Possitive and negative effects of tourism.
( Đây là oral exam của mình, các bạn viết ngắn thôi nhé! )
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo :
One of the undesirable aspects of tourism development is environmental degradation in destinations. Firstly, more and more natural resources such as water, energy, and soil are exploited due to the increase in visitor numbers, which may lead to the depletion of local resources. Secondly, pollution is also a serious issue making the authorities worried. Obviously, beverage bottles or cans and plastic bags are freely disposed of at the tourist sites, posing a threat to the natural environment. Besides, the growth of vehicles to meet travel demand accidentally triggers or worsens traffic congestion, air and noise pollution in the overcrowded regions. Another bad influence of tourism is the devastation of the wildlife. The habitats of many wild plants and animals have been gradually lost because of building hotels, resorts and recreational zones. In brief, these negative impacts on the environment will be more serious if there are not appropriate measures.
Refer
Natural environment is damaged. → pollution from tourism activities
Natural beauty is spoiled. → tourists are unaware of preservation of natural attraction.
Social problems may arise. → sell things for tourists at very high price, crime such as pick-pocket, robbery,…
1.First tourism creates jobs in the tourism industry and in other sectors such as retail and transportation.
2. However jobs which are created by tourism are often seasonal and poorly paid.
3. Second, tourism encourages preservation of traditional customs, handicrafts and festivals, but interaction with tourists can also lead to an erosion of traditional cultures and values.
4. Finally, ecotourism helps conservation of wildlife by generating funds for maintaining national parks.
5. Nevertheless, it also causes pollution through traffic emissions, littering and noise.
One of the undesirable aspects of tourism development is environmental degradation in destinations. Firstly, more and more natural resources such as water, energy, and soil are exploited due to the increase in visitor numbers, which may lead to the depletion of local resources. Secondly, pollution is also a serious issue making the authorities worried. Obviously, beverage bottles or cans and plas bags are freely disposed of at the tourist sites, posing a threat to the natural environment. Besides, the growth of vehicles to meet travel demand accidentally triggers or worsens traffic congestion, air and noise pollution in the overcrowded regions. Another bad influence of tourism is the devastation of the wildlife. The habitats of many wild plants and animals have been gradually lost because of building hotels, resorts and recreational zones. In brief, these negative impacts on the environment will be more serious if there are not appropriate measures.
1,No one denies the importance of English language in the present time as global language. It is clear that the English language has become more dominant around the world. In some countries it use as the mother tongue and ,other countries learn it as second language in their schools. This is make English widespread. In addition, many reasons which contributed to rising of English spreading . for example, use it for communication between people around the world, as well as, it is language of modern times. On other hand , English is the language of science and technology.
There is no doubt that, the English is language of communication between the people with different cultures . It is also the language of computers that help to communicate with the people around the world through Internet technology and e-mail. People who know English can deal with the Internet, which is regard information and communications revolution .Nhắc đến kho tàng văn học trung đại Việt Nam ta nghĩ ngay đến nhà hiền triết Trần Nhân Tông. Ông là một vị vua tài trí lỗi lạc đã cùng quân dân nhà Trần đánh tan quân Mông - Nguyên xâm lược. Không những thế, Trần Nhân Tông là thi sĩ có tâm hồn thanh cao, luôn gắn bó máu thịt với quê hương, thôn dã. Đọc thơ ông, ta không thể nào quên áng thơ Buổi chiều đứng ở phủ Thiên Trường trông ra, một bài thơ nặng tình quê hương thắm thiết:
Trước xóm sau thôn tựa khói lồng
Bóng chiều man mác có dường không
Mục đồng sáo vẳng trâu về hết
Cò trắng từng đôi liệng xuống đồng
(Bản dịch của Ngô Tất Tố)
Cảnh buổi chiều của phủ Thiên Trường là cảnh của một vùng quê trầm lặng, yên bình. Thôn xóm đang chìm dần vào làn sương mờ bảng lảng. Đây là lúc ánh hoàng hôn sắp tắt, khoảnh khắc giao thời giữa ngày và đêm ở chốn thôn quê, cảnh vật mờ ảo, chập chờn rất nên thơ, nó gợi lên bao cảm xúc trong lòng người, nhất là những tâm hồn mang nặng tình quê thắm thiết. Vì yêu quê hương tha thiết nên nhà thơ cảm nhận được cái đẹp và cái đáng yêu của một làng quê mộc mạc. Trong mắt thi nhân, cảnh vật thật đẹp và thân thương, gần gũi. Tuy nó là một bức tranh vùng quê thôn dã, rất giản dị như bao vùng quê khác nhưng nhà thơ cảm thấy cảnh vật ở đấy thật thơ mộng, thật đẹp, cái đẹp trầm lặng mà không chút đìu hiu. Nhà vua - nhà thơ - nhà hiền triết ấy đã dấy lên một niềm cảm xúc dạt dào, cảm xúc từ lòng yêu quê hương sâu nặng.
Có yêu quê hương nhà thơ mới thấy được cái đẹp của đồng quê, nhà thơ mới có được những giây phút buồn man mác khi thấy quê hương trống vắng một cái gì đó thân thương, gần gũi, dù hình ảnh ấy thật mộc mạc:
Mục đồng sáo vẳng trâu về hết
Nhà vua - nhà thi sỹ thích nghe tiếng sáo vi vút, ngọt ngào của quê hương, thích nhìn những chú bé ngồi trên lưng trâu thổi sáo. Phải chăng tiếng sáo của đám mục đồng đã giúp nhà vua thư thái sau bao nhiêu nỗi lo toan việc nước, việc quân? Hay tiếng sáo ấy đã đưa nhà vua trở lại cái thời đáng yêu, đáng nhớ của mình. Có lẽ rằng tình yêu quê hương, tình yêu đồng nội đã làm cho nhà vua thích lắng nghe tiếng sáo của các em chăn trâu đi dọc đường làng. Thích nhìn cái cò đáp cánh trên đồng ruộng. Tình yêu ấy đã làm cho vua và quân dân thêm khăng khít. Bởi thế, phủ Thiên Trường của vua và làng mạc nông dân không có những đường hào ngăn cách ngặt nghèo, không có "bệ rồng" lộng lẫy, không có thành quách cao dày hay cung điện nguy nga. Phủ Thiên Trường của vua không cách biệt với cuộc sống của người nông dân. Phải chăng Trần Nhân Tông là một vị vua thấm đẫm tình người. Một con người có địa vị tối cao nhưng gắn bó với quê hương, gắn bó với hương đồng cỏ nội, thật đáng trân trọng.
Nhắc tới Trần Nhân Tông, người ta nghĩ ngay tới người anh hùng cứu nước, vị vua tài trí lỗi lạc đã cùng quân dân nhà Trần đánh bại quân xâm lược Mông Cổ, làm nên một thời đại anh hùng trong lịch sử dân tộc - thời đại Đông A. Nhắc đến Trần Nhân Tông, người ta cũng nghĩ ngay tới vị tổ của dòng Thiền Trúc Lâm Yên Tử, nhà hiền triết của Đạo Phật. Trần Nhân Tông không chỉ là người - anh hùng cứu nước, vị vua sáng, nhà hiền triết, Trần Nhân Tông còn là một thi sĩ có tâm hồn thanh cao, phóng thoáng và một cái nhìn tinh tế, tao nhã.
Trần Nhân Tông đã từng nổi tiếng với những câu thơ rất đỗi hào hùng:
Xã tắc hai phen chồn ngựa đá
Non sông nghìn thuở vững âu vàng.
(Tức sự)
Và nhà vua còn làm người đời ngạc nhiên hơn bởi một hồn thơ mang nặng tình quê thắm thiết. Buổi chiều đứng ở phủ Thiên Trường trông ra (Thiên trường vãn vọng) là một hồn thơ như thế.
Từ Thăng Long về thăm quê cũ Thiên Trường (Nam Định ngày nay), từ trên cung điện ở phủ Thiên Trường, nhà vua phóng tầm mắt ra xa. Một cảnh tượng mở ra trước mắt ông xiết bao trìu mến:
Trước xóm sau thôn tựa khói lồng
Bóng chiều man mác có dường không
Mục đồng sáo vẳng trâu về hết
Cò trắng từng đôi liệng xuống đồng.
(Bản dịch của Ngô Tất Tố)
Cảnh buổi chiều ở phủ Thiên Trường là cảnh của một vùng quê trầm lặng, yên bình (Cái yên bình của một cuộc sống thái bình). Trời đã về lúc chiều tối, thôn xóm chìm dần vào làn khói sương lãng đãng, mờ ảo. Có lẽ, đó là vào dịp thu đông. Có bóng chiều, sắc chiều đấy nhưng chỉ man mác, chập chờn, nửa như có, nửa như không.
Cái thời điểm giao thời giữa ngày và đêm ở chốn thôn quê gợi lên bao cảm xúc trong lòng người. Nó bâng khuâng, xao xuyến thật khó tả:
Trước xóm sau thôn tựa khói lồng
Bóng chiều man mác có dường không.
Và vì thế, cuộc sống càng trở nên thân thương. Chỉ một hình ảnh rất bình thường: những đứa trẻ đang dắt trâu về làng, vừa đi, vừa thổi sáo, cũng khiến nhà vua chú ý và đưa vào trong thơ:
Mục đồng sáo vẳng trâu về hết.
Phải chăng tiếng sáo của bọn trẻ đã đưa nhà vua trở lại cái thời thơ ấu ngây thơ, thoả sức vui đùa? Hay tiếng sáo hồn nhiên, trong trẻo quá khiến lòng ông thư thái lại sau bao nhiêu lo toan trăn trở việc triều chính? Trong lòng vị hoàng đế mang một niềm vui tràn ngập, nó cũng bình dị và trong trẻo như chính cuộc sống nơi đây.
Tâm trạng ấy khiến ông thấy cảnh vật càng nên thơ:
Cò trắng từng đôi liệng xuống đồng.
Trên nền xanh của đồng nội, trong cái mờ ảo của khói sương, điểm xuyết vài cánh cò trắng đang là là hạ xuống. Chao ôi, cánh đồng quê sao mà đẹp thế!
Hai câu thơ cuối với bút pháp miêu tả bằng những nét chấm phá, đã vẽ ra trước mắt người đọc cả một vùng quê yên bình và thơ mộng. Con người và cuộc sống ở đây bình dị quá, hồn hậu quá! Bức tranh cảnh vật với những nét chấm phá tài hoa của thi nhân trở nên thật có hồn: có âm thanh ngọt ngào, sâu lắng; có sắc màu tao nhã, sáng trong, có hoạt động nhẹ nhàng êm ả... Một bức tranh thôn dã được cảm nhận bằng một tâm hồn thi nhân tinh tế và nhạy cảm; hơn nữa, bằng tâm hồn của một con người thiết tha yêu làng quê, yêu cuộc sống.
Ít ai có thể nghĩ được rằng, một vị vua ở tận nơi lầu son gác tía, lại gắn bó máu thịt với quê hương thôn dã như vậy. Vì thế, càng đọc kĩ bài thơ, ta càng hiểu được cái tình quê, tình người lai láng đậm đà trong tâm hồn một bậc vĩ nhân, càng thêm quý trọng và mến phục ông.
Buổi chiều đứng ở phủ Thiên Trường trông ra, thật xứng đáng là một áng thơ hay, tiêu biểu cho bản sắc và tâm hồn Việt Nam.
“Mây và sóng” của Ta-go đã để lại cho người đọc những cảm nhận sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng.
Em bé trong bài thơ được mời gọi đến thế giới kỳ diệu ở “trên mây” và “trong sóng”:
“Bọn tớ ca hát từ sáng sớm cho đến hoàng hôn. Bọn tớ ngao du nơi này nơi nọ mà không biết từng đến nơi nao”.
Hay:
“Bọn tớ ca hát từ sáng sớm cho đến hoàng hôn. Bọn tớ ngao du nơi này nơi nọ mà không biết từng đến nơi nao”.
Và với sự hiếu kì của một đứa trẻ, em đã cất tiếng hỏi: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”, “Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?”.
Rồi như chợt nhớ ra, em đã từng chối đầy kiên quyết: “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”, “Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?”. Chẳng có niềm hạnh phúc nào bằng được ở bên cạnh mẹ mặc dù thế giới ngoài kia nhiều hấp dẫn. Dù bên ngoài biết bao điều hay, hấp dẫn đang đợi.
Để rồi em bé đã sáng tạo ra một trò chơi chỉ dành riêng cho hai mẹ con mà thôi:
“Thế là họ mỉm cười bay đi.
Nhưng con biết có trò chơi thú vị hơn, mẹ ạ.
Con là mây và mẹ sẽ là trăng.
Hai bàn tay con ôm lấy mẹ, và mái nhà ta sẽ là bầu trời xanh thẳm.”
Và cả:
“Thế là họ mỉm cười, nhảy múa lướt qua.
Nhưng con biết trò chơi khác hay hơn.
Con là sóng và mẹ sẽ là bến bờ kì lạ,
Con lăn, lăn, lăn mãi rồi sẽ cười vang vỡ tan lòng mẹ.
Và không ai trên thế gian này biết mẹ con ta ở chốn nào.”
Những câu thơ trên đã cho người đọc cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng ấy càng được biểu hiện sâu đậm, con luôn bên mẹ như trăng với mây, ví mẹ như trăng ôm ấp con qua bao tháng ngày. Những câu thơ giàu tính tự sự và miêu tả nhưng lại góp phần bộc lộ cảm xúc của nhân vật trong bài thơ. Ta-go đã sử dụng trong bài thơ những lời thoại, chi tiết được kể tuần tự, vừa lặp lại vừa biến hóa kết hợp với hình ảnh giàu tính biểu tượng. Bài thơ chính là một câu chuyện cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt.
Khi đọc “Mây và sóng”, chắc hẳn mỗi người đều cảm thấy vô cùng cảm động trước tình cảm của em bé và người mẹ.
I write about the role of women in the home society... :)
It can be said that, in modern life, the woman has a very big role. If a family is considered a cell of society, then the woman is considered the nucleus of the cell. Family is the place to show the essence of equality and enhance the status of women. In addition, modern-day women are inseparable from the realities of family and society. Because it is in these two environments, the new woman performs, performs her functions. What is needed is to make it possible for families and society to create the most favorable conditions for women to develop their abilities. These are: women who have stable jobs to secure their lives, have the opportunity to study and improve their knowledge and skills, and more and more engage in social activities, unions, Have fun, have time to enjoy culture, arts, health care, beautify yourself ....
In this new age, women, in addition to fulfilling their full functions, roles and responsibilities, constantly learn and train themselves to be cultured, knowledgeable and thorough. The ability to live and calculate, intelligent, flexible, good health to access, catch up scientific knowledge to serve the work. More women participate in social activities than men, and they are strong candidates for volunteer work that has traditionally been for men. They have truly escaped prejudices, ancient religions, hardships to rise to live better and make more contributions to family and society. It must be said that when society has gender equality, the perception and role of women has changed radically. They are constantly researching, cultivating their abilities and many of them have reached very high positions in all areas.
At present, the achievements of modern science and technology have partly assisted women in housework, reducing the labor force of women in the family. Yet, women still do the housework, from cooking to teaching children, taking care of the spiritual life of family members. In addition to the time spent working in society, time funds devoted to the enjoyment of cultural and spiritual values, learning to improve the level of knowledge of women is very rare, even in some subjects Women like workers, traders, this time fund almost no. In addition, the risk of domestic violence is a threat to a small number of women. Meanwhile, where domestic violence occurs, where the material and spiritual life of women is compromised.
In response to the increasing demands of the industrialization and modernization process, the woman has been doing harmony in two roles: housework, water for both opportunities for self development and preservation of family happiness. Because of the hustle and bustle of the economy, the economy is starting to get deeper into every family life, if the woman does not know how to sort out the responsibilities that belong to her, such as caring, raising, educating Children, gradually there will be a gap between members of the family. Modern women need to know how to balance family responsibilities with engaging in economic activities outside of society. In addition, it is necessary to innovate in the concept of woman's "assurance", not to be confined to the "framework" of the family. Today's women are more knowledgeable, more economically independent, and at the same time know how to influence their own family members more clearly. And above all, modern women need to know how to organize family life and how to connect family members; Is a person who values the family's sustainability as the foundation for receiving new values that make the family more prosperous and happy. It is also through the promotion of creativity and dynamism that women can better fulfill their duties such as nurturing, educating their children, preserving and transmitting culture to the next generation.
In the trend of integration and development of the country, Vietnamese women continue to promote and affirm their role and position in the development of society. As our economy grows, the more opportunities women have. It breaks the rigid gender division of labor that allows women to enter the market economy and make men share care responsibilities. It can alleviate the burden of housework for women, giving them more free time to participate in other activities. At the same time it creates more opportunities for women in the labor market, etc. ... Thanks to the Party's choice of the right path for the development of the country, the role of women in Vietnamese society Constantly improved.However, these are only good steps. At the present time, we still have many shortcomings that need to be addressed in gender equality, especially in terms of human opinion and opinion in society, including men and women. Not only have men not been aware of or have an attitude that does not accept the role and position of women, but many women themselves have a vague sense of deviant behavior that can not be resolved. Properly settling issues arising in life are related to gender roles and positions.
In short, women play an important role not only in family life but also in social life. They are the basis for a sustainable and happy life.With their contributions and dedication, the role of women has an essential meaning and of course no one can replace them.Because they are the beauty of life, the spirit of humanity...
P/s: Study well :)
Tourism's economic impacts can have both positive and negative consequences for tourism destinations. On one hand, tourism destinations attract both individuals who spend money as well as investors that build resorts, hotels and other attractions to accommodate them. While both of these sources of money generate new jobs, these jobs are often low-skilled service sector positions, and many of them are only available during peak tourist seasons. Additionally, particularly in the case of large hotels and resort chains, much of the revenue generated through tourism goes to international corporations, while little goes to the local economy.
Environmental and cultural impacts of tourism largely depend on how local governments manage and regulate the tourism industry. With good governmental oversight, tourism can preserve the local environment and wildlife by offering tours and other attractions. Poor management or inadequate regulation sometimes leads to overuse of natural resources, species destruction and widespread pollution. While tourism can help to preserve traditional cultural practices, it can also cause social disruptions by displacing native people and neglecting their needs and human rights in favor of tourists.