Cau 1 . Cau nao sau day khong phai la cau ghep ?
a .Canh dong lua que em dang chin ro
b. May den keo kin bau troi , con mua ap toi
c. Bo di xa ve, ca nha vui mung
d. Bau troi day sao nhung lang gio
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
"Chúng tôi đi làm vì bạn, hãy ở nhà vì chúng ta"
Qua bức thông điệp trên, ta có thể thấy các " Anh Hùng Áo Trắng "đang làm việc tới cùng chỉ để giữ được " mạng sống " của mọi người. Vậy, ở nhà cũng có thể nhàm chán, có lẽ luôn " cắm đầu " vào chiếc điện thoại của chúng ta... Vậy, có lẽ những hoạt động bổ ích sau đây, có thể giúp các bạn vừa khỏe mạnh lại luôn có tinh thần tốt trong mùa dịch này!
- Học Online : Nhắc đến học, nhiều người sẽ luôn tỏ thái độ như : Trời ơi, suốt ngày học, học,...
Thế nhưng, trong mùa dịch này, rất nhiều người hào hứng học đấy! Trao dồi nhiều kiến thức, mà còn được gặp trường, lớp nữa chứ...
- Duy trì thói quen tốt :
Đừng để tâm chí hoang mang làm thay đổi thói quen hằng ngày mà chúng ta có. Chơi thể thao, nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa, cắm hoa, học đàn, nghe nhạc… là một phần giúp thanh lọc và điều hòa tinh thần. Một tinh thần sảng khoái, cam đoan sẽ là điều kiện tiên quyết để ngăn chặn bệnh tật.
Anou, tớ nghĩ đến đó thôi, mong cậu thôpng cảm :^
P/s : Tớ ngu Văn
_Study Well_
#Aoi
Em đã gắn bó với ngôi trường cấp I này được bốn năm rồi. Em yêu nhất là vườn hoa nằm ở góc sân trường.
Vườn hoa trường em rất đa dạng, phong phú. Tuy không lớn lắm nhưng nó là nơi sinh sống của rất nhiều loại cây khác nhau. Ấn tượng nhất là những khóm hoa cúc vàng rực rỡ, hoa cúc trắng khiêm nhường. Những nàng hoa hồng có vẻ kiêu kì hơn, hoa mười giờ giản dị nhưng cũng đầy màu sắc. Bông nào cũng mềm mại, mang vẻ đẹp dịu dàng, dễ thương. Kế bên là những chậu cây cảnh được tỉa thành nhiều hình dáng rất bắt mắt. Có lẽ phải kì công lắm mới tạo ra được những chậu cảnh đẹp đến thế. Khu vườn trường em còn trồng một số cây ăn quả như cây hồng xiêm, cây xoài. Mùa hè, những chùm quả lúc lắc như các cậu bé nô đùa với nhau. Giữa khu vườn là cái hồ nho nhỏ xinh xinh. Nước trong hồ mát lành, sạch sẽ, mấy chú cá vàng tung tăng bơi lội. Cây liễu đứng cạnh bên duyên dáng, thỉnh thoảng xoã mái tóc dài xuống chải chuốt. Trong vườn, nhà trường còn dành một góc nhỏ cho học sinh thực hành môn sinh học, đó là không gian rất lí thú với chúng em. Vườn có một vài chiếc ghế đá, vào giờ ra chơi, học trò lại ra đó ngồi nói chuyện, cười đùa rôm rả...
Vườn trường không lộng lẫy, không sang trọng mà gần gũi, thân thương với tất cả chúng em. Học trò chúng em, ai cũng yêu thích khu vườn này.
#B
Ở mảnh đất nông thôn, con người lầm lũi, bán mặt cho đất bán lưng cho trời với công việc đồng áng một nắng hai sương, với hững lo toan thời tiết, thời vụ. Nên việc chăm chút một vườn hoa trong nhà là điều rất hiếm hoi. Nhưng ông nội em là người rất yêu hoa và có sở thích chăm cây cảnh, bởi vì thế nhà em là một trong những nhà hiếm hoi có một vườn hoa được chăm chút rất tỷ mỷ đúng nghĩa.
Vườn hoa nhà em có diện tích khoảng năm mươi mét vuông, được đặt ngay góc trái hiên nhà. Ông nội em bắt đầu trồng và chăm bón chũng mới được khaongr ba năm thôi. Ở đấy ông đặt hai cây lộc vừng hai bên góc mảnh vườn, hai cây lộc vừng ấy qua ba năm đã cứng cáp hơn nhiều, cứ mỗi độ đông qua xuân về là um tùm chồi lộc xanh non mơn mởn. Ở viền xung quanh ông treo những chậu thiết mộc lan nhỏ xinh cao bằng vai ông. Đến mùa nở hoa, cây tỏa hương hơm ngát cho cả ngôi nhà. Ở giữa là những chậu hoa hồng tỷ muội, mỗi chậu là mỗi màu hoa khác nhau. Đẹp nhất có lẽ là màu cam hường tinh khiết nhẹ nhàng.
Ở đấy ông em còn có cả những chậu xương rồng. Xương rồng nhiều loại lắm, có loại thì năm nào cũng nở hoa sặc sỡ, nhưng cũng có loại suốt mấy năm nay chả có mùa nào chịu nở một bông. Nhiều lúc tôi thắc mắc hỏi ông rằng tại sao ông chăm chúng đều được ông chăm giống nhau mà chậu xương rồng kia thì năm nào cũng nở hoa, còn chậu này thì suốt ba năm nay không thấy nở ạ. Ông khẽ cười hiền hậu giải thích: Cây giống như con người chúng ta vậy, khi chúng ta lớn lên, và có đầy đủ bộ phận cũng như thể chất thì mới sinh con đẻ cái được. Chậu xương rồng này của ông trước kia cũng lớn lắm, nhưng đợt bão năm ngoái không hiểu sao có một viên ngói trên nhà rơi đúng vào thân cây nó, ông phải bỏ đi hai phần ba cây. Lúc đấy nó chỉ còn lại một đoạn bé lắm, ông chỉ sợ nó không sống nổi, nhưng sức sống của cây xương rồng dẻo dai lắm, nó đã bắt đầu tự mọc rễ và lớn lại từ đầu. Chắc nó đang yếu nên chưa nở hoa được cháu ạ. Tôi chăm chú nhìn ông giải thích rồi quay lại nhìn chậu cây, thầm nghĩ sau này mình cũng sẽ thật mạnh mẽ giống loại cây xương rồng này. Kiên cường trước mọi sóng gió của cuộc đời.
Cũng nhờ từ ngày có vườn hoa nhỏ xinh ấy, mà hàng ngày biết bao con chim và bướm, thỉnh thoảng lại có một vài chú ong đến chơi với cây, với hoa. Mỗi ngày lại thấy ông nội đưa về một chậu cây mới. Vì có đôi tay ông nội mà mảnh vườn nhỏ xinh ấy càng ngày càng xanh tươi. Ước rằng luôn thấy mãi hình ảnh ông nội mỗi sớm mai bên mảnh vườn nhỏ xinh ấy.
Tham Khảo
Hãy đóng vai sông Tô Lịch và kể lại về cuộc đời bất hạnh của mình. (Khoảng 7 đến 9 câu)
Bài làm
Tôi là Tô Lịch, một dòng sông dài chảy khắp thành phố Hà Nội. Trước đây, trên người tôi có đàn cá bơi lội tung tăng, lá rơi khắp mình, cảm giác thật dễ chịu, vui sướng nhưng chỉ sau một thời gian, khi các khí thải nhà máy sinh ra, lúc đó, cuộc đời tôi đã hoàn toàn thay đổi. Con người vứt rác thải lên người tôi làm người tôi bẩn thỉu, đục ngầu và tôi không còn là con sông xinh đẹp của ngày xưa nữa mà tôi đã biến thành con sông trở đầy rác. Tôi không còn gặp đàn cá nghịch ngợm bơi lội tung tăng nữa vì đàn cá......đàn cá đã chết trôi hết rồi! Từ đó, tôi cô đơn, một mình sống với rác.....con người thật tàn ác! Dường như tôi không còn được ai quan tâm, trò truyện với tôi từ khi tôi bẩn. Tôi không còn chịu nổi cuộc hành hạ này nữa nhưng tôi không biết làm gì nữa. Tôi chỉ ngày đêm khóc lóc rồi ngày đêm nhìn từng con cá chết dần, chết mòn; nhìn từng túi rác thả lần lượt xuống sông;...Tôi luôn mong mỏi sẽ có ngày tôi được xinh đẹp như xưa nhưng đó mãi mãi là ước mơ viển vông, không bao giờ thành sứ thật. Thật tệ khi có một đời bất hạnh!
Dấu vết của sông Tô Lịch vẫn còn, phố Hàng Lược tên cũ là phố Sông Tô Lịch vì gần như cả con phố nằm trên dòng sông xưa. Nhưng có lẽ dễ nhận thấy nhất là đoạn phố Ngõ Gạch, phố cong cong mềm mại mà chỉ dáng vẻ của một con sông mới có.
Ở cửa sông, phố Chợ Gạo, con phố ngắn nhưng có điểm đặc biệt là có một dãy nhà giữa lòng phố, thoạt đầu cứ nghĩ hai phố nhưng kì thực chỉ một. Phố rộng vì bến sông xưa cần một không gian lớn để làm kho bãi. Thời Pháp, chỗ này được gọi là bãi Chợ Gạo vì gạo được tích trữ, buôn bán ở đây.
Nhưng sông Tô không chỉ có quá khứ u buồn của thời cuộc và thiên nhiên, con sông cũng có những dấu ấn lịch sử đáng tự hào. Năm 1426, đoạn sông chỗ Cầu Mọc, gần Ngã Tư Sở chính là nơi nghĩa quân Lam Sơn đã giáng cho quân Minh những đòn khốn đốn. Và gần hơn, năm 1873 và 1882, ở khu vực Cầu Giấy, quân Pháp đã nhận những đòn chí mạng khi ra đánh chiếm Bắc kỳ. Trận thứ nhất, đại úy Francis Garnier bị giết, trận thứ hai đại tá Henri Rivière tử trận.
Từ khi một phần sông Tô bị lấp và có thể trước đó nữa, khi sông Hồng thay đổi dòng chảy thì sông Tô cạn dần, dân cư đông lên và các nguồn nước thải đổ trực tiếp ra sông, con sông bắt đầu “ khúc buồn” của mình.
Con người đã cố gắng cứu vớt lấy dòng sông. Bờ kè được xây dựng, việc nạo vét thường xuyên hơn và cũng có lúc tưởng rằng sông Tô đã được sống lại. Người ta đã trồng rất nhiều phượng vỹ, bằng lăng bên bờ Tô Lịch để làm dịu bớt sự bức bối của dòng sông. Trận lụt lịch sử năm 2016 ở Hà Nội, mưa nhiều ngày, nước lớn, sông Tô phần nào giảm bớt ô nhiễm và thậm chí người ta đã nhìn thấy những chú cá bơi lượn thanh bình.
Khi nào sông Tô sẽ được hồi sinh? Những người yêu Hà Nội luôn có một nỗi khắc khoải, chờ mong con sông của lịch sử, của truyền thuyết sẽ trở lại thành dải lụa mộng mơ giữa thành phố nghìn năm tuổi.
Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng. Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ. Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.
Tấm lòng của mẹ bao la như biển cả đối với con và con hiểu rằng không ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con! Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì mẹ chính là mẹ của con. "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ...." Con mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi.
chúc bạn hok tốt kết vói mk đi
mẹ có đôi mắt đen láy . mẹ có đôi má gầy gầy . đôi môi mẹ lúc nào cũng nở nụ cười chúm chím . da mẹ không được trắng mịn nhưng em lại rất yêu làn da thân quen ấy .mẹ em hơi gầy . tóc mẹ em dài ngang lưng . đôi bàn tay mẹ gầy gò ốm yếu . mẹ em rất nghiêm nghị em làm sai điều gì mẹ sẽ phạt em . mẹ cũng là người rất dản dị có gì mặc đấy có gì ăn nấy mẹ không hay cằn nhằn với mọi thứ mình có . mẹ em nấu ăn cũng rất ngon ai ăn cũng khen ngợi mẹ . em yê mẹ rất nhiều
Câu j cũng đc nhưng trong tr/hợp
ng đó đang ngủ
Nhà kia có tang. Một ông hàng xóm sang chia buồn :
- Trong nhà mất, tôi vô cùng thương tiếc. Tôi sang để chia buồn cùng bác.
Ông chủ người vừa mất trả lời :
- Cảm ơn sự quan tâm của bác. Mai mốt chủ nhà có bị sao, thì tôi cũng sẽ sang ngay.
Mình xin cảm ơn bạn Thiên Bình Đáng Yêu nha!!!
Trong các môn nghệ thuật, em yêu thích nhất là âm nhạc. Mỗi khi giai điệu của những bài hát yêu thích vang lên, em cảm thấy cuộc sống của mình thật tươi vui và tràn ngập sắc màu. Trong các ca sĩ, người em yêu thích nhất là chị Hương Tràm. Em đã được xem chị hát trong chương trình Giọng hát Việt tối hôm qua và buổi biểu diễn đã để lại cho em thật nhiều cảm xúc.
Ca sĩ Hương Tràm năm nay 22 tuổi, chị đã đạt giải quán quân trong chương trình Giọng hát Việt với giọng hát mượt mà và ngọt ngào. Chị có dáng người nhỏ nhắn, nước da trắng hồng và khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương. Dưới ánh đèn sân khấu, đôi mắt to đẹp của chị dường như sáng hơn. Nụ cười tươi tắn của chị luôn thường trực trên đôi môi hình trái tim đỏ thắm, với đôi má ửng hồng, làm cho khuôn mặt của chị càng thêm rạng rỡ.
Trong buổi biểu diễn, chị đã mặc một chiếc váy màu hồng nhẹ nhàng. Khi bước ra đễn giữa sân khấu, chị cúi chào khán giả. Cả hội trường reo vang và vỗ tay, những tấm hình của chị được người hâm mộ giơ cao. Khi tiếng nhạc cất lên, chị khẽ nhún nhảy theo điệu nhạc. Chị đưa tay lên vuốt mái tóc màu hạt dẻ mượt mà và cất cao tiếng hát. Bàn tay với những ngón thay thon dài, nhỏ nhắn, một tay chị cầm micrô, tay kia chị nhẹ nhàng đưa theo điệu nhạc.
Bài hát chị thể hiện trong buổi biểu diễn là “Chị tôi”. Nội dung bài hát kể về người chị gái và đàn em thơ, mẹ đã đi xa mà chị vẫn chưa yên lòng lập gia đình riêng vì thương những đứa em thơ dại. Chị đã tự mặc định mình là một người mẹ thứ hai, phải lo cho các em đến cả chuyện gia đình. Bài hát về tình cảm gia đình với những câu từ nhẹ nhàng, xúc động đã khiến cả hội trường im lặng lắng nghe tiếng hát của chị. Những đoạn hát mang tình cảm sâu lắng, chị đứng yên một chỗ trên sân khấu, nét mặt và tình cảm của chị tập trung hết cho lời bài hát. Khi bài hát kết thúc, những tràng pháo tay giòn giã của khán giả vang lên như càng khẳng định sự thành công của chị trong tiết mục vừa rồi. Chị cúi chào khán giả với nụ cười thật tươi. Mọi người đã lên sân khấu và dành tặng chị những bó hoa tươi thắm. Sau đó, chị dừng lại mấy phút để nói lời cảm ơn đến với khán giả đã ngưỡng mộ, dành tình cảm cho mình.
Giọng hát và hình ảnh của ca sĩ Hương Tràm trong buổi biểu diễn khiến em càng thêm yêu quý chị, không chỉ có giọng hát ngọt ngào mà những cảm xúc của chị thể hiện khiến em thêm hiểu hơn bài hát. Em mong muốn chị sẽ có nhiều bài hát hay hơn nữa để cống hiến cho khán giả và ngày càng thành công trong sự nghiệp âm nhạc của mình.
Từ ngày có bé Nhím, cả nhà em vui hẳn lên. Bé Nhím là con chị hai em. Bé vừa tròn mười hai tháng tuổi, tuổi tập nói, tập đi. Trông bé rất đáng yêu.
Bé có khuôn mặt bầu bĩnh, nước da trắng hồng như trứng gà bóc. Hai má căng mịn, ai thấy cũng muốn hôn. Đôi mắt tròn đen như hai hạt nhãn. Khi bé Nhím tập bước đi từng bước nghiêng ngả, thấy cả nhà em reo lên thì thích lắm, miệng cười toe toét để lộ mấy cái răng sữa vừa nhú. Nghe tiếng cười và lời động viên của mẹ “giỏi... giỏi”, bé bước nhanh hơn làm cho thân hình lắc lư như con lật đật. Bé Nhím thường mặc chiếc áo đầm màu hồng, mang tất màu hồng. Tóc của bé được cột bang chiếc nơ màu hồng nên mọi người thường gọi bé là bé “hồng”. Mỗi lần thấy mẹ đi đâu về là bé gọi “mẹ... mẹ...” nghe không rõ. Nhiều lúc bé nói ngọng làm cả nhà ai cũng cười, bé thích xem phim hoạt hình và ca nhạc. Mỗi lần thấy chương trình ca nhạc của thiếu nhi trên ti vi, bé cùng xoè tay múa theo. Có người nói: “Tuổi thơ là tuổi thần tiên”. Đúng vậy, từ việc nói, đi, ăn, chơi của bé đều thể hiện nét ngây thơ .
(1)Ở cạnh nhà em có là bác Long hàng xóm mới chuyển đến.(2)Nhà bác Long thì có bác ,vợ bác ,cậu con trai mới 8 tuổi và một em bé mới được 2 năm.(3) Em bé tên là Tí ,nhìn hai má mũm mĩm rất dễ thương,hai mắt đen láy ,miêngj lúc nào cũng tươi cười ,dáng người hơi béo ú.(4) Ngày nào em cũng sang chơi với con trai bác và em Tí , mỗi khi Tí đòi bế em nhìn thấy ti cứ giơ hai chiếc tay mảnh khảnh,tí hon ra trước mặt ra vẻ đáng thương nhìn rất dễ thương .(5)Em Tí trông rất ngộ nghĩnh ,đáng yêu nên em rất yêu quí Tí (:V thông cảm nha tui dốt văn lắm nên chỉ đc thế này thôi, nếu hay thì tích mik nhé)
Câu 1 . Câu nào sau đây không phải là câu ghép ?
a .Cánh đồng lúa que em đang chín rộ
b. Mây đen kéo kín bầu trời , cơn mưa ập tới
c. Bố đi xa về, cả nhà vui mừng
d. Bầu trời đầy sao nhưng lặng gió
k cho mk nha
Câu không phải câu ghép : a) ; d)