra khó hiểu trước thái độ không bình thường của em. Em biết mình có lỗi nhưng không thể nói lên lời. Em giận và tự trách mình lười học, bất nhã đã làm cho buổi sum họp của gia đình mất vui. Có lẽ đến sáng mai, em sẽ thú thật với ông bà, cha mẹ. Với lòng khoan dung, độ lượng, chắc mọi người sẽ tha thứ cho em.

7 tháng 12 2018

Bữa tiệc sinh nhật của em đã được diễn ra vào Chủ nhật tuần trước với sự tham dự của mọi người trong gia đình, bạn bè trong lớp và rất đông cô bác hàng xóm. Buổi tiệc đã để lại cho em rất nhiều kỉ niệm sâu sắc.

Rất may mắn là sinh nhật của em năm nay lại đúng vào Chủ nhật, mọi người đều được nghỉ học. Và còn một sự trùng hợp nữa, nó diễn ra chỉ sau buổi học đầu tiên của em mấy ngày thôi. Mẹ bảo vừa để kỉ niệm sinh nhật, vừa kỉ niệm em bước vào ngôi trường mới – trường cấp Hai nên tổ chức to to một chút và tất nhiên cả bố cũng hoàn toàn ủng hộ ý kiến của mẹ. Mẹ giao hết việc “lập kế hoạch” và “khách mời” cho buổi tiệc sinh nhật cho em. Em liền đi mua những tấm thiệp xinh xắn về nắn nót viết từng chữ để mời các bạn trong lớp, còn những nhà cô bác hàng xóm em sang tận nhà mời các cô bác ấy.

Hôm chủ nhật tổ chức sinh nhật thì thứ Bảy tranh thủ em được nghỉ học em và mẹ đã đi chợ mua một số đồ cần thiết. Nào là trái cây, bánh kẹo, hướng dương, nước ngọt…và không quên ghé vào tiệm bánh đặt một cái bánh sinh nhật. Sáng chủ nhật mẹ và em cùng dậy thật sớm, dọn dẹp nhà cửa gọn gàng và chuẩn bị mọi thứ, vì rất nhiều thứ phải chuẩn bị nên em đã mời mấy đứa bạn thân đến sớm giúp em. Mẹ em ra chợ và mang về một bó hoa hồng rất đẹp, mẹ bảo sinh nhật không thể thiếu hoa được, các bạn giúp đỡ rất nhiệt tình, bạn thì gọt trái cây, bạn thì rửa cốc chén, bạn thì bày bánh kẹo ra đĩa…Gần đến giờ, mẹ ra quán đã đặt trước lấy bánh sinh nhật, còn em thì chọn cho mình một bộ quần áo thật đẹp, chải tóc gọn gàng và đợi các bạn đến.

Đúng giờ như trong thiệp mời các bạn, các bạn trong lớp đến, có vẻ như mọi người tập trung đông đủ rồi mới đến nhà em, các cô bác hàng xóm cũng mang các bé trẻ con sang, mọi người cùng vào trong nhà mặc dù hơi chật nhưng vẫn. Chiếc bánh sinh nhật đã chuẩn bị sẵn sàng với mười một chiếc nến sáng lung linh và dòng chữ trên mặt bánh: “Happy birthday”. Mọi người cùng hát vang bài hát “chúc mừng sinh nhật”. Em chắp tay ước và thổi nến, mọi người cùng vỗ tay thật to và gửi đến em những món quà sinh nhật cùng những lời chúc thật ý nghĩa. Em cắt bánh và chia cho mọi người, mẹ biết có nhiều người nên đã đặt một chiếc bánh rất to, em thầm cảm ơn mẹ. Mọi người cùng ăn cùng trò chuyện rất vui vẻ, các bạn còn quệt bánh ga tô lên mặt nhau, chúng em tổ chức văn nghệ và một số trò chơi cho không khí của buổi sinh nhật thêm sôi động, các bạn tham gia rất nhiệt tình. Đến chiều buổi tiệc kết thúc, mọi người ra về, em không quên gửi đến mọi người lời cảm ơn.

Sau khi dọn dẹp xong, em mở quà sinh nhật, có rất nhiều món quà như một cuốn sổ, khung ảnh…Trong đó có một món quà đặc biệt của bố mẹ em đó là một chiếc váy rất đẹp, khỏi phải nói em vui đến như thế nào và cảm ơn bố mẹ rối rít.

Bữa tiệc sinh nhật thật ý nghĩa, mới vào lớp nên mọi người chưa quen nhau nhiều, buổi sinh nhật như chiếc cầu nối để các bạn trong lớp thêm thân quen hơn. Em sẽ nhớ mãi buổi sinh nhật đặc biệt này với rất nhiều kỉ niệm sâu sắc.

Tham khảo

Sinh nhật chính là dịp tôi trở thành nhân vật chính trong buổi tối sinh nhật của mình, và háo hức nhắm mặt lại, ước ao và chờ để được thổi nến. Buổi sinh nhật tròn 11 tuổi, bao nhiêu bạn bè tới tham dự và chúc tôi sinh nhật thêm tuổi mới và vui vẻ.

Gia đình tôi có ba chị em, tôi là con thứ hai nên cũng được bố mẹ chiều chuộng. Chị Lan là chị cả thì luôn là người vất vả nhất và hay bị cha mẹ sai vặt nhiều nhất. Hôm sinh nhật tôi, căn phòng được trang trí bao nhiêu ruy băng, bong bóng đủ màu sắc Mẹ có nhiệm vụ làm đủ các loại bánh trái và cắt tỉa hoa quả. Tôi được nhận nhiệm vụ đặc biệt, viết thiệp sinh nhật và ăn mặc thật đẹp cùng với bố tôi, chào đón các bạn tới. Bình hoa hồng được đặt lên bàn với nhiều màu sắc rực rỡ, màu đỏ, vàng, hồng, có cả hoa hồng tỉ muội mà tôi thích.

Buổi tối sinh nhật mong chờ cũng đã đến, bạn bè xúm xít ngồi quanh tôi, không khí trở nên ồn ào náo nhiệt. Đột nhiên, đèn điện từ lúc nào tắt phụt một cái. Bắt dầu xung quanh tôi, không ai bảo ai, hát lên bài chúc mừng sinh nhật. Cha và mẹ cầm trên tay bánh sinh nhật với những ngọn nến lung linh, đi tới gần tôi. Thế là tôi há hốc mồm đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác. Chiếc bánh sinh nhật có 3 tầng, xung quanh được trang trí bởi những bông hoa bằng kem. Tầng trên cùng có hình một chú heo màu hồng và một dòng chữ thật đẹp "happy birthday Nhật Linh". Rồi tôi rưng rưng, còn bạn bè tôi thì xung quanh hét lên, thổi nến đi. Tôi nhắm mắt lại, ước những gì tôi ấp ủ bấy lâu rồi thổi nến, tất cả vỗ tay đồng loạt và lần lượt hát chúc mừng. Trong suốt buổi sinh nhật ai cũng hát tặng tôi, rồi bày ra đủ trò chơi để cùng nhau pha trò. Cứ thế tận đến muộn buổi sinh nhật mới tan. Các bạn về hết, tôi và mẹ cùng chị gái dọn dẹp mọi thứ. Mẹ xoa đầu tôi bảo, con gái hôm nay thêm một tuổi có khác, chị liếc mắt sang nhìn rồi hỏi lại thế còn con thì sao hả mẹ rồi tủm tỉm cười.

Buổi tối sinh nhật khiến tôi cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết. Nhớ lại những khoảnh khắc bạn bè hát, những lười chúc tốt đẹp, những món quà ý nghĩa, tôi lại mỉm cười một mình. Đây là sinh nhật đặc biệt nhất, nến và hoa lung linh, khuôn mặt mọi người hồ hởi xuất hiện ra trong tâm trí của tôi, tôi đã trở thành một cô bé lớp 5, tinh nghịch nhưng cũng đầy ước mơ.

Bài tham khảo 4:

Bạn Lan người bạn thân nhất của em vừa mới tổ chức sinh nhật , bạn ấy mời em tới dự sinh nhật của bạn ấy, em rất vui và đã tới dự.

Buổi tiệc sinh nhật thật nhiều ý nghĩa khi có sự tham gia của rất nhiều bạn bè trong lớp cũng như thầy cô. Buổi sinh nhật đó diễn ra từ 7h30 sáng tới 10h30 ngày 3 tháng 9, buổi sinh nhật diễn ra trong mấy tiếng đồng hồ, vì vậy có rất nhiều hoạt động diễn ra.

Hôm đó bạn Lan mặc một chiếc váy màu hồng trông rất đẹp, bạn còn tết tóc hai bên nữa nhìn bạn hôm đó giống như một cô công chúa vậy. Khi mới tới bạn Lan ra đón em vào nhà khi vào trong em thấy có rất nhiều hoa được trang trí lộng lẫy trong ngôi nhà thân yêu của bạn. Còn có một chiếc bánh Ga Tô thật to và đẹp được đặt ở trên bàn, cùng với rất nhiều hoa quả,... Nhưng đặc biệt hơn cả đó là sự góp mặt của tất cả các thành viên trong lớp đã đến rất đông đủ. Em cũng giúp bạn cắt hoa quả và trang trí thêm cho ngôi nhà và khoảng không gian sinh nhật cho âm áp hơn.

Trên những cột nhà chúng em trang trí rất nhiều bóng bay, nó có đầy đủ tất cả các màu, màu hồng, màu trắng, và được trang trí rất công phu, cùng với rất nhiều hoa. Hoa hồng được cắm vào hai lọ được đặt trên bàn uống nước và trên bàn có chiếc bánh gato. Bố mẹ của bạn cũng đang chuẩn bị mọi việc để cho buổi sinh nhật được diễn ra hoành tráng hơn. Khi đến giờ tất cả ngồi xuống và Bạn Lan công bố lý do, tất cả các bạn chúc mừng sinh nhật cho bạn lan và sau đó cắt chiếc bánh gato. Buổi sinh nhật diễn ra thật nhiều ý nghĩa.

Em rất nhớ buổi sinh nhật đó, đó là một buổi sinh nhật đầy ý nghĩa, em rất yêu quý bạn Lan.

Bài tham khảo 5

Chắc hẳn các bạn ai cũng đã từng tham gia một hoặc nhiều bữa tiệc sinh nhật của bạn hoặc người thân. Vào thứ Bảy tuần trước em cũng đã tham gia một bữa tiệc sinh nhật của bạn cùng lớp. Bữa tiệc rất vui và đã để lại trong em và các bạn nhiều kỉ niệm sâu sắc.

Bạn ấy tên là Lan, trước hôm sinh nhật bạn có đưa cho mỗi bạn trong lớp một cái thiệp sinh nhật trong đó có ghi rõ thời gian, địa điểm diễn ra buổi tiệc. Các bạn trong lớp ai cũng háo hức chờ đón. Sau khi buổi học ngày thứ Sáu kết thúc, chúng em đã thống nhất thời gian để cùng nhau đến nhà bạn Lan.

Riêng em, buổi tối hôm đó em đã nhờ mẹ đưa đi và mua một món quà ưng ý nhất để làm quà tặng cho bạn. Buổi sáng thứ Bảy, các bạn trong lớp tập trung tại địa điểm đã thống nhất và xuất phát đến nhà Lan, khi đến nơi đã có rất nhiều bạn ở đó, trong đó có một số là bạn thân của Lan và các bạn tuy không học cùng lớp nhưng ở gần nhà đến sớm giúp Lan chuẩn bị đồ cho buổi tiệc. Bạn thì rửa cốc chén, bạn thì rửa hoa quả, mỗi bạn một việc. Nhìn thấy các bạn trong lớp đến, Lan vội chạy ra đón các bạn vào nhà. Khi mọi người đã đông đủ, mọi thứ đã được chuẩn bị xong, buổi tiệc sinh nhật chính thức bắt đầu. Các bạn cùng ngồi quây quần thành một vòng tròn, bánh ga tô với mười ngọn nến sáng lung linh tượng trưng cho mười tuổi đã sẵn sàng. Trên bánh có ghi dòng chữ "Chúc mừng sinh nhật Lan tròn Mười tuổi". Mọi người cùng hát vang bài hát "Chúc mừng sinh nhật" như lời chúc mừng gửi đến Lan.

Sau đó Lan ước, thổi nến và cắt bánh. Các bạn mang những món quà của mình đến tặng Lan, Lan cảm ơn rối rít, khỏi phải nói Lan vui đến như thế nào? Chiếc bánh ga tô được cắt ra chia thành những phần nhỏ cho mỗi bạn. Các bạn vừa ăn, vừa đùa nghịch rất vui vẻ, thỉnh thoảng còn có bạn quệt bánh ga tô lên mặt bạn khác. Ngoài ra, còn có rất nhiều bánh kẹo và trái cây. Chúng em còn tổ chức văn nghệ và một số trò chơi nhỏ để cho không khí thêm sôi động. Mọi người ai cũng hưởng ứng và tham gia rất nhiệt tình. Đến chiều bữa tiệc kết thúc, mọi người cùng nhau dọn dẹp giúp Lan và ra về. Vì còn khá nhiều bánh kẹo nên mẹ Lan đã gửi phần cho mỗi bạn một ít mang về.

Bữa tiệc sinh nhật kết thúc, ai cũng rất mệt mỏi, tuy vậy nhưng ai cũng vui vì đã có một khoảng thời gian rất ý nghĩa bên bạn bè. Mỗi người sẽ có những ấn tượng riêng về bữa tiệc, riêng em thì thấy thật tuyệt vì đây là cơ hội để các bạn trong lớp gần nhau hơn.

hok tốt nha !!

1 tháng 2 2020

 Ông Hai trong truyện ngắn "Làng" của Kim Lân là một người nông dân yêu làng, yêu nước da diết. Ông vốn là dân ngụ cư, rời làng đi nơi khác sinh sống. Chính vì thế ông luôn yêu thương và tự hào về truyền thống đánh giặc của làng. Nhưng một hôm ông nghe tin làng chợ Dầu của ông theo Tây mất rồi. Lúc này đây niềm tin trong ông tan vỡ, ông đau đớn và xót xa vô cùng. Trước kia cứ ai nhắc đến làng mình là ông tự hào lắm ấy vậy mà nay vận đổi sao rời, không không dám rời khỏi nhà chỉ sợ lại nghe người ta phỉ nhổ làng ông. Lúc này đây trong ông có sự đấu tranh mạnh mẽ và ông đã quyết tâm theo Đảng, theo Bác Hồ: "làng thì yêu thật. Nhưng làng theo Tây mất rồi thì phải thù". Ở đây ta thấy tình yêu đất nước của ông Hai đã vượt lên tình yêu làng quê. Ông yêu làng là thật nhưng trên tất cả ông vẫn đứng về lẽ phải, đứng về phía cách mạng. Và đến khi nghe tin làng được cải chính dù nhà mình bị đốt hết ông vẫn vui vẻ chạy lăng xăng đi khoe mọi người ra vẻ tự hào lắm. Hóa ra ông vẫn còn yêu làng ông đến vậy. Làng chợ Dầu của ông không theo Tây, làng Chợ Dầu của ông vẫn đi đầu trong cuộc kháng chiến chống giặc. Và tình yêu làng của ông Hai vẫn nồng nàn da diết như ngày nào.

   @ Hc tốt nha cj ( nếu sai thì cho e xin lỗi ..... )

Ông Hai cũng như bao người nông dân quê từ xưa luôn gắn bó với làng quê của mình.Ông yêu quí và tự hào về làng Chợ Dầu và hay khoe về nó một cách nhiệt tình, hào hứng. Ở nơi tản cư ông luôn nhớ về làng, theo dõi tin tức kháng chiến và hỏi thăm về Chợ Dầu .
 
Tình yêu làng của ông càng được bộc lộ một cách sâu sắc và cảm động trong hoàn cảnh thử thách. Kim Lân đã đặt nhân vật vào tình huống gay gắt để bộc lộ chiều sâu tình cảm của nhân vật. Đó là tin làng chợ Dầu lập tề theo giặc. Từ phòng thông tin ra, đang phấn chấn, náo nức vì những tin vui của kháng chiến thì gặp những người tản cư,nghe nhắc đến tên làng, ông Hai quay phắt lại, lắp bắp hỏi, hy vọng được nghe những tin tốt lành, nào ngờ biết tin dữ: “Cả làng Việt gian theo Tây ”. Tin bất ngờ ấy vừa lọt vào tai đã khiến ông bàng hoàng, đau đớn : “Cổ ông lão nghẹn ắng hẳn lại,da mặt tê rân rân ,ông lão lặng đi tưởng như đến không thở được, một lúc lâu ông mới rặn è è nuốt một cái gì vướng ở cổ. Ông cất tiếng hỏi, giọng lạc hẳn đi ”nhằm hy vọng điều vừa nghe không phải là sự thật. Trước lời khẳng định chắc chắn của những người tản cư,ông tìm cách lảng về. Tiếng chửi văng vẳng của người đàn bà cho con bú khiến ông tê tái :“cha mẹ tiên sư nhà chúng nó, đói khổ ăn cắp ăn trộm bắt được người ta còn thương, cái giống Việt gian bán nước thì cứ cho mỗi đứa một nhát”.
 
Về đến nhà ông chán chường “nằm vật ra giường”, nhìn đàn con nước mắt ông cứ giàn ra “ chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư?”. Ông căm thù những kẻ theo Tây, phản bội làng, ông nắm chặt hai tay lại mà rít lên: “chúng bay ăn miếng cơm hay miếng gì vào mồm mà đi làm cái giống Việt gian bán nước để nhục nhã thế này ”. Niềm tin, nỗi ngờ giằng xé trong ông. Ông kiểm điểm lại từng người trong óc, thấy họ đều có tinh thần cả “có đời nào lại cam tâm làm cái điều nhục nhã ấy ”. Ông đau xót nghĩ đến cảnh “người ta ghê tởm, người ta thù hằn cái giống Việt gian bán nước”.Suốt mấy ngày liền ông chẳng dám đi đâu,“chỉ ở nhà nghe ngóng binh tình”, lúc nào cũng nơm nớp tưởng người ta đang để ý, đang bàn tán đến cái chuyện làng mình. Nỗi ám ảnh, day dứt, nặng nề biến thành sự sợ hãi thường xuyên trong ông. Ông đau đớn, tủi hổ như chính ông là người có lỗi…
 
Tình thế của ông càng trở nên bế tắc, tuyệt vọng khi bà chủ nhà có ý đuổi gia đình ông với lý do không chứa người của làng Việt gian. Trong lúc tưởng tuyệt đường sinh sống ấy,ông thoáng có ý nghĩ quay về làng nhưng rồi lại gạt phắt ngay bởi “về làng tức là bỏ kháng chiến, bỏ Cụ Hồ là “cam chịu quay trở lại làm nô lệ cho thằng Tây”.
 
Tình yêu làng lúc này đã lớn rộng thành tình yêu nước bởi dẫu tình yêu, niềm tin và tự hào về làng Dầu có bị lung lay nhưng niềm tin và Cụ Hồ và cuộc kháng chiến không hề phai nhạt. Ông Hai đã lựa chọn một cách đau đớn và dứt khoát: “Làng thì yêu thật nhưng làng theo Tây mất rồi thì phải thù!”. Dù đã xác định thế nhưng ông vẫn không thể dứt bỏ tình cảm của mình đối với quê hương. Bởì thế mà ông càng xót xa,đau đớn…
 
Trong tâm trạng bị dồn nén và bế tắc ấy, ông chỉ còn biết tìm niềm an ủi trong lời tâm sự với đứa con trai nhỏ. Nói với con mà thực ra là đang trút nỗi lòng mình. Ông hỏi con những điều đã biết trước câu trả lời:“Thế nhà con ở đâu?”, “thế con ủng hộ ai ?”. Lời đứa con vang lên trong ông thiêng liêng mà giản dị:“Nhà ta ở làng Chợ Dầu”,“ủng hộ Cụ Hồ Chí Minh muôn năm !”. Những điều ấy ông đã biết, vẫn muốn cùng con khắc cốt ghi tâm. Ông mong “anh em đồng chí biết cho bố con ông, tấm lòng bố con ông là như thế đấy,có bao giờ dám đơn sai,chết thì chết có bao giờ dám đơn sai ”. Những suy nghĩ của ông như những lời nguyện thề son sắt. Ông xúc động, nước mắt “chảy ròng ròng trên hai má”. Tấm lòng của ông với làng,với nước thật sâu nặng,thiêng liêng. Dẫu cả làng Việt gian thì ông vẫn một lòng trung thành với kháng chiến,với Cụ Hồ .
 
May thay, tin đồn thất thiệt về làng Chợ Dầu được cải chính. Ông Hai sung sướng như được sống lại. Ông đóng khăn áo chỉnh tề đi với người báo tin và khi trở về “cái mặt buồn thỉu mọi ngày bỗng tươi vui rạng rỡ hẳn lên ”. Ông mua cho con bánh rán đường rồi vội vã,lật đật đi khoe với mọi người. Đến đâu cũng chỉ mấy câu“Tây nó đốt nhà tôi rồi bác ạ !Đốt sạch !Đốt nhẵn ! Ông chủ tịch làng tôi vừa mới lên trên này cải chính. Cải chính cái tin làng chợ Dầu chúng tôi Việt gian theo Tây ấy mà. Láo!Láo hết! Toàn là sai sự mục đích cả.” “Ông cứ múa tay lên mà khoe với mọi người”. Ông khoe nhà mình bị đốt sạch, đốt nhẵn như là minh chứng khẳng định làng ông không theo giặc. Mất hết cả cơ nghiệp mà ông không hề buồn tiếc, thậm chí còn rất sung sướng,hạnh phúc. Bởi lẽ,trong sự cháy rụi ngôi nhà của riêng ông là sự hồi sinh về danh dự của làng chợ Dầu anh dũng kháng chiến. Đó là một niềm vui kỳ lạ,thể hiện một cách đau xót và cảm động tình yêu làng, yêu nước, tinh thần hy sinh vì cách mạng của người dân Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống kẻ thù xâm lược.
 
Cách miêu tả chân thực, sinh động, ngôn ngữ đối thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm đa dạng, tự nhiên như cuộc sống cùng với những mâu thuẫn căng thẳng, dồn đẩy, bức bối đã góp phần không nhỏ tạo nên thành công của câu chuyện, đồng thời còn thể hiện sự am hiểu và gắn bó sâu sắc của nhà văn với người nông dân và công cuộc kháng chiến của đất nước.
 
Qua nhân vật ông Hai ta hiểu thêm về vẻ đẹp tâm hồn của người nông dân Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược: Yêu làng, yêu nước và gắn bó với kháng chiến. Có lẽ vì thế mà tác phẩm “Làng ” xứng đáng là một trong những truyện ngắn xuất sắc của văn học Việt Nam hiện đại.

20 tháng 9 2023

Tổng số cái bánh loại 5 cái:

\(5\cdot4=20\left(cái\right)\)

Tổng số cái bánh của loại 8 cái:

\(8\cdot2=16\left(cái\right)\)

Bữa tiệc có số người tham dự là:

\(20+16=36\left(người\right)\)

Đáp số: 36 người

20 tháng 9 2023

vì số bánh đủ cho mỗi người tham dự nên số bánh bằng số người tham dự(''.''là nhân)

số người tham dự là:(5.4)+(8.2)=36(cái)

đáp số :36 cái bánh

7 tháng 1

*Tham khảo:

- Bài học quan trọng từ kinh nghiệm phát triển của Nhật Bản là sự chú trọng vào chất lượng, sự đổi mới và sự hợp tác giữa chính phủ, doanh nghiệp và người lao động. Nhật Bản cũng đã chứng minh rằng việc đầu tư vào giáo dục, nghiên cứu và phát triển công nghệ là yếu tố then chốt để đạt được sự phát triển bền vững. Việc học hỏi và áp dụng những bài học này có thể giúp Việt Nam phát triển một cách hiệu quả và bền vững hơn trong tương lai.