Buổi tối, đám trẻ đùa nhau tung tăng chạy nhảy, tôi say mê ngắm những thiên thần bé nhỏ, và lắng nghe từng bước chân để kịp nâng đỡ mỗi khi có thiên thần nhỏ nào bị ngã.”
Chỉ ra phép nhân hóa trong câu văn trên?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sau thời gian nghỉ dịch dài và nhàm chán, nhờ sự đồng lòng của các y bác sĩ, bộ đội và người dân cả nước. Thì cuối cùng, chúng em cũng được đến trường.
Bước vào cổng trường, nhìn cảnh vật quen thuộc trước mắt mà lòng em xao xuyến quá. Vẫn là hàng cây ấy, lớp học ấy, mà sao hôm nay em thấy lạ, thấy đẹp hơn nhiều đến vậy. Mà đúng là trường em đã trở nên đẹp hơn thật. Bởi vì học sinh đã nghỉ từ lúc chuẩn bị đón Tết, nên khắp các khung cửa, lối đi vẫn còn treo những hàng chữ chúc mừng năm mới. Cả những hình dán Phúc Lộc Thọ, bánh chưng, mứt bánh, pháo hoa vẫn còn chưa kịp gỡ. Nên phảng phất, mới ngày hôm qua thôi, chúng em vẫn ở đây học tập vui vẻ chứ không phải đã xa trường lâu đến thế.Sân trường và cả lớp học đều được dọn dẹp sạch sẽ, sẵn sàng đón học sinh trở lại, dù đã lâu không có ai sử dụng. Tất cả là nhờ các cô lao công, mỗi ngày cần mẫn chăm sóc cho ngôi trường. Hàng cây bàng giữa sân, buổi học cuối còn trơ trọi, mà nay đã chi chít những chồi non xanh biếc như hàng ngàn ngọn nến xanh. Tán cây phượng thì vẫn xanh như thế, nhưng cảm giác dường như là cây trở nên xanh hơn, tươi mới hơn. Mấy bồn hoa của trường, giờ hoa đã tàn gần hết cả, nhưng cũng đã có rất nhiều nụ hoa vừa nhú lên. Cùng với đó, là cả một vườn hoa hồng đang nở rực rỡ, vừa được trồng lúc chúng em nghỉ dịch. Thật là đẹp. Cùng với những điều tưởng như quen thuộc vô cùng ấy, là những thứ mới lạ vừa xuất hiện. Đó là những bồn rửa tay rải rác trên sân trường, các chai nước rửa tay khô, các biển báo viết về những khuyến cáo của bộ y tế… Những thứ ấy nhắc nhở chúng em lý do mà tất cả phải rời xa trường lâu đến vậy. Nhìn khắp sân trường, các bạn học sinh ai cũng mang khẩu trang, dù cười đùa cũng không đứng gần nhau như trước nữa. Tuy bất tiện nhưng ai cũng cố gắng thực hiện đúng quy định. Tất cả, chính là để góp phần cùng đất nước chống dịch, để mọi người được bình an trở về n cùng người thân.
Ngôi trường sau thời gian xa cách vẫn xinh đẹp vô cùng trong mắt em. Cùng với niềm vui được đi học, chính là niềm vui sướng khi được gặp lại thầy cô, bạn bè và mái trường. Em mong rằng, đất nước ta và cả thế giới sẽ sớm tiêu diệt được đại dịch, để cuộc sống bình yên lại trở về.
Người ta thường nói : khi mất mới biết quý! Đúng vậy, trước kia khi đi ra ngoài nhà ...là cắm đầu đi một mạch, chả để ý gì cả. Khi bệnh dịch lan tràn thì mới cảm nhận được các phim truyền hình mô tả dịch bệnh , quả không sai chút nào! Bây giờ khi dịch bệnh đã qua thời Covi 19 thì mọi người đã thở phào và cảm nhận đuọc tính "nhẹ nhõm!" . Đi ra ngoài nhà thì thấy con đường ...các vũng nước lầy ...cũng đẹp như thường ! Các đống rác chưa dọn hồi đêm vẫn thấy vui vẻ. Các bậc thềm dành cho người đi bộ loang lỗ ...vẫn không hề khó khăn với mình khi bước qua !
Có lẽ những vấn đề trước kia rác, ổ gà vũng nước đọng, hầm cầu không nắp ...là hàng đầu nhưng nay xếp hàng thứ bét !
Nếu không nói thì chả ai biết cả, đúng là câu dư thâm tệ nhưng luôn hữu ích. Mình sống ở khu nghèo của thành phố! Phườn quận làm gì có kinh phí sửa chữa hàng năm. Cầu đường có xây nhưng chả có tiền bão dưỡng. NHư là cha mẹ chung chả ai khóc vậy !.
Tả con đường đến rường sau dịch bệnh vói mình là "đẹp vô cùng đấy". Cái đẹp ở đây không phải là comfortable mà là đẹp sau khi cách ly. Đường tâm lý !
- Bởi đi học muộn nên Tâm bị cô giáo phê bình .
- Nhờ chăm chỉ học tập mà Hân được học sinh giỏi .
Dùng cụm danh từ'' những thiên thần bé nhỏ'' để gọi '' Đám trẻ''