Tình phụ tử luôn là điều thiêng liêng quý giá nhất của con người - điều đó cũng được nhà văn Cao Thị Tỵ gửi gắm qua truyện ngắn " Bố tôi" . Em hãy viết bài văn nghị luận phân tích truyện ngắn trên để thấy được tình cảm đó của nhà văn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thơ ngày xưa nội dung nó như nào, em cần đăng nội dung của nó lên đây thì mọi người mới giúp em được!
Sau khi đọc bài thơ "Tình mẹ" của Thích Nhật Tử, em cảm nhận được một tình cảm sâu sắc và thiêng liêng mà người mẹ dành cho con cái. Những hình ảnh so sánh như "đếm được cát sông" hay "đo được sớm chiều" khiến em nhận ra rằng tình yêu của mẹ là vô bờ bến, không thể nào đo đếm hay so sánh được. Mẹ là người luôn ở bên, là chỗ dựa vững chắc trong cuộc đời, dù con có đi đâu hay trải qua những khó khăn nào. Tình yêu của mẹ không chỉ là sự hy sinh mà còn là nguồn động lực mạnh mẽ giúp con vượt qua mọi thử thách. Những câu thơ giản dị nhưng lại chứa đựng một chiều sâu cảm xúc lớn lao, khiến em thêm trân trọng và yêu thương mẹ hơn. Qua đó, em cũng nhận ra rằng tình mẹ là một tình cảm thiêng liêng, không gì có thể sánh bằng, và em sẽ luôn ghi nhớ và biết ơn những gì mẹ đã dành cho mình.
Bài thơ Quê hương của Tế Hanh gợi cho tôi nhiều cảm xúc, ấn tượng. Những câu thơ mở đầu là lời giới thiệu hết sức đơn giản về quê hương của nhân vật trữ tình. Đó là một làng chài có truyền thống lâu đời, nằm gần biển. Sau đó, tác giả tiếp tục khắc họa công việc quen thuộc của người dân quê hương đó là ra khơi đánh bắt cá. Hình ảnh con thuyền ra khơi đầy dũng mãnh, hứa hẹn về một vụ mùa bội thu. Nhưng có lẽ với tôi, ấn tượng nhất phải là khung cảnh đoàn thuyền khi trở về. Bến đỗ trở nên tấp nập, sôi động cho thấy một chuyến ra khơi bội thu. Người dân chài lưới đầy khỏe khoắn đang làm công việc thu hoạch cá. Con thuyền thì trở về nằm nghỉ ngơi sau hành trình lao động vất vả. Đến khổ thơ cuối, Tế Hanh đã bộc lộ trực tiếp nỗi nhớ quê hương khi phải xa cách. Tác giả nhớ những hình ảnh quen thuộc của quê hương “màu nước xanh”, “cá bạc”, “chiếc buồm vôi”, “con thuyền rẽ sóng”… Câu thơ cuối thốt lên gửi gắm tình cảm, nỗi nhớ da diết: “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!”. Tác phẩm có âm điệu khoẻ khoắn, hình ảnh sinh động cùng với ngôn từ giản dị. Tôi thực sự yêu thích bài thơ Quê hương.
Đừng toxic nhen
Xưa kia trong một làng nọ có một anh chàng tên là từ thức học rất giỏi, giàu lòng nhân ái.Trời không phụ lòng người chàng ta thi đỗ trạng nguyên được bổ làm quan huyện ở phú xuân. Trong một lần đi dạo chơi thấy lũ trẻ đang đánh đập một con rắn thì chàng liền cứu và được đến ơn. Rắn hoá thành người , tiết lộ mình là thái tử Long cũng dấn chàng xuống thủy cũng chơi một chuyến , khi viên quan xuống đến nơi thì thấy cũng điện nguy Nga có biết bao nhiêu là ngọc trai , vàng bạc châu báu đá quý, được xem các cũng tần mỹ nữ nhảy múa. Khi chàng muốn về thì thái tử cho hai gã bán kính đưa chàng về