K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 5 2022

Quê hương là gì hở mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu

Quê hương là gì hở mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều…”

 

Những lời trong bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân đã gợi ra những suy từ về tình yêu quê hương đất nước. Đầu tiên, tình yêu quê hương, đất nước là một tình cảm yêu mến và gắn bó sâu sắc, chân thành đối với những sự vật, con người thuộc về nơi chúng ta sinh ra và lớn lên. Con người Việt Nam vốn giàu tình yêu quê hương, đất nước. Từ xưa đến nay, nhân dân ta luôn phát huy điều đó trong mọi hoàn cảnh. Từ quá khứ hào hùng của thời đại Bà Trưng, Bà Triệu, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung… Cho đến những năm kháng chiến chống Pháp, Mỹ thì tinh thần đó lại càng sáng ngời. Tinh thần yêu nước không phân biệt tuổi tác, giới tính hay giai cấp. Bất kì ai, nếu đã là người Việt Nam thì đều mang trong mình lòng yêu quê hương, đất nước. Tình yêu quê hương, đất nước là một thứ tình cảm thiêng liêng. Nhưng có những người lại quên đi nguồn cội của mình. Điều đó thật đáng lên án và phê phán. Mỗi người dân Việt Nam cần ý thức nuôi dưỡng tình yêu quê hương, đất nước.

22 tháng 5 2022

cop mạng này, Đỗ Trung Quân là ai :v?, bạn tên Vy mà :v

tôi rất ngạc nhiên khi biết từ năm 1075, nước ta đã mở khoa thi tiến sĩ. Ngót 10 thế kỷ, tính từ khoa thi 1075 đến khoa thi cuối cùng vào năm 1919, các triều vua Việt Nam đã tổ chức được 185 khoa thi, lấy đỗ gần 3000 tiến sĩ điều đó cũng đủ để cho biết chuyền thống hiếu học của người việt nam .

 điều này khiến khách nước ngoài còn phải ngạc nhiên và thán phục trước những gì chúng ta đã làm .

đó là những gì mình nghĩ với bạn mới lên lớp 5 à bài này từ đầu năm rồi mà

22 tháng 8 2022

Ủa sao cậu chép y nguyên xong thêm 2 câu vậy :)))

4 tháng 6 2021

Tham khảo

Giữa sân trường Bình Minh, tôi là một cây bàng non mới nở. Xung quanh tôi có rất nhiều họ hàng nhà cây. Bên trái là chị Bằng lăng, bên phải là bác Phượng vĩ già nua. Đặc biệt tôi còn sống trong không khí học tập, vui chơi của các bạn học sinh.

Cuộc đời của tôi bắt đầu từ một trái bàng trên cây mẹ bàng ở một vùng núi xa xôi. Nhân một chuyến công tác, thầy hiệu trưởng đã đem tôi về ươm trồng ở trường Bình Minh này. Khi chia tay mẹ và các anh chị, tôi vừa buồn vừa vui. Buồn vì phải xa gia đình thân yêu của mình, vui vì tôi sẽ được khám phá một vùng đất mới. Ngày đầu tiên đến ngôi trường này, tôi được vun vào đất. Lúc đó xung quanh tôi chỉ là một màu tối tăm, không chút ánh sáng, chỉ cảm nhận được sự ấm áp mà đất mẹ truyền sang cho mình. Thời gian trôi qua. Bỗng, một ngày trên đầu tôi le lói một luồng ánh sáng, tôi đã cố vươn mình lên, tách khỏi lớp vỏ xù xì. Giây phút đầu tiên vươn mình ra khỏi mặt đất có lẽ là giây phút hạnh phúc và sung sướng nhất trong cuộc đời của tôi. Tất cả mọi người đều vui mừng khi tôi ra đời. Ông Mặt trời cười rạng rỡ, bác Phượng vĩ rất mừng đung đưa những cánh tay già nua của mình, chị Bằng lăng cười tươi với sắc hoa tím. Tôi cảm thấy mình như được sống trong vòng tay ấm áp của mẹ và anh chị em, không còn cảm giác rụt rè, cô đơn và lạ lẫm. Được sống trong vòng tay yêu thương của mọi người, chẳng mấy chốc tôi đã trở thành một cậu bàng non bụ bẫm với những chiếc lá xanh mơn mởn, đầy sức sống. Các bạn học sinh đã biết đến sự hiện diện của tôi. Hằng ngày, vào giờ ra chơi, các bạn thường lấy nước tắm mát và chăm sóc tôi rất ân cần. 

Mặc dù chỉ là cây bàng non nhưng tôi cũng cảm nhận được sự chăm chỉ của các bạn học sinh đó. Tôi ước gì mình sẽ lớn thật nhanh để trở thành một chàng bàng với tán lá rợp mát để Mai và các bạn ngồi học bài được mát mẻ.

11 tháng 2 2022

Một tình huống bất ngờ xảy ra: tiếng la "cháy nhà" cất lên giữa đêm khuya khi mọi người đang ngủ say. Cảnh cháy nhà thật khủng khiếp: "lửa phừng phừng " bốc lên ngôi nhà đầu hẻm; tiếng kêu cứu “thảm thiết”, khung cửa "ập xuống”, khói bụi “mịt mù”, mấy người trong nhà cháy “vọt ra”. Trong cảnh khủng khiếp ấy sao lại có “một bóng người cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngôi nhà cháy, xô cánh cửa đổ rầm” ? Đúng là: "Thúy, hoạ, đạo, tặc'', sao không khỏi cuống cuồng, sao không khỏi hoảng hốt sợ hãi !
 
Bóng người cao gầy, khập khiễng ấy đã xông vào ngôi nhà cháy, và đã cứu được một em bé. Em bé ấy được bọc trong cái chăn, được người “cao, gầy" ôm khư trong lòng. Đứa bé được cứu “mặt mày đen nhem, thất thần, khóc không thành tiếng”.
 
Lại một tình huống nữa xảy ra. Nhà cháy, “một cây rầm sập xuống”, người đến cứu em bé đã “ngã quỵ” và khi mọi người chạy đến thì người anh đã "mềm nhũn". Con người ấy đã nêu cao tinh thần dũng cảm, dám xông vào lửa cháy để cứu người, không sợ hi sinh nguy hiểm.
 
Con người xa lạ cứu sống em he trong cơn hỏa hoạn nơi hẻm phố là một người có “cái chân gỗ”. Mọi người đều "bàng hoàng" khi thấy trong xấp giấy để trong túi nạn nhân là "một tấm thẻ thương binh".
 
Người bán bánh giò, người có tiếng rao khàn khàn, người “cao gầy, khập khiễng, người xông vào nhà cháy cứu sống một em bé, rồi anh ta bị nạn. Người đó là một thương binh”.
 
Hình ảnh chiếc xe đạp "nằm lăn lóc ở góc tường”, những chiếc bánh giò “tung tóe” gợi lên trong lòng ta sự xót thương và cảm phục anh thương binh.
 
Bài văn “Tiếng rao đêm” rất cảm động, hồi hộp. Mẩu chuyện thấm thía tính nhân đạo cao đẹp. Tinh thần dũng cảm không sợ nguy hiểm để cứu người trong hoạn nạn của anh thương binh là bài học sâu sắc, quý báu đối với chúng ta.

11 tháng 2 2022

tham khảo

19 tháng 4 2023

Mẹ kính yêu của con, mẹ biết không? Ở lớp học, cô giáo có phát động cuộc thi viết thư cho mẹ và con muốn nhờ bức thư này để nói lên tình cảm của con dành cho mẹ.

Con biết hằng ngày mẹ rất bận rộn, với nhiều công việc đang đợi mẹ. Vào buổi sáng, mẹ phải dậy sớm để đưa con ra xe buýt đến trường rồi mới đi làm. Buổi chiều về, mẹ phải đi chợ, nấu ăn cho cả gia đình, kèm con học bài, chơi với con rồi ru cho con ngủ. Mỗi khi con bị ốm, mẹ thức trắng cả đêm bên cạnh con kiểm tra nhiệt độ, giúp con hạ nhiệt, vỗ về cho con dễ đi vào giấc ngủ.

Khi mùa hè đến, mẹ sẽ cho con đi rất nhiều nơi và dạy con hiểu về những bài học của cuộc sống. Con nhớ nhất là kỷ niệm đi chơi ở Sapa cùng mẹ. Con và mẹ đi đến bản nghèo, gặp gỡ và nói chuyện với các bạn nhỏ. Nhờ vậy, con biết mình đang được hưởng một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc. Sau chuyến đi, con tự nhủ mình phải học hành chăm chỉ, trở thành người có ích và giúp đỡ những người nghèo, gặp khó khăn.

Và nhân ngày 8/3, không món quà nào quan trọng hơn tấm lòng thành, nên con xin chúc mẹ luôn luôn xinh đẹp, hạnh phúc và có sức khỏe dồi dào để chăm lo cho gia đình của mình, đặc biệt là phải yêu thương con nhiều hơn nữa mẹ nhé. Con yêu mẹ rất nhiều.

29 tháng 5 2022

giúp mk với 

 

29 tháng 5 2022

 giúp với  mk cần gấp lắm 

2 tháng 8 2021

không lập trương trình hoạt động

Tham khảo: Dàn ý nha em !

 

1. Mở Bài

Trình bày lí do mình sắp phải xa mái trường Tiểu học.

2. Thân Bài

- Kể về những kỉ niệm mình đã có ở trường Tiểu học:

Kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học.Kỉ niệm với cô giáo chủ nhiệm.Kỉ niệm với các bạn học sinh.

- Bày tỏ tình cảm của mình dành cho mái trường:

Cảm giác thân thuộc, gần gũi với ngôi trường.Bày tỏ tình cảm của mình với cô giáo chủ nhiệm và các thầy cô khác trong trường.

3. Kết Bài

Gửi lời cảm ơn sâu sắc đến các thầy cô.