K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 5

Cứu với ko bít làm

5 tháng 5

Cuộc Trò Chuyện Của Bút Chì

Một buổi sáng trong lớp học, bút chì đứng đó, đen như mực, đầu nhọn như mũi tên. Nó đã trải qua nhiều năm tháng viết lách, từ viết chữ cái đầu tiên cho đến viết những bài luận phức tạp. Nhưng hôm nay, nó cảm thấy mình cô đơn.

Các bạn bút bi xanh, đỏ và xanh lá cây đang nói chuyện vui vẻ với nhau. Họ viết nhanh, nhấp nháy như những ngôi sao trên bầu trời. Bút chì cảm thấy mình không thể tham gia vào cuộc trò chuyện đó.

“Chào các bạn,” bút chì nói, cố gắng thu hút sự chú ý của các bạn bút bi. “Có ai muốn nói chuyện với tôi không?”

Bút bi xanh quay lại nhìn bút chì. “Ồ, chào bạn! Bạn là bút chì đúng không? Tôi đã nghe nói về bạn. Bạn viết như thế nào?”

Bút chì cười. “Tôi không thể viết nhanh như bạn, nhưng tôi có thể viết sâu sắc. Tôi đã viết nhiều bài thơ, nhật ký và thậm chí là những bức thư tay.”

Bút bi đỏ nói: “Tôi thích viết những thông điệp ngắn gọn, nhưng bạn có thể viết những câu chuyện dài hơn. Đó là điều tuyệt vời!”

Bút chì cảm thấy vui vẻ. Dù không thể viết nhanh như bút bi, nhưng nó có thể viết ra những điều đặc biệt. Cuộc trò chuyện tiếp tục, và bút chì cảm thấy mình không cô đơn nữa.

Hy vọng bạn thích câu chuyện này!

5 tháng 5

Giúp con với ạ. Đang gấp 

4
456
CTVHS
5 tháng 5

TK

 

Bác mặt trời nấp sau đám mây đã chứng kiến toàn bộ câu chuyện. Cảm động trước sự gắn bó của ba chú bướm nên bác cố vén màn mây để chiếu những tia nắng ấm áp vào chỗ bọn trẻ. Chẳng mấy chốc, mưa tạnh và cánh bướm đã được hong khô.

5 tháng 5

TK:Mạc Đĩnh Chi xin được vào học. Cậu học chăm chỉ, miệt mài, sớm trở thành học trò giỏi nhất trường

4 tháng 5

Giải giúp con với, đang gấp

3 tháng 5

help me

3 tháng 5

bạn tk:

Một buổi chiều mùa hè, tôi cùng bạn bè đi dạo ven bờ sông. Trong lúc chúng tôi vui đùa, đột nhiên nghe tiếng kêu cứu ập đến từ phía sông. Không mất một giây phút nào để suy nghĩ, một người đàn ông trẻ trong nhóm chúng tôi liền lao vào dòng nước, đuổi theo tiếng kêu cứu. Cả nhóm chúng tôi hốt hoảng, nhưng sau đó, chúng tôi nhanh chóng nắm lấy cành cây, dây thừng, mọi thứ có thể dùng để giúp. Cuối cùng, chúng tôi đã cùng nhau kéo người đó lên bờ, người đó hoảng sợ nhưng cũng rất biết ơn. Đó là một trải nghiệm đầy dũng cảm và sự đoàn kết trong nhóm bạn của chúng tôi.

#hoctot

2 tháng 5

Chiều hè ở ngoại ô thật mát mẻ và cũng thật là yên tĩnh.

Chủ ngữ: Chiều hè ở ngoại ô

Vị ngữ: thật mát mẻ và cũng thật là yên tĩnh

2 tháng 5

TK:

Ta là Thủy Tinh, một người sinh sống tại vùng biển với những khả năng đặc biệt. Không gì có thể ngăn cản ta khi ta muốn kêu gọi gió, gọi mưa, tạo ra những trận dông bão và lũ lụt. Năm nào, ta cũng quyết tâm dâng nước và tấn công Sơn Tinh tại vùng núi Tản Viên, và dường như điều này luôn kết thúc bằng thất bại không thay.

Có nhiều người tự hỏi vì sao ta lại kiên trì như vậy, không ngừng tấn công Sơn Tinh. Sự thật là, mối thù giữa chúng tôi đã xuất phát từ rất lâu trước đây.

Vào một thời kỳ xa xưa, ta là một chàng trai trẻ đầy hoài bão, ước mơ cưới lấy Mị Nương, người con gái xinh đẹp. Vì vậy, ta đã không tiếc hành trình xa xôi đến vùng đồi núi để cầu hôn cô ấy. Nhưng không chỉ ta, Sơn Tinh cũng đến đây để cầu hôn Mị Nương. Lúc đầu, ấn tượng về Sơn Tinh đối với ta rất bình thường. Hắn cũng là một thanh niên tuấn tú, có khả năng di chuyển đồi non, nâng núi một cách tài tình.

Sau khi nhận danh sách sính lễ từ vua Hùng, gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm cái bánh chưng, cùng với voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, ta đã ngay lập tức quyết định trở về biển để chuẩn bị. Nhưng khi ta đến nơi với tất cả những quà lễ kỳ công, thì ta đã bất ngờ phải chứng kiến Mị Nương đã kết hôn với Sơn Tinh.

Sự tức giận và đau đớn tràn đầy trong ta, khiến ta không thể kiểm soát mình. Ta đã tạo ra mưa, gió, lũ lụt, đưa nước lên cao, nhấn chìm những thửa ruộng, ngôi nhà, và cả dãy núi, biến thành phố Phong Châu thành một biển lớn. Tuy nhiên, trước tình huống khốc liệt đó, Sơn Tinh không hề chùn bước. Hắn đã bình tĩnh dời đồi, xây lũy đất, ngăn chặn dòng nước lũ dữ. Ta dâng nước cao lên bao nhiêu, hắn đưa đồi núi lên cao bấy nhiêu. Sau nhiều tháng chiến đấu gay go, ta đã kiệt sức và phải rút lui.

Từ đó, mối thù giữa ta và Sơn Tinh đã chính thức được ghi nhận. Mỗi năm, ta tiếp tục dâng nước và tấn công Sơn Tinh, với hy vọng có thể trả lại những mất mát và thù oán ngày xưa.

2 tháng 5
 

Khi ta và Mị Nương đang trên đường về núi Tản Viên, bỗng nhiên ta cảm nhận được sự chấn động trên mặt đất. Thế là ta liền dùng sức nâng mỏm đất ta và đoàn người đang đứng lên cao. Gần như đúng ngay lúc đó, một dòng nước chảy mạnh quét ngang qua mặt đất. Nếu ta chậm lại vài giây thôi, là chúng ta đã bị nước cuốn đi xa rồi. Nhìn về phía trước, ta nhận ra ngay hình dáng quen thuộc: Thủy Tinh. Nhìn vẻ mặt tức tối, thù hằn của hắn, ta cũng hiểu ngay chuyện gì đang diễn ra. Vì thế, ta lập tức bảo mọi người lùi về phía sau, ôm chặt nhau để tránh bị ngã, rồi mới chạy về phía trước ứng chiến. Thủy Tinh dâng nước cao đến đâu, ta sẽ dời đất cao đến đó. Hắn tạo ra dòng chảy lớn, thì ta dựng tường đất để ngăn lại. Ta còn tạo ra các con kênh bằng cách đè thấp đất xuống, khiến mực nước giảm đi nhanh chóng. Thủy Tinh thấy vậy thì giận dữ lắm, làm mưa làm gió ầm ầm hòng nhấn chìm ta. Nhưng dù hắn làm thế nào, thì ta vẫn đứng vững như bàn thạch. Cuối cùng sau mấy tháng giao tranh, Thủy Tinh đã cạn sức, đành bỏ chạy về biển. Còn ta thì tiếp tục cùng mọi người đi về quê hương Tản Viên để xây dựng cuộc sống mới