Em hãy viết đoạn văn ngắn nêu tình cảm cảm xúc của em về một cảnh vật thiên nhiên.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
đáp án b. từ "sáng rực" trong đáp án a và c không phải từ ghép.
"Thân em vừa trắng lại vừa tròn
Bảy nổi ba chìm với nước non
Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn
Mà em vẫn giữ tấm lòng son."
Ở đây có 2 cặp từ trái nghĩa đó là : nổi - chìm, rắn - nát .
Tác dụng của dấu 2 chấm là: đánh dấu (báo trước) phần giải thích, thuyết minh cho một phần trước đó, hoặc đánh dấu lời dẫn trực tiếp (dùng với dấu ngoặc kép) hay lời đối thoại (dùng với dấu gạch ngang).
trạng ngữ: gió xuân hây hẩy nồng nàn
chủ ngữ: những bông hoa lay ơn
vị ngữ: đen nhung hiếm quý
Qua bài thơ trên, em thấy tác giả đã khắc hoạ hình ảnh một người mẹ thật cần cù, thật vất vả để kiếm tiền nuôi người con của mình khôn lớn. Mẹ phải phơi lưng của mình để đi cấy cả ngày dưới bầu trời nắng như lửa. Khi người con thấu hiểu được nỗi vất vả của mẹ, thì người con lại thầm ước mình có thể hoá thành đám mây để suốt ngày che mát cho mẹ. Ôi quả thật là có một bóng mây xuất hiện từ đâu ra giữa một bầu trời nắng nóng vô cùng và có giá trị rất lớn với một người mẹ khi đang phải phơi nắng để làm việc ngoài đồng,ruộng. Điều ước nhỏ nhoi đã trở thành thực tế thật là ý nghĩa, thật là cảm động làm sao. Chao ôi nó có thể thể hiện được một tình yêu thương vừa sâu sắc , vừa cụ thể, vừa thiết thực của người con đối với mẹ.
Qua đoạn thơ trên, ta thấy được tình yêu mẹ dành cho con cũng như con dành cho mẹ là vô cùng sâu sắc. Mẹ vất vả, tần tảo làm việc, không quản ngại trời mưa gió để nuôi con ăn học. Còn người con với tình yêu thương mẹ và ước mơ ngây ngô muốn hoàn đám mây để che mát cho mát cho mẹ. Em hiểu được nỗi vất vả mà mẹ phải chịu đựng, muốn làm việc gì đấy để đỡ đần công việc cho mẹ, thể hiện được sự hiếu thảo của một người con. Bản thân em sẽ cố gắng học thật tốt, nghe lời người lớn để ba mẹ vui lòng.
Tiết học đầu tiên của lớp em trong một tuần là tiết tập đọc. Đó cũng là tiết học mà em yêu thích nhất.
Vì trước đó là tiết chào cờ, nên cô giáo của em sẽ mặc một chiếc áo dài màu xanh dương - đồng phục của giáo viên bước vào lớp. Cô Oanh có vẻ ngoài rất bình thường với dáng người hơi mũm mĩm. Nhưng khi khoác lên mình tà áo dài, kết hợp với mái tóc đen buông dài đến ngang vai, trông cô dịu dàng và xinh đẹp đến lạ kì. Bước vào lớp, cô sẽ đứng giữa bục giảng, dịu dàng nhìn xung quanh cả lớp. Sau khi cả lớp chào cô, thì cô sẽ ra hiệu mọi người ngồi xuống và trở về chỗ của mình. Khi cô mở sách ra, chúng em cũng sẽ đồng loạt mở sách, không cần cô dặn, bởi đó là thói quen đã được hình thành suốt cả năm học. Sau khi cả lớp đã sẵn sàng, cô Oanh sẽ bắt đầu đọc bài. Ngày hôm nay, cô đọc văn bản “Lớp học trên đường”. Giọng cô rất hay và vang vọng. Từng câu thoại của nhân vật đều được cô đọc với tông giọng như một diễn viên thực thụ. Thỉnh thoảng, cô sẽ rời mắt khỏi trang sách, nhìn xuống chúng em xem có bạn nào làm việc riêng hay không. Rồi khẽ đẩy chiếc kính trên mũi lại và đọc tiếp. Cứ như vậy, cô đọc mẫu hết ba lần bài đọc, đảm bảo chúng em nắm rõ cách ngắt câu, nhấn giọng trong mỗi đoạn văn thì mới dừng lại. Sau đó, sẽ đến lúc chúng em bắt đầu đứng dậy đọc bài theo sự chỉ dẫn của cô.
Từ trái nghĩa với thong thả là:
Vội vã, hối hả, vội vàng...
Thiên nhiên như một thứ mà trời tặng người. Thiên nhiên như một người mẹ hiền hòa. Chúng ta không thể quên những điều tốt đẹp của thiên nhiên ta.