K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 1 2021

Mái trường nào vậy?

7 tháng 1 2021

à mái trường bạn học đó (còn không học trường thì bạn viết giúp mình với)

1 tháng 1 2021

Con mèo vằn vào tranh, to hơn cả con hổ...dễ mến.(ko chắc nha, nếu đúng thì đây là so sánh hơn kém)

1 tháng 1 2021

Trong cuộc sống của con người, những ai có hiểu biết hạn hẹp nhưng tự cho mình là vĩ đại, bắt buộc người khác phải làm theo ý mình thì thường không có kết cục tốt đẹp. Con ếch trong truyện ngụ ngôn “ Ếch ngồi đáy giếng” là một ví dụ điển hình. Từ câu chuyện, giúp người đọc hiểu rõ hơn về cách cư xử của mình, khuyên nhủ mọi người phải biết cách mở rộng tầm nhìn, tầm hiểu biết của mình, không nên kiêu ngạo một cách thái quá.

Tuy là một câu chuyện có độ dài rất ngắn nhưng ý nghĩ của nó không hề ngắn chút nào. Bố cục của câu chuyện chia làm hai phần cụ thể. Phần đầu nói về hoàn cảnh sống và trình độ hiểu biết hạn hẹp của con ếch. Phần hai nói lên hậu quả mà nó phải gánh chịu khi thể hiện thái độ huênh hoang, coi trời bằng vung của mình. Từ đó rút ra được nhiều bài học kinh nghiệm cho người đọc.

Xem thêm:  Suy nghĩ của anh chị về câu tục ngữ: Đói cho sạch, rách cho thơm

Thông qua những con vật cụ thể và những tình huống xảy ra thường xuyên trong cuộc sống hằng ngày, tác giả dân gian đã phác họa lên một bức tranh sinh động nhưng có hàm ý châm biếm đến một bộ phận con người trong xã hội hiện nay, luôn coi mình là nhất, coi thường người khác, không xem người khác ra gì.

Một con ếch chỉ sống dưới đáy giếng, một khoảng không gian vô cùng nhỏ để có thể hiểu hết những vấn đề đang xảy ra ở thế giới xung quanh, bên cạnh nó chỉ xuất hiện những con vật nhỏ bé như con nhái, con cua, con ốc,… Nó chỉ có suy nghĩ là nó là người to nhất trong giếng, nó có quyền kiêu ngạo, không xem những con vật kia ra gì và được thể hiện ở hành động là con ếch đó suốt ngày kêu ồm ộp làm vang động cả giếng. Nó cứ tưởng bầu trời chỉ nhỏ bé bằng chiếc vung và coi mình như chúa tể.

Cũng giống như con người vậy, môi trường sống có ảnh hưởng rất lớn đến cách nhìn nhận và suy nghĩ. Trong câu chuyện trên, môi trường sống của con ếch chỉ là một cái giếng nhỏ vì vậy con ếch luôn ý thức trong suy nghĩ là mình là nhất và mình có quyền kêu ồm ộp để làm phiền mọi người xùng quanh. Con người ta nếu cũng sống trong môi trường nhỏ bé, không chịu bước ra ngoài xã hội để trải nghiệm thì sẽ không bao giờ có những suy nghĩ tích cực. Nếu ai cũng như con ếch trong câu chuyện trên thì xã hội sẽ ra sao và cuộc sống của mỗi người sẽ như thế nào.

Xem thêm:  Soạn văn bài Tập đọc: Trong quán ăn "Ba cá bống"

Một tình huống trớ trêu đã xảy ra với con ếch tội nghiệp kia. Chỉ trong một cơn mưa thôi mà nó phải chịu hậu quả về hành động và suy nghĩ của mình. Trời mưa to làm nước trong giếng dềnh lên, tràn bờ, đưa ếch ta ra ngoài. Ếch ta tiếp tục thể hiện thói huênh hoang của mình, cho mình là số một cùng với hành động kêu ồm ộp với hi vọng sau tiếng kêu đó, mọi thứ phải trở lại như cũ nhưng thực tế vẫn là thực tế, điều đó sẽ không bao giờ thay đổi được, chỉ có hành động và suy nghĩ của con người thì mới cần phải thay đổi để thích nghi với hoàn cảnh sống mà thôi. Hậu quả là con ếch đã bị con trâu đi ngang qua dẫm bẹp khi đang nhìn lên bầu trời.

Qua câu chuyện trên, tác giả dân gian muốn nhắn nhủ đến chúng ta rằng, cho dù hoàn cảnh có khó khăn như thế nào, phải cố gắng học tập, thay đổi bản thân, mở rộng tầm nhìn và tầm hiểu biết. Ngoài trường học ra, chúng ta cần phải học nhiều điều từ cuộc sống, phải tự ném bản thân mình ra ngoài xã hội đủ nghiền ngẫm, suy nghĩ và thay đổi để hoàn thiện bản thân. Đừng như con ếch trong câu chuyện để rồi phải hối hận về những việc làm mà mình đã gây ra.



Nguồn: https://khotangvan.com/cam-nhan-ve-tac-pham-ech-ngoi-day-gieng#ixzz6iInh9GQw

30 tháng 12 2020

giúp mình với mai mình thi cuối kì 1 rồi

31 tháng 12 2020

Lớp chúng em học là lớp 7A2, cả lớp có tất cả bốn mươi bạn học sinh và một điều đặc biệt là trong lớp em có một bạn bị khuyết tật, bạn ấy tên là Lan. Lan bị bại liệt từ nhỏ nên không đi lại được. Trong lớp bạn rất được thầy cô, bạn bè yêu quý và luôn nhận được sự giúp đỡ của mọi người đặc biệt là của các bạn trong lớp.

Lan có hoàn cảnh kém may mắn hơn những bạn khác nhưng điều đó không khuất phục được tinh thần học tập của bạn, tuy vậy nhưng Lan luôn cảm thấy mặc cảm, tự ti mỗi khi đến lớp và rồi với tình thương của cô giáo và sự quan tâm của các bạn trong lớp bạn Lan đã tự tin hơn, xóa đi mọi khoảng cách để hòa đồng với mọi người.

Lan là một bạn học sinh rất chăm chỉ, mặc dù việc đi lại rất khó khăn nhưng bạn đi học rất đều, hàng ngày bố của bạn đều đèo bạn đến trường và cõng bạn vào tận chỗ ngồi trong lớp, ghế ngồi của bạn cũng được thiết kế rất đặc biệt để tạo điều kiện thuận lợi và thoải mái nhất cho bạn trong mọi hoạt động ở lớp. Trong lớp, với sự hiền lành và thân thiện của mình, Lan luôn nhận được sự yêu quý của các bạn trong lớp, trong lớp của chúng em không bạn nào có thái độ miệt thị với Lan cả mà ngược lại luôn quan tâm và tận tình giúp đỡ khi Lan gặp khó khăn.

Hàng ngày bố Lan đưa Lan đến lớp rồi lại tất bật với công việc của mình, còn mọi hoạt động của Lan ở lớp đều do chúng em và cô giáo lo cho bạn. Từ việc giúp bạn đi mua đồ ăn, đi vệ sinh và nhiều việc khác nữa. Khi ở nhà bố mẹ giúp Lan và khi đến trường thì chúng em chính là đôi chân của bạn. Có hôm tan học bố Lan chưa đến đón kịp thì cô giáo và một bạn trong lớp phụ trách việc đưa Lan về tận nhà. Biết gia đình Lan có hoàn cảnh khó khăn nên cô giáo chủ nhiệm và chúng em đã thành lập một quỹ nhỏ ở trong lớp để giúp đỡ bạn, đơn giản như chỉ là mua vài quyển sách, vở mới hay hơn thế nữa là mua áo ấm cho Lan.

Dịp Tết đến cô giáo và chúng em đến tận nhà Lan chơi và tặng quà Tết cho gia đình Lan. Lan rất vui, bạn ấy còn khóc nữa, Lan có viết một tấm thiệp gửi đến chúng em, Lan muốn cảm ơn cô giáo và các bạn trong lớp rất nhiều vì nhờ có mọi người mà Lan luôn cảm thấy vui vẻ và ấm áp, xóa đi phần nào nỗi buồn và sự mặc cảm về hoàn cảnh và thêm yêu cuộc sống này hơn.

Đối với em và tất cả các bạn trong lớp thì Lan luôn là một người bạn tốt, chúng em thấy khâm phục bạn ở tinh thần và nghị lực vượt lên khó khăn để được đi học giao và giao lưu với mọi người. Chúc bạn luôn mạnh khỏe và thành công trên con đường chinh phục tri thức của mình.

30 tháng 12 2020

he he lol

30 tháng 12 2020

   Ngày xưa, mọi người đều sống chung trong một buôn làng. Một hôm, lũ lụt kéo tới làm cho mọi người trong làng bị lũ cuốn trôi hết đi. Duy chỉ có hai anh em Khốt và Kho kịp trốn vào trong quả bầu khô là còn sống sót.

   Dòng nước hung dữ đưa quả bầu khô cùng hai anh em Khốt và Kho trôi dạt khắp nơi. Đến một ngày kia, hai anh em họ chui ra khỏi quả bầu khô rồi tìm một cái hang ở gần đó để làm nơi ở tạm. 

   Hôm sau, họ tìm thấy trong quả bầu một hạt bầu, một hạt thóc và một hạt bắp. Rồi họ đem những giống hạt ấy gieo xuống một bãi đất rộng. Chỉ một ngày sau, hai anh em vô cùng ngạc nhiên khi trước mắt họ là một rẫy lúa chín vàng, một rẫy bắp trĩu quả và một rẫy bầu xanh tốt. Thế là hai anh em họ không cần lo bị đói nữa. Nhưng thật kì lạ, một rẫy bầu xanh um chỉ có duy nhất một quả bầu. Lúc đầu, nó chỉ nhỏ bằng nắm tay nhưng chỉ sau một tuần, nó đã to bằng cả trái núi. Hai anh em làm cách gì thì quả bầu cũng không động đậy. Cuối cùng, họ dùng lửa để đốt. Ngọn lửa bốc cao suốt bảy ngày bảy đêm. Khi lửa tắt có một tiếng nổ dữ dội làm vỏ bầu nứt toác. Một lúc sau, hai anh em thấy có sáu mươi đôi nam nữ lần lượt từ trong quả bầu chui ra; đôi nào cũng gọi Khốt và Kho là cha mẹ.

   Khốt và Kho vui sướng kêu các người con ấy chia nhau đi khắp nơi mà sinh cơ lập nghiệp.

   Cả sáu mươi người con vâng lời cha mẹ chia nhau đi khắp nơi.

   Đôi ra đầu tiên đi về phía mặt trời mọc, nơi ấy có đồng bằng và biển cả. Họ là tổ tiên của người Kinh bây giờ.

   Những đôi ra tiếp sau đi về vùng núi phía Bắc trùng điệp. Họ là tổ tiên của các dân tộc Mường, Tày, Thái, ... ngày nay.

   Những đôi ra sau cùng ở lại với vùng núi phía Nam bao la. Họ là tổ tiên của các dân tộc Tây Nguyên bây giờ.

31 tháng 12 2020

thank you ý

29 tháng 12 2020
Bầu trời biểu tượng cho thế giới bao la.Giếng biểu trưng cho cảnh nghèo nàn, chật hẹp.