Các bạn hãy tả cho mình một bài thơ về mặt trời nhé !
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mẫu:
Trăng Đêm
Trăng lên từ cuối ngọn đồi,
Mơ màng soi sáng khắp nơi vắng im.
Ánh trăng như tấm gương tím,
Phản chiếu nỗi buồn, những ước mơ xa.
Gió nhẹ ru những đêm hè,
Trăng vương vũ khúc, buông lơi nhành cây.
Mặt hồ tĩnh lặng, lấp lánh say,
Trăng như nàng thơ ngồi im trong đêm.
Chẳng ai biết được đâu là thật,
Chỉ biết rằng trăng mãi ngọt ngào.
Tình yêu có lẽ như ánh trăng đó,
Dù có xa, vẫn sáng mãi trong nhau.
Nàng tiên cá là một nhân vật được xây dựng lên bằng trí tưởng tượng của con người.
Họ là những mỹ nhân ngư vô cùng xinh đẹp và quyến rũ. Nửa thân trên mang hình dáng con người, nửa dưới là một chiếc đuôi lớn của loài cá. Chiếc đuôi của các nàng dát đầy vảy xanh óng ánh, tỏa hào quang trong nắng mặt trời. Các mỹ nhân ngư sở hữu những mái tóc dài, mềm như rong biển. Cặp mắt của các nàng xanh thẳm và sâu hun hút như đáy biển. Còn đôi môi luôn đỏ mọng đầy quyến rũ. Vẻ đẹp của các nàng đủ sức làm nghiêng ngả cả một thành trì, một vẻ đẹp “nghiêng nước nghiêng thành”.
Theo truyền thuyết, nàng tiên cá là con gái vua Thuỷ Tề ngự trị dưới đáy biển sâu. Các nàng sống trong Cung điện bằng ngọc trai và san hô lộng lẫy. Chỉ thỉnh thoảng, vào những buổi sáng tinh sương hay chiều hoàng hôn muộn, các nàng lại rủ nhau ngoi lên mặt nước, tìm các đảo nhỏ chơi đùa, hát ca. Mỗi khi tiếng hát của các nàng vang lên, mặt trời cũng nghiêng mình lắng nghe, mây ngừng trôi, gió ngừng thổi, chim ngừng hót, ngất ngây trước sự réo rắt, ngân nga của tiếng hát. Tiếng đàn lia của vị thần nghệ thuật Apôlông cũng không thể sánh bằng. Chính bởi sự kì diệu của giọng ca mà biết bao chàng thuỷ thủ đã sẵn sàng trầm mình xuống biển để tìm đến với các nàng.
Tưởng tượng ra hình ảnh nàng tiên cá, con người muốn giải, thích cho sự biến mất của các con thuyền trên biển một cách bay bổng, lãng mạn, mang đậm tư duy thần thánh cổ xưa.
tham khảo:
Bạn Minh Khoa là lớp trưởng của lớp em. Cậu ấy có vẻ ngoài cao gầy, và nước da trắng trẻo, nên trông rất thư sinh. Khoa bị cận, nên lúc nào cũng đeo cặp kính tròn như Nobita, tuy nhiên khác với nhân vật này, cậu ấy rất thông minh và khéo léo. Liên tiếp ba năm học, Khoa luôn là học sinh giỏi có thành tích tốt nhất khối. Ngoài ra, cậu ấy còn là người rất tinh tế, quan tâm đến bạn bè. Mọi người trong lớp ai cũng tin cậy và quý mến Khoa. Bởi vậy mà ba năm qua, cậu ấy luôn được chọn làm lớp trưởng cho cả lớp. Em rất quý mến Khoa và luôn coi Khoa là một tấm gương sáng để noi theo.
Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào. Có rất nhiều các bài thơ, câu hát nói về mẹ. Nếu như tình cha được ví ấm áp như vầng thái dương thì tình mẹ lại như biển Thái Bình dạt dào. Người mà em yêu quý nhất đó chính là mẹ em.
Mẹ em năm nay ngoài 40 tuổi. Mẹ em có dáng người không cao lắm, nhưng rất nhanh nhẹn và tháo vát. Gương mặt của mẹ hình trái xoan với nước da ngăm đen. Nước da ấy dãi dầu sương nắng. Mái tóc của mẹ em dài lắm. Trên mái tóc ấy luôn phảng phất một mùi hương hoa bưởi. Mẹ em rất thích gội đầu bằng hoa bưởi. Bởi vì nó rất dễ chịu. Mái tóc luôn được mẹ chăm chút cẩn thận và buộc gọn ở đằng sau. Mỗi khi mẹ em cười để lộ hàm răng trắng bóc và đều tăm tắp. mẹ em có một đôi mắt biết cười. Mọi người đều nói như thế và em cũng cảm thấy như vậy. Mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy ánh lên sự rạng rỡ.
Mẹ em là một người nông dân bán mặt cho đất bán lưng cho trời, quanh năm chỉ quanh quẩn đồng ruộng. Nhưng tất cả những gì mẹ em dành cho chúng em luôn là điều tốt nhất. Em rất nhớ những buổi sáng mùa đông khi tiết trời còn rất lạnh. Mẹ đã dậy sớm lúi húi trong bếp luộc những trái bắp để kịp buổi chợ đi bán. Nhìn dáng mẹ lom khom trong bếp em cảm thấy yêu mến mẹ nhường nào. Hương vị bắp của những buổi sáng mùa đông ấy đến bây giờ em vẫn còn nhớ mãi. Đó mãi là một hương vị tuổi thơ không bao giờ quên được.
Từ chỉ sự vật là những từ dùng để gọi tên ngững thứ có thật trong cuộc sống, bao gồm:
- con người: bố mẹ, thầy cô, anh, chị, em,...
- cây cối: cây bàng, cây phượng, cây mít,....
Cần cù và siêng năng có cùng nghĩa, vậy cần cù bù siêng năng thì nói như không nói chả có giá trị gì em ạ. Vì chưa thông mình lắm nên người ta mới phải cần cù bù lại đó em.
Điểm khác biệt là sự vật được so sánh luôn đứng sau hình ảnh so sánh
Olm chào em, bài niềm vui là gì, nội dung của bài em cần đăng lên đây thì cộng đồng Olm mới biết và hiểu nội dung và trợ giúp được cho em một cách tốt nhất em nhé.
Mặt trời dậy sớm
Mặt trời dậy sớm, khẽ buông tia,
Vén mây che kín, sáng lung linh.
Hòa cùng gió thoảng, dâng từng nhịp,
Lấp lánh trên cánh đồng mênh mông.
Ánh sáng nhảy múa trên mặt hồ,
Chiếu rọi vào những nụ hoa sương.
Nắng vàng lấp lánh qua từng tán lá,
Chạy đua cùng thời gian chẳng ngừng.
Mặt trời lên cao, rạng ngời sáng,
Tỏa ấm cả đất trời, đất lạ quen.
Nụ cười của ngày mới đã đến,
Mang yêu thương đến mỗi trái tim.
Khi chiều buông xuống, mặt trời mệt,
Lặng lẽ chào tạm biệt hoàng hôn.
Nhưng biết rằng mai sẽ lại đến,
Mặt trời vẫn sáng, sáng bao giờ.
Mặt trời đỏ rực
Lên từ nắng Đông
Như quả cầu hồng
Ai treo lơ lửng
Nhớ tick nè!!!!!