Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham Khảo:
Cánh đồng hoa sen vào mùa hè như xanh ngút ngàn với màu xanh của lá và có được những bông hoa sẽ thật đẹp biết bao nhiêu. Hồ hoa sen thật đẹp, ai ai khi đến làng em cũng phải đứng lại và nhìn ngắm mãi rồi mới đi. Hoa sen thơm như thật khiến cho lòng chúng ta se lại và nao lòng. Hình ảnh những bông sen đẹp đẽ và sống trong bùn lầy nhưng vẫn giữ được nét thanh cao như con người Việt Nam vậy. Thế rồi ngay hồ sen thì em có thể nhìn thấy được cánh đồng lúa chín một màu vàng như óng ả thật đẹp. Xa xa lại có cánh cò như chao nghiêng đẹp đẽ và thật yên bình biết bao nhiêu. Em như yêu quê hương em biết bao nhiêu, những cảnh đẹp ở quê em như thật gần gũi cũng như giúp cho chúng ta như yêu quê hương hơn.
tham khảo:
Quê hương nằm ở ngoại thành của thủ đô Hà Nội. Mỗi lần về thăm quê, em đều cảm thấy vô cùng thích thú. Bởi hình ảnh cánh đồng lúa rộng mênh mông. Trên con đê đầu làng, từng đàn trâu thung thăng gặm cỏ. Phía xa xa, ông mặt trời mọc rồi lặn sau lũy tre xanh. Nhưng quê hương của em cũng ngày càng hiện đại hơn. Nhiều căn nhà to lớn, rộng rãi mọc lên. Những con đường cũng được xây dựng khang trang hơn. Những phương tiện giao thông cũng đi lại tấp nập hơn. Em cảm thấy rất tự hào về quê hương của mình.
Mỗi buổi sáng tinh sương, em lại được đi trên con đường quen thuộc tới trường. Sáng nay em đi sớm hơn một chút nên không vội vã. Khi đi ngang qua cánh đồng, em cố gắng nán lại một chút để ngắm nhìn cánh đồng quê hương mình.
Có lẽ vì trời vẫn còn khá sớm nên cánh đồng vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ. Không khí trong lành và yên tĩnh vô cùng. Nó khác xa với cảnh nhộn nhịp, tấp nập của mùa gặt. Mà có lẽ, cánh đồng lúa quê em cũng sắp bước vào mùa gặt rồi. Những bông lúa đã nặng trĩu cành và tỏa hương thơm ngát. Trên những chiếc lá, những hạt sương đêm còn đọng lại long lanh. Phía sau lũy tre làng, ông mặt trời đang từ từ nhô lên cao. Tất cả mọi cảnh vật dường như cũng đang vươn mình thức giấc. Tiếng gà nhà ai gáy vang ra cả cánh đồng. Những chú chim non cũng sà xuống đậu trên một vài bông lúa và cất tiếng hót líu lo. Cái tĩnh mịch của buổi sớm cứ như vậy được xé tan.
Đằng xa kia, một vài bác nông dân cũng đã có mặt trên ruộng lúa nhà mình. Các bác nông dân chẳng quản ngày đêm, nắng mưa luôn chăm chút cho cánh đồng được tốt nhất.
Mỗi bước chân của em đi dường như ông mặt trời cũng đi theo. Mặt trời lên mỗi lúc một cao. Chẳng mấy chốc mà nắng đã chiếu rọi. Cảnh vật trở nên rõ ràng hơn trước mắt em. Cánh cổng trường cũng đã hiện ra rõ nét.
Mỗi ngày đi qua cánh đồng lúa là mỗi lần trong em dâng lên những xúc cảm khó tả. Em yêu cánh đồng lúa chín thơm, yêu quê hương mình biết bao nhiêu.
Tôi yêu nhất những buổi sớm của mùa thu Hà Nội, rất đẹp đẽ và nó đi vào thơ ca một cách tự nhiên:
“Sáng sớm lạnh trong lòng Hà Nội Những phố dài xao xác hơi may”
Sinh ra và lớn lên ở quê, nhưng năm tuổi tôi đã được sống cùng bố mẹ ở đất Hà Thành. Đã nhiều năm trôi qua nhưng tôi vẫn ấn tượng sâu đậm cảm giác khoan khoái của buổi sớm của Hà Nội. Buổi sớm đặc biệt nhất chắc phải nói đến buổi sớm mai của mùa thu! Khi đất trời miền Bắc đang trong độ chuyển giao giữa ngày hè với ngày đông.
Chỉ tờ mờ sáng, trên khắp các ngả đường đã lác đác người đi chợ, đi buôn; nhưng con phố vẫn nằm im để lắng nghe nhịp sống từ từ bắt đầu. Bóng tối mờ dần, ánh ban mai chào ngày mới khoảng lúc 6 giờ sáng. Ánh nắng len lỏi qua những hàng cây thẳng tắp, rung rinh những ánh sương đêm trên lá long lanh, thanh khiết tựa giọt pha lê. Cơn gió nhẹ thổi lướt trên mái đầu người đi bộ. Không cần ra phố, chỉ việc mở tung cửa sổ là tôi có thể thưởng thức mọi hương vị cuộc sống. Ở Hà Nội, điều tuyệt diệu nhất là ta được sải bước trên phố đi bộ Hồ Gươm. Không khí ở đó đúng là tuyệt diệu của trung tâm Hà Nội. Những nét cổ kính xưa xưa, tất cả nơi đây đều lưu giữ. Những ông bà, cô chú đi tập thể dục, những chiếc ghế đá bên hồ mọi người ngồi đọc báo, cùng nhau tập luyện dưỡng sinh, kể những câu chuyện ngày mới vui vẻ. Hòa vào không khí đó, chúng ta sẽ hạnh phúc biết bao. Cả bầu trời như lắng đọng xanh mộng mơ hòa theo sự hiu hiu của gió ban mai.
Mới sớm ra sẽ ít xe cộ, nên những con phố vẫn thênh thang, trải dài theo bước chân của những gánh hàng rong. Hà Nội đặc trưng ở những xe hoa, xe hoa quả rong ngoài phố đã là dư vị sống của nơi đây. Chiếc xe đạp cũ kĩ, kẽo kẹt hòa theo tiếng giao thật giản dị mà nên thơ. Những chú chim chuyền cành líu lo chào đón ngày mới, chắc chỉ có sáng sớm mới có cơ hội được ngắm nhìn chúng, bởi khi nắng lên, xe cộ đông đúc chúng trốn đi đâu cả.
Con đường còn ươn ướt sương đêm cứ nằm im vờ chưa tỉnh giấc. Ở đầu ngõ có những bác xe ôm đón khách sớm! Hà Nội là thành phố nhộn nhịp và đông đúc bởi nó cũng chính là trung tâm của cả nước. Cảm giác trong lành, im ắng cũng nhanh chóng qua đi trả lại cho Hà Nội sự phồn hoa, nhộn nhịp. Chỉ khoảng 6 giờ 30 phút sáng người đi làm, đi buôn, đi học đông đúc. Cột đèn giao thông không được nghỉ ngơi lại lao vào trận chiến giờ cao điểm. Tôi cũng thường đến trường cùng mẹ khi nhịp sống hối hả ấy ập đến.
Buổi sớm của mùa thu Hà Nội sẽ khiến mỗi chúng ta có thể trải lòng cho bao nhiêu vất vả lo toan. Mỗi sớm mai thức giấc chúng ta sẽ đón nhận một ngày mới tươi đẹp và ý nghĩa hơn.
Tôi sinh ra tại một vùng quê thanh bình, mọi người chủ yếu làm nghề nông, vì vậy buổi sáng trên quê tôi rất náo nhiệt, vui nhộn. Tôi rất thích thú khi được hưởng cảm giác đó ngay trên quê hương của mình vào mỗi buổi sáng.
Sáng nào cũng vậy, khi ông mặt trời mới ló ra đằng đông thì cũng là lúc trên đường làng lại nhộn nhịp tiếng nói cười, tiếng bước chân vội vã của các bác nông dân đi làm, tiếng gọi nhau í ới của các bà đi chợ và tiếng nô đùa của lũ trẻ con đi học.
Làng tôi không rộng lớn lắm so với nhiều làng khác, nhưng nó lại có vẻ đẹp làm mê hoặc lòng người. Tôi chỉ cần bước ra ngõ là có thể ngắm nhìn con đường làng to rộng và đẹp. Nó hiện lên như một dải lụa mềm mại uốn quanh giữa hàng cây xanh tốt. Suốt đêm con đường làng vắng lặng và giờ đây thì nhộn nhịp tiếng chân người. Từng đoàn người kéo nhau ra đồng, vừa đi họ vừa kể chuyện, nói cười rất vui vẻ, trên khuôn mặt ai cũng tràn đầy hạnh phúc. Tiếng chó sủa râm ran cả một quãng đường. Những cô gái quẩy quang gánh, tay cầm liềm vừa đi vừa đuổi nhau cười khúc khích. Các bà, các mẹ từng tốp, từng tốp cũng đang rảo bước ra đồng. Các anh thanh niên kéo xe cải tiến, người kéo bò, người đánh xe công nông ra đồng. Lúc này, mặt trời đã lên cao, ánh nắng đã trải khắp mọi nẻo đường, trên khắp các ruộng lúa và ruộng hoa màu. Vài đám mây trắng bồng bềnh nhởn nhơ ở một góc trời. Từ các ngõ xóm, các bạn học sinh nhanh chân rảo bước tới trường. Trông ai cũng gọn gàng với bộ đồng phục và chiếc cặp sách ngay ngắn trên lưng cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm trên vai đang bay trong gió sớm. Các bạn vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Mấy bạn lớp 7A đang tranh luận vui vẻ về một bài toán khó. Mấy anh chị cấp ba đi xe đạp liền vượt lên trước cho kịp giờ học. Các bác làm trong ủy ban xã cũng đang hối hả đạp xe để đến cơ quan làm việc. Thỉnh thoảng, mấy cái xe máy lướt nhanh trên mặt đường. Những em bé đi chăn trâu cũng đang khẩn trương cho trâu ra ngoài đồng gặm cỏ. Mọi người, mọi vật và các loại xe vẫn nối nhau rầm rập trên đường. Mấy chú chim trên cành hót líu lo như chào đón mọi người.
Ai cũng hối hả bước vào một ngày mới, bởi mỗi ngày mới đến hứa hẹn biết bao công việc đang chờ ở phía trước. Em rất thích cuộc sống thanh bình và yên vui như sớm nay trên quê hương mình.
Quê tôi còn nghèo lắm, nhưng mỗi sáng thức dậy thấy khung cảnh quê hương thật êm đềm, mọi người dân quê hăng say lao động, họ vẫn luôn nở nụ cười trên môi dù công việc có kho khăn vất vả. Với tình thần làm việc và thái độ yêu đời như vậy chắc chắn trong tương lai không xa quê tôi sẽ giàu đẹp không kém gì các vùng quê khác. Tôi rất yêu và tự hào vì mình được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này.
Tả cảnh buổi sáng trên quê hương em Bài văn mẫu 1Mỗi buổi sáng tinh sương, em lại được đi trên con đường quen thuộc tới trường. Sáng nay em đi sớm hơn một chút nên không vội vã. Khi đi ngang qua cánh đồng, em cố gắng nán lại một chút để ngắm nhìn cánh đồng quê hương mình.
Có lẽ vì trời vẫn còn khá sớm nên cánh đồng vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ. Không khí trong lành và yên tĩnh vô cùng. Nó khác xa với cảnh nhộn nhịp, tấp nập của mùa gặt. Mà có lẽ, cánh đồng lúa quê em cũng sắp bước vào mùa gặt rồi. Những bông lúa đã nặng trĩu cành và tỏa hương thơm ngát. Trên những chiếc lá, những hạt sương đêm còn đọng lại long lanh. Phía sau lũy tre làng, ông mặt trời đang từ từ nhô lên cao. Tất cả mọi cảnh vật dường như cũng đang vươn mình thức giấc. Tiếng gà nhà ai gáy vang ra cả cánh đồng. Những chú chim non cũng sà xuống đậu trên một vài bông lúa và cất tiếng hót líu lo. Cái tĩnh mịch của buổi sớm cứ như vậy được xé tan.
Đằng xa kia, một vài bác nông dân cũng đã có mặt trên ruộng lúa nhà mình. Các bác nông dân chẳng quản ngày đêm, nắng mưa luôn chăm chút cho cánh đồng được tốt nhất.
Mỗi bước chân của em đi dường như ông mặt trời cũng đi theo. Mặt trời lên mỗi lúc một cao. Chẳng mấy chốc mà nắng đã chiếu rọi. Cảnh vật trở nên rõ ràng hơn trước mắt em. Cánh cổng trường cũng đã hiện ra rõ nét.
Mỗi ngày đi qua cánh đồng lúa là mỗi lần trong em dâng lên những xúc cảm khó tả. Em yêu cánh đồng lúa chín thơm, yêu quê hương mình biết bao nhiêu.
*bạn chỉ tham khảo thôi nhé *
Chúc bạn học tốt
Đầu tiên nói về nơi mình sinh ra và lớn lên rồi sau đó nói về các cảnh đẹp của quê hương kết bài nói về cảm xúc của mình đối với quê hương
-Tham khảo-
Cánh đồng lúa là nơi mà em yêu thích nhất. Vào những ngày nghỉ, em thường ra thăm ruộng lúa, hít thở bầu không khí thơm lừng ở đó. Ruộng lúa quê em luôn xinh tươi trong mắt em, nhưng nó đẹp nhất chắc chính là vào những ngày mà lúa đã chín vàng.
Đó là những ngày mùa hè nóng bức, nắng đa già, chuyển màu vàng cam, gay gắt, chói lóa đến mức khó mà nhìn thẳng lên vòm mây trên kia. Phía dưới, cả cảnh đồng lúa rộng mênh mông cũng đã chín vàng, nhưng là màu vàng dịu, mát mắt và nồng nàn. Những cây lúa nay đã cao lớn và đầy đặn, chín vàng từ dưới gốc. Chúng chen chúc nhau trong từng thửa ruộng đến vô tình mà che cả lối đi. Nếu muốn di chuyển thì phải lấy tay gạt lúa. Thế nên, nhìn từ trên cao, cả cánh đồng như một thảm lụa đang được phơi giữa trời. Những hạt lúa mặc áo vàng, thân hình tròn đầy, bụ bẫm, hồn nhiên lúc lắc trên cây lúa, chờ ngày được đón về kho rộng. Vì gánh nhiều hạt lúa, thân lúa nào cũng cong trĩu xuống, giống cái lưỡi liềm. Cũng tại thân lúa cong xuống, nên thuở ruộng lại càng trở nên chật chội. Mỗi khi có gió thổi qua, những bông lúa lại đung đưa, chụm đầu vào nhau, tạo nên âm thanh xì xào như chúng đang bàn tán sôi nổi về điều gì đó vậy. Theo hương gió, là mùi thơm nồng nàn của lúa chín, thôi thúc người ta sớm rước chúng về nhà.
Dọc các thửa ruộng, thường được bắt gặp những cô chú nông dân ra thăm lúa. Họ xem xét, trò chuyện để hẹn ngày thu hoạch. Trên các cành cây, những chú chim sẻ ríu rít chờ đợi những bông lúa được hái xuống để có một chầu no nê. Đằng xa phía chân trời, mấy cánh cò trắng muốt bảng lảng lướt qua rồi mất hút phía cuối biển vàng.
Khung cảnh cánh đồng lúa chín thực sự là khung cảnh vô cùng xinh đẹp. Đó không chỉ là vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn là vẻ đẹp của thành quả lao động. Nó đem đến niềm vui và hạnh phúc cho người nông dân.
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người…
Em sinh ra và lớn lên ở một vùng quê yên bình. Đối với em, quê hương không chỉ là sự gắn bó máu thịt mà còn là niềm tự hào mỗi lần nhắc đến.
Nét đặc trưng của quê em là những lũy tre xanh rì rào trong gió. Lấp ló sau rặng tre là những ngôi nhà mái ngói đỏ xinh. Xung quanh mỗi nhà đều có rất nhiều cây cối, vì thế không khí lúc nào cũng trong lành, thoáng đãng. Trong làng là những con đường dài thẳng tắp. Xa xa, những cánh đồng lúa mênh mông như những tấm thảm lụa mềm mại. Trên khắp triền đê, từng đàn trâu, đàn bò thong thả gặm cỏ. Chiều chiều, lũ trẻ con lại mang diều ra thả, những cánh diều liệng bay trên bầu trời trong xanh. Mọi thứ đều êm ả, thanh bình như vậy đó.
Điều khiến em tự hào nhất ở quê mình đó chính là những ngôi chùa cổ kính nhuốm màu thời gian. Cứ tháng tư âm lịch, lễ hội lại được diễn ra. Đây cũng là dịp mọi người chờ đợi nhất trong năm. Trên khắp các dòng sông, đến mùa lễ hội lại rộn ràng những chiếc thuyền rồng. Trên thuyền là những anh hai, chị hai với chiếc nón quai thao hát những câu hát giao duyên mượt mà, đằm thắm.
Cuộc sống đổi thay từng ngày, nhưng con người quê em vẫn sống với nhau chan chứa tình cảm chân thành. Mọi người trong từng thôn xóm đều đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau. Ngay cả trên những cánh đồng cũng chẳng bao giờ vắng đi tiếng nói, tiếng cười của người lao động. Những tiếng gọi nhau í ới, ríu rít trong nắng hoàng hôn đã quá đỗi quen thuộc với người dân quê. Tất cả đã tạo nên một bức tranh đồng quê giản dị mà ấm áp tình người.
Em rất yêu quê hương. Mỗi ngày trôi qua đều để lại trong em những kỉ niệm đẹp đẽ về cuộc sống và con người nơi đây. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để góp một phần nhỏ xây dựng quê hương mình giàu đẹp hơn.
Trong 4 mùa xuân hạ thu đông, em ấn tượng nhất là mùa đông. Có lẽ, đây là mùa đặc biệt nhất. Bởi, đông đến làm cây trút lá, trơ ra những cành khẳng khiu. Gió bấc ào ào thổi thay thế cho gió heo may se se lạnh. Sau một ngày làm việc vất vả, ai nấy đều nhanh chóng muốn trở về nhà tránh rét. Cả gia đình lại được quây quần bên mâm cơm nóng hổi trong bữa cơm chiều.
CHÚC BẠN HỌC TỐT !
xin id ff ok
Em sinh ra và lớn lên ở một làng chài ven biển. Tuổi thơ gắn liền với sông nước, mùi của muối, mùi của biển khơi. Nơi đây khung cảnh đẹp đẽ, giản dị và thật yên bình, luôn dang rộng vòng tay đón những người con xa xứ quay về.
Địa phương em, một làng chài nhỏ ở ven biển đồng bằng sông Cửu Long, không gian rộng lớn và thoáng đãng. Ban ngày gió từ biển thổi vào mát rượi, ngồi ở ngoài hiên nhà đan lưới đánh cá cùng mẹ mà cảm nhận từng hơi gió biển luồn vào tóc, cảm giác yên bình không nơi đâu có được. Vùng quê của em, đẹp nhất là vào những buổi bình minh lên, khi mà mặt trời bắt đầu lật tấm màn buổi đêm và thức dậy, mặt biển chuyển từ màu đen huyền bí về với màu xanh hiền hòa, những con sóng vỗ vào bờ, sủi bọt trắng xóa. Phía đằng Đông, ông mặt trời rực lửa nhô lên từ mặt biển khơi, cả một vùng trời nhuộm màu vàng cam, gơn ánh hồng. Một luồng ánh sáng từ từ tỏa chiếu xuống những bãi cát vàng. Xa xa, những con thuyền của bà con đã trở về sau một đêm đánh bắt, cánh buồm in ánh nắng hắt lên mặt biển nhìn thật thơ mộng, khung cảnh làng quê lúc ấy không khác gì một bức tranh thủy mặc trữ tình. Thỉnh thoảng cũng có vài bác nhiếp ảnh gia đến ghé thăm làng, ai cũng phải chụp được một tấm ảnh bình minh mới yên tâm ra về. Bình minh nơi đây lạ lắm, không như bình minh ở các khu biển khác, bình minh bắt đầu sớm hơn nhưng lại kéo dài rất lâu và những chiếc thuyền đổ về tựa như một ngày hội mới. Thoáng xa xa những con thuyền, nhắm mắt lại nghe tiếng sóng vỗ rì rào và tiếng gió, tiếng chim đâu đó như một bản tình ca của quê hương thân thuộc, mở mắt đã thấy thuyền cha cập đến bến. Cha mình trần chuyển những thùng tôm cá đầy ắp đánh được đêm qua, người vẫn còn mặn mòi vị muối biển. Con người làng chài là thế, chất phác, mộc mạc mà chân thành. Cha khen quê mình đẹp quá, người từ đất liền nhìn ra thấy bình minh rực rỡ cánh buồm, người từ biển nhìn vào lại thấy cả một vùng quê yên bình bắt đầu thức giấc, những chị mẹ ra đón chồng con đi đánh bắt về, ánh nắng hắt vào mặt vàng óng và đượm tình, thế mới thật là đẹp!
Vùng quê em giản dị và yên bình là thế, mỗi sáng ngắm cảnh bình minh rực rỡ đã thấy lòng tràn đầy năng lượng và tâm hồn thư thái biết bao nhiêu. Em rất yêu làng chài quê em.