Bài làm
Tỉnh dậy trong đêm Giáng sinh, tôi thấy mình đang ở một xứ sở xa lạ. Xung quanh không một bóng người. Chỉ có một biển tuyết trắng với cái rét đang ngấm dần vào cơ thể.
Tôi bối rối, cố gắng đứng dậy và nhìn xung quanh. Những bông tuyết như đang nhảy múa, từng tia sáng nhấp nháy lấp lánh hắt lên từ mặt đất. Bất ngờ, từ xa vang lên một tiếng chuông, nhẹ nhàng nhưng rõ ràng, như đang gọi mời. Tôi quyết định đi theo hướng âm thanh đó, mỗi bước chân để lại dấu trên lớp tuyết mềm mại.
Đi mãi, đi mãi, tôi nhìn thấy một ánh sáng rực rỡ hiện ra ở chân trời. Một ngôi làng nhỏ ấm áp hiện lên giữa không gian băng giá. Những ngọn đèn lồng đủ màu treo trước các mái nhà, khói bốc lên từ những ống khói, tỏa ra mùi thơm của bánh nướng và cacao nóng. Tôi tiến đến gần cổng làng, một tấm biển gỗ ghi dòng chữ lung linh: “Làng Ánh Sáng – Nơi ước mơ Giáng sinh thành hiện thực”.
Ngay khi tôi bước qua cánh cổng, một điều kỳ diệu xảy ra. Không khí lạnh lẽo bỗng trở nên ấm áp. Một cậu bé với đôi mắt sáng lấp lánh chạy đến, trao cho tôi một chiếc áo choàng dày. "Chào bạn! Bạn là vị khách đặc biệt của làng chúng tôi năm nay. Hãy theo mình!" – cậu bé cười rạng rỡ, kéo tôi về phía trung tâm làng.
Ở quảng trường trung tâm, một cây thông Noel khổng lồ tỏa sáng rực rỡ. Dưới cây thông, ông già Noel đang ngồi trên chiếc ghế lớn, xung quanh là những hộp quà đủ kích cỡ. Ông nhìn tôi với ánh mắt hiền từ. “Chào mừng con đến với Làng Ánh Sáng,” ông nói, giọng ấm áp. “Đây là nơi những trái tim lạc lối tìm lại được niềm tin và hy vọng. Con có một điều ước nào không?”
Tôi ngập ngừng. Điều ước ư? Tôi chưa từng nghĩ đến điều đó. Nhưng khi nhìn vào ánh mắt chờ đợi của ông già Noel, một hình ảnh chợt hiện lên trong đầu: gia đình tôi. Những bữa cơm ấm cúng, tiếng cười của ba mẹ và em gái, cả chú chó nhỏ của tôi nữa. Tôi thầm thì: “Con muốn trở về bên gia đình, và có một Giáng sinh thật ấm áp.”
Ông già Noel mỉm cười, giơ tay lên cao. Một luồng ánh sáng vàng rực rỡ bao quanh tôi. Trong khoảnh khắc, mọi thứ nhòe đi. Khi mở mắt ra, tôi đã thấy mình đang nằm trên chiếc giường quen thuộc, bên cạnh là cây thông Noel nhỏ xinh mà cả nhà đã cùng nhau trang trí. Từ phòng khách vọng lại tiếng cười nói rộn ràng và mùi thơm của bánh gừng.
Tôi bật dậy, chạy ra ôm chầm lấy ba mẹ và em gái. Giáng sinh năm nay thật kỳ diệu – không chỉ vì một giấc mơ lạ thường, mà bởi tôi đã nhận ra, hạnh phúc giản đơn nhất chính là được ở bên những người thân yêu.