K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 5 2022

Chịu

I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm) Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu: Công danh đã được hợp (1) về nhàn, Lành dữ âu chi thế nghị khen. Ao cạn vớt bèo cấy muống, Đìa thanh phát cỏ ương sen. Kho thu phong nguyệt đầy qua nóc, Thuyền chở yên hà (2) nặng vạy then. Bui (3) có một lòng trung lẫn hiếu, Mài chăng (4) khuyết, nhuộm chăng đen (Thuật hứng 24, Nguyễn Trãi về tác...
Đọc tiếp

I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:

Công danh đã được hợp (1) về nhàn,

Lành dữ âu chi thế nghị khen.

Ao cạn vớt bèo cấy muống,

Đìa thanh phát cỏ ương sen.

Kho thu phong nguyệt đầy qua nóc,

Thuyền chở yên hà (2) nặng vạy then.

Bui (3) có một lòng trung lẫn hiếu,

Mài chăng (4) khuyết, nhuộm chăng đen

(Thuật hứng 24, Nguyễn Trãi về tác gia và tác phẩm,

NXB Giáo dục Việt Nam, 2006, tr. 712)

Chú thích: (1) Hợp: đáng, nên (2) Yên hà: khói sông (3) Bui: chỉ có  (4) Chăng: chẳng

Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính của bài thơ.

Câu 2. Xác định nhân vật trữ tình trong bài thơ.

Câu 3. Tìm những hình ảnh thiên nhiên được miêu tả trong bài thơ.

Câu 4. Nêu tác dụng của phép đối được sử dụng trong hai câu thơ:

 

Kho thu phong nguyệt đầy qua nóc

Thuyền chở yên hà nặng vạy then.

 

Câu 5. Anh/ chị hiểu gì về tấm lòng của Nguyễn Trãi qua hai câu thơ cuối?

Câu 6.Thông điệp có ý nghĩa nhất đối với anh/ chị rút ra từ văn bản trên?

0
Thiếp sở dĩ nương tựa vào chàng vì có cái thú vui nghi gia nghi thất. Nay đã bình rơi trâm gãy, mây tạnh mưa tan, sen rũ trong ao, liễu tàn trước gió; khóc tuyết bông hoa rụng cuống, kêu xuân cát én lìa đàn, nước thẳm buồm xa, đâu còn có thể lại lên núi Vọng Phu kia nữa.” Đoạn rồi nàng tắm gội chay sạch, ra bến Hoàng Giang, ngửa mặt lên trời mà than rằng:- Kẻ bạc mệnh này duyên phận hẩm hiu, chồng con rẫy bỏ,...
Đọc tiếp

Thiếp sở dĩ nương tựa vào chàng vì có cái thú vui nghi gia nghi thất. Nay đã bình rơi trâm gãy, mây tạnh mưa tan, sen rũ trong ao, liễu tàn trước gió; khóc tuyết bông hoa rụng cuống, kêu xuân cát én lìa đàn, nước thẳm buồm xa, đâu còn có thể lại lên núi Vọng Phu kia nữa.”

Đoạn rồi nàng tắm gội chay sạch, ra bến Hoàng Giang, ngửa mặt lên trời mà than rằng:- Kẻ bạc mệnh này duyên phận hẩm hiu, chồng con rẫy bỏ, điều đâu bay buộc, tiếng chịu nhuốc nhơ, thần sông có linh, xin người chứng giám. Thiếp nếu đoan trang giữ tiết, trinh bạch gìn lòng, vào nước xin làm ngọc Mỵ Nương, xuống đất xin làm cỏ Ngu mĩ. Nhược bằng lòng chim dạ cá, lừa chồng dối con, dưới xin làm mồi cho cá tôm, trên xin làm cơm cho diều quạ và xin chịu khắp mọi người phỉ nhổ"

Xác định phong cách ngôn ngữ trong đoạn trích?

Cảm nhận tâm trạng vũ nương qua đoạn trích?

0
2 tháng 5 2022

câu 3 : sông núi nước nam là thuộc địa phận của người nam. chỉ để cho dân nam và vua nam ở , không chứa chấp bọn giặc ngoại xâm và nếu   chúng đến xâm phạm xẽ phải chịu trừng phạt

câu 4 : cương vực lãnh thổ, lịch sử

 

Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi: Khi tôi lên tám hay chín tuổi gì đó, tôi nhớ thỉnh thoảng mẹ tôi vẫn nướng bánh mì cháy khét. Một buổi tối nọ, mẹ tôi về nhà sau một ngày làm việc dài và bà làm bữa tối cho cha con tôi. Bà dọn ra bàn vài lát bánh mì nướng cháy, không phải cháy xém bình thường mà cháy đen như than. Tôi nhìn những lát bánh mì và đợi xem có ai nhận ra điều bất thường của chúng mà lên tiếng hay...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:

Khi tôi lên tám hay chín tuổi gì đó, tôi nhớ thỉnh thoảng mẹ tôi vẫn nướng bánh mì cháy khét. Một buổi tối nọ, mẹ tôi về nhà sau một ngày làm việc dài và bà làm bữa tối cho cha con tôi. Bà dọn ra bàn vài lát bánh mì nướng cháy, không phải cháy xém bình thường mà cháy đen như than. Tôi nhìn những lát bánh mì và đợi xem có ai nhận ra điều bất thường của chúng mà lên tiếng hay không.

Nhưng cha tôi chủ động ăn miếng bánh của ông và hỏi tôi về bài tập cũng như những việc ở trường học như mọi hôm. Tôi không còn nhớ tôi đã nói gì với ông hôm đó, nhưng tôi nhớ đã nghe mẹ xin lỗi ông vì đã làm cháy bánh mì. Và tôi không bao giờ quên được những gì cha tôi nói với mẹ tôi: “Em à, anh thích bánh mì cháy mà”.

Đêm đó, tôi đến bên chúc cha ngủ ngon và hỏi có phải thực sự ông thích bánh mì cháy không. Cha khoác tay qua vai tôi và nói: “Mẹ con đã làm việc vất vả cả ngày và rất mệt. Một lát bánh mì cháy chẳng thể làm hại ai con ạ, nhưng con biết điều gì thực sự gây tổn thương cho người khác không? Những lời chê bai, trách móc cay nghiệt đấy”. Rôi ông nói tiếp: “Con biết đó, cuộc đời đầy rẫy những thứ không hoàn hảo và những con người không toàn vẹn. Cha cũng khá tệ trong rất nhiều việc, chẳng hạn như cha chẳng thể nhớ được ngày sinh nhật hay ngày kỉ niệm như một số người khác. Điều mà cha học được qua những năm tháng, đó là học cách chấp nhận sai sót của người khác và chọn cách ủng hộ những khác biệt của họ. Đó là chìa khoá qian trọng nhất để tạo nên một mối quan hệ lành mạnh, trưởng thành và bền vững con ạ. Cuộc đời rất ngắn ngủi để thức dậy với những hối tiếc và khó chịu. Hãy yêu quý những người cư xử tốt với con, hãy cảm thông với những người chưa làm được điều đó.”

                                                                        (Nguồn: Quà tặng cuộc sống)

 

Câu 1: Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?

Câu 2: Theo anh/chị, vì sao người cha lại nói: “Em à, anh thích bánh mì cháy mà”?

Câu 3: Anh/Chị hiểu như thế nào về câu: “Hãy yêu quý những người cư xử tốt với con, hãy cảm thông với những người chưa làm được điều đó”?

Câu 4: Anh/Chị có đồng tình với quan điểm của người cha trong câu chuyện trên: “con biết điều gì thực sự gây tổn thương cho người khác không? Những lời chê bai, trách móc cay nghiệt đấy”

Câu 5: Thông điệp nào của văn bản trên có ý nghĩa nhất đối với anh/chị?

0
Khi tôi lên tám hay chín tuổi gì đó, tôi nhớ thỉnh thoảng mẹ tôi vẫn nướng bánh mì cháy khét. Một buổi tối nọ, mẹ tôi về nhà sau một ngày làm việc dài và bà làm bữa tối cho cha con tôi. Bà dọn ra bàn vài lát bánh mì nướng cháy, không phải cháy xém bình thường mà cháy đen như than. Tôi nhìn những lát bánh mì và đợi xem có ai nhận ra điều bất thường của chúng mà lên tiếng hay không. Nhưng cha tôi chủ động ăn miếng bánh...
Đọc tiếp

Khi tôi lên tám hay chín tuổi gì đó, tôi nhớ thỉnh thoảng mẹ tôi vẫn nướng bánh mì cháy khét. Một buổi tối nọ, mẹ tôi về nhà sau một ngày làm việc dài và bà làm bữa tối cho cha con tôi. Bà dọn ra bàn vài lát bánh mì nướng cháy, không phải cháy xém bình thường mà cháy đen như than. Tôi nhìn những lát bánh mì và đợi xem có ai nhận ra điều bất thường của chúng mà lên tiếng hay không. Nhưng cha tôi chủ động ăn miếng bánh của ông và hỏi tôi về bài tập cũng như những việc ở trường học như mọi hôm. Tôi không còn nhớ tôi đã nói gì với ông hôm đó, nhưng tôi nhớ đã nghe mẹ xin lỗi ông vì đã làm cháy bánh mì. Và tôi không bao giờ quên được những gì cha tôi nói với mẹ tôi: “Em à, anh thích bánh mì cháy mà”. Đêm đó, tôi đến bên chúc cha ngủ ngon và hỏi có phải thực sự ông thích bánh mì cháy không. Cha khoác tay qua vai tôi và nói: - Mẹ con đã làm việc vất vả cả ngày và rất mệt. Một lát bánh mì cháy chẳng thể làm hại ai con ạ, nhưng con biết điều gì thực sự gây tổn thương cho người khác không? Những lời chê bai, trách móc cay nghiệt đấy. Rồi ông nói tiếp: - Con biết đó, cuộc đời đầy rẫy những thứ không hoàn hảo và những con người không toàn vẹn. Cha cũng khá tệ trong rất nhiều việc, chẳng hạn như cha chẳng thể nhớ được ngày sinh nhật hay ngày kỉ niệm như một số người khác. Điều mà cha học được qua những năm tháng, đó là học cách chấp nhận sai sót của người khác và chọn cách ủng hộ những khác biệt của họ. Đó là chìa khoá quan trọng nhất để tạo nên một mối quan hệ lành mạnh, trưởng thành và bền vững con ạ. Cuộc đời rất ngắn ngủi để thức dậy với những hối tiếc và khó chịu. Hãy yêu quý những người cư xử tốt với con, và hãy cảm thông với những người chưa làm được điều đó.

Câu 1 anh. Chị hiểu như thế nào về câu : “. Hãy yêu quý những người cư xử tốt với con và hãy thông cảm với những người chưa làm được điều đó”?

Câu 2 ; anh chị có đồng tình với quan điểm của người cha trong câu chuyện trên:” con biết điều gì thực sự gây tổn thương cho người khác không? Những lời chê bai trách móc cay nghiệt đấy”

Câu 3 thông điệp nào của văn bản trên có ý nghĩa nhất đối với anh chị

2
23 tháng 4 2022

Giúp mình vs bài này khó quá

 

23 tháng 4 2022

1. câu trên nghĩa là con người không ai hoàn hảo nên mỗi người hãy cảm thông với những điều đó của người khác, từ từ giúp đỡ họ hoàn thiện bản thân.

2. có đồng tình vì những lời trách móc sẽ khiến người khác cảm thấy buồn bã, thất vọng, dần dần hình thành sự tự ti trong họ.

3. gợi ý: thông điệp: chấp nhận sai sót và ủng hộ sự khác biệt củ họ

26 tháng 4 2022

“Cuộc đời rất ngắn ngủi để thức dậy với những hối tiếc và khó chịu. Hãy yêu quý những người đối xử tốt với ta và thông cảm cho những ai chưa làm được điều đó". Câu nói trên đã mang đến cho người đọc một bài học nhân sinh sâu sắc. Trước hết, ta cần hiểu "cuộc đời rất ngắn ngủi để thức dậy với những hối tiếc và khí chịu" có nghĩa: Cuộc đời mỗi người vô cùng ngắn ngủi, đi qua rồi thì sẽ không bao giờ quay lại nữa, vì thế để lại cho con người nhiều điều hối tiếc, ân hận; "yêu quý những người đối xử tốt với ta" : Biết ơn, trân trọng những người đã từng giúp đỡ ta; "cảm thông với những ai chưa làm được điều đó" : Biết cảm thông, thấu hiểu, sẻ chia với người khác. Tóm lại, cuộc đời con người trôi qua rất nhanh, phải biết cảm thông, yêu thương mọi người xung quanh thì cuộc đời đó mới trở nên ý nghĩa. Vậy vì sao "cuộc đời rất ngắn ngủi để thức dậy với hối tiếc và khó chịu"? Bởi cuộc đời-quãng thời gian con người tồn tại sẽ trôi qua một cách chớp nhoáng. Trong thời gian ngắn ngủi ấy, có rất nhiều điều con người bỏ lỡ, nhiều điều làm sai nhưng đến khi họ nhận thức được điều đó thì đã quá muộn màng bởi thời gian không thể quay lại được. Cuộc đời họ vì thế chỉ còn lại sự hối tiếc và khó chịu. Vậy vì sao ta cần "yêu quý những người cư xử tốt với ta và cảm thông cho những người chưa làm được điều đó"? Cũng chính vì cuộc đời ngắn ngủi nên ta phải biết yêu thương những người cư xử tốt với ta. Khi ta làm được điều đó nghĩa là ta đang thể hiện lòng biết ơn, sống theo đạo lí tốt đep "uống nước nhớ nguồn". Biết ơn người khác thể hiện ta là con người có văn hóa, văn minh, để lại ấn tượng đẹp trong lòng mọi người. Và bên cạnh đó ta cũng cần "cảm thông với những ai chưa làm được được điều đó" bởi trong cuộc sống, đôi khi con người mắc phải những vướng bận cá nhân mà thiếu đi sự quan tâm đối với người khác. Biết cảm thông cho họ, ta sẽ tạo cho họ cơ hội sửa đổi, để họ sống tốt hơn, để họ nhận ra sự thiếu sót của bản thân và từ đó biết yêu thương mọi người hơn. Đó là cách để kéo con người xích lại gần nhau hơn, để yêu thương, sẻ chia với nhau nhiều hơn. Phê phán những người thờ ơ, vô tâm với người khác, không biết cảm thông với mọi người xung quanh, sống bội bạc.. Cuộc đời con người vô cùng ngắn ngủi vì vậy, mỗi người cần biết trân trọng những gì ở hiện tại, biết trân trọng, yêu thương mọi người xung quanh đặc biệt là những người đối xử tốt với mình, đồng thời, cần biết cảm thông, thấu hiểu với mọi người, có như vậy cuộc sống mới thực sự ý nghĩa

26 tháng 4 2022

“Cuộc đời rất ngắn ngủi để thức dậy với những hối tiếc và khó chịu. Hãy yêu quý những người đối xử tốt với ta và thông cảm cho những ai chưa làm được điều đó". Câu nói trên đã mang đến cho người đọc một bài học nhân sinh sâu sắc. Trước hết, ta cần hiểu "cuộc đời rất ngắn ngủi để thức dậy với những hối tiếc và khí chịu" có nghĩa: Cuộc đời mỗi người vô cùng ngắn ngủi, đi qua rồi thì sẽ không bao giờ quay lại nữa, vì thế để lại cho con người nhiều điều hối tiếc, ân hận; "yêu quý những người đối xử tốt với ta" : Biết ơn, trân trọng những người đã từng giúp đỡ ta; "cảm thông với những ai chưa làm được điều đó" : Biết cảm thông, thấu hiểu, sẻ chia với người khác. Tóm lại, cuộc đời con người trôi qua rất nhanh, phải biết cảm thông, yêu thương mọi người xung quanh thì cuộc đời đó mới trở nên ý nghĩa. Vậy vì sao "cuộc đời rất ngắn ngủi để thức dậy với hối tiếc và khó chịu"? Bởi cuộc đời-quãng thời gian con người tồn tại sẽ trôi qua một cách chớp nhoáng. Trong thời gian ngắn ngủi ấy, có rất nhiều điều con người bỏ lỡ, nhiều điều làm sai nhưng đến khi họ nhận thức được điều đó thì đã quá muộn màng bởi thời gian không thể quay lại được. Cuộc đời họ vì thế chỉ còn lại sự hối tiếc và khó chịu. Vậy vì sao ta cần "yêu quý những người cư xử tốt với ta và cảm thông cho những người chưa làm được điều đó"? Cũng chính vì cuộc đời ngắn ngủi nên ta phải biết yêu thương những người cư xử tốt với ta. Khi ta làm được điều đó nghĩa là ta đang thể hiện lòng biết ơn, sống theo đạo lí tốt đep "uống nước nhớ nguồn". Biết ơn người khác thể hiện ta là con người có văn hóa, văn minh, để lại ấn tượng đẹp trong lòng mọi người. Và bên cạnh đó ta cũng cần "cảm thông với những ai chưa làm được được điều đó" bởi trong cuộc sống, đôi khi con người mắc phải những vướng bận cá nhân mà thiếu đi sự quan tâm đối với người khác. Biết cảm thông cho họ, ta sẽ tạo cho họ cơ hội sửa đổi, để họ sống tốt hơn, để họ nhận ra sự thiếu sót của bản thân và từ đó biết yêu thương mọi người hơn. Đó là cách để kéo con người xích lại gần nhau hơn, để yêu thương, sẻ chia với nhau nhiều hơn. Phê phán những người thờ ơ, vô tâm với người khác, không biết cảm thông với mọi người xung quanh, sống bội bạc.. Cuộc đời con người vô cùng ngắn ngủi vì vậy, mỗi người cần biết trân trọng những gì ở hiện tại, biết trân trọng, yêu thương mọi người xung quanh đặc biệt là những người đối xử tốt với mình, đồng thời, cần biết cảm thông, thấu hiểu với mọi người, có như vậy cuộc sống mới thực sự ý nghĩa