Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập Ngày xưa SVIP
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Bài thơ Ngày xưa của tác giả nào?
- Vũ Cao (1922 - 2007), quê ở Nam Định.
- Ông từng tham gia kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ.
- Thơ ông thường viết về đề tài kháng chiến và những tình cảm cách mạng, ngôn ngữ và hình ảnh thơ trẻ trung, tươi mới và giàu cảm xúc.
- Các tác phẩm tiêu biểu: Núi đôi (thơ, 1956), Đèo trúc (thơ, 1973), Từ một trận địa (truyện ngắn, 1973),...
Tác giả Vũ Cao thường viết về đề tài nào?
- Vũ Cao (1922 - 2007), quê ở Nam Định.
- Ông từng tham gia kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ.
- Thơ ông thường viết về đề tài kháng chiến và những tình cảm cách mạng, ngôn ngữ và hình ảnh thơ trẻ trung, tươi mới và giàu cảm xúc.
- Các tác phẩm tiêu biểu: Núi đôi (thơ, 1956), Đèo trúc (thơ, 1973), Từ một trận địa (truyện ngắn, 1973),...
Viết về đề tài kháng chiến và những tình cảm cách mạng, ngôn ngữ và hình ảnh trong thơ Vũ Cao có đặc điểm gì?
- Vũ Cao (1922 - 2007), quê ở Nam Định.
- Ông từng tham gia kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ.
- Thơ ông thường viết về đề tài kháng chiến và những tình cảm cách mạng, ngôn ngữ và hình ảnh thơ trẻ trung, tươi mới và giàu cảm xúc.
- Các tác phẩm tiêu biểu: Núi đôi (thơ, 1956), Đèo trúc (thơ, 1973), Từ một trận địa (truyện ngắn, 1973),...
Tác phẩm nào không do Vũ Cao viết?
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Thể thơ của bài thơ trên là
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Phương thức biểu đạt chính của bài thơ Ngày xưa là
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Bài thơ nhắc đến tác phẩm nổi tiếng nào?
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Những câu thơ nào trong Truyện Kiều được trích dẫn trực tiếp ở bài thơ trên?
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Bài thơ trên có lời ru của ai dành cho ai?
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Người bà ru cháu vào thời điểm nào?
Bấm chọn những tiếng hiệp vần với nhau.
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Người bà thể hiện sự cảm thông, xót thương với nhân vật nào trong Truyện Kiều?
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Hình ảnh "con tôi" được miêu tả với đặc điểm ngoại hình như thế nào?
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Câu thơ nào cho thấy sự thương cảm của người bà dành cho Thuý Kiều?
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Chọn từ ngữ thích hợp vào chỗ trống.
Việc trở thành câu hát ru khiến Truyện Kiều có một đời sống khác so với những tác phẩm văn học thông thường: vừa mang lại cho trẻ những giai điệu , vừa giúp trẻ thẩm thấu được ngôn từ một cách . Đặc biệt, người bà ru cháu bằng Truyện Kiều với tất cả nỗi niềm yêu thương, đồng cảm với thân phận của nàng Kiều cho thấy tác phẩm của đại thi hào Nguyễn Du đã trở thành một phần máu thịt trong đời sống của bà.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Mục đích của bà ru cháu bằng những câu Kiều là
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Trong bài thơ trên, những đối tượng nào tiếp nhận Truyện Kiều?
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Bài thơ trên khẳng định điều gì ở Truyện Kiều?
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Điều thú vị trong bài thơ trên là
NGÀY XƯA
Vũ Cao
Mẹ tôi ru cháu chiều chiều
Thường là ru mấy câu Kiều cháu nghe:
“Mây Tần khoá kín song the
Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao…”
Tôi rằng: cháu hiểu làm sao
Những câu thơ tự thuở nào, mẹ ơi!
Mẹ nhìn, chẳng trả lời tôi,
Hai tay ôm cháu, mẹ ngồi vẫn ru:
“Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này...”
Con tôi đôi má tròn đầy
Lại ngon giấc ngủ thơ ngây chiều chiều.
Bâng khuâng mẹ nói một điều:
- Nghĩ mà thương phận cô Kiều ngày xưa...
(Vũ Cao, Thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng, Hà Nội, 2001)
Hình ảnh em bé ngủ say sau khi bà ru ngủ bằng Truyện Kiều đã cho thấy
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây