Ngô Minh Cường
Giới thiệu về bản thân
Đoạn văn về trẻ em và tuổi thơ:
- "Về mặt này chúng ta không thể không ca tụng các em bé. Bởi trẻ em phần lớn rất giàu lòng đồng cảm. Hơn nữa, chúng không chỉ đồng cảm với con người mà bằng một cách hết sức tự nhiên, còn đồng cảm với hết thảy sự vật như chó mèo, hoa cỏ, chim cá, bướm sâu,... Chúng hồn nhiên trò chuyện với chó mèo, hồn nhiên hôn lên hoa cỏ, hồn nhiên chơi với búp bê, tấm lòng chúng chân thành mà tự nhiên hơn nghệ sĩ nhiều!"
- "Bởi vậy bản chất của trẻ thơ là nghệ thuật."
- "Tuổi thơ quả là thời hoàng kim trong đời người!"
Lý do tác giả nhắc đến trẻ em và tuổi thơ: Tác giả nhắc đến trẻ em và tuổi thơ để làm nổi bật sự hồn nhiên, sự đồng cảm tự nhiên và vô tư mà trẻ em có, điều mà người lớn đôi khi đánh mất trong quá trình trưởng thành. Trẻ em có khả năng cảm nhận sâu sắc và đồng cảm với tất cả mọi vật xung quanh mà không có bất kỳ mục đích thực dụng nào, điều này giống như cách mà người nghệ sĩ cảm nhận và đồng điệu với nghệ thuật. Chính vì vậy, trẻ em và tuổi thơ được xem như là biểu tượng của nghệ thuật nguyên sơ, của sự đồng cảm vô bờ bến với vạn vật.
2. Tác giả đã phát hiện ra những điểm tương đồng nào giữa trẻ em và người nghệ sĩ? Sự khâm phục, trân trọng trẻ em của tác giả được hình thành trên cơ sở nào?Những điểm tương đồng giữa trẻ em và người nghệ sĩ:
- Cả trẻ em và người nghệ sĩ đều có một tấm lòng đồng cảm sâu sắc và rộng lớn. Trẻ em đồng cảm với mọi sự vật xung quanh, từ con người đến thiên nhiên, và không phân biệt gì giữa các vật thể. Người nghệ sĩ cũng có khả năng đồng cảm tương tự với mọi vật trong thế giới của họ.
- Cả hai đều không có mục đích thực dụng khi nhìn nhận sự vật, mà chỉ đơn giản là cảm nhận cái đẹp và sự sống trong từng đối tượng, không bị ảnh hưởng bởi lý trí hay sự phân tích thực tiễn.
- Trẻ em nhìn thế giới bằng con mắt hồn nhiên, như nghệ sĩ cảm nhận nghệ thuật một cách thuần khiết, không bị những định kiến xã hội hay sự cứng nhắc trong suy nghĩ chi phối.
Khâm phục và trân trọng trẻ em của tác giả: Tác giả khâm phục trẻ em vì chúng có lòng đồng cảm rất tự nhiên và chân thành. Trẻ em dễ dàng cảm nhận được cái đẹp trong thế giới xung quanh mà không bị các yếu tố thực dụng hay lý trí làm cản trở. Chúng có khả năng hòa mình vào thế giới của hình dạng, màu sắc, âm thanh mà không cần suy tính hay phân tích. Tác giả trân trọng trẻ em vì chúng giữ được một tâm hồn trong sáng và đồng cảm bao la với vạn vật, điều mà người lớn, do bị ảnh hưởng bởi xã hội và trải nghiệm sống, dần mất đi. Sự khâm phục của tác giả được hình thành từ việc nhận ra rằng, trong khi nghệ sĩ cần phải "đặt tình cảm vào" tác phẩm và đồng cảm với mọi vật, thì trẻ em đã có khả năng này một cách tự nhiên, hoàn toàn vô tư.
4o mini-
Góc nhìn riêng về sự vật ở những người có nghề nghiệp khác nhau: Tác giả cho rằng mỗi người nhìn sự vật từ một góc độ khác nhau tùy theo nghề nghiệp của mình. Nhà khoa học chú trọng đến tính chất và trạng thái của sự vật, bác làm vườn quan tâm đến sức sống của nó, thợ mộc chú ý đến chất liệu, còn họa sĩ chỉ quan tâm đến dáng vẻ của sự vật, không có mục đích sử dụng thực tiễn mà chỉ thưởng thức vẻ đẹp hình thức của nó.
-
Cái nhìn của người họa sĩ với mọi sự vật: Cái nhìn của họa sĩ là cái nhìn thuần túy về cái đẹp, tập trung vào hình thức, màu sắc và dáng vẻ của sự vật mà không quan tâm đến giá trị sử dụng hay các yếu tố thực tiễn. Họa sĩ thưởng thức sự vật qua lăng kính nghệ thuật, thấy thế giới theo cách của cái đẹp mà không phải theo sự phân tích khoa học hay thực dụng.
1. Tóm tắt câu chuyện tác giả đã kể và 1 cho biết câu chuyện giúp tác giả nhận ra điều gì?
Câu chuyện kể về một đứa bé giúp tác giả sắp xếp đồ đạc trong phòng. Nó không chỉ dọn dẹp mà còn chỉnh lại mọi thứ theo một cách mà nó cảm thấy "dễ chịu" và "hài hòa". Đứa bé làm những việc này vì nó cảm thấy bứt rứt khi nhìn thấy các đồ vật không đúng vị trí. Tác giả nhận ra rằng những hành động đó xuất phát từ một sự đồng cảm đặc biệt đối với sự "dễ chịu" của các đồ vật xung quanh, từ đó nhận thức được rằng cái đẹp trong nghệ thuật, từ văn miêu tả đến hội họa, đều bắt nguồn từ sự đồng cảm.
2. Theo tác giả, người nghệ sĩ có sự đồng cảm khác với người thường ở chỗ nào?
Theo tác giả, sự đồng cảm của người nghệ sĩ khác với người thường ở chỗ, người bình thường chỉ đồng cảm với những điều gần gũi như đồng loại hay động vật, trong khi người nghệ sĩ có thể mở rộng lòng đồng cảm của mình với tất cả mọi vật trong thiên nhiên, dù có sống hay không. Người nghệ sĩ cảm nhận được sự "dễ chịu" và "hài hòa" trong mọi thứ xung quanh, và họ có thể tạo ra cái đẹp từ sự đồng cảm ấy.
3. Theo em, việc đặt vấn đề của văn bản nghị luận bằng cách kể lại một câu chuyện có tác dụng gì?
Việc đặt vấn đề của văn bản nghị luận bằng cách kể lại một câu chuyện giúp người đọc dễ dàng tiếp cận và hiểu vấn đề một cách sinh động và cụ thể. Câu chuyện trở thành minh chứng sống động cho vấn đề đang được bàn luận, khiến người đọc không chỉ lý thuyết mà còn cảm nhận được thông qua trải nghiệm và quan sát thực tế. Điều này giúp làm nổi bật vấn đề nghị luận và dễ dàng gây ấn tượng, giúp người đọc suy ngẫm sâu sắc hơn về những khái niệm trừu tượng như sự đồng cảm hay cái đẹp trong nghệ thuật.
Bài thơ haiku với hình ảnh
"mưa mùa xuân reo
một em gái nhỏ
dạy con mèo múa theo"
mang đến cảm xúc trong trẻo, tràn đầy sức sống của mùa xuân. Âm thanh của mưa được nhân hóa, như một bản nhạc vui tươi, khiến cho thiên nhiên và con người hòa quyện trong niềm vui. Hình ảnh "em gái nhỏ" không chỉ gợi lên sự ngây thơ, hồn nhiên của tuổi thơ mà còn biểu trưng cho sự kết nối giữa con người và thiên nhiên. Việc em dạy "con mèo múa theo" thể hiện một sự tương tác đáng yêu, thể hiện tình cảm gắn bó giữa trẻ em và động vật, đồng thời khắc họa vẻ đẹp của cuộc sống giản dị.
Mùa xuân không chỉ là thời điểm khởi đầu mới mà còn là lúc mọi thứ sống động, tươi mới. Mưa xuân không lạnh lẽo, mà lại mang đến sự ấm áp, khiến cho mọi vật đều trở nên sinh động. Qua đó, tác giả khéo léo gợi mở thông điệp về sự hạnh phúc giản dị trong từng khoảnh khắc của cuộc sống, khuyến khích chúng ta tìm kiếm niềm vui từ những điều nhỏ bé, gần gũi xung quanh. Bài thơ như một bức tranh sống động, làm nổi bật vẻ đẹp của tuổi thơ và sự trong trẻo của thiên nhiên.
C2:
Trong xã hội hiện đại, thói quen "nước đến chân mới nhảy" đang ngày càng phổ biến, đặc biệt là trong giới trẻ. Lối sống này không chỉ ảnh hưởng đến việc học tập mà còn tác động tiêu cực đến công việc và cả đời sống cá nhân. Do đó, tôi muốn thuyết phục người thân của mình từ bỏ thói quen này để có một cuộc sống thành công và hạnh phúc hơn.
Trước hết, lối sống "nước đến chân mới nhảy" dẫn đến việc không biết quý trọng thời gian. Nhiều bạn trẻ thường trì hoãn công việc, chỉ khi đối mặt với áp lực mới bắt tay vào thực hiện. Điều này không chỉ gây ra căng thẳng mà còn làm giảm hiệu suất làm việc. Chúng ta đều biết rằng thời gian là tài sản quý giá nhất của mỗi người. Một khi đã mất đi, chúng ta không thể lấy lại. Thay vì để cho thời gian trôi qua một cách lãng phí, việc biết sắp xếp công việc, lên kế hoạch cho từng ngày sẽ giúp chúng ta sống có mục tiêu và định hướng rõ ràng hơn.
Ngoài ra, thói quen này còn gây ra nhiều hệ lụy về tâm lý. Khi luôn làm việc trong tình trạng gấp gáp, áp lực, chúng ta dễ rơi vào trạng thái căng thẳng, lo âu, ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần và thể chất. Sự thiếu hụt thời gian để thư giãn, nghỉ ngơi sẽ khiến chúng ta dễ dàng mệt mỏi, từ đó giảm sút hiệu quả công việc. Trong khi đó, những người biết lên kế hoạch, tổ chức công việc một cách hợp lý thường có tinh thần thoải mái hơn, khả năng sáng tạo tốt hơn, từ đó đạt được kết quả cao hơn trong mọi lĩnh vực.
Thực tế, nhiều người thành công đều có thói quen quản lý thời gian tốt. Họ biết sắp xếp công việc theo ưu tiên, phân bổ thời gian cho từng nhiệm vụ, từ đó tạo ra sự cân bằng trong cuộc sống. Chúng ta có thể thấy hình ảnh những doanh nhân thành đạt, nhà khoa học, nghệ sĩ... họ luôn có kế hoạch rõ ràng cho từng bước đi của mình. Nhờ đó, họ không chỉ hoàn thành công việc đúng thời hạn mà còn có thời gian cho những hoạt động khác như thể thao, sở thích cá nhân hay thời gian bên gia đình. Điều này cho thấy rằng, việc từ bỏ lối sống "nước đến chân mới nhảy" không chỉ giúp nâng cao năng suất lao động mà còn tạo ra một cuộc sống đầy đủ hơn.
Cuối cùng, từ bỏ thói quen này không phải là một điều dễ dàng, nhưng nó hoàn toàn có thể thực hiện được nếu chúng ta có quyết tâm và ý chí. Một trong những cách hiệu quả để thay đổi là tự tạo ra những thói quen mới tích cực. Chẳng hạn, chúng ta có thể bắt đầu bằng việc lập danh sách công việc hàng ngày, xác định mục tiêu cụ thể cho mỗi ngày, từ đó hình thành thói quen làm việc có tổ chức. Đồng thời, hãy tự thưởng cho bản thân khi hoàn thành công việc đúng hạn, điều này sẽ tạo động lực để duy trì thói quen tốt.
Tóm lại, lối sống "nước đến chân mới nhảy" chỉ mang lại những hệ lụy tiêu cực, làm giảm đi chất lượng cuộc sống của mỗi người. Tôi hy vọng rằng, người thân của tôi sẽ nhận ra tầm quan trọng của việc quý trọng thời gian và từ bỏ thói quen này, để có thể sống một cuộc đời ý nghĩa hơn, thành công hơn và hạnh phúc hơn.
C1:văn bản Đồng vọng ngược chiều thuộc thể loại truyện ngắn
C2:ngôi kể được tác giả sử dụng trong văn bản là ngôi thứ 3 (Khuôn mặt lộ vẻ vui mừng,bà lão chậm chạp quay trở lại,rồi chìa nón về phía gốc cây trờ đợi.)
C3:
-BPTT:
+so sánh:như đóng đinh bà lão xuống nền đường
+nhân hóa:một tia nắng xiên thẳng xuống đất
-tác dụng:bptt trên tạo ra cảm xúc mạnh mẽ,giúp người đọc cảm nhận được sự khó khăn,khắc nghiệt mà nhân vật đang phải đối diện.Các hình ảnh nhân hóa,so sánh là cho câu văn trở nên xinh động,có hồn,dễ gây ấn tượng và nhớ lâu.Sự tương phản giữa tia nắng và bà lão thể hiện sự đâu khổ,mất mát và tổn thương của con người trong cuộc sống.
C4:nhan đề của văn bản thể hiện một thông điệp về cuộc sống con người:mặc dù chúng ta luôn muốn thấu hiểu nhau nhưng khi có mâu thuẫn,bất đồng suy nghĩ và hoàn cảnh sống khiến cho điều đó trở nên khó khăn.Nó thể hiện sự phức tạp trong các mối quan hệ và tâm hồn của con người
C5:Qua văn bản tác giả thể hiện tư tưởng:mặc dù cuộc sống có nhiều mâu thuẫn,hiểu lầm nhưng con người vẫn cần nỗ lực để tìm kiếm sự kết nối và thấu hiểu lẫn nhau,trong cả thời điểm khó khăn nhất