Tirnh dậy trong đêm Giáng sinh, tôi thấy mình đang ở một xứ sở xa lạ. Xung quanh không một bóng người. Chỉ có một biển tuyết trắng với cái rét đang ngấm dần vào cơ thể. Tôi kéo chặt chiếc áo khoác mỏng manh, cố gắng bước từng bước trên nền tuyết xốp mềm. Trời đêm thật yên tĩnh, nhưng đâu đó vang lên tiếng chuông ngân nga nhẹ nhàng như một lời gọi mời.

Tôu nhìn quanh, và thật bất ngờ, trước mắt tôi là một con đường nhỏ phát sáng bằng những ánh đèn vàng rực rỡ. Những bông tuyết rơi xuống lập lòe như những viên kim cương nhỏ. Không thể kìm được sự tò mò, tôi quyết định đi theo con đường ấy. Càng tiến lên phía trước, khung cảnh càng trở nên kỳ ảo. Những cây thông khổng lồ mọc hai bên đường, được trang trí bằng những quả cầu lấp lánh và đèn nhấp nháy đủ màu sắc. Trên cành cây, những chú chim tuyết nhỏ nhắn đang hát vang một khúc ca Giáng sinh vui nhộn.

Đi mãi, tôi dừng chân trước một tòa lâu đài băng khổng lồ, nơi ánh sáng xanh tỏa ra huyền ảo như một viên ngọc khổng lồ giữa biển tuyết. Cánh cổng lớn từ từ mở ra, và một giọng nói trầm ấm vang lên:

- "Chào mừng con, người khách đặc biệt của đêm Giáng sinh."

Đứng trước mặt tôi là ông già Noel trong chiếc áo đỏ truyền thống, bộ râu trắng muốt như tuyết. Ông mỉm cười, đôi mắt hiền từ:

- "Con đã được chọn để mang điều kỳ diệu trở về thế giới của mình. Nhưng trước tiên, con cần tìm một điều thật đặc biệt giữa xứ sở này: Điều ước Giáng sinh của chính mình."

Tôi băn khoăn nhìn ông già Noel rồi hỏi:

- "Điều ước Giáng sinh là gì vậy ạ?"

Ông chỉ tay về phía chiếc hồ băng gần đó, nơi mặt nước trong veo phản chiếu bầu trời đầy sao.

- "Hãy nhìn thật kỹ và nghĩ về điều con muốn nhất từ trái tim mình."

Tôi chầm chậm bước đến bờ hồ, cúi xuống và nhìn vào mặt nước. Ban đầu chỉ thấy bóng mình, nhưng rồi một điều kỳ diệu xảy ra. Mặt nước bắt đầu rung động, hình ảnh gia đình tôi hiện lên rõ nét: bố mẹ đang ngồi bên cây thông, tiếng cười đùa ấm áp vang lên trong căn phòng nhỏ. Tôi cảm nhận được sự ấm áp lan tỏa khắp cơ thể và thì thầm:

- "Điều ước của con là được trở về bên gia đình, nơi con thuộc về."

Ông già Noel xuất hiện bên cạnh, nở một nụ cười hài lòng.

- "Điều ước thật đẹp! Con đã tìm ra phép màu Giáng sinh rồi đấy."

Ngay lúc đó, một luồng ánh sáng chói lòa bao trùm lấy tôi. Khi mở mắt rs, tôi thấy mình đang nằm trên chiếc giường ấm áp trong căn phòng quen thuộc. Ánh sáng từ cây thông Noel lấp lánh, tiếng chuông nhà thờ vang lên báo hiệu một mùa Giáng sinh an lành. Tôi mỉm cười, hạnh phúc vì biết rằng phép màu Giáng sinh là có thật, và điều quý giá nhất trên đời chính là gia đình và những người thân yêu.