a) việc đưa câu chuyện về một thi sĩ Ấn Độ thể hiện dụng ý gì?
b) tác giả lập luận như thế nào để thể hiện quan điểm về nguồn gốc, công dụng của văn chương? Nhận xét đặc sắc nghệ thuật của văn bản.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương theo Hoài Thanh là xuất phát từ tình yêu thương con người, sau đó mở rộng ra là lòng thương muôn vật, muôn loài. Việc đưa câu chuyện về một thi sĩ ấn độ thể hiện dụng ý của tác giả đó là khẳng định mối quan hệ giữa văn chương, nghệ thuật và đời sống. Văn chương được khơi gợi từ đời sống và vẻ đẹp chân thực giản dị của cuộc sống là nguồn cảm hứng lớn đối với thi nhân.
b. Tác giả còn đề cập tới công dụng của văn chương đó là: Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, gợi cho ta những tình cảm ta sẵn có. Văn chương vừa có tác dụng khơi gợi, vừa có tác dụng cảm hóa, làm thay đổi con người, khiến con người sống nhân văn, nhân ái, chan hòa hơn.
c. Tác giả đã đưa ra những dẫn chứng sau đó đưa ra kết luận về nguồn gốc, công dụng của văn chương. Cách lập luận ấy vừa chặt chẽ, vừa thuyết phục người đọc. Khiến văn bản hấp dẫn và gây ấn tượng được với độc giả.
a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.
c) Tác giả đã lập luận vừa có lí lẽ, vừa có cảm xúc, hình ảnh để thể hiện quan điểm về nguồn gốc, công dụng của văn chương.
a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Trong văn bản, công dụng của văn chương là:
- Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có.
- Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong cuộc sống.v
bạn vào cái này tham khảo nha:
https://hoc24.vn/hoi-dap/question/189922.html
a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
- Cốt yếu là quan trọng nhất nhưng chưa phải là tất cả. Do đó, có thể có quan niệm khác về nguồn gốc văn chương, chẳng hạn "văn chương bắt nguồn từ cuộc sống lao động của con người". Các quan niệm tuy có khác nhau nhưng không loại trừ nhau, lại có thể bổ sung cho nhau.
b)
Theo Hoài Thanh, văn chương có công dụng:
"Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài..., văn chương là hình dung của sự sống muôn hình vạn trạng. Chẳng những thế, văn chương còn sáng tạo ra sự sống"
Giúp ta có tình cảm, có lòng vị tha: Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có.
Giúp ta biết thưởng thức cái hay cái đẹp của thiên nhiên: Có thể nói... là quá đáng.
c) Bài văn có nét đặc sắc về nghệ thuật là vừa có lí lẽ, vừa có cảm xúc và hình ảnh. Ví dụ đoạn mở đầu, hay đoạn nói về mãnh lực của văn chương.
a)văn chương gây cho ta tình cảm ta chưa có.luyện cho ta tình cảm ta sẵn có lời ns ấy nót lên nguồn gốc của ý nghĩa văn chương
*việc thi sĩ người ấn độ thể hiên lòng yêu dân,yêu thiên nhiên con vật....
xl bn nha phần b chưa tìm hiểu....
0
b)Công dụng của văn chương là giúp cho tình cảm và gợi lòng vị tha. Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có. Văn chương luyện những tình cảm gia đình, anh em, bè bạn, tình yêu quê hương đất nước. Văn chương gây cho ta tình cảm vị tha, tình cảm với những người tốt, người cùng chí hướng, những người lao động trong cộng đồng và trên thế giới nói chung. Ví dụ đọc truyện Cây bút thần, ta yêu mến nhân vật Mã Lương, căm ghét tên địa chủ và tên vua tham lam.
a,Theo tác giả , nguồn gốc cốt yếu của ý nghĩa văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật.
b,Công dụng đó là: Hình dung sự sống muôn hình vạn trạng.Chẳng những thế, văn chương còn sáng tạo ra sự sống
c) Tác giả đã lập luận 1 cách chặt chẽ, để thể hiện quan điểm về nguồn gốc, công dụng của văn chương.Đặc sắc nghệ thuật của văn bản : vừa có lí lẽ, vừa có cảm xúc và hình ảnh. Ví dụ đoạn mở đầu, hay đoạn nói về mãnh lực của văn chương.
a) Nguồn gốc của văn chương:
- Văn chương là cuộc sống, là cái đẹp của yêu thương
- Văn chương bắt đầu từ lòng thương người, thương vật
=> Đây là quan niệm đúng đắn
b) Công dụng của văn chương:
- Gây cho ta những tình cảm chưa có, luyện cho ta những tình cảm đã có
- Giúp ta cảm nhận được cái hay, cái đpẹ của cuộc sống
- Khơi gợi những trạng thái cảm xúc của con người
- Rèn luyện thế giới tình cảm của con người
- Làm giàu tình cảm con người
a)Theo Hoài Thanh, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là: lòng thương yêu con người và thương yêu muôn vật, muôn loài
b)Theo Hoài Thanh, công dụng của văn chương là:giúp cho tình cảm và gợi lòng vị tha như khi xem truyện, ngâm thơ ta có thể vui, buồn, mừng, giận với người trong truyện, trong thơ. Văn chương gây cho những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có. Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được sâu sắc cái hay, cái đẹp cua cảnh tượngthiên nhiên.
c)Tác giả đã lập luận vừa có lí lẽ, vừa có cảm xúc, hình ảnh để thể hiện quan điểm về nguồn gốc, công dụng của văn chương.
Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
- văn nghị luận của Hoài Thanh cho bài ý nghĩa văn chương đặc sắc ở những điểm:
- lí lẽ chặt chẽ sắc bén.
- giàu hình ảnh, cảm xúc.
- lời văn gọn gàng, trong sáng, truyền cảm.
Nét đặc sắc của văn bản này chính là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa các lí lẽ, cảm xúc và hình ảnh.
Thuộc thể loại văn nghị luận văn chương, vì nội dung bàn đến là ý nghĩa công dụng của văn chương.
Nghệ thuật: vùa có lí lẽ, cảm xúc và có hình ảnh.
công dụng cua văn chương la giupvcho tình cam và goi long vi tha ,gây cho ta những tinh cảm ta ko có ,luyện cho ta những tinh cảm sẵn có. Văn chương luyen những tình cảm gia đinh, bạn bè,anh em, quê hương đất nứớccc
Nghe thuat la lí lẽ thuyet phuc,loi van giau hinh anh, cam xuc, bo cuc thi ro rang
Elizabeth
a)
Việc đưa câu chuyện về một thị sĩ ở Ấn Độ nhằm nêu lên dẫn chứng , đưa phần lí lẽ vừa có cảm xúc hình ảnh ấy để làm phần mở bài , khiến phần mở bài hay , có cảm xúc hơn cũng như từ đó để đúc rút ra nguồn gốc của thơ ca
Elizabeth
b) Hoài Thanh giải thích nguồn gốc của văn chương bắt đầu bằng một giai thoại hoang đường: Người ta kể chuyện đời xưa, một nhà thi sĩ Ấn Độ trông thấy một con chim bị thương rơi xuống bên chân mình. Thi sĩ thương hại quá, khóc nức lên, quả tim cùng hòa một nhịp với sự run rẩy của con chim sắp chết. Tiếng khóc ấy, nhịp đau thương ấy chính là nguồn gốc của thi ca.