Tạ Thị Ngọc Chinh
Giới thiệu về bản thân
- Những đoạn, những câu nói về trẻ em và tuổi thơ trong văn bản: "Một đứa bé vào phòng tôi, giúp tôi sắp xếp đồ đạc.", "Thấy cái đồng hồ quả quýt úp mặt xuống bàn, nó lật lại hộ.", "Thấy chén trà đặt phía sau quai ấm trà, nó chuyển đến trước vòi ấm.", "Thấy đôi giày dưới gầm giường một xuôi một ngược, nó đảo lại giúp.", "Thấy dây treo tranh trên tường buông thống thò ra ngoài, nó bắc ghế trèo lên giấu vào trong hộ.", "Nó trả lời: “Không đâu, chẳng qua thấy chúng như thể, cháu cứ bứt rứt không yên!”, "Đúng vậy, nó từng nói: “Đồng hồ quả quýt úp mặt xuống bàn, nó bực bội lắm đấy!", "Chén trà nấp sau lưng mẹ thì làm sao uống sữa được?", "Cái ghế ngồi không đúng chỗ thì làm sao nó vui được?". Tác giả nhắc nhiều đến trẻ em và tuổi thơ bởi vì tác giả muốn khẳng định sự nhạy cảm, tinh tế của trẻ em. 2. Điểm tương đồng giữa trẻ em và người nghệ sĩ: Cả hai đều có tâm hồn nhạy cảm, tinh tế, dễ bị xúc động bởi những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Cả hai đều có khả năng đồng cảm, thấu hiểu và chia sẻ cảm xúc với thế giới xung quanh. Cả hai đều có khả năng sáng tạo, tưởng tượng và thể hiện bản thân một cách tự do, phóng khoáng. Sự khâm phục, trân trọng trẻ em của tác giả được hình thành trên cơ sở sự đồng cảm sâu sắc với tâm hồn trong sáng, hồn nhiên của trẻ em.
Nội dung:
- Trong bài đọc, tác giả nhắc đến trẻ em và tuổi thơ qua những hành động, lời nói của đứa bé giúp đỡ tác giả sắp xếp đồ đạc.
- Những câu nói về trẻ em và tuổi thơ như: "Đồng hồ quả quýt úp mặt xuống bàn, nó bực bội lắm đấy!", "Chén trà nấp sau lưng mẹ thì làm sao uống sữa được?", "Cái ghế ngồi không đúng chỗ thì làm sao nó vui được?".
Lý do:
- Tác giả nhắc nhiều đến trẻ em và tuổi thơ bởi vì tác giả muốn khẳng định sự nhạy cảm, tinh tế của trẻ em.
- Trẻ em có khả năng cảm nhận và đồng cảm với những vật vô tri vô giác, chúng coi chúng như những người bạn, những sinh vật có cảm xúc.
- Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về việc cần trân trọng, yêu thương và học hỏi từ sự hồn nhiên, trong sáng của trẻ em.
Điểm tương đồng:
- Trẻ em và người nghệ sĩ đều có tâm hồn nhạy cảm, tinh tế, dễ bị xúc động bởi những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống.
- Cả hai đều có khả năng đồng cảm, thấu hiểu và chia sẻ cảm xúc với thế giới xung quanh.
- Trẻ em và người nghệ sĩ đều có khả năng sáng tạo, tưởng tượng và thể hiện bản thân một cách tự do, phóng khoáng.
Cơ sở hình thành sự khâm phục, trân trọng:
- Sự khâm phục, trân trọng trẻ em của tác giả được hình thành trên cơ sở sự đồng cảm sâu sắc với tâm hồn trong sáng, hồn nhiên của trẻ em.
- Tác giả nhận thấy ở trẻ em những phẩm chất đáng quý mà người lớn thường đánh mất trong cuộc sống bộn bề, đó là sự hồn nhiên, lòng tốt, sự nhạy cảm và khả năng đồng cảm.
- Tác giả khâm phục và trân trọng trẻ em bởi vì chúng là những người bạn đồng hành, giúp tác giả nhìn nhận cuộc sống một cách tích cực, lạc quan hơn.
Cái nhìn của người họa sĩ
Tác giả cho rằng, người họa sĩ nhìn nhận sự vật theo một cách khác biệt so với những người có nghề nghiệp khác. Trong khi nhà khoa học, bác làm vườn, chú thợ mộc đều có mục đích và quan tâm đến tính chất, sức sống, chất liệu của cây, thì người họa sĩ lại chỉ tập trung vào dáng vẻ của nó. Họ không quan tâm đến giá trị thực tiễn của cây, mà chỉ thưởng thức vẻ đẹp hình thức, màu sắc, hình dáng của nó.
Sự khác biệt trong góc nhìn
Cái nhìn của người họa sĩ là một cái nhìn thuần túy về mặt thẩm mỹ, không bị ràng buộc bởi mục đích thực tiễn. Họ nhìn thấy thế giới của Mĩ, nơi mà vẻ đẹp là tiêu chuẩn giá trị hàng đầu, chứ không phải thế giới của Chân và Thiện, nơi mà giá trị thực tiễn được đặt lên hàng đầu.
Câu 1: Tóm tắt câu chuyện và bài học rút ra
Câu chuyện kể về một đứa trẻ giúp tác giả sắp xếp lại đồ đạc trong phòng. Thay vì chỉ giúp đỡ đơn thuần, đứa trẻ thể hiện sự tinh tế, quan tâm đến cảm xúc của đồ vật, ví dụ như lật đồng hồ, sắp xếp chén trà, giày dép và tranh ảnh sao cho chúng “thoải mái” nhất. Qua câu chuyện này, tác giả nhận ra sự nhạy cảm và khả năng đồng cảm đặc biệt của đứa trẻ đối với vạn vật xung quanh.
Câu 2: Sự đồng cảm khác biệt của người nghệ sĩ
Theo tác giả, người nghệ sĩ có sự đồng cảm khác với người thường ở chỗ họ không chỉ quan sát sự vật hiện tượng một cách thụ động mà còn thấu hiểu, cảm nhận được cả những điều tinh tế, sâu xa ẩn chứa bên trong chúng. Họ có khả năng đặt mình vào vị trí của sự vật, thấu cảm được “nỗi bực bội” của chiếc đồng hồ hay sự “khó khăn” của chén trà. Đây là sự đồng cảm sâu sắc, nhạy bén hơn nhiều so với sự đồng cảm thông thường.
Câu 3: Tác dụng của việc đặt vấn đề bằng cách kể chuyện
Việc đặt vấn đề của văn bản nghị luận bằng cách kể lại một câu chuyện có tác dụng thu hút người đọc, tạo sự gần gũi, dễ hiểu. Câu chuyện cụ thể, sinh động giúp người đọc dễ dàng hình dung và đồng cảm với vấn đề được đặt ra. Cách tiếp cận này làm cho bài viết trở nên hấp dẫn và thuyết phục hơn, tránh sự khô khan, trừu tượng của những lập luận lý thuyết thuần túy. Nó giúp người đọc tiếp cận vấn đề một cách tự nhiên, dễ dàng hơn.