Dòng nào dưới đây nêu chi tiết không phù hợp khi tả em bé đang tập đi? - Chập chà chập chững - Ngã lên ngã xuống - Tóc đen nhanh nhánh - Chậm chà chậm chạp
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài làm:
+Mở bài: Giới thiệu em bé định tả (Tên gì? Bé trai hay gái? Em bé đó có quan hệ gì với em?)
Bé Hà em gái của tôi, đến nay vừa tròn mười hai tháng tuổi, cái tuổi tập nói, tập đi, thật là đáng yêu.
+ Thân bài:
+ Tả hình dáng của em bé:
Gương mặt bầu bĩnh, đòi mắt tròn đen láy, cái miệng chúm chím như nụ hoa...
+ Tả hoạt động, sở thích của em bé:
- Hoạt động suốt ngày, nhất là hai tay cùa bé thấy vật gì cũng cầm nhưng chỉ một lát là vứt ngay.
- Tay bám vào thành cũi tập đi, bước chân của bé lẫm chẫm, dáng đi nghiêng ngả, chưa vững vàng. Mẹ thường giữ cho bé đứng thắng rồi buông tay lùi ra xa. Đôi chân non nớt của bé chập choạng từng bước...
- Đang tuổi tập nói nên bé thích nói lắm. Hay bập bẹ những tiếng ra, “mẹ” có lúc lại hét lên “pà pà” nghe thật vui tai.
- Thích chơi búp bê, nhưng chỉ chơi một lúc là chán ngay.
- Bé rất thích tắm, bé lấy hai tay đập vào nước, mắt nhắm tít lại, miệng cười toe toét.
+ Kết bài: Em rất yêu bé. Giúp bé tập đi, dạy bé tập nói. Mong bé mau lớn.
Dàn ý: Tả hoạt động của một em bé đang tuổi tập nói, tập đi.
I. Mở bài:
- Bé Thu chỉ mới gần hai tuổi, còn đang tập nói tập đi, thật là đáng yêu.
II. Thân bài: Tả ngoại hình của bé kết hợp với tả hoạt động.
- Gương mặt: bầu bĩnh, làn da trắng hồng, căng mịn.
- Đôi mắt: tròn, đen láy và tròn xoe lúc nào cũng mở to nhìn mọi người, trông mới dễ thương làm sao.
- Tập nói: Bé đang tập nói, giọng còn ngọng líu ngọng lịu.
- Cái miệng: chúm chím như một nụ hoa bập bẹ: ba..., ba ... hoặc ma..., ma... cũng đủ làm cho ba má và cả nhà thích thú cười vui.
- Bé có một vũ khí rất lợi hại: đó là khóc. Vòi gì không được khóc toáng lên, ngồi bệt xuống đất đạp chân đành đạch; những giọt nước mắt lán dài trên đôi má bầu bĩnh; được chiều theo ý, cô nàng liền nhoẻn miệng cười, nét mặt ngây thơ tươi tắn ngay như chưa khóc bao giờ.
- Tập đi: Muốn bé tập đi mẹ thường giữ cho bé đứng thẳng rồi buông tay lùi ra xa, vỗ tay gọi bé đến. Bé cười toe toét, để lộ hai chiếc răng cửa như răng thỏ. Đôi chân non nớt của bé chập choạng từng bước; đến đủ gần, bé liền nhoài tới, đôi tay mũm mĩm nổi rõ những ngấn. Mẹ đỡ vội, bồng lên vừa khen vừa hôn hít, nựng nịu, bé cười nắc nẻ sung sướng.
III. Kết bài:
- Mặc dù đôi lúc cô nàng lạm dụng vũ khí đặc biệt khiến em bực mình nhưng Bé Thu quá non nớt, quá ngây thơ nên em vẫn rất thương bé. Còn với ba má thì khỏi nói: cô nàng được cưng như trứng, hứng như hoa ấy.
Trạng ngữ trong câu : - Đã bao lần
- Lần đầu tiên chập chững bước đi
- Lần đầu tiên tập bơi
- Lần đầu tiên chơi bóng bàn
-Lúc còn học phổ thông
-Về môn hóa
Các trạng ngữ trên có hai tác dụng:
• Xác định hoàn cảnh, điều kiện diễn ra sự việc nêu trong câu, góp phần làm cho nội dung của câu được đầy đủ, chính xác.
• Nối kết các câu, các đoạn với nhau góp phần làm cho đoạn văn được mạch lạc.
“Ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi”. Bà em nói đúng, bé Hòa cháu em vừa chín tháng tuổi và bé đang lẫm đẫm tập đi và bi bô tập nói. Hàng ngày bé mang lại cho cả nhà niềm vui . Hòa trông mới thật là xinh xẻo. Bé có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm, dễ thương. Khuôn mặt bé tròn trặn, nước da hồng hào, bụ sữa. Tay chân no tròn hằn rõ từng ngấn.
Tóc tơ đen nhánh phủ kín trên đầu. Đôi mắt đen láy mở to như đôi hạt nhãn ít khi thấy chớp. Đôi má trắng hồng phúng phình, mỗi khi bé cười, hằn rõ đôi lúm đồng tiền và để lộ ra hàm răng mới nhú răng ba chiếc răng sữa trông ngộ nghĩnh lạ.
Nửa tháng nay, Tăng Hòa lon ton tập đi. Đôi chân bé chập chững từng bước ngắn. Trông dáng người lắc lư, đầu chúi về trước của bé mới thú vị làm sao. Tuy bị té xuống hoài nhưng không lần nào bé khóc. Bây giờ, trước mặt mọi người, có ai bảo: “Bé Hòa làm ông già đi” là bé đứng lên, lưng cúi lom khom tay vờ chống gậy, bước nghiêng bước ngửa làm cả nhà cười rộ.
Miệng luôn cười tươi, Tăng Hòa cũng đang bi bô tập nói. Bé mới nói sõi được vài tiếng: bà, ba, má, măm… Còn các tiếng khác giọng bé nói ngọng nghịu đến buồn cười. Mỗi lần thấy ai trong nhà sửa soạn đi đâu là bé lên tiếng: “Ti, ti” đòi đi theo. Có điều gì không vừa ý là bé lăn ra nằm vạ. Anh chị của em thường tập con mình chào hỏi ông, bà, cô chú… và bất cứ người lớn nào đến nhà chơi. Lần nào, bé cũng ngoan ngoãn khoanh tay cúi đầu: “Dạ! Dạ!”.
Những lúc đó, được khen bé thích thú lắm. Nhưng thích thú nhứt đối với Tăng Hòa là được ẵm đi chơi. Khi ấy, đôi mắt sáng ra, bé nhảy lên sung sướng.
Hòa là niềm vui của cả nhà em. Từ khi có bé, cả nhà em vui nhộn hẳn lên. Trong nhà em, ai cũng cưng chiều bé cũng mong bé ăn no, ngủ ngon, chóng lớn…
từ ngày có bé ngọc tả em bé đang chập chưng điả nhà em vui hẳn lên. Bé Ngọc là con chị hai em. Bé vừa tròn mười hai tháng tuổi, tuổi tập nói, tập đi. Trông bé rất đáng yêu.
Bé có khuôn mặt bầu bĩnh, nước da trắng hồng như trứng gà bóc. Hai má căng mịn, ai thấy cũng muốn hôn. Đôi mắt tròn đen như hai hạt nhãn. Khi bé Ngọc tập bước đi từng bước nghiêng ngả, thấy cả nhà em reo lên thì thích lắm, miệng cười toe toét để lộ mấy cái răng sữa vừa nhú. Nghe tiếng cười và lời động viên của mẹ “giỏi... giỏi”, bé bước nhanh hơn làm cho thân hình lắc lư như con lật đật. Bé Ngọc thường mặc chiếc áo đầm màu hồng, mang tất màu hồng. Tóc của bé được cột bang chiếc nơ màu hồng nên mọi người thường gọi bé là bé “hồng”. Mỗi lần thấy mẹ đi đâu về là bé gọi “mẹ... mẹ...” nghe không rõ. Nhiều lúc bé nói ngọng làm cả nhà ai cũng cười, bé thích xem phim hoạt hình và ca nhạc. Mỗi lần thấy chương trình ca nhạc của thiếu nhi trên ti vi, bé cùng xoè tay múa theo. Có người nói: “Tuổi thơ là tuổi thần tiên”. Đúng vậy, từ việc nói, đi, ăn, chơi của bé đều thể hiện nét ngây thơ . Bé Ngọc thích chơi búp bê, có lúc ôm cả búp bê lên giường ngủ. Bé lười ăn và còn bú mẹ, nhưng bé ngủ rất nhanh. Mỗi lần bé ngủ, khuôn mặt hiền như vầng trăng của bé trông thật đáng yêu. Mỗi buổi trưa hay tối, mẹ em nằm ôm vào lòng hát ru bé ngủ, bé ngủ nhanh lắm. Giấc ngủ thật ngon lành.
Bé Ngọc là niềm vui của gia đình em, ai cũng cưng bé. Riêng em, em mong bé chóng lớn để cùng em đi học, cùng em xem phim hoạt hình.
k mình nha
động từ: nâng niu, dìu dắt, nâng đỡ, té ngã, nghịch ngợm
tính từ: cảm nhận, lo lắng, chập chững, nhẹ nhàng
a. Vấn đề chính mà người viết muốn bàn luận trong văn bản là sự vấp ngã, thất bại của con người.
Câu văn thể hiện ý kiến của tác giả trong văn bản là: Xin bạn chớ lo sợ thất bại
b. Lí lẽ: đừng lo sợ thất bại, hãy cố gắng không ngừng.
Dẫn chứng: sự vấp ngã khi mới chập chững bước đi, khi học bơi; những người vĩ đại đều từng thất bại: Oan Đi-xnây, Lu-i Pa-xtơ, Lép Tôn-xtôi, Hen-ri Pho, En-ri-cô Ca-ru-xô.
Tóc đen nhanh nhánh
Tóc đen nhanh nhánh