Viết giùm mk một bài thơ 5 chữ khổ 4 câu với
(Cấm chép mạng nha)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Vì một môi trường xanh
Ta không nên vứt rác,
Bảo vệ cây tươi mát
Phủ một trái đất xanh.
- Nhìn ngoài xa xa kia
Thấy bóng ai hiền lành
Đứng ở trước cửa ngỏ
Chờ bóng con thơ về.
VALENTINE CỦA FA
Valentine sắp tới rồi
Gái trai nô nức khắp nơi đón chào
Còn tôi vẫn giống năm nào
Vẫn ngồi lặng lẽ nghẹn ngào ngóng trông
Bao giờ hết nỗi chờ mong
Cho vơi nhẹ bớt nỗi lòng cô đơn
Phải chăng tình đã giận hờn
Bỏ đi xa mãi chẳng còn vấn vương
Người đời tràn ngập yêu thương
Ngày vui họ bước trên đường cùng nhau
Hoa tươi đủ mọi sắc màu
Tôi nhìn mà thấy nỗi đau dâng trào
Đành lau nước mắt nghẹn ngào
Coi như là giấc chiêm bao trong đời
Dặn lòng đi ngủ mau thôi
Ngày valentine chẳng đón mời đến ta
Đúng là cái kiếp FA
Khiến cho tất cả chúng ta thấy buồn
Ước gì ngày ấy mưa tuôn
Hoa tươi tan nát không còn một bông
Đường phố nước lớn nước dòng
Cho chúng nó phải ngồi không ở nhà
Khác nào cái bọn FA
Vậy là giấc ngủ của ta ấm nồng.
Đậu phụ thì phải chấm tương
Lớn rồi mà chẳng người thương...nhục dần
Một là Thị Nở giáng trần
Hai là đầu óc cù lần dở hơi
Thứ ba tính cách khác người
Chẳng ai mê nổi ...nên đời FA
Sau đây định nghĩa sơ qua
Tâm tư các bác FA như này
FA thường nói rất hay
Ế trong tư thế akay...đổi thành
Ế là xu thế hiện hành
Đó là phương pháp bóp phanh gia đình
Đừng ai giục kiếm người tình
Bản thân cũng sót cửa mình...tuổi cao
Rõ ràng mở cửa vườn đào
Thế mà chẳng có ma nào ghé thăm
FA rảnh rỗi chỉ nằm
Hiếm khi dạo phố, ngắm trăng, ra đường
Bởi vì nhìn họ yêu thương
Ngẫm cho số phận ẩm ương đau lòng
Năm nào cũng có mùa Đông
FA ít tắm vì không ai gần
Thơm hay ghẻ lở toàn thân
Chả ai để ý... hóa đần chẳng xa
Nào thì mùng 8 tháng 3
Valentine nữa rất là đông vui
FA chăn đắp ngủ vùi
Bởi vì chả biết mua vui chỗ nào
Thế nên nói đại là tao
Không phải quà cáp đứa nào tốn xu
Thực ra vò tóc rối xù
Hận trời có mắt như mù cắt duyên
FA thường rất ưu phiền
Tung "sờ ta tút" thỏa niềm cô đơn
Mua vui nhưng hóa buồn hơn
Người cũng ít "com mừn" chẳng ai
FA dù gái hay trai
Dù già hay trẻ nghèo hay là giàu
Tất cả nói ngẩng cao đầu
Nhưng trong tâm thẳm cúi đầu lệ rơi
FA buồn lắm ai ơi
Hãy mau kiếm gấu cho đời mình đi
Trời sinh có cặp bởi vì
Trên cao đâu có tình si như trần
Thế nên mụ mới nặn gân
Hoặc thêm một lỗ ở gần ngã ba
Để cho đôi lứa giao thoa
Cớ gì các bạn FA chuẩn nhề?
Đọc thơ có thấy tái tê
Cũng đừng trách giận lòng mề tớ đau
Thơ vui đọc hết âu sầu
Dành cho ai ế ngẩng đầu ngẫm chơi.
mùa xuân đã đến
trên quê hương tôi
lá xanh hoa hồng
đẹp tươi biết mấy.
bấu trời xanh biếc
mây trắng bồng bềnh
con thuyền lênh đênh
tàu vui đánh cá.
tiếng hát à ơi
là lời mẹ hát
ru con thơ ngủ
tình mẹ bao la.
ôi quê hương ta
mùa xuân rực rỡ
đất đai màu mỡ
quê hương thân yêu.
nói chúng mình cũng không giỏi làm thơ nên không có hay lắm , bạn thông cảm chút
Hát lên một khúc tâm tình
Chỉ mong em nhớ bóng hình khi xưa
Hòa cùng khúc nhạc đêm mưa
Lệ vương khóe mắt, ướt nhòa đôi mi.
Trường :
Con về thăm lại trường xưa
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa
Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu
Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương
Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.
Thầy/cô
Tôi về thăm mái trường xưa
Thời gian vọng lại đong đưa tiếng thầy
Hàng cây đường cũ còn đây
Thầy tôi tóc điểm hoa mây nữa đời
Nhớ sao lớp học chỗ ngồi
Chia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưa
À ơi câu hát chiều mưa
À ơi bài giảng sớm trưa say nồng
Cả đời đưa sáo sang sông
Thầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều
"Lời thầy chan chứa tin yêu
Lòng con nhớ mãi muôn điều...thầy ơi!"
Chào ngày mới tốt lành
Chào những bông hoa xinh
Chào những nụ cười hồng
Chúc mọi người vui vẻ
Tìm kiếm cả non sông
Ai vất vả bằng cha
Vác nặng cả cuộc đời
Để con được ăn học.
Lặn lội cả biển trời
Ai khổ nhọc bằng mẹ
Mang nặng nổi đau thương
Để con được nên người.
Sau những vui buồn mình phải chia xa
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?
Đường đến tôi là con đường xa ngái
Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay
Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay
Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện
Đường "bạn hữu" ở đâu, nào ai biết!
Nắm tay vào vẽ một nét bình yên
Ở nơi xa, khi băng giá triền miên
Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp
Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp
Giữ trên môi trong trẻo một nét cười
Để mai này, lỡ bạn gặp tôi
Sẽ nhận ngay ra nụ cười thơ thuở ấy
Sẽ nghe trong ta ấm nồng lửa cháy
Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi!
Càng ngẫm nghĩ bạn tự hồng ân
Như phần phúc trong tình trao tặng
Ước mơ dời trân quý tình bạn ấy
Để vui, buồn, vinh nhục có nhau
sau 6 năm đại học ( đại)
về lại quê Minh Hải ( lại)
ôi quê hương của tôi
vẫn đẹp như ngày nào!
Bài này mk tự nghĩ nha
(:#)
Sớm mai mới thức dậy
Tiếng ve râm ran hè
Mặt trời càng lên cao
Trời càng trong xanh nhé