Nguyễn Thành Công
Giới thiệu về bản thân
1. Đoạn văn nói về trẻ em và tuổi thơ và lý do tác giả nhắc đến nhiều:Trong bài, có nhiều đoạn mô tả trẻ em và tuổi thơ, chẳng hạn:
"Về mặt này chúng ta không thể không ca tụng các em bé. Bởi trẻ em phần lớn rất giàu lòng đồng cảm. Hơn nữa, chúng không chỉ đồng cảm với con người mà bằng một cách hết sức tự nhiên, còn đồng cảm với hết thảy sự vật như chó mèo, hoa cỏ, chim cá, bướm sâu,..."
"Chúng hồn nhiên trò chuyện với chó mèo, hồn nhiên hôn lên hoa cỏ, hồn nhiên chơi với búp bê, tấm lòng chúng chân thành mà tự nhiên hơn nghệ sĩ nhiều!"
Tác giả nhắc nhiều đến trẻ em và tuổi thơ vì trẻ em thường có khả năng đồng cảm một cách tự nhiên và hồn nhiên với vạn vật xung quanh, điều mà người lớn hay những người trưởng thành thường mất đi khi bị cuốn vào cuộc sống thực dụng. Sự đồng cảm tự nhiên này chính là cốt lõi của nghệ thuật và là nguồn cảm hứng quan trọng cho sự sáng tạo.
2. Sự tương đồng giữa trẻ em và người nghệ sĩ và cơ sở sự khâm phục, trân trọng trẻ em của tác giả:
Sự tương đồng: Tác giả phát hiện ra rằng cả trẻ em và người nghệ sĩ đều có khả năng đồng cảm mạnh mẽ với mọi sự vật, từ con người, động vật cho đến đồ vật vô tri. Trẻ em nhìn thế giới với con mắt đầy cảm xúc và không bị ràng buộc bởi mục đích thực dụng, giống như cách người nghệ sĩ nhìn nhận và thể hiện thế giới qua nghệ thuật. Tác giả nhận thấy rằng sự quan sát và cảm nhận của trẻ em có tính chất thẩm mỹ tự nhiên, gợi lên cảm hứng nghệ thuật sâu sắc.
Cơ sở sự khâm phục, trân trọng: Sự khâm phục và trân trọng của tác giả đối với trẻ em xuất phát từ sự trong sáng, hồn nhiên và khả năng đồng cảm tự nhiên của chúng, điều mà không phải ai cũng duy trì được khi lớn lên. Trẻ em thường phát hiện những điều tinh tế, mà người lớn hay bỏ qua, và chúng sống với một trái tim chân thành, đồng cảm sâu sắc với mọi thứ. Điều này phản ánh sự hồn nhiên của nghệ thuật chân chính và thể hiện cái đẹp vượt qua mục tiêu thực dụng, làm nổi bật giá trị của sự đồng cảm và cảm nhận trong sáng tạo nghệ thuật.
1. Theo tác giả, góc nhìn riêng về sự vật ở những người có nghề nghiệp khác nhau:
Tác giả cho rằng mọi sự vật trong đời đều có nhiều khía cạnh, và mỗi người sẽ nhìn nhận chúng theo những cách khác nhau tùy thuộc vào nghề nghiệp và mục tiêu của họ. Ví dụ, đối với cùng một gốc cây:
Nhà khoa học nhìn thấy tính chất và trạng thái của cây.
Bác làm vườn nhìn thấy sức sống của nó.
Chú thợ mộc tập trung vào chất liệu gỗ mà cây cung cấp.
Người họa sĩ thì chỉ chú ý đến dáng vẻ của cây mà không bị chi phối bởi mục đích thực tế nào.
2. Cái nhìn của người họa sĩ đối với mọi sự vật trong thế giới:
Người họa sĩ nhìn thế giới với con mắt tập trung vào hình thức, dáng vẻ, màu sắc, và sự tồn tại hiện tại của sự vật. Họ không bị ràng buộc bởi mục đích thực dụng hay mối liên hệ nhân quả với vật thể, mà thay vào đó, chỉ thưởng thức vẻ đẹp nghệ thuật của sự vật. Cái nhìn này khiến họ chú trọng đến khía cạnh mỹ thuật thay vì chân lý hoặc giá trị thực tiễn. Đối với người họa sĩ, một gốc cây khô hay một tảng đá lạ đều có thể trở thành những đề tài nghệ thuật tuyệt vời, bởi họ nhìn thế giới với sự đồng cảm, bình đẳng và nhiệt thành đối với tất cả sự vật.
1. Tóm tắt câu chuyện và ý nghĩa nhận ra của tác giả:Câu chuyện kể về một đứa trẻ vào phòng tác giả và sắp xếp lại những đồ vật tưởng như nhỏ nhặt: lật ngửa đồng hồ quả quýt, đặt lại chén trà, chỉnh lại đôi giày và dây treo tranh trên tường. Hành động này xuất phát từ cảm giác bứt rứt khi thấy đồ vật không ngay ngắn. Điều đó giúp tác giả nhận ra rằng sự đồng cảm với đồ vật và việc chú ý đến vị trí của chúng có thể đem lại cảm giác dễ chịu, thư thái. Đây là một biểu hiện của tâm cảnh trước cái đẹp, thể hiện sự gắn kết giữa nghệ thuật miêu tả và hội họa, và nguồn gốc của điều này chính là lòng đồng cảm.
2. Theo tác giả, sự khác biệt trong đồng cảm của người nghệ sĩ:Tác giả cho rằng người bình thường chỉ có thể đồng cảm với đồng loại hoặc động vật. Ngược lại, người nghệ sĩ có khả năng đồng cảm rộng lớn hơn, trải khắp cả vạn vật dù có hay không có tình cảm, thậm chí bao trùm cả những đồ vật vô tri vô giác. Sự đồng cảm này khiến họ nhạy cảm và có thể thổi hồn vào các sáng tạo nghệ thuật.
3. Tác dụng của việc đặt vấn đề bằng cách kể một câu chuyện:Việc bắt đầu bài viết bằng một câu chuyện tạo sự hấp dẫn, lôi cuốn người đọc, giúp họ dễ dàng tiếp cận vấn đề mà tác giả muốn trình bày. Hình ảnh và tình tiết cụ thể của câu chuyện làm sáng rõ luận điểm, giúp người đọc thấu hiểu và cảm nhận sâu sắc hơn về thông điệp được truyền tải. Cách dẫn dắt này cũng làm cho bài viết trở nên sinh động và thuyết phục hơn.
Câu2 Thói quen "nước đến chân mới nhảy" đang trở thành vấn nạn đáng lo ngại trong giới trẻ hiện nay. Việc trì hoãn công việc, học tập đến phút chót không chỉ gây ra áp lực, căng thẳng mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến kết quả và chất lượng cuộc sống. Hậu quả của sự trì hoãn này là năng suất lao động giảm sút, chất lượng công việc kém, dễ dẫn đến sai sót và thất bại. Quan trọng hơn, nó hình thành thói quen xấu, làm giảm khả năng tự chủ và quản lý thời gian hiệu quả, gây khó khăn cho sự phát triển cá nhân trong tương lai.Lối sống "nước đến chân mới nhảy" gây ra nhiều hệ lụy tiêu cực. Về mặt học tập, việc để đến sát giờ thi mới ôn bài sẽ dẫn đến kiến thức không vững chắc, dễ bị căng thẳng và đạt kết quả không tốt. Trong công việc, sự trì hoãn sẽ làm giảm hiệu quả, gây mất uy tín và ảnh hưởng đến sự nghiệp. Về mặt sức khỏe, áp lực tâm lý do việc làm dồn dập sẽ gây ra stress, mất ngủ, ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất và tinh thần. Cuộc sống thiếu kế hoạch, thiếu sự chủ động sẽ khiến bạn luôn trong trạng thái bị động, dễ bị cuốn vào vòng xoáy của sự trì hoãn và khó có thể đạt được mục tiêu đề ra.Để thay đổi thói quen này, chúng ta cần xây dựng kế hoạch cụ thể, chia nhỏ công việc thành các phần nhỏ hơn, dễ quản lý. Việc đặt ra mục tiêu nhỏ, thực tế và đạt được từng bước sẽ giúp tăng động lực và sự tự tin. Bên cạnh đó, cần rèn luyện tính kỷ luật, tự giác, biết sắp xếp thời gian hợp lý, ưu tiên công việc quan trọng. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ, tạo thói quen làm việc ngay lập tức, tránh trì hoãn. Quan trọng nhất là cần có sự tự giác và quyết tâm cao độ để thay đổi, hãy nhớ rằng sự thành công đến từ sự nỗ lực và kiên trì. Hãy cùng nhau xây dựng một lối sống tích cực, chủ động và hiệu quả hơn.
Câu2 Thói quen "nước đến chân mới nhảy" đang trở thành vấn nạn đáng lo ngại trong giới trẻ hiện nay. Việc trì hoãn công việc, học tập đến phút chót không chỉ gây ra áp lực, căng thẳng mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến kết quả và chất lượng cuộc sống. Hậu quả của sự trì hoãn này là năng suất lao động giảm sút, chất lượng công việc kém, dễ dẫn đến sai sót và thất bại. Quan trọng hơn, nó hình thành thói quen xấu, làm giảm khả năng tự chủ và quản lý thời gian hiệu quả, gây khó khăn cho sự phát triển cá nhân trong tương lai.Lối sống "nước đến chân mới nhảy" gây ra nhiều hệ lụy tiêu cực. Về mặt học tập, việc để đến sát giờ thi mới ôn bài sẽ dẫn đến kiến thức không vững chắc, dễ bị căng thẳng và đạt kết quả không tốt. Trong công việc, sự trì hoãn sẽ làm giảm hiệu quả, gây mất uy tín và ảnh hưởng đến sự nghiệp. Về mặt sức khỏe, áp lực tâm lý do việc làm dồn dập sẽ gây ra stress, mất ngủ, ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất và tinh thần. Cuộc sống thiếu kế hoạch, thiếu sự chủ động sẽ khiến bạn luôn trong trạng thái bị động, dễ bị cuốn vào vòng xoáy của sự trì hoãn và khó có thể đạt được mục tiêu đề ra.Để thay đổi thói quen này, chúng ta cần xây dựng kế hoạch cụ thể, chia nhỏ công việc thành các phần nhỏ hơn, dễ quản lý. Việc đặt ra mục tiêu nhỏ, thực tế và đạt được từng bước sẽ giúp tăng động lực và sự tự tin. Bên cạnh đó, cần rèn luyện tính kỷ luật, tự giác, biết sắp xếp thời gian hợp lý, ưu tiên công việc quan trọng. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ, tạo thói quen làm việc ngay lập tức, tránh trì hoãn. Quan trọng nhất là cần có sự tự giác và quyết tâm cao độ để thay đổi, hãy nhớ rằng sự thành công đến từ sự nỗ lực và kiên trì. Hãy cùng nhau xây dựng một lối sống tích cực, chủ động và hiệu quả hơn.