Các cỏ ơi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Hôm nay Nguyên ca thi trung khảo đó chúng ta cùng chúc Nguyên ca thi trung khảo thuận lợi đi!!!!!!!!!!!!!Nguyên ca cố lên!!!!CHAIYO!!!!!!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
khi đi thi có 1 điều mà e lo nhất......đó chính là........ngội cạnh nhưng thàng hok ngu,0 hỏi đc 1 câu mà toàn bị nó hỏi,thế mới cay,ai bị giống mjk thì k mjk nha
Mẫu 1 Đầu tiên, nguồn gốc của văn chương đó chính là lòng thương người, mở rộng ra là thương cả muôn loài, muôn vật. Tiếp đến, văn chương có công dụng giúp hình dung ra sự sống của muôn hình vạn trạng, khơi gợi tình cảm và lòng vị tha.
Chắc là em sẽ tham gia (nếu hôm thi em không có việc) mà cho e xin lúc vào gg meet không bật cam có được không ạ (xấu lắm ạ")
I. Bạn có sẵn sàng tham gia cuộc thi này không?
1. Sẵn sàng tham gia
2. Muốn làm khán giả để học hỏi thêm kinh nghiệm
3. Không quan tâm
II. Bạn có ngại khi thuyết trình trước những bạn lạ không?
1. Có
2. Không
* Các bạn không lo vấn đề giọng nói lạ sợ mọi người không hiểu nhé. Sẽ có giám khảo đầy đủ 3 miền (Bắc, Trung, Nam) nè. Nên các bạn cứ tự tin không ngại ngùng gì hết nhé^^.
III. Bạn có ý kiến gì và đóng góp gì về cuộc thi không? (Để lại ý kiến riêng)
Đây là một cuộc thi thú vị giúp các bạn cảm thấy tự tin và bớt ngại ngùng hơn khi thuyết trình. Nếu như cuộc thi cho phép không giới hạn các đề tài thì các bạn có thể phát triển được thế mạnh của mình. Đây là ý kiến của em, em xin hết ạ!
Tôi tên là An-đrây-ca. Lúc lên 9 tuổi, tôi sống với mẹ và ông ngoại, ông ngoại tôi đã 96 tuổi nên rất yếu.
Một buổi chiều, ông nói với mẹ tôi: “Bố khó thở lắm!...”. Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi được một lúc, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.
Bước vào phòng ông nằm, tôi hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết". Tôi oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:
- Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.
Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, tôi ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, tôi vẫn luôn dằn vặt: “Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.
HT
Nguyên ca là ai vậy
Chúng ta cùng nhau chúc a ấy may mắn nào các Cỏ ơiiiiiiiiiiii!!!!!!!! Chaiyo VN!!!