K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 12

việt đoạn vă về an đéc sen

 

16 tháng 12
  Đó là khung cửa sổ có bầu trời bên ngoài thật đẹp. Bầu trời ngoài cửa sổ ấy, lúc thì như một bức tranh nhiều màu sắc lúc thì như một trang sách hay. Bầu trời bên ngoài cửa sổ, __ chỉ nhìn sắc mây thôi cũng có thể đoán biết mưa hay nắng, dông bão hay yên lành. __ là tên của ai đó tick cho mình nhé
18 tháng 12

Thánh Giống

Đúng hông bạn!

18 tháng 12

Thánh Giống

18 tháng 12

a, Cây phượng

- Mùa hè, cây phượng nở đỏ rực.

b, Mặt trời:

- Mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ, nóng rực.

c, Gà trống:

- Buổi sáng, chú gà trống gáy vang đánh thức mọi người.

d, Đồ dùng trong gia đình:

- Chiếc ti vi nhà em có màu đen bóng, trông rất đẹp.

ÚT VỊNH         Nhà Út Vịnh ở ngay bên đường sắt. Mấy năm nay, đoạn đường này thường có sự cố. Lúc thì đá tảng nằm chềnh ềnh trên đường tàu chạy, lúc thì ai đó tháo cả ốc gắn các thanh ray. Lắm khi, trẻ chăn trâu còn ném đá lên tàu.      Tháng trước, trường của Út Vịnh đã phát động phong trào Em yêu đường sắt quê em. Học sinh cam kết không chơi trên đường tàu, không ném đá lên tàu và đường tàu, cùng...
Đọc tiếp

ÚT VỊNH

 

      Nhà Út Vịnh ở ngay bên đường sắt. Mấy năm nay, đoạn đường này thường có sự cố. Lúc thì đá tảng nằm chềnh ềnh trên đường tàu chạy, lúc thì ai đó tháo cả ốc gắn các thanh ray. Lắm khi, trẻ chăn trâu còn ném đá lên tàu.

     Tháng trước, trường của Út Vịnh đã phát động phong trào Em yêu đường sắt quê em. Học sinh cam kết không chơi trên đường tàu, không ném đá lên tàu và đường tàu, cùng nhau bảo vệ an toàn cho những chuyến tàu qua. Vịnh nhận việc khó nhất là thuyết phục Sơn – một bạn rất nghịch, thường chạy trên đường tàu thả diều. Thuyết phục mãi, Sơn mới hiểu ra và không chơi dại như vậy nữa.

     Một buổi chiều đẹp trời, gió từ sông Cái thổi vào mát rượi. Vịnh đang ngồi học bài, bỗng nghe thấy tiếng còi tàu vang lên từng hồi dài như giục giã. Chưa bao giờ tiếng còi lại kéo dài như vậy. Thấy lạ, Vịnh nhìn ra đường tàu. Thì ra hai cô bé Hoa và Lan đang ngồi chơi chuyền thẻ trên đó. Vịnh lao ra như tên bắn, la lớn:

       -Hoa, Lan, tàu hỏa đến!

        Nghe tiếng la, bé Hoa giật mình, ngã lăn khỏi đường tàu, còn bé Lan đứng ngây người, khóc thét.

       Đoàn tàu vừa réo còi vừa ầm ầm lao tới. Không chút do dự, Vịnh nhào tới ôm Lan lăn xuống mép ruộng, cứu sống cô bé trước cái chết trong gang tấc.

       Biết tin, ba mẹ Lan chạy đến. Cả hai cô chú ôm chầm lấy Vịnh, xúc động không nói nên lời.

 

                                                                                       Theo TÔ PHƯƠNG

 

- Thanh ray: thanh thép hoặc sắt ghép nối với nhau thành hai đường song  song để tạo thành đường cho tàu hỏa, tàu điện hay xe goòng chạy qua.

2. Viết đoạn văn thể hiện tình cảm, cảm xúc về câu chuyện Út  Vịnh  (20 phút)

0
16 tháng 12

"Cánh diều tuổi thơ" mang đến cho em cảm giác bình yên và hạnh phúc. Em hình dung ra một buổi chiều hè, đám trẻ con chúng em cùng nhau thả diều trên cánh đồng lúa chín vàng. Cánh diều bay cao giữa bầu trời xanh, mang theo bao ước mơ, khát vọng của tuổi trẻ. Tiếng sáo diều vi vu hòa cùng tiếng cười nói rộn rã tạo nên một bản nhạc vui tươi.

16 tháng 12

Tuổi thơ của tôi gắn liền với những buổi chiều lộng gió, khi cánh diều bay cao trên bầu trời xanh thẳm, mang theo niềm vui và ước mơ của những đứa trẻ miền quê. Cánh diều ấy không chỉ là một trò chơi mà còn là cả một phần ký ức đẹp đẽ, khó quên trong tâm hồn tôi.

Cánh diều được làm từ những vật liệu đơn sơ, giản dị. Thân diều là những thanh tre nhỏ, được vót mỏng và uốn cong thật khéo léo để tạo thành khung. Trên khung ấy, tấm giấy màu hoặc vải mỏng được dán căng, có khi là những tờ báo cũ nhưng lại tràn đầy màu sắc tuổi thơ. Dây diều là sợi dây dù dài, chắc chắn, nối liền giữa người chơi và cánh diều trên cao. Một số cánh diều còn được gắn thêm đuôi dài, mảnh mai, bay lượn mềm mại như một dải lụa giữa trời xanh.

Mỗi lần thả diều là một lần háo hức chờ đợi. Những ngày gió lớn, tôi cùng lũ bạn chạy ào ra cánh đồng, nơi bầu trời bao la như chờ đợi để ôm lấy những cánh diều đầu tiên. Khi diều được nâng lên, gió ùa vào làm nó rung rinh, từ từ bay lên cao hơn. Tôi cầm chắc sợi dây trong tay, cảm nhận lực kéo từ cánh diều đang no gió. Nhìn lên bầu trời, thấy cánh diều của mình nhỏ dần, hòa lẫn với những cánh diều khác, lòng tôi rộn lên niềm vui khó tả.

Mỗi cánh diều là một ước mơ, một khát vọng của những đứa trẻ chúng tôi. Có những lúc, tôi ngồi ngắm cánh diều bay lượn mà tưởng tượng mình cũng đang tung cánh, vượt qua cánh đồng, băng qua dòng sông, chạm đến những đám mây bồng bềnh trên cao. Cánh diều không chỉ bay giữa trời mà còn chắp cánh cho trí tưởng tượng và những khát khao tuổi thơ của tôi.

Bây giờ, khi đã lớn, cánh diều tuổi thơ vẫn ở đó trong ký ức, gợi lại những ngày vô tư lự, khi niềm vui chỉ đơn giản là nhìn thấy cánh diều của mình bay thật cao, thật xa. Với tôi, cánh diều không chỉ là trò chơi, mà còn là biểu tượng của sự tự do, của những giấc mơ không giới hạn và của một tuổi thơ tràn đầy tiếng cười.

15 tháng 12

 thần đồng