“Chưa bao giờ như bây giờ hai tiếng Việt Nam lại trở nên thiêng liêng tha thiết, trở thành điểm tựa tinh thần, trở thành nơi an toàn của con người trước đại dịch toàn cầu. không chỉ kiều bào, du học sinh mà cả những du khách quốc tế. Ngoài sự kiện bóng đá, sự kiện Ngô Bảo Châu... thì cả gần nửa thập kỉ chúng ta mới lại có sự kiện khơi dậy được sự gắn bó, sự đồng lòng đồng sức từ chính quyền đến người dân về sự tương thân, tương ái, về sự đùm bọc che chở, nghĩa đồng bào của những người chung một mái nhà Việt Nam, chung một dân tộc Việt Nam mãnh liệt đến như thế. Sự kết nối mãnh liệt ấy lạ lùng thay không phải từ niềm vui lớn lao vĩ đại mà từ nỗi lo buồn trong hoạn nạn.[…] Hãy đoàn kết yêu thương, hãy tỉnh táo trước những tin thất thiệt, hãy bình tĩnh để xử lí tình huống. Không ai bỏ rơi các bạn… Chưa bao giờ như bây giờ chúng ta đang tạo ra một khối thống nhất đang cùng nhau hoà trong cái TA rộng lớn của toàn dân tộc để làm nên SỨC MẠNH VIỆT NAM, TINH THẦN VIỆT NAM.”
(Nguồn GD&TĐ – Nghĩ về tinh thần dân tộc trước dịch bệnh covid)
1. Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn văn trên.
2. Câu văn “Hãy đoàn kết yêu thương, hãy tỉnh táo trước những tin thất thiệt, hãy bình tĩnh để xử lí tình huống.” xét về mục đích nói thuộc kiểu câu gì ? Theo em vì sao chưa bao giờ như bây giờ hai tiếng Việt Nam lại trở nên thiêng liêng, tha thiết ?
3. Dựa vào đoạn văn trên kết hợp với hiểu biết xã hội, hãy viết một đoạn văn khoảng 1 trang giấy thi nêu suy nghĩ của em về vấn đề: Tình dân tộc, nghĩa đồng bào tạo sức mạnh đáng tự hào của con người Việt Nam.